Văn bản Đi bộ ngao du được trích dẫn từ tác phẩm nào?
A. Chiếc lá cuối cùng
B. Đôn Ki-hô-tê
C. Những người khốn khổ
D. Ê-min hay Về giáo dục
Mục đích ra đi của Đôn Ki-hô-tê là để: *
1 điểm
a. Tìm việc làm
b. Thăm người thân
c. Ngao du đây đó
d. Trừ lũ gian tà
Đi bộ ngao du được trích ra từ tác phẩm nào?
A. Ê-min hay Về giáo dục
B. Người thầy đầu tiên
C. Chiếc lá cuối cùng
D. Trưởng giả học làm sang
Trong đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió, bản thân Đôn Ki-hô-tê tự đánh giá cuộc giao tranh của mình với những chiếc cối xay gió như thế nào?
A. Là một cuộc giao tranh lớn.
B. Là một cuộc giao tranh cân bằng giữa hai đối thủ.
C. Là một cuộc giao tranh không phân thắng bại.
D. Là một cuộc giao tranh điên cuồng và không cân sức.
Câu 1 Qua văn bản Đi Bộ Ngao Du u em hiểu gì về tác giả cũng như tư tưởng
Câu 2 Nếu muốn đi bộ ngao du tác giả ru-xô đã đưa ra những luận điểm nào Vì sao trong văn bản có lúc tác giả lại Xưng tôi lại có lúc xưng ta việc thay đổi cách xưng hô đó có tác dụng gì đối với văn bản
Câu 3 Viết một đoạn hội thoại ngắn người tham gia là Hai Anh Em em hoặc hai chị em em Nội dung trao đổi về một sở thích nào đó
Câu 4 Vì sao phải lựa chọn trật tự từ trong câu nêu ví dụ vụ việc lựa chọn trật tự từ trong câu nhằm đạt được những mục đích gì
PHIẾU BÀI TẬP
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi :
...Đêm hôm ấy, hai người ngồi ở dưới các vòm cây, và Đôn-ki-hô-tê bẻ một cành khô, rút cái mũi sắt ở chiếc cán gãy lắp vào làm thành ngọn giáo. Đôn-ki-hô-tê suốt đêm không ngủ để nghĩ tới nàng Đuyn-xi-nê của lão, bắt chước những hiệp sĩ lão từng đọc trong sách thức trắng nhiều đêm ròng ở trong rừng hoặc nơi hoang mạc liên tưởng nhớ tới tình nương. Xan-chô Pan-xa thì không thế, bởi vì dạ dày no căng toàn là rượu thịt, bác ngủ một mạch, và nếu như chủ không gọi, thì dù ánh nắng chiếu thẳng vào mặt, và vô số tiến chim hót líu lo đón mừng một ngày mới có lẽ cũng không đủ để đánh thức bác. Vừa ngủ dậy, bác vớ ngay lấy bầu rượu, thấy nó nhẹ hơn tối hôm trước, nên buồn rầu vì xem chừng trên quãng đường này khó đào đâu ra ngay rượu để đổ vào cho đầy. Đôn-ki-hô-tê không muốn ăn sáng vì, như ta thường nói, chàng nghĩ đến người yêu cũng đủ no rồi.
(Ngữ văn 8, tập 1)
1, Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ gì trong đoạn trích trên ? Việc sử dụng biện pháp tu từ này có tác dụng như thế nào (hãy trình bày thành đoạn văn ngắn)?
2, Qua văn bản này tác giả đã gửi gắm đến bạn đọc thông điệp gì trong cuộc sống ?
Nhân vật Ê-min trong đoạn trích “Đi bộ ngao du” đang ở lứa tuổi nào?
A. Mới được sinh ra
B. Đi học tiểu học
C. Đã trưởng thành
D. Đã trưởng thành và lập gia đình.
Viết một đoạn văn ngắn (10 - 15 câu) trình bày cảm nhận của em về văn bản Đi bộ ngao du (trích Ế-min hay về giáo dục) của Ru-xô.
Trong trích đoạn “Đi bộ ngao du”, nhà văn Ru- xô đã chỉ ra lợi ích của việc đi bộ, cũng như những lợi thế của việc đi bộ so với đi ngựa cũng như dùng các phương tiện khác. Trước hết, đi bộ có thể đi mọi nơi mà ta mong muốn, không phải lệ thuộc vào ai, vào phương tiện gì: “ Ta ưa đi lúc nào thì đi, ta thích dừng lúc nào thì dừng, ta muốn hoạt động nhiều hay ít thế nào là tùy”. Như vậy, việc đi bộ khiến cho ta được tự do về con người, được làm theo những ý muốn của mình, đây chính là lợi ích lớn nhất của việc đi bộ ngao du. Và đã là ngao du thì yếu tố chủ động phải được đặt lên hàng đầu, đi ngựa sẽ phải phụ thuộc nhiều vào các yếu tố đường xá, sức khỏe của ngựa, không phải phụ thuộc vào những gã phu trạm.
Đi bộ ngao du thì ta không bị phụ thuộc vào bất cứ thứ gì, bất kì cái gì, ta được tự do về con người, tự do về tâm hồn, làm toàn bộ những việc theo ý thích: “ Ta quan sát khắp nơi; ta quay sang phải, sang trái; ta xem xét tất cả những gì thấy hay hay; ta dừng lại ở tất cả các khía cạnh….” . Và quan trọng nhất là không bị lệ thuộc: “Tôi chẳng phải phụ thuộc vào những con ngựa hay những gã phu trạm. Đi bộ ngao du ta sẽ có cơ hôi khám phá những điều mới mẻ, có thể tự tìm cho mình những con đường riêng biệt, điều này rất phù hợp với những con người ưa tìm tòi, thử thách: “Tôi chẳng cần chọn những lối đi có sẵn hay những con đường thuận tiện; tôi đi qua bất cứ nơi nào con người có thể đi qua; tôi xem tất cả những gì con người có thể xem….”
1.Thực tại và mộng tưởng trong''Cô bé bán diêm''
2.Vì sao chiếc lá cuối cùng được coi là một kiệt tác của cụ bơ-men?
3.Sự đối lập giữa Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa
hepl me !!!!
Câu 1: Lần 1: Mộng tưởng: Thấy lò sưởi tỏa ra hơi ấm dịu dàng.
Thực tại : Em đang rét (chợt nghĩ lại cha giao cho đi bán diêm).
Lần 2: Mộng tưởng: Thấy bàn ăn thịnh soạn có ngỗng quay nhảy ra khỏi đĩa tiến về phía em
Thực tại :Em đang đói ( phố sá lạnh lẽo, mọi người qua đường thờ ơ, lãnh đạm em ).
Lần 3: Mộng tưởng: hấy cây thông Nô - en với hàng ngàn ngọn nến..
Thực tại : Em đang buồn tủi, cô độc, khổ đau.
Lần 4: Mộng tưởng: hấy bà xuất hiện và đang mỉm cười với em
Thực tại :Em đang thiếu tình yêu thươngvà mái ấm gia đình
Lần 5: Mộng tưởng: Thấy bà to lớn, đẹp lão cầm tay em và hai bà cháu vụt bay lên trời.
Thực tại :Không có bà ảnh ảo biến mất.
Câu 2: Có thể nói trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một kiệt tác. Chiếc lá ấy là sản phẩm nghệ thuật của một họa sĩ. Nó là một kiệt tác trước hết bởi nó sinh động và giống như thật. Giống đến mức con mắt họa sĩ của cả Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với tất cả tài năng, tâm huyết của cả đời mình. Tấm vải vẽ căng ra chờ đợi hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong khoảng thòi gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành cho Giôn-xi, con mèo nhỏ, người họa sĩ trẻ mà cụ coi như đứa con, đứa cháu nhỏ của mình. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tâm huyết với nghệ thuật và cuộc đời. Không những thế, chiếc lá cuối cùng đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã khẳng định sự phụng sự chân thành của nghệ thuật đến sự sống tuyệt vời của con ngưòi.
Câu 3: Đôn Ki-hô-tê
- Theo đuổi lí tưởng cao đẹp
- Dũng cảm, lao thẳng vào hiểm nguy
- Xa rời thực tế
- Hành động mù quáng, điên rồ
- Làm theo sách vở kiếm hiệp
Xan chô Pan xa
- Thực dụng
- Tránh xa những nguy hiểm
- Luôn luôn thực tế
- Hành động tỉnh táo, khôn ngoan
- Làm theo sở thích tự nhiên
Hai tính cách trên tương phản nhau nhưng lại không mâu thuẫn; trái lãi, bổ sung cho nhau. Thực tế tác phẩm cho thấy trong các cuộc phiêu lưu mạo hiểm hiệp sĩ Đôn-ki-hô- tê luôn luôn có giám mã Xan-chô Pan-xa đo theo phục vụ. Và hai người sống với nhau rất hòa thuận, gắn bó. Tách riêng ra, mỗi tính cách đều phiếm diện (lệch lạc), cực đoạn (thái quá) không thể tồn tại mà không gặp khó khăn và thất bại – nhất là những lúc đứng trước thử thách lớn. Đi đôi với nhau, nương tựa vào nhau, chúng hạn chế được những mặt yếu, phát huy được những mặt mạnh, trở thành một khối thống nhất vững chắc trong mọi suy nghĩ, sinh hoạt và hành động.
Dựa vào đoạn Trích “Đánh nhau với cối xay gió” trích từ tiểu thuyết “Đôn-ki-hô-tê” của nhà văn Xec-van-téc, hãy viết một đoạn văn khoảng 12 câu theo mô hình T-P-H làm sáng tỏ ý chủ đề: Nhân vật Đôn-ki-hô-tê là người có lí tưởng cao đẹp, hành động dũng cảm nhưng đầu óc mê muội làm cho hành động sai lệch, nực cười vừa đáng thương, vừa đáng trách, trong đoạn văn có sử dụng ít nhất một trợ từ, một thán từ. (Gạch chân, chỉ rõ, đánh số câu)