Kể thêm các từ chỉ người trong gia đình, họ hàng mà em biết.
Dựa vào cách xưng hô của em với mọi người trong gia đình và họ hàng để tìm từ thích hợp.
Tìm những từ chỉ người trong gia đình, họ hàng ở câu chuyện “Sáng kiến của bé Hà”:
Em hãy đọc truyện và chú ý từ chỉ người trong gia đình, họ hàng.
Bố, ông, bà, con, mẹ, cụ già, con, cháu, cô, chú
Xếp vào mỗi nhóm sau một từ chỉ người trong gia đình, họ hàng mà em biết:
Em hãy phân biệt những người thuộc họ nội và họ ngoại.
a) Họ nội: ông nội, bà nội, chú, thím,…
b) Họ ngoại: ông ngoại, bà ngoại, cậu mợ, dì,…
Viết cách xưng hô hoặc dán ảnh các thành viên trong gia đình thuộc họ hàng bên nội, bên ngoại của em vào sơ đồ gợi ý dưới đây.
Viết lại những từ chỉ người thân (gia đình, họ hàng) trong câu chuyện Sáng kiến của bé Hà.
Gợi ý: Em đọc câu chuyện Sáng kiến của bé Hà (SGK Tiếng Việt 3, tập 1, trang 78) và tìm những từ chỉ người thân (gia đình, họ hàng) của bé Hà.
Những từ chỉ người thân (gia đình, họ hàng) trong câu chuyện Sáng kiến của bé Hà: bố, ông bà, mẹ, cô, chú, con, cháu.
Em hãy nói cách Hoa xưng hô với các thành viên trong gia đình thuộc họ hàng bên nội, bên ngoại trong sơ đồ dưới đây
Quan sát hình, đọc thông tin và cho biết Hoa xưng hô như thế nào với những người trong gia đình thuộc họ hàng bên nội và bên ngoại.
- Hoa xưng hô với những người trong gia đình thuộc họ hàng bên nội: anh trai của bố là bác trai, vợ của bác trai là bác gái, các con của hai bác là anh chị họ.
- Hoa xưng hô với những người trong gia đình thuộc họ hàng bên ngoại: em gái của mẹ là dì, chồng của dì là chú.
Hãy tìm hiểu những thông tin về một số người trong họ hàng nội, ngoại của em theo gợi ý sau:
- Họ và tên: - Họ nội và họ ngoại: - Cách xưng hô: - Nghề nghiệp: - Sở thích: - ? |
- Họ và tên: Nguyễn Văn Nam
- Họ: Họ nội
- Cách xưng hô: chú Nam
- Nghề nghiệp: Hoạ sĩ
- Sở thích: Vẽ tranh, làm thơ, ca hát.
An xưng hô với các thành viên trong gia đình họ nội, họ ngoại như thế nào?
họ ngoại :
mẹ của mẹ : Bà ngoại
cha của mẹ : Ông nội
chị của mẹ : Dì
em gái của mẹ : Dì
em trai của mẹ : Cậu
họ nội :
mẹ của bố : Bà Nội
bố của bố : Ông nội
chị của bố : O
anh của bố : Bác
em trai của bố : Chú
Họ ngoại: Ông bà ngoại (bố mẹ của mẹ), bác (anh trai, chị gái của mẹ và vợ, chồng của mỗi người), dì (em gái của mẹ), cậu (em trai của mẹ), chú (chồng của dì), mợ (vợ của cậu)
Họ nội: Ông bà nội (bố mẹ của bố), bác (anh trai, chị gái của bố và vợ, chồng của mỗi người), chú (em trai của bố), cô (em gái của bố), chú/dượng (chồng của dì), dì (vợ của chú)
Viết một đoạn văn ngắn ( từ 5 đến 7 câu ) kể về một người hàng xóm mà em quý mến
Gợi ý
a, Người đó tên là gì , bao nhiêu tuổi ?
b, Người đó làm nghề gì ?
c, Tình cảm của gia đình em đối với người hàng xóm như thế nào ?
d, Tình cảm của người hàng xóm đối với gia đình em như thế nào ?
Em rất quý mến bác Bảy hàng xóm gần nhà em . Bác Bảy khoảng năm mươi tuổi , hiền lành và vui tính . Bác làm nghề sửa xe nên lúc nào áo quần cũng lem luốc dầu mỡ. Bác Bảy rất thương em , thường mua trái cây cho em ăn. Bác bảo không nên ăn kẹo vì dễ sâu răng . Buổi chiều , sau khi tắm rửa sạch sẽ , bác thường cõng em nhong nhong trên lưng . Gia đình em ai cũng quý bác. Mỗi khi có món gì ngon , mẹ lại sai em đem sang mời bác . Đối với em , bác Bảy thân thiết như một người bác ruột vậy .
Bài dài nha
Bác Tư gần nhà em là một người bán cà rem dạo. Bác là người hàng xóm mà em yêu quý nhất.
Khuôn mặt bác nhăn nheo, như đọng lại biết bao chông gai của một cuộc đời lam lũ. Mái tóc bác đã điểm hoa râm. Đôi mắt bác hiền từ, hiện rõ sự khắc khổ và lắm lo toan. Môi bác nứt nẻ, sầm sậm màu tím. Thân hình bác lộ một vẻ gì đó dày dạn phong trần. Những lúc đi bán hàng, bao giờ bác cũng chỉ mặc một chiếc áo cũ đã sờn bạc. Đôi giày rách cũ kĩ của bác “đôi hia bảy dặm” đã giúp bác bước trên bao nhiêu quãng đường dài. Rồi cứ thế, bác mang thùng cà rem đi ra đường. Bước những bước chân vô định, thỉnh thoảng, bác dừng lại trước bao cặp mắt thèm thuồng của mọi người và dõng dạc hô to câu nói muôn thuở: “Cà rem đây! Cà rem năm trăm một cây đây!”. Tiếng rao của bác vang xa, vọng mãi trên bầu trời xanh thẳm không cùng. “Cà rem” – những đứa trẻ thường nhại lại lời ra của bác. Những lúc rảnh rỗi, bác thường trò chuyện với em và dặn: - Cháu cố gắng học lên, được đi học là một niềm hạnh phúc. Không có học thức, cháu sẽ phải làm lao động chân tay nặng nhọc, sẽ khổ như bác đấy!
Mà bác khổ thật, bán cà rem về, bác còn phải làm biết bao nhiêu công việc không lúc nào nghỉ ngơi. Bác thức khuya dậy sớm, không sợ khó, không sợ khổ. Ấy vậy mà bác luôn hòa nhã, hiền từ, dễ mến đối với mọi người. Sự khổ cực không thể đánh phá được những cái tốt, cái đẹp trong con người hiền hòa như bác.
Bác Tư ơi! Bác mãi là người hàng xóm mà em yêu quý nhất.