ẢNH CÓ PHẦN HƠI PỎN,CÂN NHẮC KĨ TRC KHI XEM,NHỚ UỐNG 100 LIỀU THUỐC BỔ MẮT!!!
Bạn bình xem tivi quá nhiều lên mắt bị yếu. Bác sĩ cho bạn uống mỗi ngày 2 viên thuốc bổ mắt. Một hộp thuốc bổ mắt có 30 viên. Đến hôm nay, trong hộp chỉ còn 12 viên.Hỏi:
a, bạn Bình đã uống thuốc bổ mắt trong bao nhiêu ngày?
b, bạn bình uống thuốc bổ mắt trong bao nhiêu ngày nữa thì hết thuốc?
Nhớ giải nhanh nhé mk đang gấp(thank)!
# Giải :
Số viên Bình đã uống là :
30 - 12 = 18 ( viên )
Số ngày bạn bÌnh đã uống thuốc là :
18 : 2 = 9 ( ngày )
Số ngày bạn Bình phải uống số thuốc còn lại là :
12 : 2 = 6 ( ngày )
#By_Ami
a, Bạn Bình đã uống thuốc bổ mắt trong sô ngày là:
(30-12)/2= 9 ( ngày)
b, Bạn Bình.... là:
(30-18)/2 = 6 ( ngày)
Khi uống thuốc kháng sinh không đủ liều sẽ gây nhờn thuốc, vì kháng sinh liều nhẹ:
A. gây đột biến gen, trong đó có một số đột biến là có lợi cho vi khuẩn.
B. kích thích vi khuẩn tạo kháng thể chống lại kháng sinh.
C. tạo áp lực chọn lọc dòng vi khuẩn kháng kháng sinh.
D. kích thích vi khuẩn nhận gen kháng kháng sinh thông qua con đường tải nạp.
Chọn C.
Giải chi tiết:
Trong trường hợp này thuốc kháng sinh đóng vai trò là tạo áp lực chọn lọc, giữ lại những cá thể có khả năng kháng thuốc dần phát triển thành quần thể vi khuẩn kháng kháng sinh
Chọn C
Khi uống thuốc kháng sinh không đủ liều lại gây nhờn thuốc vì kháng sinh liều nhẹ sẽ
A. kích thích vi khuẩn tạo kháng thể chống lại kháng sinh
B. tạo áp lực chọn lọc dòng vi khuẩn kháng kháng sinh
C. gây đột biến gen, trong đó có một số đột biến là có lợi cho vi khuẩn
D. kích thích vi khuẩn nhận gen kháng kháng sinh thông qua con đường tải nạp
Đáp án B
Khi uống thuốc kháng sinh không đủ liều lại gây nhờn thuốc vì kháng sinh liều nhẹ sẽ tạo áp lực chọn lọc dòng vi khuẩn kháng kháng sinh
Khi uống thuốc kháng sinh không đủ liều lại gây nhờn thuốc vì kháng sinh liều nhẹ sẽ
A. kích thích vi khuẩn tạo kháng thể chống lại kháng sinh.
B. tạo áp lực chọn lọc dòng vi khuẩn kháng kháng sinh.
C. gây đột biến gen, trong đó có một số đột biến là có lợi cho vi khuẩn.
D. kích thích vi khuẩn nhận gen kháng kháng sinh thông qua con đường tải nạp.
Đáp án B
Khi uống thuốc kháng sinh không đủ liều lại gây nhờn thuốc vì kháng sinh liều nhẹ sẽ tạo áp lực chọn lọc dòng vi khuẩn kháng kháng sinh
Khi trời lạnh đột ngột, em bị ho, mẹ đưa em đi khám bác sĩ. Bác sĩ kê cho em một đơn thuốc kháng sinh và dặn em phải uống đủ liều. Em hãy tìm hiểu xem tại sao bác sĩ lại dặn dò như vậy?
tham khảo ạ
Việc uống thuốc đúng liều lượng giúp tiêu diệt hoàn toàn vi khuẩn gây bệnh và hạn chế nguy cơ kháng thuốc kháng sinh.
Trả lời:
Bác sĩ dặn dò như vậy vì việc uống thuốc kháng sinh đủ liều giúp tiêu diệt hoàn toàn vi khuẩn gây bệnh và hạn chế nguy cơ kháng thuốc kháng sinh.
Theo em nghĩ .-. Thì việc bác sĩ dặn uống thuốc kháng sinh để hạn chế việc bệnh nặng hơn do vi khuẩn tấn công. Và phải uống đủ liều vì nếu uống không đủ sẽ bị lờn thuốc cũng như là thuốc bị giảm tác dụng
[GÓC VIẾT CẢM NHẬN - THỜI GIAN LÀ GÌ?]
Suy nghĩ của các em về câu nói: "Thời gian là một liều thuốc, khi là thuốc bổ, lúc là thuốc giải và cũng có khoảnh khắc nó là thuốc độc."
Hãy cùng chia sẻ quan điểm của các em về vấn đề này nhé!
Mình từng ngồi thẩn thờ để suy nghĩ về việc mình tồn tại trên thế giới này. Khi đó mình mới nhận ra rằng thời gian đã "đóng góp" rất nhiều cho việc mình lớn lên và trưởng thành đến bây giờ. Từ những cú ngã khi bập bẹ, lần đầu tập đi xe hay những khoảnh khắc mình bên những người mình yêu thương và cả những lúc mình lủi thủi một mình, chìm đắm trong những suy tư, thế giới mơ mộng mà chính mình dựng nên. Tất cả đều có mặt của "thời gian". Khi mọi người ai cũng tất bật trong sự hối hả của cuộc sống, chỉ số ít chọn dừng lại và ngoảnh lại xem chuyện gì đang xảy ra. Thì mình là người đó. Mình đã từng cảm thấy thời gian trôi qua chỉ là những tháng ngày vô nghĩa. Và dường như chính nó đang dần dần giết chết cái tôi bên trong bằng những sự dằn vặt và hối tiếc trong sự hoài niệm. Khi ngày và đêm mình chẳng thể nào phân biệt được, sự lạnh lẽo của con người cứ thế mà "vả" vào mặt mình từng hồi. Ngày từng ngày cứ lặp đi lặp lại trong sự tẻ nhạt và chán chường. Hẳn thời gian là thuốc độc. Bởi nó đang từ từ hủy hoại mình, làm cho cảm giác như sẽ không bao giờ có ngày mai nữa. Thế nhưng, trong giai đoạn cách ly tại nhà - năm 2021 ấy, mình đã quyết định lấy độc trị độc. Và có lẽ thời gian đó chính là thuốc giải cho những bế tắt của mình trước đây. Mình đã dành nhiều thời gian để nhìn sâu vào bên trong bản thân hơn, yêu chính mình hơn và hơn hết mở rộng cái nhìn về những ý kiến cá nhân hơn. Khi đó mình nhìn thấy được chính mình trong những câu chuyện của người khác, mình được đồng điệu, thấu hiểu và đôi khi là được an ủi trong những "chiếc" bình luận "cảm ơn vì đã ở lại" hay đơn giản là "ôm cậu một cái". Người ta bảo "thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương" nhưng liệu bạn có dũng cảm để đối mặt với sự đau đớn mà thời gian gây ra không? Chả có khi nào trị thương mà không đau cả, vết thương này lành đi cũng chính là minh chứng cho việc chữa lành đã thành công và chúc mừng bạn đã vượt qua nó. Thời gian là chính thuốc nhưng là thuốc gì thì còn tùy vào cách nhìn nhận của mỗi người. Tất cả mọi thứ như vỡ lẽ ra, mình đã bước chân ra khỏi chai thuốc độc mang tên thời gian, thay vào đó mình bước chân sang một nơi mới - đó là sự giải thoát của chính thời gian dành cho mình.
"thời gian là phép chữa lành, nhưng cũng là thứ độc dược. thời gian khiến ta nghĩ mình đã hồi phục, nhưng thật ra vết thương vẫn rỉ máu không ngừng."
just remind me of this =))
Này anh nghĩ các bạn trình bày suy nghĩ thôi chứ không phải làm bài văn đâu, các em cứ mạnh dạn đưa ra suy nghĩ của mình. Sẽ có thưởng GP cho 1 số bạn có suy nghĩ hay hí
Vì sao tiếng cười là liều thuốc bổ?
Vì khi cười tốc độ thở của con người tăng lên đến 100 km một giờ, các cơ mặt thư giãn, não tiết ra một chất làm con người có cảm giác sảng khoái, thỏa mãn.
Vì sao tiếng cười là liều thuốc bổ?
Vì khi cười tốc độ thở của con người tăng lên đến 100 km một giờ, các cơ mặt thư giãn, não tiết ra một chất làm con người có cảm giác sảng khoái, thỏa mãn.
Vì khi cười tốc độ thở của con người tăng lên đến 100 km một giờ, các cơ mặt thư giãn, não tiết ra một chất làm con người có cảm giác sảng khoái, thỏa mãn.
Có hai loại thuốc có thể cứu người nhưng phải uống hai viên cùng lúc nếu không thì chết. Trong căn nhà tối tăm, có người bị bệnh nặng nhưng mới nhớ ra mình có hai viên thuốc thần kì đó liền lôi ra nhưng bác sĩ lần trước cho 2 liều (tức là 4 viên). Vì căn nhà quá tối nên người đó không nhìn thấy gì, hỏi phải làm thế nào để người đó khỏi bệnh mà không chết (biết chỉ được ở trong nhà, chỉ dược dùng thuốc để uống, không dùng bất kì thứ gì ngoài thuốc.)
cứ uống 2 viên thôi, chỉ có 2 viên thôi mà
Bẻ đôi 4 viên và lấy mỗi viên một phần trong 2 phần rồi uống