Chỉ ra kiểu câu và hành động nói trong câu sau: Thế làm sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai?
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi.
Vẻ nghi ngại hiện ra sắc mặt, con bé hóm hỉnh hỏi mẹ một cách thiết tha:
(1)- Sáng ngày người ta đấm u có đau lắm không?
Chị Dậu khẽ gạt nước mắt:
- Không đau con ạ !
(2)- Thế làm sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai?(3) Hay là u thương chúng con đói quá?
(Ngô Tất Tố, Tắt đèn)
a) Trong đoạn trích trên, câu nào là câu nghi vấn? Những đặc điểm hình thức nào cho biết đó là câu nghi vấn?
b) Câu nghi vấn trong đoạn trích trên dùng để làm gì?
a, Trong đoạn trích trên, câu nghi vấn:
+ "Sáng nay người ta đấm u có đau không?"
+ " Thế làm sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai?"
+ "Hay là u thương chúng con đói quá?
- Đặc điểm hình thức: có dấu "?" và các từ nghi vấn như "không", "làm sao", "hay"
b, Câu nghi vấn được sử dụng để hỏi.
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi từ câu 6 đến câu 8:
“Tôi bật cười bảo lão (1):
- Sao cụ lo xa quá thế(2)? Cụ còn khỏe lắm, chưa chết đâu mà sợ (3)! Cụ cứ để tiền ấy mà ăn, lúc chết hãy hay (4) ! Tội gì bây giờ nhịn đói mà tiền để lại (5) ?
- Không, ông giáo ạ (6)! Ăn mãi hết đi thì đến lúc chết lấy gì mà lo liệu (7)?
(Nam Cao, Lão Hạc)
Câu văn (2) là câu nghi vấn thuộc kiểu hành động nói gì?
A. Hỏi
B. Điều khiển
C. Hứa hẹn
D. Bộc lộ cảm xúc
Căn cứ vào mục đích nói , câu : Các khanh nghĩ thế nào ? Thuộc kiểu câu gì ? Chỉ ra kiểu hành động nói của câu văn
Em đang trobg giờ thi cần anh chị và các bạn bt giải giúp em với ạ em xin cảm ơn
kiểu câu : câu nghi vấn
Kiểu hành động nói : để hỏi
-Kiểu câu: Câu nghi vấn.
-Hành động nói: Hỏi.
Học rộng rồi tóm gọn, theo điều học mà làm " thuộc kiểu câu gì. Chỉ ra kiểu hành động nói và cách sử dụng câu văn
+ Thuộc kiểu câu trần thuật.
+ Hành động nói: đề nghị.
Chỉ ra các hành động nói trong đoạn trích sau và cho biết mục đích của mỗi hành động.
Cái Tí chưa hiểu hết ý câu nói của mẹ, nó xám mặt lại và hỏi bằng giọng luống cuống:
- Vậy thì bữa sau con ăn ở đâu ?
Điểm thêm một “giây” nức nở, chị Dậu ngó con bằng cách xót xa:
- Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Đoài.
Cái Tí nghe nói giãy nảy, giống như sét đánh bên tai, nó liệng củ khoai vào rổ và oà lên khóc.
[…] Chừng như lúc nãy thấy bắt cả chó lớn, chó con, cái Tí vẫn tưởng những con vật ấy sẽ đi thế mạng cho mình, cho nên nó đã vững dạ ngồi im. Bây giờ nghe mẹ nó giục nó phải đi, nó lại nhếch nhác, mếu khóc:
- U nhất định bán con đấy ư ? U không cho con ở nhà nữa ư ? Khốn nạn thân con thế này! Trời ơi!…
(Ngô Tất Tố, Tắt đèn)
" Vậy thì bữa sau con ăn ở đâu?" → hành động hỏi.
" Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Đoài" → hành động trình bày.
" U nhất định bán con đấy ư? U không cho con ở nhà nữa ư?" → mục đích hỏi.
" Khốn nạn thân con thế này! Trời ơi!" → mục đích bộc lộ cảm xúc đau khổ, buồn chán.
Xác định các kiểu câu và hành động nói trong đoạn văn sau:(5đ)
“ Với vẻ mặt băn khoăn, cái Tí lại bưng bát khoai chìa tận mặt mẹ.(1)
-Này u ăn đi! (2) Để mãi. (3) U có ăn thì con mới ăn.(4) U không ăn con cũng không muốn ăn nữa.(5)
Nể con, chị Dậu cầm lấy một củ, rồi chị lại đặt xuống chõng. (6)
Vẻ nghi ngại hiện ra sắc mặt, con bé hóm hỉnh hỏi mẹ một cách thiết tha:(7)
-Sáng ngày người ta đấm u có đau lắm không?(8)
Chị Dậu khẽ gạt nước mắt .(9)
- Không đau con ạ!(10
(1) Kiểu câu: Trần thuật; Hđ nói: Trình bày
(2) Kiểu câu: Cầu khiến; Hđ nói: Điều khiển
(3) Kiểu câu: Trần thuật; Hđ nói: Trình bày
(4) Kiểu câu: Cầu khiến; Hđ nói: Điều khiển
(5) Kiểu câu: Cầu khiến; Hđ nói: Điều khiển
(6) Kiểu câu: Trần thuật; Hđ nói: Trình bày
(7) như câu 6 nha
(8) Kiểu câu: Nghi vấn; Hđ nói: Bộc lộ cảm xúc
(9) Kiểu câu: Trần thuật; Hđ nói: Trình bày
(10) Kiểu câu: Cảm thán; Hđ nói: Bộc lộ cảm xúc
Mình ko chắc là có đúng hay ko nữa! Bạn tham khảo nha! Có chỗ sau thì bạn sửa lại nha! Chúc bạn làm bài tốt!
[1],[6] .[7].[9]câu trần thuật,dùng để kể
[2] câu cầu khiến,dùng để yêu cầu
[3] câu trần thuật,dùng để bộc lộ cảm xúc
[4],[5] câu trần thuật,dùng để thông báo
[8] câu nghi vấn,dùng để hỏi và bộc lộ cảm xúc
[10] câu cảm thán,dùng để bộc lộ cảm xúc
mình nghĩ thế này ko bt đúng ko
Đúng rồi! Chỉ là cái hành động nói bạn làm chi tiết còn mình thì làm khái quát đó! Nên cái nào cũng đúng nha!
Xác định các kiểu câu và các hành động nói trong đoạn văn sau:
“Với vẻ mặt băn khoăn, cái Tí lại bưng bát khoai chìa tận mặt mẹ (1):
– Này, u ăn đi! (2)”
(Trích “Tắt đèn” – Ngô Tất Tố)
Đáp án
Hs xác định đúng kiểu câu, hành động nói trong đoạn văn (1 điểm)
+ Câu (1): Câu trần thuật – Hành động trình bày
+ Câu (2): Câu cầu khiến – Hành động điều khiển
Xác định các kiểu câu và hành động nói trong đoạn văn sau:
“ Với vẻ mặt băn khoăn, cái Tí lại bưng bát khoai chìa tận mặt mẹ.(1)
-Này u ăn đi! (2) Để mãi. (3) U có ăn thì con mới ăn.(4) U không ăn con cũng không muốn ăn nữa.(5)
Nể con, chị Dậu cầm lấy một củ, rồi chị lại đặt xuống chõng. (6)
Vẻ nghi ngại hiện ra sắc mặt, con bé hóm hỉnh hỏi mẹ một cách thiết tha:(7)
-Sáng ngày người ta đấm u có đau lắm không?(8)
Chị Dậu khẽ gạt nước mắt .(9)
- Không đau con ạ!(10)
giúp mình nhanh nhé tick co. đang cần gấp
Đọc đoạn trích đã cho (trang 90 .SGK Ngữ văn 9, tập 2) và trả lời câu hỏi.
Chị Dậu vừa nói vừa mếu:
- Thôi u không ăn, để phần cho con. Con chỉ được ăn ở nhà bữa này nữa thôi. U không muốn ăn tranh của con. Con cứ ăn thật no, không phải nhường nhịn cho u.
Cái Tí chưa hiểu hết ý câu nói của mẹ, nó xám mặt lại và hỏi bằng giọng luống cuống:
- Vậy thì bữa sau con ăn ở đâu?
Điểm thêm một “giây” nức nở, chị Dậu ngó con bằng cách xót xa:
- Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Đoài.
Cái Tí nghe nói giãy nảy, giống như sét đánh bên tai, nó liệng củ khoai vào rổ và òa lên khóc:
- U bán con thật đấy u? Con van u, con lạy u, concòn bé bỏng, u đừng bán con đi, tội nghiệp. U để cho con ở nhà chơi với em con.
(Ngô Tất Tố, Tắt đèn)
1. Nêu hàm ý của những câu in đậm. Vì sao chị Dậu không dám nói thẳng với con mà phải dùng hàm ý?
Câu in đậm "con chỉ được ăn ở nhà bữa này thôi" hàm ý: từ hôm sau con không được ăn ở nhà
- "Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Đoài" có hàm ý: U đã bán con cho nhà cụ Nghị thôn Đoài
Vì phải bán đứa con đứt ruột đẻ ra nên chị Dậu không thể cất lời nói thẳng, chị nói hàm ý để giấu và tránh đi điều đau lòng đó.