Lihnn_xj
Tôi yêu thích sự tranh luận, tôi yêu thích sự bàn cãi. Tôi không mong ai chỉ ngồi đó và đồng ý với tôi, đó không phải là nhiệm vụ của họ.                                                              - Margaret Thatcher - Vâng, đó là một câu nói rất hay, nó làm tôi đặc biệt ấn tượng! Để các bạn không phải đợi lâu thì chúng ta cùng vào thằng vấn đề luôn nhé! Không biết các bạn đã sẵn sàng tranh biện một tí chưa nhỉ?[ TRANH BIỆN - CÙNG ALICE KHÁM PHÁ NHỮNG ĐIỀU HAY ]Hmm.....Tại vì ghi mỗi chữ Tra...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Tuấn Anh
Xem chi tiết
Trần Duy Quân
Xem chi tiết
soyeon_Tiểu bàng giải
7 tháng 7 2016 lúc 13:57

20/14 × 4/6 + 12/20 : 6/20 - 4/6 × 6/14

= (20/14 × 4/6 - 4/6 × 6/14) + 12/10 : 6/20

= 4/6 × (20/14 - 6/14) + 12/10 × 20/6

= 4/6 × 1 + 4

= 2/3 + 12/3

= 14/3

Ủng hộ mk nha ●-● ☆-☆^_-

Bình luận (0)
Nguyễn Xuân Sáng
9 tháng 7 2016 lúc 15:02

20/14 × 4/6 + 12/20 : 6/20 - 4/6 × 6/14

= (20/14 × 4/6 - 4/6 × 6/14) + 12/10 : 6/20

= 4/6 × (20/14 - 6/14) + 12/10 × 20/6

= 4/6 × 1 + 4

= 2/3 + 12/3

= 14/3

Bình luận (0)
Chi
Xem chi tiết
anhthu bui nguyen
17 tháng 10 2018 lúc 19:15

ĐƯỢC ĐẤY BẠN..

SẮP TỚI 20/10, TỚ CHÚC CÁC BẠN NỮ NHƯ CHÚNG MÌNH HỌC GIỎI, XINH GÁI, CHĂM NGOAN NHÉ.

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Đan Thi
17 tháng 10 2018 lúc 19:15

wow, hay quá!!!

Bình luận (0)
Kill Myself
17 tháng 10 2018 lúc 19:16

Đúng ! Bn đã quá lầm 

Hok tốt

Lần say đừng đăng câu hỏi linh tinh

# LinhThuy ^ ^

Bình luận (0)
võ lâm dương
Xem chi tiết
võ lâm dương
10 tháng 4 2021 lúc 21:12

thật là buồn 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
陈宝玉 • ✿
10 tháng 4 2021 lúc 21:21

Chia buồn nhưng thặc xúc đồng:") Gớt nước mắt

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
6	Nguyễn Ngọc Châm
10 tháng 4 2021 lúc 21:27

câu chuyện về mối tình đầu cụa chàng trai trẻ 

thẹc là xúc động

đây là yêu đơn phương

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
_Py_(1m4)_Lùn_Sập_nghiệp...
Xem chi tiết
_Mặn_
18 tháng 5 2019 lúc 9:49

• Like~

• Nhớ trả =))

Bình luận (1)
Nguyên :3
Xem chi tiết
quách anh thư
3 tháng 3 2019 lúc 20:08

\(3x+1+3x+4=2268\)

\(\Leftrightarrow6x=221\)

\(\Leftrightarrow x=\frac{221}{6}\) ( phần b kbt làm ) 

còn câu 2 thì làm gì có bài nào như thế đâu 

Bình luận (0)
♥ℒℴѵe♥Girl 2k8ღ<Moon)
Xem chi tiết
Những Ngôi Sao Sáng Và L...
Xem chi tiết
Đứa dốt Toán
5 tháng 12 2017 lúc 22:06

Đọc những dòng đầu bài văn của bạn, tôi cảm thấy có chút hình ảnh của mình, vì tôi cũng đã từng có kí ức như thế. Tuy ko cảm động và đầy sự thương hại như câu chuyện của bạn nhưng nó cũng buồn. Cảm động quá!

Bình luận (0)
Cô gái bí mật
3 tháng 12 2017 lúc 16:42

Hay quá bạn ơi ! Bạn thi viết văn thì chắc được giải Nhất đấy !

Bình luận (0)
ganghochanh
5 tháng 12 2017 lúc 21:46

buồn ghê

Bình luận (0)
Nguyễn Hoàng Anh Phong
Xem chi tiết
I don
16 tháng 11 2018 lúc 17:29

... Em cũng nghèo nhưng thi thoảng vẫn dúi vào tay tôi một ổ bánh mì hay một chai nước ngọt. Sự chân thành của em làm tôi thấy mình rung động.

Ngày thứ hai trôi qua!

Em vẫn mê man nhưng bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.

Tôi vẫn tiếp tục ngồi ở hành lang. Kiên quyết không rời đi. Đôi mắt tôi mờ dại vì mệt và lo lắng...

Tôi và em hẹn nhau ngày ra trường sẽ cưới!

Tôi ra trường trước em. Rồi chìm đắm trong công việc, mải mê tìm sự nghiệp cho riêng mình. Có những ngày vùi đầu vào công việc, tôi quên bẵng em. Thi thoảng, em quay đi và khóc. Em giấu những giọt nước mắt vào trong, nhường cho tôi với sự nghiệp của mình...

Tôi mải mê, mải mê đến mức khi em đã ra trường rồi, mà lời hẹn năm nào vẫn còn để ngỏ.

Rồi tôi có công việc ở công ty nước ngoài, em mừng ra mặt. Tôi nghỉ việc để tự kinh doanh, em lo lắng, đôi mắt dõi theo chờ đợi.

Ngày thứ ba trôi qua! bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.

Ngày tôi sạt nghiệp. Em một mình đi xe trong đêm hơn hai mươi cây số từ Sài Gòn về Bình Dương để chỉ gục đầu vào ngực tôi mà khóc. Em hôn lên khuôn mặt lạnh băng của tôi, em tìm cách vuột ve vỗ về tôi. Em biết tôi đau, nhưng nỗi đau đạng bị nén chặt.

Tôi đã phớt lờ em... tôi không muốn em thương hại chính mình. Tôi gạt em ra và bước lên, một mình giải quyết khủng hoảng. Em nhìn tôi... hoảng hoải.

Ngày thứ tư

" Hãy chuẩn bị, bệnh nhân có thể đi bất cứ lúc nào."

Tôi không tin vào điều đó... Tôi lững thững bước đi trong đêm. Tưởng chừng như mình bị nghẹn thở... nước mắt rơi xối xả. Tôi ước tất cả chỉ là một giấc mơ. Em đừng đó nhìn tôi. Bông huệ trắng mong manh sẽ mãi ở trong vòng tay tôi. Mãi mãi...

Cuối cùng thì chúng tôi quyết định sẽ đến với nhau. Em đã đợi tôi chín năm và không muốn đợi lâu thêm nữa... Tôi cũng biết dẫu chưa có một sự nghiệp thực sự vẻ vang nhưng cũng đến lúc bắt đầu những trang mới bên em.

Chúng tôi lên kế hoạch cho đám cưới. Họ hàng hai bên đã gặp nhau... Tất cả mọi cái đều đã được sắp đặt trước, chỉ trừ cái chết của em.

Ngày thứ 5

Em đi! tôi không sẵn sàng cho tình huống này...

Bình luận (0)