Khi nghe mọi người nói: “Từ nay chúng tôi không làm gì để nuôi ông nữa” thì thái độ của bác Miệng như thế nào?
A. Rất buồn phiền
B. Rất ngạc nhiên
C. Rất đau khổ
D. Rất bình tĩnh
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi.
Bốn người hăm hở đến nhà lão Miệng. Đến nơi họ không chào hỏi gì cả, cậu Chân, cậu Tay nói thẳng với lão:
– Chúng tôi hôm nay đến không phải để thăm hỏi, trò chuyện gì với ông, mà để nói cho ông biết: Từ nay chúng tôi không làm để nuôi ông nữa. Lâu nay chúng tôi đã cực khổ, vất vả vì ông nhiều rồi.
(Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng)
Thái độ và lời nói của Chân, Tay, Tai, Mắt đã vi phạm phương châm nào trong giao tiếp? Việc không tuân thủ phương châm ấy có lí do chính đáng không? Vì sao?
Lời nói của Chân, Tay với lão Miệng không tuân thủ phương châm lịch sự.
Việc không tuân thủ như vậy không có lý do chính đáng, không có căn cứ
Ông bà cao tuổi thường nghe kém. Khi muốn nói cho ông bà nghe rỏ hơn, em làm như thế nào ?
Khi nhai bắp (ngô) thì tai ta nghe tiếng hạt bắp vỡ to trong miệng. Nhưng người xung quanh ta lại chỉ nghe rất nhỏ (hoặc có thể không nghe). Hãy giải thích điều này dựa vào kiến thức sự truyền âm?
Bố đi công tác về, tặng em một gói quà. Mở gói quà ra, em rất ngạc nhiên và thích thú khi thấy một cái vỏ ốc biển rất to và đẹp.
Em nói như thế nào để thể hiện sự ngạc nhiên và thích thú ấy ?
Em hãy cảm ơn bố đã tặng mình món quà và thể hiện thái độ ngạc nhiên, thích thú bằng các từ ngữ sau:
- A! ...
- Ôi! ...
- Chao ôi! ...
- Ôi ! Chiếc vỏ ốc này đẹp quá ! Con cảm ơn bố.
- Sao con ốc biển này trông lạ thế bố ? Con rất thích nó. Con cảm ơn bố.
Xi-mông ở trong trạng thái nào khi đuổi bắt con nhái?
A. Đau khổ đến muốn chết
B. Rất buồn ngủ và mệt mỏi
C. Vừa đau buồn lại chợt vui
D. Rất vui thích đuổi bắt con nhái
Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng đã từng mắc lỗi. Riêng tôi cũng đã có sai lầm mà làm cho tôi có một bài học đáng nhớ trong cuộc đời. Đó là lúc tôi đi về quê vào hè năm ngoái.
Khi đến nơi, ông bà tôi rất vui. Mọi người đã cùng nhau vui chơi, nói về tình hình học tập của tôi trong thời gian vừa qua. Một hôm, khi đang rượt đuổi chú chó của ông trong nhà, tôi đã vô tình làm rơi chiếc bình xuống sàn nhà, chiếc bình mà ông rất quý. Nó đã vỡ, khi ông nghe thấy tiếng động lạ, bèn chạy đến ngay. Tôi sợ ông la, liền đổ tội cho chú chó :”Thưa ông, cháu không có làm vỡ chiếc bình của ông đấy”. Ông đã cười thầm và đi chỗ khác. Tôi đã dọn dẹp chúng và chạy thật nhanh đến mẹ, kể hết mọi việc cho mẹ nghe. Mẹ bảo :”Con hãy nhận lỗi và xin lỗi với ông ngay đi, mẹ nghĩ ông sẽ tha thứ cho con bởi vì con không cố ý mà”. Thế nhưng mà tôi vẫn còn lo sợ. Sáng hôm sau, khi ra về, tôi cảm thấy rất có lỗi với ông, tôi liền chạy vào và nói hết sự thật, cứ tưởng ông sẽ la tôi, thế mà ông lại cười và nói :”Thực ra, ông đã biết hết mọi chuyện nhưng ông chỉ muốn để cháu nhận lỗi thôi”.Và cuối cùng, tôi đã lên đường sau lời tạm biệt ông.
Từ đó trở đi, tôi rất cảm ơn ông vì đã cho tôi bài học đáng nhớ trong cuộc đời :”Đừng bao giờ nói dối”.
Các bạn hãy đánh giá bài viết của mình và xem nó có những lỗi sai chỗ nào nha.Cảm ơn các bạn
nếu đây là thi học kì thì tạm được nhưng trong các bài tập làm văn thì nó quá ngắn. Tuy đây là văn tự sự nhưng bạn nên miêu tả nhiều hơn, lược bớt phần biểu cảm lại. Còn nữa, câu " thưa ông, cháu không làm vỡ chiếc bình của ông đấy" đọc nó cứ lũng cũng, bạn nên đổi câu khác. Phần lúc bạn đi xin lỗi ông, bạn nên thêm một lời căn dặn của ông hoặc hứa hẹn của bạn đối với ông. Vậy thì bài văn của bạn sẽ hay hơn.
Có thể đặt dấu chấm hỏi vào cuối các câu sau được không? Vì sao?
a) Nay chúng ta đừng làm gì nữa, thử xem lão Miệng có sống được không.
(Chân, Tay, Tai , Mắt, Miệng)
b) Bây giờ thì tôi hiểu tại sao lão không muốn bán con chó vàng của lão.
(Nam Cao, Lão Hạc)
c) Cây nào cũng đẹp, cây nào cũng quý, nhưng thân thuộc nhất vẫn là tre nứa.
(Thép Mới, Cây tre Việt Nam)
d) Biển nhiều khi rất đẹp, ai cũng thấy như thế.
(Vũ Tú Nam, Biển đẹp)
- Không thể sử dụng dấu câu để đặt vào cuối các câu (a), (b), (c), (d) bởi các câu trên không nhằm để hỏi.
- Các câu (a) và (b) có các từ không và tại sao không đóng vai trò là từ nghi vấn trong câu, mà được sử dụng như một bổ ngữ trong câu.
- Các từ "nào" câu (c ) đóng vài trò là từ liệt kê, từ "ai" ở đây là đại từ trong câu khẳng định.
→ Các câu trên không phải câu nghi vấn bởi mục đích các câu trên dùng để khẳng định.
Lời nói và cử chỉ của bác sĩ Ly cho thấy ông là người như thế nào?
A. Ông là người rất nhân hậu, điềm đạm nhưng cũng rất dũng cảm.
B. Ông là người rất nhân hậu, điềm đạm nhưng cũng rất tự kiêu.
C. Ông là người khỏe, điềm đạm nhưng cũng rất dũng cảm.
D. Ông là người rất đoàn kết, điềm đạm nhưng cũng rất kiêu căn
Một lão nhà giàu vừa keo kiệt lại rất tham lam , một hôm vào rừng tình cờ gặp một ông Bụt , lão liền than phiền với Bụt rằng mình rất nghèo khổ . Ông Bụt đã biết rất rõ về lão nhưng vẫn nói rằng :"Tôi có thể giúp anh , cứ mỗi lần anh nhắm và mở mắt lại thì số tiền anh có sẽ tăng gấp đôi , nhưng ngay sau đó anh phải đưa cho tôi 24 đồng , nếu bằng lòng tôi sẽ giúp anh !" . Lão nhà giàu không cần suy nghĩ , bằng lòng như thế . Nhưng trớ trêu sau khi lão nhắm và mở mắt được 3 lần thì thấy trong túi của mình không còn đồng nào . Em hãy giúp cho mọi người cùng biết lúc đầu lão nhà giàu keo kiệt có bao nhiêu tiền ?
Lúc đầu lão nhà giàu có số tiền là:
24❌3=72(đồng)
Đáp số: 72 đồng
Giải
Lúc đầu lão nhà giàu có số tiền là :
24 x 3 = 72 ( đồng )
Đáp số : 72 đồng
Chương II. Vụ Án
Tôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:
Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?
Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hết
Vậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?
À cái này thì có đấy, con bé rất hay đi uống cafe, nhưng những quán ăn thì con bé ít khi tới, vì thường ở nhà nấu cho tôi ăn, ngoài ra, con bé thường xuyên đi mua sắm và đi bắn cung, đó là sở thích của nó mà, tôi cấm làm sao được
Cô ấy ngày nào cũng đi uống cà cafe sao?
Đúng vậy, mỗi buổi sáng sớm con bé đều đi uống cafe, đó gần như là một thói quen của con bé rồi.
Vậy ông có biết, cô ấy thường đến quán nào không?
Cái này thì tôi không biết, tôi đâu có theo dõi con bé đâu
Ây, tiếc nhỉ, ở London có hơn 9 tiệm cafe, vậy cô ấy hay đến chỗ nào chứ
À mà ông có thể cho tôi biết cô ấy là người như thế không
Con bé khá ngoan ngoãn, ghét ồn ào và thích sự im lặng, hơn nữa con bé rất thích đồng hồ Bigben, vì nơi đó chưa đầy kỉ niệm của nó với mẹ, con bé thích cả trinh thám nữa, nó rất thích đọc các tiểu thuyết trinh thám và là fan của Sherlock Holmes và cậu
Vậy thì hãy đến đó thôi
Cậu nói như thế có lẽ là cậu đã tìm ra nơi con bé đang ở rồi hả?
Không, tôi chưa biết, nhưng tôi biết nơi mà con gái ông hay uống cafe
Đó là nơi nào vậy?
Hãy đi theo tôi
Hơn 30 phút sau, tôi đã ở phía Nam vùng Westminster, ở đó có một quán cafe tên là Shelling Ford
Ông ta hỏitại sao lại không đến quán cafe ở dưới tháp đồng hồ Big Ben , tôi nói:
Lý do tôi nghĩ nơi này chính là nơi con gái ông đang đến đó là vì, ở chỗ này có thể thấy được toàn cảnh của tháp đồng hồ Big Ben, hơn nữa, ở trong nơi này, có rất nhiều tấm hình về tháp đồng hồ Big Ben và nhiều những tấm hình của Sherlock Holmes, ông có nói con của ông rất thích trinh thám và là fan của Holmes mà.Và nếu ông tìm hiểu về Sherlock Holmes thì sẽ biết được, Sherlock Holmes từng có tên là Shelling Ford
Ông ta lại nói nhưng tại sao lại là ở đây, không phải là ở dưới tháp đồng hồ sẽ tốt hơn sao
Ông nghĩ xem, cô ấy ghét sự ồn ào, mà dưới tháp đồng hồ lại rất ồn ào nên cô ấy có vẻ là không thích, nên tôi nghĩ nơi này chính là nơi thích hợp
À ra vậy, chúng ta vào thôi
Tôi mở cửa ra và thấy ở trong đó ngoài người phục vụ ra thì không hề có khách, có lẽ sự yên tĩnh này đã làm cho cô ấy cảm thấy thích nó, và bên trong có rất nhiều tấm ảnh về tháp đồng hồ Big Ben và Sherlock Holmes, hơn nữa, ở đây còn có những cuốn sách về Sherlock Holmes và lịch sử về tháp đồng hồ Big Ben và London
Người phục vụ cũng rất thân thiện, có lẽ họ chỉ làm bán thời gian ở quán cafe này thôi, chú đây không phải là công việc chính của họ
Tôi hỏi 1 người phục vụ tên là Jack:
Chào anh, tôi là Leo, thám tử
Ồ, cậu chính là thám tử lừng danh đó sao, tôi là Jack, rất vui được gặp cậu
Vâng
Cậu đến đây có chuyện gì sao?
Đúng vậy, tôi hy vọng là anh sẽ giúp tôi
Tất nhiên rồi, tôi sẵn sàng giúp đỡ cậu, thám tử à
Cảm ơn anh
Rồi, hãy cho tôi biết, để xem tôi có giúp được gì không?
Oke, anh có biết cô gái tên là Tracy, không?
À, tôi biết, cô ấy ngày nào cũng đến quán này, có chuyện gì sao
Cô ấy đã bị mất tích, kia là cha của cô ấy
À, chào ông
Chào cậu
Cậu có biết chuyện gì không, ví dụ như cô ấy mấy ngày trước có đến đây không, đến đây với ai, có biểu hiện gì kỳ lạ hay không
Để tôi nhớ lại xem, hình như là có đó, từ khi quán này mở cửa thì hôm nào cô ấy cũng đến đây và thằng xuyên mượn 1 cuốn sách về Sherlock Holmes
Anh có biết là cuốn nào không?
Có chứ, hình như đó là cuốn “ Những hình nhân nhảy múa “
À tôi biết con bé rất thích cuốn đó - Marc nói.
Anh mau đưa cho tôi mượn cuốn đó được không
Được chứ, đợi tôi một xíu
Đây rồi
Khi mở cuốn sách ra, tôi thấy nó cũng khá bình thường, bỗng nhiên có một tờ giấy rớt ra khỏi một trang sách nào đó , tờ giấy viết:
" KHI MẶT TRỜI DẦN NHÌN VỀ HƯỚNG TÂY
KHI NGỌN GIÁO ĐÂM THẰNG XUỐNG MẶT ĐẤT
ÂM THANH CỦA CÁI CHẾT SẼ VANG LÊN
LÀ THỜI KHÁC TRÒ CHƠI NÀY KẾT THÚC"
Tôi nhìn qua bản mật mã thì đã cảm thấy có gì đó không ổn
Tôi nghĩ:” Có điều gì đó khác đặc biệt ở đây, nếu như nạn nhân bị bắt đi thì làm gì có thời gian mà để lại bản mã phức tạp như vậy, do đó bức bản mã này chính là của hung thủ
Vài phút sau tôi lên tiếng: chúng ta hãy đi thôi
Marc hỏi tôi: Cậu đã tìm ra chỗ mà con bé bị bắt giữ rồi à
Chính xác là như vậy! - tôi nói
Vậy mật thư đó có nghĩa là như thế nào
Trên đường đi tôi sẽ giải thích sau
Cậu nói đi, mật thư có nghĩa là như thế nào?
Tôi trả lời: - Khi mặt trời dần nhìn về hướng Tây thì lúc đó mặt trời lặn
- Khi ngọn giáo đâm thẳng xuống mặt đất, ám chỉ một công trình kiến trúc nào đó giống ngọn giáo cụ thể là tháp đồng hồ BigBen
- Âm thanh cái chết sẽ vang lên đó chính là thời gian mà tháp đồng hồ rung chuông
- Trò chơi sẽ kết thúc là vụ án xảy ra
Như vậy là con gái ông đang bị giam ở tháp đồng hồ Big Ben và sắp bị giết, chúng ta hãy nhanh lên nào
Bỗng nhiên, anh phục vụ nói : Tôi bỗng nhớ ra chuyện này, mấy ngày trước có 1 người đàn ông đến đây nói chuyện với cô ấy, và tôi thấy sắc thái mặt của cô ấy rất sợ hãi, có lẽ hắn chính là người đe dọa cô ây.
Và vài hôm trước, ngoài đó tôi nghe thấy tiếng hét của cô ấy, tôi ra ngoài ngay xem xảy ra chuyện gì thì khi ra ngoài tôi chỉ thấy 1 chiếc xe ô tô chuẩn bị chạy, và không có người ở ngoài
Tôi nói : Có thể hắn chính là người bắt cóc cô, và chính hắn đã đe dọa mạng sống của cô
Bỗng nhiên, có tiếng điện thoại kêu lên, và đó chính là số điện thoại của cô ấy gọi về cho cha của mình, cô ấy nói giọng hết sức sợ sệt:
Cha ở cứu con, cha hãy tìm Leo, bảo cậu ấy đến cứu con, con không muốn chết
Ông ấy nói : Con đang ở đâu
Cô ấy trả lời : Con không biết nữa
Bỗng nhiên, tiếng chuông của đồng hồ vang lên, đó chính là chuông của tháp đồng hồ Big Ben, tiếng chuông đó chúng tôi nghe thấy bên đầu bên kia của điện thoại và nghe thấy tiếng rất to
Thôi chết! Đồng hồ đã cất tiếng chuông, cô ấy sẽ…
Không! Không thể nào !!!!!