Những câu hỏi liên quan
Valia
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
29 tháng 9 2018 lúc 7:21

Hà Nội, ngày 10 tháng 9 năm 2018
   Hoàng Lan thân mến !
    Chào cậu! Nhận được thư này chắc cậu ngạc nhiên lắm phải không? Tớ xin tự giới thiệu, Tớ là Minh Anh. Tớ đến từ thủ đô Hà Nội. Hiện tại tớ đang học lớp 3A, Trường Tiểu học Dịch Vọng A, Cầu Giấy, Hà Nội. Qua chương trình làm quen bạn phương xa, tình cờ tớ biết đến cậu, đặc biệt là chúng mình có chung sở thích học tiếng Anh và đi du lịch đấy.
    Tớ sẽ kể cho cậu nghe về thủ đô Hà Nội nơi tớ ở. Đó là một thành phố náo nhiệt và đông đúc. Con người nơi đây rất thanh lịch, cởi mở, và thân thiện. Hà Nội có tận ba mươi sáu phố phường nhé. Mỗi phố là một làng nghề riêng độc đáo. Vào mỗi dịp cuối tuần, gia đình tớ thường cùng nhau đi thăm Hồ Gươm, Văn Miếu, Lăng Bác hoặc vườn thú Thủ Lệ và ăn những món ăn yêu thích như kem Tràng Tiền, cốm Vòng, bánh tôm Hồ Tây….Hà Nội giờ đang vào thu, đi dưới những con phố dài ngập tràn hương hoa sữa tuyệt lắm cậu à! Khi nào có dịp tớ sẽ dẫn cậu đi dạo quanh Hà Nội nhé.
    Thư cũng đã dài, giờ tớ phải đi làm bài tập đây. Nhận được thư này cậu nhớ trả lời lại và kể cho tớ nghe về quê hương của cậu nhé. Chúc cậu mạnh khỏe và học tập tốt!
    Người viết
    Đào Minh Anh

Nông Hương Giang
Xem chi tiết
Nông Hương Giang
31 tháng 5 2021 lúc 17:42

Z.....ú.......p              t.............u............i                         z..............ớ................i

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hoài Đức CTVVIP
31 tháng 5 2021 lúc 17:45

họctoots

Khách vãng lai đã xóa
Lê Minh Vy
31 tháng 5 2021 lúc 17:45

Riêng mình việc học hành vẫn bình thường như hồi cậu ở đây. Mình với con bé hàng xóm vẫn so kè nhau hàng tháng. Khi thì đứa nay nhích lên đứng trước đứa kia, khi thì ngược lại. Có nhiều lúc cảm thấy mệt mà không dám nghỉ ngơi đấy. Vậy nhưng thú vị phải không cậu? Về sức khỏe của mình thì chắc chẳng ai có thể địch nổi rồi.

Còn chuyện này nữa. Hôm thi đấu bóng đá, mình cao nhất đội nên được phân công vị trí thủ môn, trông cũng oai ra phết. Các bạn gái trong lớp nói đùa là: “Thân gầy, ốm yếu, nhẹ người dễ bay cao bay xa... chỉ sợ sẽ bay đi theo quả bóng”. Không ngờ lời nói đùa ấy ứng nghiệm vô cùng. Ở hiệp hai, đội mình đang dẫn trước 1 - 0. Đội bạn vùng lên phản công quyết liệt. Một quả bóng sấm sét do “thằng hùng xe tăng” sút đúng vào giữa cầu môn. bạn vẫn nhớ mình đấy chứ? Mình lao ra bắt gọn quả bóng, lăn hai vòng. Mình cứ tưởng lăn ra ngoài, nào ngờ cú lăn “nghệ thuật” của mình đã vô tình gỡ hòa cho đội bạn. Lúc đó mình buồn và xấu hổ vô cùng. May mà các bạn trong lớp vẫn an ủi và thông cảm cho mình.

Thôi, thư đã dài rồi hẹn lần sau nhé! Mình chúc đại gia đình bạn hạnh phúc.

Bạn tốt của bạn

.................

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Thanh Hương
Xem chi tiết
休 宁 凯
21 tháng 4 2018 lúc 20:26

Tham khảo nhé:

Quảng Ninh, ngày 20 tháng 11 năm 2005

Phương Thi thân mến.

Mình vừa mới được mệ cho đi thăm chị mình ở thành phố Hồ Chí Minh đấy! Mình sẽ kể cho Phương Thi nghe những gì mà mình biết được về thành phố lớn nhất cả nước nhé!

Chúng mình đều là dân ở thôn quê nên lần đầu tiên lên thành phố, mình ngỡ ngàng lắm! Dọc các con đường mình đi qua, người và xe cộ đông đúc như đi dự hội. Những hàng cây cổ thụ hai bên đường cao vút tỏa bóng xuống lòng đường mát rượi. Đường sá thật là đẹp. Đường nào đường ấy rộng thênh thang lại được trải nhựa phẳng li. Ngã tư nào cũng có đèn tín hiệu để điều chỉnh tốc độ cho các phương tiện giao thông. Một điều mà mình thấy rõ nhất là việc thực hiện luật đi đường của người dân thành phố rất tốt. Họ tự giác chấp hành theo chỉ dẫn của tín hiệu đèn, Đi, dừng, rẽ trái, rẽ phải, họ đều thực hiện nghiêm túc lắm, chứ không phải như ở quê mình tự tiện muốn đi thì đi, muốn dừng thì dừng, muốn rẽ đâu thì rẽ. Đông người và xe cộ như thế mà rất ít những vụ tai nạn. Còn nhà cửa ở đây thì đẹp lắm. Nhiều nhà cao tầng san sát nhau vươn cao lên tít trời xanh. Họ đi lên không phải bằng cầu thang mà bằng thang máy. Cuộc sống thật là sôi động, nhộn nhịp. Đấy, mình biết thế nào, mình kể cho Phương Thi thế ấy. Thôi, lần sạu mình kể chuyện đi siêu thị cho bạn nghe, vui và thú vị lắm. Giờ mình học bài đây.

Bạn gái

(Kí tên)

Hồng Hạnh

Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Em thường nhớ đến câu thơ quen thuộc đó mỗi khi đến Hồ Gươm chơi. Hồ Gươm nằm ở trung tâm Thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong xanh như tấm thảm khổng lồ. Nổi lên giữa hồ, trên thảm cỏ xanh rờn là Tháp Rùa cổ kính, uy nghiêm. Xa xa, chiếc cầu Thê Húc màu son cong như con tôm dẫn khách du lịch vào thăm đền Ngọc Sơn. Mái đền cổ kính rêu phong nằm cạnh gốc đa già. Trong đền có một cụ rùa rất to được trưng bày trong một tủ kính lớn. Nhìn cụ rùa này em lại nhớ đến sự tích Hồ Gươm. Vua Lê Lợi trả lại kiếm cho thần Kim Quy trên hồ Tả Vọng tức hồ Hoàn Kiếm. Khi hè về, tiếng ve râm ran hòa lẫn với tiếng chim tạo nên bản hòa tấu kéo dài mãi không thôi. Ven đường, những hàng liễu nghiêng mình soi bóng xuống hồ như mái tóc dài của các cô thiếu nữ xõa xuống làm duyên. Vào những ngày lễ hội, mặt hồ lung linh rực rỡ bởi muôn ngàn ánh đèn màu, những bông hoa sữa tỏa mùi hương dìu dịu đậu nhẹ nhàng xuống vai áo người qua đường. Mai đây dù có đi đâu xa em cũng không quên Hồ Gươm - một thắng cảnh đẹp - đã gắn bó với em suốt thời thơ ấu.

休 宁 凯
21 tháng 4 2018 lúc 20:27

Thị xã, ngày 20 tháng 11 năm 2005

Nga thân mến!

Mình đã biết được quê Nga rồi đấy! Còn Nga, Nga nói là chưa hề lên thị xã lần nào phải không? Hè này, Nga ráng lên mình chơi nhé. Mình sẽ dẫn Nga đi chơi công viên, vào cung thiếu nhi, đi nhà lồng thị xã, rồi sau đó chúng mình sẽ vào viện bảo tàng của tỉnh xem những hiện vật lịch sử trưng bày ở trong đó, thích lắm Nga ạ! Còn Nga muốn đọc sách tin mình sẽ dẫn Nga đến thư viện. Mình sẽ mượn cho Nga nhiều truyện tranh, từ truyện “Đô-rê-mon” đến “Thám tử lừng danh Cô-nan” hay “Pô-kê-môn” hoặc “Sa-lô-môn” v.v… Truyện gì cùng có. Mình biết Nga là một cô bé thích đọc truyện, thế nào mình cùng cố gắng giúp Nga thỏa mãn được cái sở thích ấy. Vậy Nga nhé! Tranh thủ lên chỗ mình chơi để biết thị xã. Mình sẽ đãi Nga một chầu kem que, kem cốc và vé đi xem phim nữa đó. Hẹn gặp lại Nga nhé!

Bạn gái

(Kí tên)

Song Hương

Tạ Thanh Trà
Xem chi tiết
phuong phuong
26 tháng 1 2016 lúc 20:35

dân ta phải biết sử ta

cái gì ko biết lên tra google

Phạm Quỳnh Anh
27 tháng 1 2016 lúc 21:29

Câu 1: Đầu tiên là quan sát rồi nhận xét, liên tưởng, tưởng tượng, ví von, so sánh,.. để làm cho bài văn thêm hay và sinh động.

Câu 2: Nếu là tớ thì tớ sẽ tả phong cảnh.

Câu 3: tớ nghĩ bạn phải tự làm để có cảm xúc thật hay hơn.

Bui Viet Hoang
26 tháng 1 2016 lúc 20:54

đang làm thơ hả phuong phuong

Đỗ Thị Yến
Xem chi tiết
minh nguyet
22 tháng 2 2021 lúc 10:28

Tham khảo:

Sơn Tây ngày 20 tháng 06 năm 2014

Ngọc Dung thân mến!

Thế là bạn xa cái thị xã nhỏ bé cùng ngôi trường Tiểu học Hồng Hà đã được gần một năm rồi đấy nhỉ! Ở phương Nam chan hòa ánh nắng, bạn có còn nhớ đến mùa đông giá lạnh của phương Bắc xa xôi? Mấy hôm nay, ngoài này rét lắm! Gió mùa đông bắc tràn về, nhiệt độ xuống dưới 10 độ C nên các trường phổ thông cho học sinh nghỉ học. Ở nhà buồn, mình nhớ bạn quá nên viết thư cho bạn.

Đầu tiên, mình gửi đến Dung cùng toàn thể gia đình lời thăm hỏi chân tình nhất. Sau đây, mình sẽ kể cho Dung nghe về khung cảnh quê hương trong những ngày đông giá lạnh để giúp bạn phần nào vơi đi nỗi nhớ.

Gần một tuần nay, mặt trời hầu như không xuất hiện. Vắng ánh nắng nên vắng cả tiếng chim. Bầu trời bao phủ một màu mây xám xịt. Mưa phùn giăng giăng. Không khí ẩm ướt và lạnh lẽo. Những cây bàng rụng hết lá chỉ còn trơ lại những cành khẳng khiu, run rẩy trong mưa.

Trời rét đậm. Người nào cũng mặc tới vài ba lớp áo. Áo bông, áo len, áo khoác... Rồi mũ che tai, khăn quấn cổ, bít tất, găng tay... Toàn thân được che kín để chống chọi với cái lạnh như cắt da, cắt thịt.

Nhà hai bên phố đóng cửa kín mít. Trên đường vắng hẳn người qua lại. Ai có việc phải ra ngoài cũng cố đi cho thật nhanh để mau chóng trở về ngôi nhà ấm áp.

Dung có nhớ bé Trung - em trai mình không? Hiếu động là thế mà giờ đây cu cậu cũng đành loanh quanh trong nhà, chẳng dám ra đường đùa nghịch với lũ bạn của nó. Bà nội mình nhóm bếp lửa ở gian giữa, đặt vào đấy mấy gốc củi lớn cho cháy âm ỉ. Hơi nóng lan tỏa khắp nhà, dễ chịu vô cùng! Buổi tối, hai chị em mình ngồi hai bên, nghe bà kể những câu chuyện cổ tích thật hay, quên cả tiếng gió bấc đang réo ù ù bên ngoài cửa sổ.

Tuy được nghỉ học nhưng mình vẫn lấy sách vở ra ôn lại bài và làm hết những bài tập cô giáo cho về nhà. Mình rất thích chui vào chăn bông, chỉ thò đầu ra ngoài thôi, để đọc sách, đọc truyện. Ước gì Dung có mặt ở đấy để chúng mình chơi oẳn tù tì hay đánh tam cúc. Ai thua bị búng tai hoặc bôi râu như ngày nào thì vui biết mấy!

Chiều nay, Hạnh sang nhà mình chơi. Hai đứa nhắc nhiều đến Dung và ao ước có một dịp nào đó được vào thăm Dung, thăm Sài Gòn - xứ sở không có mùa đông để xem, để biết những điều khác lạ. Điều mong ước trước mắt của chúng mình là tiết trời ấm lên để đi học, gặp lại thầy cô và các bạn.

Thôi, thư đã dài, mình dừng bút ở đây. Chúc bạn cùng gia đình mạnh khỏe và hạnh phúc! Mong thư bạn!

Thân ái!

...

Lưu Quang Trường
22 tháng 2 2021 lúc 10:31
Phú Yên, ngày 7/2/2014

Gửi Hoàng,

Hôm nay tớ viết thư để hỏi thăm tình hình sức khỏe của gia đình cậu, đồng thời kể cho cậu nghe về khu phố nơi tớ ở.

Dạo này, gia đình cậu có khỏe không? Bố mẹ cậu vẫn công tác tốt chứ! Cậu dạo này học hành thế nào? Tớ từ ngày chuyển lên thành phố nên ít có cơ hội được gặp cậu, nên tớ nhớ cậu lắm. Tớ nhớ cả những buổi chiều được đi học về cùng cậu nữa, nhớ những ngày được cậu dẫn đi bắt giun dế ngoài đồng. 

Phú Yên  đang trải qua những ngày tháng giá lạnh. Trời lúc nào cũng âm u mịt mù vô cùng, đường phố thì vắng teo vắng ngắt. Thi thoảng tớ nhìn qua cửa sổ cũng chỉ có những người bán hàng rong và những người trùm quần áo kín mít từ đầu đến chân đi vội trên đường. Những hàng cây trên đường thì trơ trụi khẳng khiu lá. Trời lạnh nên tớ lúc nào cũng mặc những lớp áo bông to sụ. Nhưng lành lạnh thế này cũng có nhiều cái hay lắm Nam ạ. Tớ có thể được ngủ nướng cuối tuần này, được ăn các món nướng đường phố thơm ngon này, được đón giáng sinh bên ngoài đường này. 

Tớ nhớ cậu lắm Nam ạ. Tớ mong đến kỳ nghỉ hè để được về thăm cậu quá! Cho tớ gửi lời hỏi thăm tới gia đình cậu nhé! Cậu có gắng học tập nhé, hè chúng mình sẽ gặp nhau.

Bạn của cậu

Ký tên

Trường

Đoàn Thị Xuân
Xem chi tiết
Vũ Minh Tuấn
4 tháng 4 2020 lúc 18:59

Tham khảo:

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

Chúc bạn học tốt!

Khách vãng lai đã xóa
nguyen tao nguyen
Xem chi tiết
Vũ Thành Tiến
16 tháng 5 2018 lúc 21:18

Ko chép mạng nhé, hay mình k

nguyen tao nguyen
16 tháng 5 2018 lúc 21:25

Tớ nói câu đấy mới đúng, Tiến ạ

Lê Thị Phương Anh
Xem chi tiết
Bạch Dương Dễ Thương
30 tháng 12 2017 lúc 8:29

Nha Trang, ngày 30 tháng 12 năm 2017

Hồng Nhung thân mến!

Có lẽ đã hơn hai tháng rồi chúng mình bặt tin nhau. Chẳng phải Hồng Nhung lười viết thư hay tại mình không siêng năng thư từ mà sợi dây liên lạc bị gián đoạn. Chúng mình chẳng ai có lỗi cả, đứa nào cũng đang vùi đầu vào học chuẩn bị cho kì thi giữa kì sắp tới đây thôi, phải không Nhung? Đêm nay, sau khi học bài xong, mình dành cho cậu toàn bộ thời gian tối nay đấy nhé, thích không nào?

Hồng Nhung ơi! Gia đình cậu vẫn bình thường đấy chứ? Cậu có khỏe không? Vui nhiều không? Chiếc răng sâu vẫn hay hành hạ cậu, cậu đã nhổ đi chưa? Anh Toàn đi bộ đội lâu nay có về phép không? Bé Phương Như hết khóc nhè rồi chứ? Cây mận sau vườn nhà cậu mùa này có sai quả không? Nhớ gửi một bọc thật to vào cho tụi này đấy nhé. Thèm hết chỗ nói!

Nhung ạ! Từ lúc Nhung đi rồi lớp mình ai cũng nhắc đến cậu. Chúng mình nhớ nhất là tài kể chuyện tiếu lâm của cậu. Cười vỡ bụng mà cái mặt của cậu vẫn tỉnh queo như không có chuyện gì xảy ra. À này, cậu còn nhớ cô Mĩ Hằng chứ? Cô vẫn dạy lớp Ba, cô hỏi thăm cậu luôn đấy còn thằng Trung "tồ" nó học tiến bộ lắm. Học kì vừa qua, cậu ta xếp thứ mười lăm, cu cậu mừng quýnh. Nó đã hết bệnh ngủ gật trong lớp rồi. Hương "tóc vàng" học vẫn chăm và luôn dẫn đầu lớp. Mình ráng dữ lắm mà cũng đành phải ngậm bồ hòn đứng sau nó một bậc, thế mới tức chứ! Còn này nữa. Vừa rồi hội diễn văn nghệ toàn trường, lớp mình có ba tiết mục: một kể chuyện, một đơn ca và một tiết múa. Đơn ca và múa đạt giải nhất, còn kể chuyện đạt giải ba. Giá như có Hồng Nhung thì giải nhất kể chuyện đã thuộc về lớp mình rồi. Tháng này, lớp mình nhận cờ đỏ. Các bạn mừng lắm. Bố mình bảo, cuối năm mình đạt học sinh giỏi, bố sẽ mua cho một cái máy vi tính vừa học vừa giải trí. Mình đang cố gắng đây. Khi nào có tin vui mình sẽ báo tin liền cho cậu. Cậu cũng phải tranh thủ thì giờ viết thư về kẻo chúng nó mong lắm đấy.

Thư đã dài, mình dừng bút đây. Cho mình gửi lời chúc sức khỏe hai bác và bé Phương Như.

Bạn thân

Thanh Mai

\(\text{☆ Miku ☆ I ♥ You}\)

le an phuong
30 tháng 12 2017 lúc 8:38

kết bạn với mình nha !

Lê Hoài Anh
30 tháng 12 2017 lúc 9:20

tao pho co nhe