Trình bày cảm nhận của em về nhân vật cô bé bán diêm. Trong đoạn văn có sử dụng một thành ngữ,tục ngữ(gạch chân chú thích).
Viết một đoạn văn qui nạp khoảng 15 câu có sử dụng thành ngữ và phép thế trình bày cảm nhận của em về nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao ( gạch chân dưới thành ngữ, phép thế và chú thích rõ ).
Viết đoạn văn theo mô hình tổng phân hợp nêu cảm nhận của em về nhân vật cô bé bán diêm. Trong đoạn văn có sử dụng 1 câu bị động, 1 trợ từ.(gạch chân và chú thích)
Em tham khảo:
Nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của An-đéc-xen là(Trợ từ) một cô bé thật đáng thương. Cô bé nhà nghèo, mồ côi mẹ từ khi bà em mất, em phải sống cùng với người cha hay đánh đập, mắng nhiếc, chửi rủa. Em sống ở trên gác xép mái nhà lạnh lẽo và tối tăm. Em phải đi bán diêm để kiếm sống qua ngày. Trong một đêm giao thừa, một cô bé đầu trần, chân đất, bụng đói dò dẫm trong bóng tối. Suốt cả ngày hôm đó em không bán được bao diêm nào. Ngay cả có người nhìn thấy em rao hàng cũng không ai mua một cái và không ném cho em một đồng nào. Em ngồi nép trong một xó tường trong giá rét, nếu em không bán được bao diêm nào thì em sẽ bị cha mắng(Câu bị động). Vì vậy em chẳng dám về nhà. Giữa trời giá rét đó em chỉ có một ước mơ duy nhất là có cuộc sống trước đây khi bà và mẹ em còn sống. Ước mơ chính đáng đó cũng là ước mơ chung của bao đứa trẻ bất hạnh khác. Nhưng thương thay, em đã đạt được hạnh phúc đó, khi em cùng bà lên thiên đường. Em hạnh phúc trước khi chết. Đôi má ửng hồng cùng nụ cười trên môi như chứng minh rằng em ra đi thật hạnh phúc. Cái chết của em đã tố cáo xã hội bất công vô cảm. Qua đó tác giả muốn khẳng định và tố cáo xã hội đương thời tàn nhẫn thiếu tình thương đối với những trẻ em nghèo.
B1: viết 1 đoạn văn khoảng 10 câu theo cách diễn dịch hoặc quy nạp nêu cảm nhận của em về nhân vật lão hạc trong chuyện ngắn lão hạc của nam cao. trong đoạn văn có sử dụng phép thế và 1 từ tượng hình (gạch chân chú thích)
B2: viết đoạn văn khoảng 10-12 câu theo cách tổng-phân-hợp trình bày cảm nhận của em về hình ảnh cô bé bán diêm. trong đoạn văn có sử dụng 1 thán từ(gạch chân dưới thán từ)
Bài 1 :
Lão Hạc là một người cha rất mực yêu thương con. Đồng cảm với nỗi phẫn chí của đứa con tội nghiệp, lão Hạc chấp nhận để con đi cao su. Làm như vậy, lão đã vì con mà ngậm ngùi chịu cảnh già cả, cô đơn, bệnh tật. Ở một mình, lão dành rất nhiều yêu thương cho con chó Vàng: gọi nó là “cậu” Vàng, ăn gì cũng cho nó ăn cùng, đau khổ, khóc lóc khi trót lừa nó để bán... Lão yêu con chó Vàng đơn thuần vì lão rất yêu loài chó ư? Không, lão yêu nó phần lớn bởi đó là kỉ vật của con trai để lại. Đặc biệt, cuối cùng lão Hạc đã chủ động tìm đến cái chết - một cái chết bi thương - cái chết bằng bả chó. Lão đã chấp nhận cái chết nghiệt ngã ấy để giữ lại cho con trai mảnh vườn đặng khi con về có vườn có đất làm ăn sinh sống. Chao ôi! Tình phụ tử ở lão Hạc thật khiến lòng ta cảm động.
CÂU TRẢ LỜI LÀ : CẬU VÀNG ĐI THẬT RỒI ÔNG GIÁO Ạ !!!!!!!
hãy viết một đoạn văn quy nạp khoảng 10 câu cảm nhận về số phận bất hạnh của cô bé bán diêm. Trong đoạn văn có sử dụng một câu ghép ( gạch chân chú thích)
hãy viết đoạn văn diễn dịch có sử dụng trợ từ và thành ngữ trình bày cảm nhận của em về lão Hạc trong truyện Lão Hạc của Nam Cao(gạch chân và chú thích rõ trợ từ và thành ngữ)
Hãy tưởng tượng và viết đoạn văn 6-8 câu về cảnh cô bé bán diêm gặp lại người bà của mình, trong đoạn văn có ít nhất một cụm danh từ làm thành phần chủ ngữ của câu. Gạch chân, chú thích rõ.
Giúp em với ạ em cảm ơn.
5. Viết một đoạn văn theo cách T-P-H (từ 8 đến 10 câu) trình bày suy nghĩ của em về cái chết của cô bé bán diêm trong đoạn trích trên. Trong đoạn văn có sử dụng một câu đặc biệt và một từ láy tượng hình. Gạch chân và chú thích.
Bằng 1 đoạn văn tổng-phân-hợp 12 câu hãy cảm nhận nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của nhà văn An-đéc-xen. Đoạn văn có sử dụng 1 trợ từ và 1 tình thái từ (gạch chân và chú thích)
Viết 12 câu trình bày cảm nghĩ của em về 1 nhân vật văn học trong trương trình Ngữ Văn THCS mà em yêu thích.Trong đoạn có sử dụng hợp lí 1 câu ghép và 1 phép liên kết gạch chân ghi rõ chú thích
Nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm "Người con gái Nam Xương" nha:")
Có những câu chuyện chỉ tồn tại trong tưởng tượng của người thi sĩ, nhưng cũng có những câu chuyện lại được lấy cảm hứng từ cuộc sống thực. (Câu ghép) Và vào thế kỉ 16, thiên truyện "Truyền kì mạn lục" của nhà văn Nguyễn Dữ được ra đời nói về số phận khắc khổ của người phụ nữ thời phong kiến. Một trong truyện ấy là "Chuyện người con gái Nam Xương". Người con gái ấy mang tên Vũ Nương, tài sắc vẹn toàn: "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Khi ấy, trong làng có Trương Sinh - một chàng trai vô học lại có tính đa nghi mến dung hạnh của nàng xin mẹ trăm lạng vàng cưới về. Biết thế, nàng vẫn luôn đoan trang giữ phép không ngày nào để vợ chồng bất hòa. Làm một người vợ thương chồng, thảo với mẹ; 4 chữ "công", "dung", "ngôn", "hạnh" nàng đều có không sót gì. Khi chồng buộc phải đi lính đầu 3 năm, nàng rằng chẳng dám mong đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm và lo lắng cho chồng hết mực bằng cả tấm lòng chân thành thủy chung của mình: "tiện thiếp băn khoăn ... nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trong liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú!...". Nàng đặt mình ở thế dưới cũng lại đặt hết tình thương mình dành cho chồng. Rồi khi ngày qua tháng lại, mẹ Trương Sinh bệnh tình trầm trọng nàng hết lòng chăm sóc rồi cả hết sức thuốc thang lễ bái thần phật. Không chỉ chăm về sức khỏe nàng còn ngọt ngào khuyên lơn mẹ chồng. Khi bà cụ mất, nàng hết lòng thương xót tế lễ lo liệu vô cùng đủ đầy và tử tế. Từ đây ta thấy rằng Vũ Nương thực là một người vợ thương chồng con, có hiếu với mẹ chồng. Quả là một người phụ tài sắc toàn vẹn!
✿TLam☕
mnh xi lỗi vì mình ko bít lèm bè nè