Cho câu chủ đề : Truyện "Cô bé bán diêm" đã thể hiện niềm thương cảm sâu sắc của nhà văn An-đéc-Xen đối với 1 đoạn văn diễn dịch 10 câu làm sáng tỏ chủ đề trên. Trong đoạn văn có sư dụng ít nhất 1 câu ghép 1 tình thái từ
Thông qua tác phẩm “Cô bé bán diêm”, An – đéc – xenđã thể thể hiện niềm thương cảm sâu sắc đối với một em bé bất hạnh.Lấy câu văn trên làm câu chủ đề, em hãy viết đoạn văn diễn dịch từ 10 – 12 câu, trong đoạn có sử dụng 01 trợ từ. (gạch chân dưới trợ từ)
Em tham khảo nhé:
Thông qua tác phẩm “Cô bé bán diêm”, An – đéc – xenđã thể thể hiện niềm thương cảm sâu sắc đối với một em bé bất hạnh. Dưới ngòi bút đầy chất thơ của nhà văn, cô bé bán diêm đã phải chết. Hình ảnh cái chết đấy thật đẹp đã thể hiện sự hạnh phúc, mãn nguyện của cô bé, có lẽ em đã thanh thản, tại nguyện vì chỉ mình em được sống trong những điều huy hoàng, kì diệu.Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, ....Nhưng không hẳn là một cái kết hoàn toàn có hậu. Trong xã hội thiếu tình thương yêu giữa người với người, nhà văn An-đéc-xen đã viết truyện này để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với em bé bán diêm nói chung và tầng lớp những người nghèo khổ nói riêng để làm dịu bớt nỗi đau đang nhức nhối trong tim và cũng để an ủi những linh hồn tội nghiệp. Dù khép trang sách lại nhưng hình ảnh cô bé bán diêm vẫn mãi mãi đọng lại và hiện hữu trong em và tất cả những ai đã từng đọc truyện. Bức thông điệp mà ông gửi gắm vẫn còn ý nghĩa sâu sắc đến tận bây giờ.
Cho câu chủ đề: "đã thể hiện niềm thương cảm sâu sắc của nhà văn An-dec-xen đối với một em bé bất hạnh”, viết một đoạn văn diễn dịch khoảng 8 câu làm rõ ý diễn dịch của câu chủ đề trên.
Viết 1 đoạn văn ngắn 5-7 câu nêu cảm nhận của em về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện ngắn "Cô bé bán diêm" của nhà văn An-đéc-xen xen theo lối diễn dịch và gạch chân dưới câu chủ đề
cho câu chủ đề sau:Truyện cô bé bán diêm đã thể hiện niềm thương cảm với một em bé bất hạnh.Từ đó em hãy viết đoạn văn diễn dịch có câu chủ đề đó.
Cho hỏi mình viết đầu đoạn văn có câu chủ đề nhưng ở cuối mình lại viết là:''Qua đó nhà văn An-đéc-sen đã thể hiên niềm thương cảm với cô bé bất hạnh nhưng tràn đày ước mơ giản dị''.
đó có được xem là đoạn văn diễn dịch không vì sao(đây là bài KT nên cho mình kết quả đúng 100%nhé)
Đoạn văn diễn dịch chỉ có mở đoạn và k có kết đoạn nhé bạn
Cho câu chủ đề sau: Truyện cô bé bán diêm đã thể hiện niềm thương cảm sâu sắc đối với một em bé bất hạnh. Viết thành một đoạn theo lối diễn dịch 8-10 câu trong đó có sử dụng thán từ và một câu ghép
Cô bé bán diêm có một hoàn cảnh thật bất hạnh. Mẹ mất sớm, em sống với người cha hay chửi bới, mắng nhiếc và đe dọa đánh đập. Trong đêm giao thừa, khi nhà nhà đều quây quần bên lò sưởi ấm cúng, cây thông Nô-en được trang hoàng rực rỡ những ngôi sao và bàn cỗ đầy đặn thức ăn, cùng nhau đón chào một năm mới với bao điều tốt đẹp. Cô bé tội nghiệp ấy vẫn lang thang ngoài đường trong giá buốt, không ai để ý đến em, mua cho em những que diêm nhỏ bé. Em nép vào góc tường tăm tối và quẹt những que diêm như muốn xua đi không khí lạnh buốt. Khi ánh sáng nhỏ nhoi sáng lên, em như sống trong những mộng tưởng tươi sáng về lò sưởi ấm áp, bàn cỗ đầy đủ thức ăn, rồi em mơ về bà và cùng bà bay lên cao mãi. Cuối cùng, em đã chết trong đêm giao thừa lạnh lẽo ấy, sự ra đi của em như sự giải thoát khỏi những tăm tối của cuộc đời. Em được đến bên người thân ở một thế giới khác. Nhà văn đã nâng đỡ linh hồn của em bé đáng thương, dường như không phải em chết mà em đang đi vào cõi bất tử, nơi có tình thương bao la của bà em mà em từng khao khát với nụ cười mãn nguyện. Câu chuyện với kết thúc buồn đã để lại bao xúc động trong lòng người đọc.
Chúc bạn thi tốt nha, cố gắng lên
Cho câu chủ đề: Cô bé bán diêm trong văn bản cùng tên của nhà văn An –đéc –xen là một cô bé nghèo khổ bất hạnh nhưng giàu ước mơ.Viết đoạn văn theo phương pháp quy nạp (khoảng 12 câu) làm rõ câu chủ đề trên.Trong đó có sử dụng một câu ghép và một thán từ. Gạch chân và chú thích.
Câu 3: Viết đoạn văn (khoảng 10 câu) theo cách trình bày tổng phân hợp, trong đoạn có sử dụng 1 câu ghép (gạch chân câu ghép), làm rõ các chủ đề sau:
a.Cái chết của em bé bán diêm có ý nghĩa tố cáo và giá trị nhân đạo sâu sắc (Cô bé bán diêm – An-đéc-xen)
b.Truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” đã thể hiện cảm động tình yêu thương cao cả giữa những con người nghèo khổ (Chiếc lá cuối cùng – O Hen-ri)
cho câu chủ đề : Những lần quẹt diêm của nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện cùng tên của nhà văn An -đét - xen: cô bé mong muốn có một cuộc sống hạnh phúc ,yêu thương . Viết đoạn văn diễn dịch
viết đoan văn theo lối diễn dịch với chủ đề: truyện cô bé bán diêm đã thể hiện niềm thương cảm sau sắc đối vs 1 em bé bất hạnh trong đó có sử dụng trợ từ thán từ (gạch chân dưới trợ từ thán từ)
Đoạn 1
Cô bé bán diêm là một cô bé có hoàn cảnh thật đáng thương tâm . Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện "đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười". Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người.... Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.
Đoạn 2
Cô bé bán diêm là một cô bé có hoàn cảnh thật đáng thương tâm.Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.
Đoạn 3
Cô bé bán diêm có một hoàn cảnh thật đáng thương tâm. Mẹ mất sớm, em sống với người cha hay chửi bới, mắng nhiếc và đe dọa đánh đập. Trong đêm giao thừa, khi nhà nhà đều quây quần bên lò sưởi ấm cúng, cây thông Nô-en được trang hoàng rực rỡ những ngôi sao và bàn cỗ đầy đặn thức ăn, cùng nhau đón chào một năm mới với bao điều tốt đẹp. Cô bé tội nghiệp ấy vẫn lang thang ngoài đường trong giá buốt, không ai để ý đến em, mua cho em những que diêm nhỏ bé. Em nép vào góc tường tăm tối và quẹt những que diêm như muốn xua đi không khí lạnh buốt. Khi ánh sáng nhỏ nhoi sáng lên, em như sống trong những mộng tưởng tươi sáng về lò sưởi ấm áp, bàn cỗ đầy đủ thức ăn, rồi em mơ về bà và cùng bà bay lên cao mãi.