Viết bài văn tả cảnh hoàng hôn. (ko chép mạng) viết trên giấy ít nhất 1 trang rưỡi
Viết bài văn tả cảnh bình minh (ko chép mạng) viết trên giấy ít nhất 1 trang rưỡi
Bình minh, dù ở bất kỳ nơi đâu cũng luôn mang lại thật nhiều cảm xúc. Bầu không khí trong lành và những tia nắng ban mai dịu dàng đem đến cho mỗi người nguồn năng lượng ngập tràn sức sống mới.
Từ phía xa ngoài khơi, khoảng trời ngay sát đường chân trời, nơi giao nhau giữa mặt biển và bầu trời chợt sáng bừng lên bởi một vùng sáng vàng sắc đỏ, thứ ánh sáng dịu ấm ấy viền lên những đám mây tạo nên những mảng sáng nhỏ hơi chói và lấp lánh, nó từ từ nhuộm dần cả đám mây, từ trên mặt biển vầng hào quang nhô lên mạnh mẽ và rồi Mặt Trời lên! Một vầng vòng cung nhỏ đỏ rực chợt nhô lên khỏi mặt biển, mặt trời lên thật nhanh thoáng một cái cả nửa khối cầu mầu đỏ sắc vàng sáng đã nằm trên mặt biển, một nửa kia hắt trên mặt nước lao xao, lung linh, nhấp nhô theo từng con sóng, khi ba phần tư quả cầu đỏ rực ấy nhô lên khỏi mặt biển cũng là lúc ta cảm thấy khối cầu ấy như muốn bứt lên khỏi một biển nham thạch đang cháy đỏ, cái một phần tư còn lại ấy cứ uốn éo, vặn vẹo, lô xô, nhấp nhô theo nhịp dao động của những con sóng nơi chân trời, nó gây cho ta cảm giác khối cầu ấy như là một thứ chất lỏng tinh khiết, nguyên sơ mà ta có thể luồn bàn tay của mình đỡ lấy nó để rồi từng dòng chất lỏng màu đỏ lung linh ấy chảy tràn xuống dưới mặt biển qua những từng kẽ ngón tay của mình.
Bầu trời sáng bừng lên và trên mặt biển những con sóng lao xao phản chiếu ánh sáng mặt trời, khoảng không gian thật rộng và bao la dường như vô tận hiện ra trước mắt mọi người.
Nói là ko chép mạng nhưng bạn lên đây hỏi thì cũng là chép mạng rồi đó
Viết đoạn văn ngắn tả bầu trời lúc hoàng hôn theo cảm nhận của em( Lưu ý ko chép mạng!!!!)
Khi mặt trời bắt đầu xuống núi, lúc đó hoàng hôn bao phủ lấy cả làng quê nơi em ở. Em vẫn thích ngắm cảnh hoàng hôn buông xuống, khiến cho mọi thứ êm ả và thanh bình đến lạ. Em vẫn thích cảm nhận không khí nhẹ nhàng và rất quê đó. Nó giúp cho mọi người thoải mái cảm nhận những phút giây cuối ngày.
Khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, những tia nắng măt trời bắt đầu héo hon và là là sát mặt đất. Nhìn cánh đồng lúa bảo la khi khoảnh khắc hoàng hôn xuống thật yên bình và nhẹ nhàng. Những làn gió nhẹ nhàng từ đâu thổi về khiến cho những bông lúa nặng trĩu bông khẽ đung đưa từ bên này sang bên khác.
Những chú trâu đang thung thăng gặm cỏ khi sắp kết thúc một ngày bước đủng đỉnh, thong thả chậm rãi bước về nhà theo tiếng sáo diều ở đằng xa. Các cô chú nông dân khi mặt trời tắt nắng cũng dừng công việc đồng áng để trở về nhà chuẩn bị bữa tối ấm cúng bên gia đình.
Ở cái giếng làng của xóm em, có một cây đa rất lớn và cái ao to trồng rất nhiều hoa sen. Mọi người cúi xuống rửa các dụng cụ làm đồng, cười nói rất vui vẻ, tiếng trẻ con reo hò khiến cho khung cảnh làng quê khi chiều muộn trở nên nhộn nhịp hơn.
Trên những mái ngói đỏ tươi có những làn khói trắng lan tỏa ra khắp không gian và mùi cơm thơm lừng. Có lẽ nhà ai đó đang nấu cơm buổi tối. Một khung cảnh thật yên bình, giản dị nhưng ấm áp và than quen biết bao.
Bọn trẻ chúng em khi hoàng hôn buông xuống thường kéo nhau ra đồng và ngắm cảnh mọi người về nhà, ngắm những chiếc xe tải chạy bon bon ở trên đường quốc lộ và ngắm mặt trời rớt núi.
Em rất thích những khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống ở làng quê em. Nó thanh bình và rất yên ả.
Mùa xuân là mùa đầu tiên trong năm, cũng là mùa mà cây cối bắt đầu đâm chời, nảy lộc. Mùa xuân đến khiến cho không gian nơi quê hương em càng thêm thơ mộng. Vào buổi sáng, trời như vừa mới ngủ dậy nên vẫn còn mang một chút cái lạnh lẽo, nhưng mà buổi sáng dậy đón những cơn mưa phùn lất phất lại càng khiến lòng ta thêm yêu đời hơn. Mặt trời thì không chói chang như mùa hạ, những cơn gió thổi nhẹ nhàng khẽ làm bay tóc người ta, bầu trời đã xanh hơn không còn âm u như tước đây. Hít thở một chút không khí mùa xuân làm lòng người thêm rạo rực sắc xuân. Cây cối bắt đầu nhú những mầm xanh, những cành cây khẳng khiu đã không còn nữa. Vậy nên, em luôn yêu thích hương vị của mùa xuân trên quê hương em.
Trời đông lạnh giá, nhưng dường như bầu trời chuẩn bị thay đổi diện mạo, xinh đẹp và rực rỡ hơn. Mùa xuân xinh đẹp chuẩn bị đến gần. Bầu trời trong xanh, không một gợn mây. Cơn gió nhẹ nhàng lướt qua, mát lạnh. Không khí của mùa đông dần mát mẻ hơn vì có sự xuất hiện của mùa xuân. Không khí dễ chịu khiến con người ta cảm thấy thoải mái. Và tôi cũng vậy.
* Câu rút gọn : In đậm.
* Tác dụng : Tránh lập từ để biểu đạt tâm trạng của bản thân khi nói đến không khí xuân.
Viết đoạn văn (12 – 15 câu) miêu tả biển lúc hoàng hôn. ( Ko được chép mạng ) Các anh chị giúp em với em sẽ tick ạ.
Tham khảo:
Mùa hè năm ngoái em được theo gia đình đi thăm quan, nghỉ mát tại bãi biển Minh Châu trên đảo Vân Đồn tỉnh Quảng Ninh.
Thật tuyệt vời bởi em đã được chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn trên bãi biển. Bãi biển Minh Châu thật đẹp và mộng mơ. Một khung cảnh rất yên bình, một thiên nhiên thực sự được ưu đãi bởi vừa có biển, vừa có núi. Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Biển Minh Châu mới được đưa vào khai thác nên nó còn khá nguyên sơ, sạch sẽ, không quá đông đúc và ngột ngạt.
Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh nhẹ lướt trôi như đang đi du ngoạn. Sóng vỗ nhè nhẹ trên bãi cát mịn trải dài. Chúng đùa giỡn, tung bọt trắng xóa ở khắp mọi nơi.Phía xa xa những chú cá chuồn lướt đi trên sóng, nhảy nhót như những vũ công. Mặt trời đỏ rực từ từ hạ thấp độ cao, lúc thì ẩn sau một ngọn núi, lúc lại như nằm một nửa trên mặt biển, nửa kia bị chìm xuống biển và phát đi tất cả tia nắng cuối cùng của ngày.
Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên bãi cát. Tất cả trông như sáng rực lên ở một góc nơi tiếp giáp giữa trời và biển vậy. Khi những ánh nắng cuối cùng của buổi chiều tàn dần lặn trên mặt biển bao la, bầu trời chuyển từ vàng sang đỏ lựng rồi tím ngắt chính là thời khắc hoàng hôn làm say đắm lòng người.
Những đám mây hồng chuyển dần sang màu vàng nhạt, chầm chậm bay trên trời cao rồi chuyển sang xám xịt dần, lấp ló trên bầu trời những ánh sao nhỏ bé. Những tàu dừa cụp những chiếc lá xuống,nghỉ ngơi sau một ngày vui chơi thỏa thích. Những cơn gió à à u u như ngàn cối xay lúa, từ biển nhè nhẹ thổi vào mát rượi.
Hoàng hôn đã lặn Bãi biển Minh Châu Vân Đồn thật đẹp. Nó là tài sản vô giá mà thiên nhiên trao tặng cho chúng ta. Em cùng các bạn sẽ phải luôn có ý thức giữ gìn và bảo vệ những tài nguyên thiên nhiên để đất nước Việt nam ngày càng giàu đẹp.
Viết một bài văn ko chép trên mạng ko chép sách viết bài văn miêu tả cây cối ngắn thôi ai viết xong nhanh nhất em tick
Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Haiz...Em tự viết ik, em hỏi là em đag chép mạng đếy
viết 1 bài văn tả cảnh đẹp địa phương
ko dược chép trên mạng nhé
Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.
Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp.Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp.Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa.Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.
Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.
Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.
Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.
Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.
Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.
Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.
Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.
Viết 1 đoạn văn tả cảnh ,có sử dụng ít nhất 5 từ tượng hình ,tượng thanh
(ko chép mạng)
Cánh đồng lúa quê em thật đẹp! Nhìn từ xa, cánh đồng mênh mông,bát ngát như một tầm thảm vàng . Những bông lúa chín vàng ngả đầu vào nhau như gọi người đến gặt . Từng cơn gió nhẹ vi vu thổi qua khiến cánh đồng như gợn sóng. Xa xa, thấp thoáng những chiếc nón trắng của các bà ,các chị đi thăm ruộng sớm. Những tia nắng vàng tươi chiếu xuống mặt đất làm cho cánh đồng thêm rực rỡ. Trên cành cây , những chú chim chích chòe hót líu lo như đốn chào một ngày mới bắt đầu . Em rất yêu cánh đồng lúa quê em .
Viết bài văn tả cảnh chợ Tết quê em.
(ko chép trên mạng dùm mình nhé!)
Bài làm
Tết là một ngày lễ quan trọng nhất trong năm vì thế mọi người thường chuẩn bị nhiều thứ để có một cái tết ấm cúng và trọn vẹn. Những ngày giáp tết chợ tết đông đúc, náo nhiệt khác hẳn ngày thường, nó mang đến không khí tết gần hơn với mỗi người.
Mỗi dịp tết đến xuân về mọi người đua nhau đi sắm tết. Chợ tết vì thế đông vui hơn khác hẳn ngày thường. Tôi cũng được mẹ cho đi chợ tết chơi và sắm sửa đồ đạc. Cổng chợ tấp nập ai cũng vội vã, nối chân nhau để chọn những món đồ thiết yếu phục vụ tết nguyên đán cận kề. Khác với những ngày thường khu chợ nhỏ xíu bỗng chốc đông đúc, có người còn chen lấn xô đẩy nhau.
Chợ Tết không chỉ đồng người mua mà người bán cũng bận rộn không kém với những gian hàng của mình. Trẻ con thì thích thú với gian hàng đồ chơi và những quả bóng bay đủ màu sắc sặc sỡ. Người trẻ thì lại chen chúc trong những gian hàng bán quần áo, ai cũng muốn mua cho mình những bộ quần áo thật đẹp để đi chơi tết. Những món quà ăn vặt cũng được nhiều người ghé vào thưởng thức trong tiết trời đông lạnh giá.
Không khí nhộn nhịp náo nhiệt mang hơi thở của tết, của một mùa xuân mới. Ngày thường hàng hóa đơn giản bao nhiêu thì ngày giáp tết chợ tết đa dạng bấy nhiêu, từ thịt, đến các hàng tạp hóa bánh kẹo phục vụ tết. Hàng thịt có lẽ thu hút nhiều người ghé mua hơn cả, bên cạnh đó là hàng lá dong chật kín người, những chiếc lá dong xanh mướt được gấp thành những tập nhỏ, người mua người bán rôm rả đáp lời nhau. Lá dong và thịt, đỗ là những nguyên liệu không thể thiếu được ở chợ tết, bởi không có bánh trưng thì không còn gọi gì là tết nữa.
Năm nào đi chợ tết cũng nhộn nhịp, đông vui như được mùa, tiếng cười nói của những người bán, người mua, người đi chơi rộn ràng, hối hả. Ai cũng dành hết thời gian để mua sắm, để hòa vào dòng người chọn cho mình những món đồ về chuẩn bị đón năm mới. Chợ tết mang không khí của Tết đến gần hơn với mỗi người, ai đã từng một lần đi chợ tết chắc hiểu được điều đó. Trẻ con náo nức đi chợ để được bố mẹ mua cho những bộ cánh thật đẹp, các bà, các mẹ đi chợ để mua gói miến, hay gói măng, thịt lợn về nấu những món ăn truyền thống trong dịp tết.
Chợ tết đông đúc nhất có lẽ vẫn là những hàng quà dân dã. Với đủ các món quà quê đơn giản là bát bún chan, bánh cuốn, phở gà, chè thập cẩm, trứng vịt lộn… Mọi người xúm lại những gian hàng này để ăn những thức quà nóng hổi giữa tiết trời se lạnh. Thường những phiên chợ đông như thế này chủ yếu là những thanh niên hay các cụ già mới có thời gian để ngồi ăn quà vặt, còn những người khác còn phải lo mua đồ.
Những cô hàng xén cũng đắt hàng không kém mỗi phiên chợ tết. Hàng hóa bày la liệt nhưng người mua thì đông, đôi khi có cô còn tính nhầm tiền cho khách gọi với trong đám đông. Gian hàng hoa quả cũng hút đông người tới mua sắm. Những nải chuối xanh, chuối chín, đến những quả bưởi… được người ta dải ra bày bán trong những chiếc thúng nhỏ hay dải một tấm nilong nhỏ để đặt lên trên. Mọi người đều tất bật mua sắm, nhiều người tay xách nách mang vô số thứ nhưng vẫn nán lại để sắm một vài thứ để có một cái tết đầy đủ và ấm cúng.
Phiên chợ cuối năm là sự kết thúc của năm cũ chào một năm mới, nhưng ở đó không khí tràn ngập sự đông vui. Bởi chợ là nơi mang tết về gần hơn với mỗi người và là một nét đặc trưng trong mỗi dịp năm mới cận kề. Mỗi lần đi chợ tết là một lần được đón cái không khí của một mùa xuân đến sớm hơn, ai nấy đều vui tươi, phấn khởi đón một mùa xuân chuẩn bị bước sang.
Chúc bạn học tốt!!!
Muốn ko mạng tự down bài zăn zề mà nghĩ
Năm nào cũng thế, cứ mỗi dịp Tết đến, mẹ lại cho tôi tới chợ để sắm Tết. Những ngày này, chợ Tết bao giờ cũng rất đông vui , náo nhiệt. Nhưng chợ Tết năm nay để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất
Sáng sớm, hai mẹ con tôi đã đến chợ. Phía đông, mặt trời còn ngái ngủ sau lớp mây hồng phơn phớt. Vậy mà, chợ đã khá đông rồi. Có lẽ ai cũng muốn nhanh chân lựa những món hàng còn mới. Từng tốp, từng tốp người quang gánh kĩu kịt, tíu tít đổ về chợ. Tiếng trò chuyện râm ran khiến cả khu chợ ồn ào, náo nhiệt khác với ngày thường. Ngay lối vào chợ là hàng bán lá dong. Lá dong được xếp thành từng đống lớn gọn ghẽ, xanh mươn mướt. Cạnh đó là những bó ống dang để chẻ lạt, gói bánh chưng. Kế đó là dãy bán măng khô, nấm hương, mộc nhĩ,… và các loại cây thuốc quý như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản mang hương vị của núi rừng. Các cô bán hàng, giọng ngọt như đường, đon đả chào mời khách mua hàng. Bên trái chợ là khu bán hoa quả. Những quả chuối vàng ruộm, mập mạp, đều đặn trông như những ngón tay đang khum khum xoè ra. Quả bưởi to, tròn màu nắng ấm, còn nguyen cuống lá xanh. Những rổ cam ngọt lành, quả hồng xiêm màu nâu xám. Còn nữa là chùm nho tím với những quả treo lúc lỉu, mọng nước… Tất cả đều được cô bán hàng sắp xếp nhìn thật vui mắt. Chếch sang một chút là nơi bán rau, đủ các loại cây nhà lá vườn. Củ su hào còn nguyên phấn trắng, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ ối, chín căng mọng xếp vào từng giỏ lớn cạnh những bó hành dọc xanh, củ trắng nõn nà. Tất cả đều tươi xanh roi rói. Đi tiến lên chút nữa là quầy bán bánh kẹo. Những hộp mứt, hộp kẹo, bánh được trang trí với nhiều hình dạng và màu sắc sặc sỡ trông thật bắt mắt. Những thỏi kẹo sôcôla hay những gói bánh trứng càng vì thế mà ngon lành hơn. Những lon bia, chai rượu cũng được tô điểm mới lạ, đẹp hơn mọi ngày. Mẹ tôi vào lựa hai chai rượu một gói bánh về chuẩn bị thắp hương. Bước ra khỏi quầy bánh kẹo, tôi và mẹ đến xem quần áo tại một cửa hàng đối diện. Những tấm thổ cẩm, những tấm vải dệt rực rỗ sắc màu làm tôi hoa cả mắtKẻ mua, người bán ồn ào, tấp nập. Mấy cô gái trẻ ướm thử những thứ mình định mua rồi quay ra nhìn nhau cười khúc khích. Mẹ chọn cho tôi và Đạt mỗi đứa một bộ để diện đi chơi Tết. Chen giữa dòng người, hai mẹ con tôi như bị cuốn đi trong nhuẽng tiếng chào mời tíu tít. Luồn lách mãi mới đến được hàng hoa. Vươn lên tán lá dày, xanh mát là hàng chục bông hồng đua nhau toả hương khoe sắc. Chúng khoác lên mmình bộ dạ hội đỏ thắm, cao sang cùng những viên kim cương điểm xuyết cho tà áo rực rỡ. Cạnh đó là những bông cúc gắn liền với mùa thu trong sáng, dịu êm. Những bông hoa vàng tươi, kiêu hãnh chao nghiêng theo làn gió nhẹ khoe những cánh vàng e ấp, mịn màng. Chúng như mời gọi các nàng ong, nàng bướm tụ hội. A, kia rồi! Cây bích đào duyên dáng với hàng ngàn, hàng vạn chồi non, lộc biếc như vô vàn những ánh nến lấp lánh ẩn hiện dưới nắng sớm. Nép sau tà áo xanh mơn mởn, những cánh hoa phơn phớt hồng đầu tiên đã hé nở, chào đón Tết đến. Cạnh đó là nơi bán đèn lồng. Những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ để trang trí nhà cửa, cầu cho mọi nguời năm mới tốt lành
kb tự ziết
Tết là một ngày lễ quan trọng nhất trong năm vì thế mọi người thường chuẩn bị nhiều thứ để có một cái tết ấm cúng và trọn vẹn. Những ngày giáp tết chợ tết đông đúc, náo nhiệt khác hẳn ngày thường, nó mang đến không khí tết gần hơn với mỗi người.
Mỗi dịp tết đến xuân về mọi người đua nhau đi sắm tết. Chợ tết vì thế đông vui hơn khác hẳn ngày thường. Tôi cũng được mẹ cho đi chợ tết chơi và sắm sửa đồ đạc. Cổng chợ tấp nập ai cũng vội vã, nối chân nhau để chọn những món đồ thiết yếu phục vụ tết nguyên đán cận kề. Khác với những ngày thường khu chợ nhỏ xíu bỗng chốc đông đúc, có người còn chen lấn xô đẩy nhau.
Chợ Tết không chỉ đồng người mua mà người bán cũng bận rộn không kém với những gian hàng của mình. Trẻ con thì thích thú với gian hàng đồ chơi và những quả bóng bay đủ màu sắc sặc sỡ. Người trẻ thì lại chen chúc trong những gian hàng bán quần áo, ai cũng muốn mua cho mình những bộ quần áo thật đẹp để đi chơi tết. Những món quà ăn vặt cũng được nhiều người ghé vào thưởng thức trong tiết trời đông lạnh giá.
Không khí nhộn nhịp náo nhiệt mang hơi thở của tết, của một mùa xuân mới. Ngày thường hàng hóa đơn giản bao nhiêu thì ngày giáp tết chợ tết đa dạng bấy nhiêu, từ thịt, đến các hàng tạp hóa bánh kẹo phục vụ tết. Hàng thịt có lẽ thu hút nhiều người ghé mua hơn cả, bên cạnh đó là hàng lá dong chật kín người, những chiếc lá dong xanh mướt được gấp thành những tập nhỏ, người mua người bán rôm rả đáp lời nhau. Lá dong và thịt, đỗ là những nguyên liệu không thể thiếu được ở chợ tết, bởi không có bánh trưng thì không còn gọi gì là tết nữa.
Năm nào đi chợ tết cũng nhộn nhịp, đông vui như được mùa, tiếng cười nói của những người bán, người mua, người đi chơi rộn ràng, hối hả. Ai cũng dành hết thời gian để mua sắm, để hòa vào dòng người chọn cho mình những món đồ về chuẩn bị đón năm mới. Chợ tết mang không khí của Tết đến gần hơn với mỗi người, ai đã từng một lần đi chợ tết chắc hiểu được điều đó. Trẻ con náo nức đi chợ để được bố mẹ mua cho những bộ cánh thật đẹp, các bà, các mẹ đi chợ để mua gói miến, hay gói măng, thịt lợn về nấu những món ăn truyền thống trong dịp tết.
Chợ tết đông đúc nhất có lẽ vẫn là những hàng quà dân dã. Với đủ các món quà quê đơn giản là bát bún chan, bánh cuốn, phở gà, chè thập cẩm, trứng vịt lộn… Mọi người xúm lại những gian hàng này để ăn những thức quà nóng hổi giữa tiết trời se lạnh. Thường những phiên chợ đông như thế này chủ yếu là những thanh niên hay các cụ già mới có thời gian để ngồi ăn quà vặt, còn những người khác còn phải lo mua đồ.
Những cô hàng xén cũng đắt hàng không kém mỗi phiên chợ tết. Hàng hóa bày la liệt nhưng người mua thì đông, đôi khi có cô còn tính nhầm tiền cho khách gọi với trong đám đông. Gian hàng hoa quả cũng hút đông người tới mua sắm. Những nải chuối xanh, chuối chín, đến những quả bưởi… được người ta dải ra bày bán trong những chiếc thúng nhỏ hay dải một tấm nilong nhỏ để đặt lên trên. Mọi người đều tất bật mua sắm, nhiều người tay xách nách mang vô số thứ nhưng vẫn nán lại để sắm một vài thứ để có một cái tết đầy đủ và ấm cúng.
Phiên chợ cuối năm là sự kết thúc của năm cũ chào một năm mới, nhưng ở đó không khí tràn ngập sự đông vui. Bởi chợ là nơi mang tết về gần hơn với mỗi người và là một nét đặc trưng trong mỗi dịp năm mới cận kề. Mỗi lần đi chợ tết là một lần được đón cái không khí của một mùa xuân đến sớm hơn, ai nấy đều vui tươi, phấn khởi đón một mùa xuân chuẩn bị bước sang
Đây là a tự vt nhớ k đúng cho anh nhé
Viết 1 bài văn tả quang cảnh trên đường đi học vào buổi sáng.
ko chép mạng biết hết đó nhé
Nhà thơ Đỗ Trung Quân có viết:
"Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay…"
Đối với em cũng thế! Con đường đi học gần gũi, thân thiết với em như bầu bạn. Nó là một hình ảnh của quê hương đang đắm sâu và ngân vọng trong em.
Con đường phố mang tên đường Nguyễn Du. Lòng đường tuy hẹp nhưng đẹp lắm. Hai bên đường có hàng me xanh che mát. Buổi sáng, những cành me thả lá úa xuống mặt đường. Con đường nhựa láng bóng, đen sẫm, ở giữa có vạch sơn trắng chia hai phần đường cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên đường. Tiếng còi píp píp liên hồi. Các cô bán hàng rong kĩu kịt những quang gánh đầy ắp rau quả. Chúng em tung tăng cắp sách đến trường. Ai cũng hối hả trên đường phố.
Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót, chuyền cành. Tiếng chim không ngớt vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh thẳm. Mặt Trời trên cao, đường thưa người hơn. Những ngôi nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách. Ánh nắng óng ả rải xuống mặt đường. Con đường ánh lên, bóng loáng như dải lụa. Một làn gió nhẹ thổi qua, những lá me lìa cành rơi lả tả, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến.
Hoa sữa trên cả vỉa hè ngan ngát hương đưa. Hoa đậu từng chùm tím biếc, rủ xuống lề đường như muốn nói một điều: con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều hay những đêm tối mùa hè ngồi ở đây thì thật là thú vị. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân thiết. Con đường này không chỉ là bạn của riêng em, nó còn là bạn thân của những chị lao công.
Con đường quá thân quen với em. Từ lâu, đường và em như đôi bạn. Đường đã nâng bước em đi, giúp em thực hiện ước mơ hoài bão của riêng mình.
Ngày nào cũng vậy, tôi đi học trên con đường thân thiết này. Con đường gắn bó suốt những năm tháng tuổi thơ tôi với biết bao nhiêu kỷ niệm. Từng gốc cây, từng số nhà, từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Con đường phố tôi nhỏ và không đẹp, tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.
Hà Nội trong những ngày đầu đông se se lạnh tuy không rét căm căm, lạnh thấu tận xương nhưng cũng làm mọi người phải áo khoác, mũ len. Khu phố tôi thì không như vậy. Mặc cho gió bão, mưa dông, quanh năm ngày tháng, những ngôi nhà trên phố chỉ mặc một màu áo mà thôi. Con đường, nhìn từ xa như một dải lụa mềm mại uốn lượn dọc dãy phố. Nhà hai bên đường chẳng cái nào giống cái nào, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái rộng, cái hẹp thật vui mắt. Vì đất chật người đông nên phố tôi chẳng có cái cây nào gọi là to vì mưa bão dễ đổ, dễ vướng vào dây điện. Cho nên, mỗi năm, tôi cứ lớn hẳn lên mà các cây trong phố tôi vẫn nhỏ bé, xinh xắn thế thôi. Trên cao có cả một khoảng trời rộng mở như cái ô nhiều màu sắc. Những ngày mưa gió bão bùng thì khoảng trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp ì ùng, sét rạch ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện mà tôi thì chẳng thích đi lên bùn một chút nào cả. Phố tôi lúc nào cũng tấp nập tàu xe. Mới sáng sớm đã bắt đầu ngày mới bằng tiếng bin bin của ô tô, tin tin của xe máy và tu tu của tàu hỏa vọng lại từ đầu phố. Lại cả tiếng gọi í ới, cười đùa, mời mọc ầm ĩ cả một góc phố của học sinh trường Văn Chương trong cái ngõ đối diện nhà tôi. Bởi vậy, cứ khoảng bảy giờ sáng là tôi bị đánh thức bởi những tiếng ồn ã bên ngoài, mặc dù đã cố tình đóng hết các ô cửa sổ. Đôi khi, lúc học sinh đã vào lớp, tiếng ồn ào giảm bớt, tôi cố nằm lì chưa được bao lâu thì lại bị phá bởi tiếng chạy thình thịch của các "chàng" và "nường" đi học muộn. Những ngày đầu mới về ở đây, tôi tức muốn xịt khói lỗ tai. Lâu dần rồi cũng thành quen, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu và thân thuộc với con đường này. Vỉa hè phố tôi bị các nhà dân lấn chiếm nên rất hẹp. Vỉa hè chỗ thụt vào, chỗ nhô ra trông chẳng đẹp chút nào! Mặt đường nhựa thì sứt sẹo, lồi lên, lõm xuống, nhấp nha nhấp nhô. Ai mà vừa đi vừa mải nhìn trời, nhìn mây thì thế nào cũng bị ngã vì các chỗ lồi lõm khó ưa ấy. Tôi cũng vì nó mà mấy lần bị ngã xuống cạnh đường, mấy vết sẹo đó cũng như là vết kỉ niệm của tôi. Mỗi lần đi qua chỗ này, tôi cũng lại quay nhìn xem nó ở đâu để mà tránh. Mặt đường nhiều màu sắc đậm nhạt khác nhau, sau vài lần được sửa, đường trông như chiếc áo vá chằng vá đụp. Phố tôi bao nhiêu là ổ gà. Vừa qua được một ổ gà, đi một quãng lại ổ gà khác! Và nó chính là đặc trưng của phố Khâm Thiên giai đoạn này. Nhà hai bên đường cũng rất đa dạng, có cái cao ba bốn tầng sơn nửa xanh nửa trắng rồi cái vàng, cái xanh, cái trắng,... Hàng quán bên đường là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò nhất quỷ nhì ma. Mỗi sáng dậy nào là mùi phở thơm ngào ngạt, thoang thoảng trong gió mùi trứng vịt lộn, bún riêu cua, mùi xôi và các thức ăn khác. Các cửa hàng văn phòng phẩm, quần áo,... cũng chẳng chịu lép vế. Thế là bao nhiêu áo quần, tất, khăn,... được tung ra bày ngoài cửa lung lẳng... Phố tôi còn giữ được một số ngôi nhà có kiến trúc từ thời nào chẳng rõ. Trên mái và cửa của những ngôi nhà ấy có khác những con rồng màu sắc sặc sỡ nhưng vì cổ quá rồi nên sơn vôi đã bạc và phai màu. Vì bị lao vào vòng xoáy của công việc nên người dân phố tôi rất ít khi nói chuyện với nhau. Những ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp cổ kính cho phố tôi, trông nhà nghiêm thế nhưng tiếng cười đùa vẫn vọng ra. Phố tôi có một di tích lịch sử. Đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên được xây dựng sau khi cả phố bị Mĩ ném bom B52 tiêu hủy. Bao nhiêu ngôi nhà bị sập, bao nhiêu người dân phải bỏ mạng trong đợt B52 ấy. Đài tưởng niệm được xây dựng với mục đích tưởng nhớ những con người đã ra đi trong đợt Mĩ thả bom ấy. Hình tượng người đàn bà bế đứa con bé bỏng đã chết là biểu tượng cho nỗi đau khổ và căm hờn. Con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày tôi bị điểm kém, con đường dỗ dành tôi. Nhiều lần, vì tức tối, tôi co cẳng đá bay hòn sỏi trên đường. Lúc ấy, nó vẫn không nói gì, chỉ an ủi bàn chân tôi. Những ngày tôi được điểm cao, là học sinh giỏi, nó cũng chúc mừng tôi.
Con đường đã gắn bó với tôi từ những ngày tôi còn nhỏ. Bây giờ, tôi đã lớn khôn, nhà tôi sắp chuyển đi nơi khác. Tuy sẽ không còn ở nơi đây nữa nhưng tôi vẫn mãi mãi nhớ con đường này – con đường ngày nào cũng bị tắc đường mà tôi đã quen.
chép mạng đúng hem làm gì nhanh thế