Viết 1 đoạn văn dài khoảng 15 câu nêu cảm nghĩ của em về 1 bài thơ Lục bát mà em biết. Có sử dụng 1 cụm động từ, 1 cụm danh từ ( gạch chân & ghi chú thích)
Hộ mình :33
Hãy viết 1 đoạn văn(khoảng 8 câu)trình bày cảm nhận của em về bài thơ "Lục bát về cha",trong đoạn văn có sử dụng một cụm danh từ(gạch chân,chú thích rõ) Giúp mình nha mình đang cần gấp
em hãy viết một đoạn văn khoảng 7 câu trình bà cảm nhận của mình về bài thơ "Vì con". trong đoạn văn có 1 từ láy , 1 tù mượn ( gạch chân và chỉ rõ)
em hãy viết một đoạn văn khoảng 7 câu trình bà cảm nhận của mình về bài thơ "Vì con". trong đoạn văn có 1 từ láy , 1 tù mượn ( gạch chân và chỉ rõ) giúp mình với
GIÚP MIK VỚI
Câu 2. Hãy viết một đoạn văn (khoảng 5 câu), trình bày thông điệp cuộc sống mà em rút ra được sau khi đọc bài thơ “Lục bát về cha” của Thích Nhuận Hạnh , trong đó có sử dụng 1 cụm danh từ (gạch chân cụm danh từ).
Viết 1 đoạn văn (khoảng 10 câu) nêu suy nghĩ của em về thói quen sống ỷ lại. Gạch chân và chú thích 1 cụm danh từ, 1 cụm động từ và 1 câu văn sử dụng phép so sánh
Có rất nhiều lối sống xấu, đáng chê trách của con người, một trong số đó là lối sống ỷ lại. Sống ỷ lại là phụ thuộc, dựa dẫm vào người khác, luôn chờ sự giúp đỡ của người khác. Nó giống như một lưỡi dao khiến con người ta ngày càng mất dần khả năng tự lập. Nguyên nhân chính của lối sống này này là do sự lười biếng trong cả tư duy lẫn hành động. Nó có rất nhiều tác hại. Người sống ỷ lại không làm chủ được cuộc đời, không có bản lĩnh, không có sáng tạo, dễ gặp thất bại trong mọi việc. Những con người không biết vươn lên sẽ kéo sự phát triển của xã hội đi xuống. Vì vậy, mỗi người cần học cách tự đứng trên đôi chân của mình. Hãy luôn là người có bản lĩnh, chủ động đưa ra những quyết định sáng suốt trong mọi việc.
Viết đoạn văn khoảng 8-10 câu ghi lại cảm xúc của em về bài thơ lục bát “Lục bát về cha” sau, trong đoạn văn có sử dụng 01 từ láy và 01 cụm động từ (gạch chân, chú thích rõ)
“Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dải ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn
Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau, hạnh phúc nảy mầm từ hoa
Lúa xanh, xanh mướt đồng xa
Dáng quê hòa với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.”
(Thích Nhuận Hạnh)
nhanh hộ mình nha mình rất gấp rồi.Chúc các bạn luôn học giỏi nhé
Tham khảo nhé:
" Cha là một người thân thuộc trong gia đình. Cha là người đã cùng mẹ nuôi nấng và dạy dỗ ta nên người. Nhà thơ Thích Nhuận Hạnh đã có bài thơ "Lục bát về cha":
"Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dải ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn".
Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa rất độc đáo:
"Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha."
=> Câu thơ thể hiện sự vất vả, nhọc nhằn của người cha để nuôi con. Từ "cay nồng" càng làm nhân lên sự vất vả của người cha và làm nổi bật đức tính chịu thương chịu khó của cha.
"Cha là một dải ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn".
=> So sánh cha với dải ngân hà, qua đó cho thấy tình yêu thương mênh mông như dải ngân hà của người cha. Cho dù cha nghèo khó, vất vả, cha vẫn yêu con, tình yêu con của cha luôn đầy ắp.
"Thương con cha ráng sức ngâm
....
Chở câu lục bát hao gầy tình cha."
=> Dù chịu nhiều vất vả, khổ cực trăm bề nhưng vì con, cha âm thầm chịu đựng và gắng gượng làm việc để nuôi con. Qua đó làm nổi bật tính cách cần cù, chịu thương chịu khó và tình yêu con bao la của người cha.
Đọc bài thơ trên, chúng ta thêm trân trọng những mồ hôi, nước mắt và những đồng tiền mà cha mẹ mất bao công sức mới kiếm được. Chúng ta thêm yêu cha mẹ, thêm biết ơn cha mẹ và những công lao như trời như bể của cha mẹ. Nhà thơ hẳn phải có một tình yêu cha da diết mới viết nên bài thơ đong đầy cảm xúc như thế?
Viết đoạn văn ngắn (khoảng 7 câu) nêu suy nghĩ của em về ý nghĩa của tình yêu thương và sự sẻ chia trong cuộc sống. Trong đoạn văn có sử dụng ít nhất một cụm danh từ/ cụm động từ/ cụm tính từ. Gạch chân, chú thích rõ.
Viết 1 đoạn văn khoảng 8 câu nêu cảm nghĩ của em về khổ thơ cuối của bài "Đêm nay Bác không ngủ". Trong đoạn văn có sử dụng 1 cụm danh từ và 1 biện pháp ẩn dụ (chỉ rõ).
a. Viết một đoạn văn từ 7 đến 9 câu nêu suy nghĩ của em về bài học được rút ra từ truyện ngụ ngôn '' Chân , Tay , Tai , Mắt , Miệng '' trong đó có sử dụng cụm danh từ ( gạch chân dưới cụm danh từ đấy )
b. Viết một đoạn văn từ 7 đến 9 câu nếu suy nghĩ của em về bài học được rút ra từ truyện ngụ ngôn '' Treo biển '' trong đó có sử dụng cụm danh từ ( gạch chân dưới cụm danh từ đấy )
Hãy viết đoạn văn ngắn (5-7 câu) trình bày suy nghĩ của em về 1 bài học đáng quí em nhận được từ nhân vật Thạch Sanh, trong đoạn có sử dụng 1 cụm danh từ (gạch chân dưới cụm danh từ đó).
Bạn tham khảo:
Nguồn: vndoc.com
Em đã từng được đọc nhiều câu chuyện cổ tích hay, về nhiều nhân vật tài năng, tốt bụng. Trong đó, em ấn tượng nhất là nhân vật Thạch Sanh. Em yêu thích Thạch Sanh vì anh rất tài giỏi, tinh thông nhiều môn võ thuật và cả phép lạ. Nhưng hơn hết, chính là lòng nghĩa hiệp, thương người của anh. Những lần thấy người bị nguy nan (công chúa, con trai vua Thủy Tề) anh liền không ngần ngại giúp đỡ. Chính vì vừa có tài năng, vừa có tấm lòng nhân hậu như vậy, nên Thạch Sanh đã trở thành hình mẫu người anh hùng lý tưởng trong lòng em.
Cụm danh từ: người anh hùng
Tham khảo
Thạch Sanh - nhân vật chính của câu chuyện cổ tích cùng tên. Anh sinh ra với một trái tim tràn đầy tình yêu thương con người. Luôn sẵn sàng chiến đấu, cứu giúp người khác mà không chút nghĩ đến bản thân. Chỉ bằng sức của mình, Thạch Sanh đã tiêu diệt được chằn tinh ăn thịt giết bao người. Giết được đại bàng giải cứu công chúa. Lại còn cứu được con trai vua Thủy Tề bị nhốt trong lồng. Chàng làm nhiều việc tốt như vậy, nhưng chẳng đòi hỏi và cũng chẳng nhận bất cứ đồng tiền nào cả. Chính điều đó, khiến hình ảnh chàng Thạch Sanh cao lớn, vĩ đại đến kỳ lạ trong lòng em.
Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn từ 7 – 9 câu nêu cảm xúc về một bài thơ lục bát mà em yêu thích. Trong đoạn văn có sử dụng cụm động từ và từ lá
Bài ca dao này đã làm xúc động lòng người bởi đã gợi nên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những người con thân yêu của mình. Tác giả dân gian nhắc đến “công cha”, “nghĩa mẹ”, đó là công sinh thành, dưỡng dục; đó là ơn nghĩa mang nặng đẻ đau và những yêu thương mẹ dành cả cho con. Ví “công cha”, “nghĩa mẹ” như núi ngất trời, như nước ở ngoài biển Đông là lấy cái trừu tượng của tình phụ tử, tình mẫu tử so sánh với cái mênh mông, vĩnh hằng, vô hạn của trời đất, thiên nhiên. Ví công cha với núi ngất trời là khẳng định sự lớn lao, ví nghĩa mẹ như nước biển Đông là để khẳng định chiều sâu, chiều rộng và sự dạt dào. Đây cũng là một nét riêng trong tâm thức của người Việt. Hình ảnh người cha thì rắn rỏi, mạnh mẽ, cha như cột trụ trong gia đình. Hình ảnh mẹ không lớn lao, kì vĩ nhưng sâu xa, rộng mở và dạt dào cảm xúc hơn. Bởi vậy, nghĩ đến công ơn cha mẹ, bài ca dao thiết tha nhắn nhủ những người con “ghi lòng con ơi!” những công ơn trời bể ấy. Và hơn thế là định hướng về cách sống, cách bày tỏ lòng biết ơn dành cho cha cho mẹ.