viết một đoạn văn khoảng 8 câu nêu cảm nghĩ của em về khổ cuối bài thơ Tiếng gà trưa.Có sử dụng quan hệ từ,một cặp từ đồng nghĩa gạch chân,chỉ rõ
Câu 2: Viết một đoạn văn khoảng 12 câu nêu cảm nhận của em về khổ cuối thơ bài
“Tiếng gà trưa” của nhà thơ Xuân Quỳnh. Trong đoạn văn có sử dụng một cặp từ trái
nghĩa, một quan hệ từ. (Gạch chân, chú thích cặp từ trái nghĩa và quan hệ từ).
Viết đoạn văn khoảng 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về khổ thơ trên.Trong đoạn văn có sử dụng một quan hệ từ ( gạch dưới và chú thích rõ ) Bài tiếng gà trưa-khổ thơ cuối*
Viết đoạn văn (khoảng 8-10 câu) nêu cảm nghĩ của em về 4 câu thơ cuối của bài thơ Tiếng gà trưa trong đoạn văn có sử dụng một cặp từ trái nghĩa.
TK
Những yếu tố tạo nên động lực của lòng quyết tâm chiến đấu ở người cháu qua từng dòng thơ mỗi lúc một thu hẹp lại về phạm vi: Tổ quốc – xóm làng – người bà – tiếng gà, ổ trứng đã nói lên một quy luật tình cảm vô cùng giản dị: tình cảm gia đình làm sâu sắc thêm tình yêu quê hương, đất nước và sự thống nhất giữa hai tình cảm cao đẹp này là cội nguồn sức mạnh tinh thần của mỗi người lính. Lòng yêu nước cũng không phải là cái gì xa xôi, lớn lao hay trừu tượng. Đó có thể chỉ là yêu một bếp lửa ấp iu như Bằng Việt; yêu một tiếng gà cục tác, một ổ rơm trứng hồng như Xuân Quỳnh hay yêu cái cây trồng trước nhà, yêu cái phố nhỏ đổ ra bờ sông như I-li-a Ê-ren-bua chẳng hạn. Nên ở một góc độ nào đó, sự thu hẹp phạm vi ở khổ thơ cuối là cách thức cụ thể hóa lòng yêu nước, làm nổi bật chân lí giản dị: Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc. Bài thơ được mở đầu bằng Tiếng gà trưa và kết thúc lại trở về với tiếng gà. Nhưng đó không đơn thuần là tiếng gà gọi về tuổi thơ nữa, mà là tiếng gà gọi dậy trong lòng người chiến sĩ bản chất của lòng yêu nước, cái lí do cao cả mà rất đỗi cụ thể, hối thúc bàn chân băng rừng lội suối đấu tranh vì độc lập, thống nhất nước nhà
Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 8 câu) nêu cảm nhận của em về tình bà cháu trong văn bản “Tiếng gà trưa”; trong đoạn văn có sử dụng ít nhất một cặp từ đồng nghĩa (Gạch chân, chú thích rõ ràng)
Em tham khảo:
Trong số những tác phẩm văn học ,bài thơ "Tiếng gà trưa" đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất. Nổi bật ở đây là vẻ đẹp bình dị,gần gũi của tình bà cháu. Bà chăm chút ,nâng niu từng quả trứng cho con gà mái ấp để cuối năm bán gà ,dành dụm tiền để mua cho cháu bộ quần áo mới cho cháu mặc Tết. Sự tần tảo,yêu thương của bà đã in đậm vào trong tâm trí của người cháu. Chỉ một tiếng gà nhảy ổ thôi nhưng đã gợi về bao kỉ niệm đẹp thời thơ ấu đc sống trong tình thương mến bao la của bà. Những kỉ niệm đó như tiếp thêm động lực chiến đấu cho anh chiến sĩ chiến đấu vì Tổ quốc,vì bà,vì xóm làng. Tóm lại, bằng những hình ảnh gần gũi và lời thơ bình dị, bài thơ đẫ cho em thấy được tình cảm bà cháu thiêng liêng,đẹp đẽ.
Từ đồng nghĩa ko hoàn toàn: In đậm nghiêng
d.Viết đoạn văn khoảng 10 câu nêu cảm nhận của em về 7 câu đầu bài thơ Tiếng gà trưa. Đoạn thơ sử dụng 1 từ ghép và 1 quan hệ từ, gạch chân và chú thích rõ.
Em hãy viết đoạn văn ngắn khoảng 8 câu nêu cảm nhận của em sau khi học xong bài “ Tiếng gà trưa”,có sử dụng từ trái nghĩa. Gạch chân,chỉ rõ.
viết đoạn văn ( 7 câu ) nêu cảm nhận về 2 câu cuối bài thơ '' qua đèo ngang '' của bà huyện thanh quan . đoạn văn có sử dụng từ đồng nghĩa , trái nghĩa ( gạch chân chỉ rõ )
Bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan thể hiện tâm trạng nỗi niềm của nhà thơ khi đứng trước cảnh đẹp. Đặc biệt hai câu cuối của bài thơ gợi cho người đọc một nỗi buỗn, cô đơn đến não nề.
“Dừng chân đứng lại: trời, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta”.
Bài thơ được ra đời trong một chuyến hành trình của nhà thơ từ Thăng Long vào xứ Huế. Trải qua một cuộc hành trình đầy gian khổ, sau bao vất vả, mệt nhọc, khi tới một nơi có cảnh đẹp, núi non hùng vĩ, nhà thơ đã dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang này để nghỉ chân. Lúc này người và cảnh đã hòa làm một, cảnh cũng trở nên buồn theo tâm trạng nhà thơ, nhà thơ cũng nhìn cảnh để thể hiện tâm trạng của mình. Trước mắt nữ sĩ là cảnh đất trời bao la, bất diệt của vũ trụ: “trời, non, nước”. Trời thì xa, núi thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. “Dừng chân đứng lại” để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của “trời, non, nước”. Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có “Một mảnh tình riêng, ta với ta”. “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khó chốn đèo Ngang này vậy. Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa, buồn tủi. “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn không ai chia sẻ. Còn gì buồn hơn khi đứng trước cảnh thiên nhiên bao la rộng lớn như vậy, con người trở nên nhỏ bé, khi ấy rất cần có sự chia sẻ, cảm thông để vơi đi sự cô đơn, nhưng tác giả chỉ nhận thấy ta với ta, túc là chỉ có ta với cảnh vật hoang vu này.
1, Viết 1 đoạn văn ngắn cảm nhận khổ thơ cuối trong bài ;'Tiếng gà trưa '' trong đó có sử dụng quan hệ từ, thành ngữ, từ trái nghĩa ( gach chân chỉ rõ)