Trình bày suy nghĩ của em về tâm trạng của nhân vật anh Sáu qua câu văn: “Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười.”
"anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười . Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được , nên anh phải cười vậy thôi"
a) xác định thành phần biệt lặp,nêu định nghĩa thành phần biệt lặp đó.
b) tìm liên kết hình thức được sử dụng trong đoạn văn trên.
a, Thành phần biệt lập hình thái: Có lẽ
TPBL tình thái là TPBL bao gồm các từ: Hình như, có lẽ, chắc chắn...
b, Phép lặp: anh
Đọc các câu sau đây (trích từ truyện Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng) và trả lời câu hỏi.
a) Với lòng mong nhớ của anh, chắc anh nghĩ rằng, con anh sẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh.
b) Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh phải cười vậy thôi.
1. Các từ ngữ in đậm trong những câu trên thể hiện nhận định của người nói đối với sự việc nêu ở trong câu như thế nào?
Từ ngữ thể hiện thái độ của người nói:
- Chắc: thể hiện tin cậy cao
- Có lẽ: thể hiện tin cậy nhưng thấp hơn so với từ "chắc"
Đọc các câu sau đây (trích từ truyện Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng) và trả lời câu hỏi.
a) Với lòng mong nhớ của anh, chắc anh nghĩ rằng, con anh sẽ chạy xô vào lòng anh, sẽ ôm chặt lấy cổ anh.
b) Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh phải cười vậy thôi.
2. Nếu không có những từ ngữ in đậm nói trên thì nghĩa sự việc của câu chứa chúng có khác đi không? Vì sao?
Thành phần tình thái không quyết định đến nghĩa sự việc của câu. Cho nên khi bỏ đi từ ngữ chắc, có lẽ thì nội dung cơ bản của những câu trên không thay đổi
Chỉ ra các thành phần biệt lập được sử dụng trong các câu sau:
a. Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi).
b. Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh phải cười vậy thôi.
c. Ôi những cánh đồng quê chảy máu/ Dây thép gai đâm nát trời chiều.
- Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi).
→ Thành phần phụ chú (thương thương quá đi thôi).
- Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được, nên anh phải cười vậy thôi.
→ Thành phần tình thái: có lẽ
- Ôi những cánh đồng quê chảy máu/ Dây thép gai đâm nát trời chiều.
→ Thành phần cảm thán: ôi
Phân tích tính liên kết có trong đoạn trích
(1) Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. (2) Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi khong khóc được nên anh phải cời vậy thôi (3) Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua thức ăn. (4)Mẹ nó dặn,ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho.(4)Nó khô noi không rằng, cứ lúi cúi dưới bếp (5) Nghe nồi cơm sôi, nó mở nắp, lấy đũa bếp sơ qua_ nồi cơm hơi to, nhắm khong thể nhấc xuống đẻ chắt nước được, đến lúc dó nó mới nhìn lên anh Sáu (6) Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọ ba thôi.
Bài này theo đúng cách lớp chín thì mình nên viết đoạn phân tích ra (gồm liên kết câu theo hình thúc và nội dung) hay là gạch đầu dòng liên kết hình thức... liên kết nội dung... ra ạ
viết đoạn văn khoảng 8-10 câu trình bày suy nghĩ của em về nhân vật người anh qua đoạn văn sau
"Tôi không thể trả lời mẹ.......lòng nân hậu của em con đấy"
Tham khảo:
Lúc trước, anh trai của Kiều Phương là một người anh lúc nào cũng xem thường em gái mình. Khi thấy em mình có tài năng hội hoạ,người anh ghen ghét với tài năng của em.Người anh cảm thấy như bị lãng quên vì mình không có chút năng khiếu gì. Trước lúc em đi thi vẽ,người anh tỏ ra vẻ bực tức và thường xuyên hắt hủi em gái. Khi đứng trước bức tranh vẽ về mình được treo lồng kính, người anh cảm thấy ngỡ ngàng, rồi đén sự hãnh diện và cuối cùng là sự xấu hổ. Người anh cảm thấy vô cùng ân hận vì lúc trước đã không đối xử tốt với em gái của mình. Người anh không ngờ trong mắt em gái mình, mình là một người anh hoàn hảo đến vậy.Bây giờ người anh cảm thấy yêu em gái mình hơn.
Viết bài văn ngắn khoảng câu trình bày suy nghĩ của em về nhân vật người anh trong truyện Bức tranh của em gái tôi qua đoạn văn sau Tôi không thể trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá . Bởi vì nếu nói được với mẹ tôi sẽ nói rằng . Đó là tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái con đấy.
Đoạn kết của truyện thể hiện tâm trạng xúc động ko nói thành lời của người anh khi nhận ra vẻ đẹp tâm hồn của cô em gái Kiều Phương. Lời độc thoại của người anh như một lời thú tội đau đớn khi nhận ra phần hạn chế của chính mình. Đồng thời người anh cũng thức tỉnh trước tình cảm trog sáng , chân thành , tài năng hội họa và tấm lòng bao dung của người em gái. Đoạn kết câu chuyện mở ra cho người đọc sự suy ngẫm riêng : lòng nhân hậu , sự độ lượng thật cao quý và có sức chinh phục rất lớn , nó cảm hóa đc phần nhỏ bé , xấu xa trog tâm hồn con người. Qua đoạn kết này ta có thể thấy đc người anh đã lớn hơn , trưởng thành hơn về suy nghĩ , người anh ko những ko đáng ghét mà còn đáng yêu đáng quý!
#Châu's ngốc
Lúc trước, anh trai của Kiều Phương là một người anh lúc nào cũng xem thường em gái mình. Khi thấy em mình có tài năng hội hoạ,người anh ghen ghét với tài năng của em.Người anh cảm thấy như bị lãng quên vì mình không có chút năng khiếu gì. Trước lúc em đi thi vẽ,người anh tỏ ra vẻ bực tức và thường xuyên hắt hủi em gái. Khi đứng trước bức tranh vẽ về mình được treo lồng kính, người anh cảm thấy ngỡ ngàng, rồi đén sự hãnh diện và cuối cùng là sự xấu hổ. Người anh cảm thấy vô cùng ân hận vì lúc trước đã không đối xử tốt với em gái của mình. Người anh không ngờ trong mắt em gái mình, mình là một người anh hoàn hảo đến vậy.Bây giờ người anh cảm thấy yêu em gái mình hơn.
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
– Thì má cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận quơ đũa bếp doạ đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
– Vô ăn cơm!
Anh sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi “Ba vô ăn cơm”. Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra:
– Cơm chín rồi!
Anh cũng không quay lại. Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
– Con kêu rồi mà người ta không nghe.
Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười.
a) Đoạn trích trên trích trong tác phẩm nào ? Tác giả là ai ??
b) Nêu khái quát nội dung đoạn trích
c)-Cho biết " Vô ăn cơm " của nhân vật trong đoạn trích trên vi phạm phương châm hội thoại nào ? Vì sao ?
- Câu " Ba vô ăn cơm " được dẫn theo cách nào ? Trình bày khái niệm cách dẫn đó
d) Tâm trạng nhân vật anh Sáu qua câu văn " Anh quay lại nhìn con vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười
a)'Chiếc lược ngà'' của Nguyễn Quang Sáng
c)Con bé nói trổng như vậy là đã vi phạm phương châm lịch sự. Nó cố tình vi phạm như vậy vì không muốn dùng từ “ba” để gọi ông Sáu.
Viết đoạn văn ngắn khoảng 8-10 câu trình bày suy nghĩ của em về nhân vật người anh trong truyện Bức tranh của em gái tôi qua đoạn văn sau
Tôi không thể trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá . Bởi vì nếu nói được với mẹ tôi sẽ nói rằng . Đó là tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái con đấy.
Đoạn kết của truyện, tác giả viết: “Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói ràng: Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”.
Đây là một kết thúc khá bất ngờ, có hệ quả từ câu hỏi của mẹ: “Con đã nhận ra con chưa” trước đó vốn bao hàm nhiều nghĩa (cũng có thể người mẹ hỏi về người anh được tái hiện trong niềm mong ước của em gái; người anh trong con mắt ngây thơ của mội tài năng chớm nở; hoặc người anh ở ngoài đời so với sự hoàn hảo của tác phẩm nghệ thuật). Hiểu như vậy sẽ cắt nghĩa được các chặng phát triển của trạng thái tâm lí nhẩn vật, từ “giật sững người” chuyển sang “bám chặt lấy tay mẹ”, rồi ngỡ ngàng - hãnh diện - xấu hổ, và cao trào là không trả lời mẹ - muốn khóc, chuyển hóa thành kết quả tự nhận thức trong tâm tưởng: “Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”.
Sự phát hiện tinh tế, cũng là thành công nghệ thuật của tác giả thể hiện trong đoạn kết này là để cho tình tiết của câu chuyện phát triển một cách tự nhiên nhằm bộc lộ quan niệm rõ ràng về cái đúng, cái sai trong cuộc sống một cách khách quan. Câu nói thầm trong tâm trí của người anh thể hiện sự hối hận chân thành, có tính tất yếu và thuyết phục người đọc.