Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa.” ý nói gì?
Tìm từ cùng nghĩa với "xanh mướt"
Câu "Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa." ý nói gì ?
Câu 7: Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu kể Ai – Thế nào?
a. Mấy anh em tôi không kìm được tiếng xuýt xoa
b. Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm .
c. Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Câu 2
Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu “Ai – thế nào”?
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.
Câu 2
Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu “Ai – thế nào”?
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.
Câu nào sau đây thuộc kiểu câu kể Ai thế nào?
a. Mấy anh em tôi không kìm được xuýt xoa.
b. Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
c. Rồi chẳng mấy chốc cây đã buông thành một rèm hoa tha thướt.
c. Rồi chẳng mấy chốc cây đã buông thành một rèm hoa tha thướt.
Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:
– Mời anh ra ngoài, cần gì tôi sẽ gọi.
Sản phụ đã bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói:
– Anh có kìm không?
– Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.
– Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tôi biết việc tôi phải làm.
Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa:
– Anh có cái cờ lê to không?
– Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì đã xảy ra với vợtôi?
– À… không sao, nhưng tôi cần một cái cờlê.
Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két… két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát:
– Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì không kịp mất!
Đến nước này, anh chồng không chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa… và hòm dụng cụ chưa mở được.
Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:
– Mời anh ra ngoài, cần gì tôi sẽ gọi.
Sản phụ đã bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói:
– Anh có kìm không?
– Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.
– Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tôi biết việc tôi phải làm.
Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa:
– Anh có cái cờ lê to không?
– Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì đã xảy ra với vợtôi?
– À… không sao, nhưng tôi cần một cái cờlê.
Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két… két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát:
– Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì không kịp mất!
Đến nước này, anh chồng không chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa… và hòm dụng cụ chưa mở được.
Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ...
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
#Moon
Hàm ý của câu in đậm dưới dây là gì? Vì sao em bé không nói thẳng được mà phải sử dụng hàm ý? Việc sử dụng hàm ý có thành công không? Vì sao?
Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! – Nó cũng lại nói trổng.
Tôi lên tiếng mở đường cho nó:
- Cháu phải gọi “Ba chắt nước giùm con”, phải nói như vậy.
Nó như không để ý đến câu nói của tôi, nó lại kêu lên:
- Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!
Anh Sáu vẫn ngồi im […]
(Nguyễn Quang Sáng, Chiếc lược ngà)
Câu nói " cơm sôi rồi, nhão bây giờ!" Hàm ý: chắt giùm nước để cơm khỏi nhão
Bé Thu nói hàm ý vì không chịu gọi ông Sáu là ba, và vì tính cách của bé Thu bướng bỉnh.
- Việc sử dụng hàm ý trong trường hợp này không hiệu quả vì người nghe không tiếp nhận, từ chối cộng tác bằng cách " ngồi im" vờ như không nghe thấy.