Câu thơ nào không nhằm thể hiện nỗi niềm đắng cay, đau đớn của cô gái?
A. Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi chờ
B. Em tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi
C. Tới rừng lá ngon ngóng trông
D. Anh tới nơi, em bẻ lá xanh em ngồi
Đoạn thơ sau nói về nội dung gì?
Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi chờ,
Em tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi,
Tới rừng lá ngón ngóng trông.
Anh tới nơi, em bẻ lá xanh em ngồi;
Được nhủ đôi câu, anh mới đành lòng quay lại,
Được dặn đôi lời, anh yêu em mới chịu quay đi.
(Tiễn dặn người yêu)
A. Nỗi buồn đau của cô gái khi phải từ biệt mẹ cha để về nhà chồng.
A. Nỗi buồn đau của cô gái khi phải từ biệt mẹ cha để về nhà chồng.
B. Nỗi buồn đau của cô gái khi phải lấy người chồng mà mình không yêu.
C. Nỗi lưu luyến của cô gái khi phải chia tay với những hình ảnh đã quen thuộc với cuộc sống lao động của mình.
D. Nỗi đau đớn của cô gái và người cô yêu khi cô gái phải đi lấy chồng.
Đoạn thơ “Vừa đi vừa ngoảnh lại/ Vừa đi vừa ngoái trông/ Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi chờ/ Em tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi/ Tới rừng lá ngón ngóng trông” là lời của nhân vật nào? Diễn tả tâm trạng gì?
A. Chàng trai, cảm nhận về nỗi đau khổ tuyệt vọng của cô gái.
B. Cô gái, thể hiện nỗi đau khổ tuyệt vọng của mình.
C. Chàng trai, Thể hiện sự yêu thương, lo lắng cho cô gái.
D. Cô gái, đau khổ vì phải xa người yêu.
Người con gái đi lấy chồng nhưng trong lòng lại tha thiết thương nhớ người yêu . Bởi vậy , chân chị dẫu đã bước đi mà lòng lại đau xót vô cùng . Quẩy gánh bước qua cánh đồng rộng , nàng vừa đi vừa '' ngoảnh lại '' , mắt chị còn '' ngoái trông '' anh , chân chị bước càng xa thì lòng chị lại càng đau đớn . Đôi chân cứ bước đi nhưng lòng nặng trĩu nỗi niềm : đi theo 1 người mà mình ko hề yêu thương , bỏ lại sau lưng 1 mối tình đẹp đẽ . Chính vì thế , hết cánh rừng ớt lại cánh rừng cà , rừng lá ngón , cánh rừng nào đi qua cũng là cái cớ để chị dừng lại chờ đợi người yêu và lòng riêng khắc khoải . Tói rừng ớt , nàng ngắt lá ớt lấy cớ ngồi chờ , tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi , tới rừng lá ngón lại ngóng trông . Nàng như muốn níu kéo thời gian cuối cùng trước khi chúng tôi phải xa cách , nàng cất bước về nhà chồng . Cô gái ko muốn phải đi theo người chồng mà cô ko hề yêu thương , mà muốn được sống bên chàng trai bởi tình yêu của họ trao cho nhau là thật lòng nhưng tiếc rằng số phận lại thật éo le , họ không có cơ hội được bên nhau đến trọn đời . Tâm trạng rối bời , bao nỗi vương vấn , lưu luyến đang dằn vặt trong tâm hồn bé nhỏ của người con gái tôi yêu . Nhưng có lẽ tình yêu thủy chung , son sắt của đôi trai gái sẽ luôn vĩnh hằng mãi với thời gian
Em hiểu câu thơ Rừng cây trong thưa thớt nghĩa là thế nào?
a) Rừng thưa thớt vì rất ít cây
b) Rừng thưa thớt vì cây không lá
c) Rừng thưa thớt vì toàn lá vàng.
Câu thơ ấy có nghĩa rừng thưa thớt vì cây không lá.
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi phía dưới:
Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo
Trong câu thơ “Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới”, vì sao Chính Hữu lại dùng từ “chờ” mà không dùng từ “đợi”?
- Đối diện cảnh núi rừng lạnh lẽo và hoang vu và hoàn cảnh chiến đấu nguy hiểm, những người lính cùng sát cánh bên cạnh nhau.
+ Nhiệm vụ canh gác, đối mặt với hiểm nguy trong gang tấc cũng chính nơi đó sự sống cái chết cách nhau trong gang tấc.
+ Trong hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm tình đồng đội thực sự thiêng liêng, cao đẹp
- Tâm thế chủ động, sẵn sàng “chờ giặc tới” thật hào hùng:
+ Những người lính sát cánh bên nhau vững chãi làm mờ đi khó khăn, nguy hiểm trực chờ phía trước của cuộc kháng chiến gian khổ.
→ Ca ngợi tình đồng chí, sức mạnh đồng đội giúp người lính vượt lên khắc nghiệt về thời tiết và nỗi nguy hiểm trên trận tuyến.
Câu 35:Bạn An soạn đoạn thơ như sau:
Đi học
Hôm qua em tới trường
Mẹ dắt tay từng bước
Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp.
Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng cây
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.
Hương rừng thơm đồi vắng
Nước suối trong thầm thì
Cọ xoè ô che nắng
Râm mát đường em đi.
Minh Chính
Hãy cho biết bạn HOA đã sử dụng những định dạng nào?Giải thích?
Chú ý : Có 3 khổ thơ nha( sau 1 dấu chấm là cách ra 1 dòng).
:Em hiểu như thế nào ý của câu: “Một tiếng lá rơi lúc nãy cũng có thể khiến người ta giật mình.”?
A. Rừng rất yên tĩnh.
B. Tiếng lá rụng rất to.
C. Rừng đang mùa rụng lá.
Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:
- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
Mọi người xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai! Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
Cô gái tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.
Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm, kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
- "Gửi vợ của anh,
Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì anh đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có thể được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt cả cuộc đời."
Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".
Sao bài này hay và cảm động quá zậy!!mk khóc mất!!!!