Theo em từ già và xưa trong bài ông đồ có thay đổi cho nhau được ko .Vì sao
1_Có bạn khi phân tích đã sơ ý đổi chỗ cho 2 cụm từ " Ông đồ già" và " Ông đồ xưa" theo em sự nhầm lẫn ấy có làm ảnh hưởng ý thờ không?Vì sao?
Trong bài thơ Ông Đồ , nhân vật trữ tình được gọi theo những cách khác nhau : ông đồ già , ông đồ , ông đồ xưa . Hãy lí giải các cách gọi ấy ?
Refer:
-Ông đồ già là lúc mà mọi người còn ngân vang tên Ông Đồ,ông Đồ còn có tiếng trong thười xa xưa,thường những người làm nghề viết bút vào dịp Xuân thường là những người già
-Ông Đồ là tên gọi thường ngày của ông
-Ồng Đồ xưa là cách mà người ta gọi ông hiên tại,cái thời mà ông không còn được quá coi trọng nữa
3. Hình ảnh ông đồ gắn liền với thời điểm “mỗi năm hoa đào nở”, điều đó có ý nghĩa như thế nào?
4. Trong bài thơ, nhân vật trữ tình được gọi theo những cách khác nhau: ông đồ già, ông đồ, ông đồ xưa. Hãy phân tích cách gọi như vậy?
5. “Niềm hoài cổ” là một trong những thi cảm chính trong bài thơ “Ông đồ”. Kể tên một một văn bản cũng nói về thi cảm này (chỉ rõ tên tác giả) và chỉ rõ “niềm hoài cổ” ở đây là gì?
6. Viết đoạn văn theo phép diễn dịch khoảng 8 câu trình bày cảm nhận của em về hình ảnh ông đồ trong hai khổ thơ đầu của bài thơ. Trong đoạn có sử dụng một câu cầu khiến. (Gạch chân và chỉ rõ).
Trong văn bản, nhân vật trữ tình được gọi theo những cách khác nhau: “Ông đồ già”, “ông đồ”, “ông đồ xưa”. Hãy phân tích cách gọi như vậy.
Ông đồ là những người học cao, tuy nhiên thi không đỗ, ngồi viết chữ thư pháp mỗi dịp Tết đến. Trong văn bản, tác giả gọi, ông đồ là ''ông đồ già, ông đồ xưa'' thể hiện sự kính trọng với bậc cao tuổi, tài hoa
+ Ông đồ là người thuộc tầng lớp trí thức Hán học trong xã hội xưa, ông là người dạy học (dạy chữ Nho). Ông được cả xã hội tôn vinh, là nhân vật trung tâm của đời sống văn hóa dân tộc khi nền Hán học và chữ Nho đang thịnh hành. Theo phong tục, khi Tết đến người ta tìm đến ông đồ để sắm câu đối hoặc chữ Nho trang trí nhà cửa và cầu mong những điều tốt lành.
+Hình ảnh ông đồ xa vắng dần với mọi người và người yêu mến ông cũng thưa dần đi. Ông đồ vẫn ngồi đó, đường phố vẫn đông nhưng không ai biết đến sự có mặt của ông, cuộc đời đã khác, đã lãng quên ông. Hình ảnh ông lạc lõng, lẻ loi. Nỗi buồn, nỗi sầu của ông đồ như bao trùm cảnh vật xung quanh ông, thấm đẫm không gian đất trời. Giọng thơ lắng đọng, buồn thương man mác.Sự đối lập giữa hai hình ảnh ông đồ thời vàng son và thời tàn phai thể hiện sự tàn lụi của một nền học thuật, của một truyền thông văn hóa.
có thể tham khảo nhe e
Cho 2 đoạn thơ sau:
-Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
-Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
( Vũ Đình Liên- Ông đồ)
a.Theo em 2 từ già, xưa có đổi vị trí cho nhau được không? Vì sao?
b.Trong 2 dòng thơ cuối tác giả sử dụng biện pháp tu từ gì? Nêu ngắn gọn giá trị của biện pháp tu từ đó.
a. Theo em hai từ già, xưa không đổi vị trí cho nhau được.
Vì ở khổ thơ một dùng từ "già" để gợi hình ảnh ông đời với bối cảnh Tết còn ở khổ thơ hai cần gợi thời gian theo mạch cảm xúc thơ nên dùng từ "xưa".
b. Trong hai dòng thơ cuối tác giả sử dụng biện pháp tu từ: câu hỏi tu từ.
Nêu ngắn gọn giá trị của biện pháp tu từ đó: thể hiện nên cảm xúc tiếc nuối của tác giả trước những văn hóa nghệ thuật truyền thống đẹp đẽ nên giữ gìn của dân tộc Việt ta. Qua đó câu thơ bộc lộ rõ nét hơn suy nghĩ của tác giả, hấp dẫn người nghe hơn.
nội dung trong bài thơ ông đồ có đề cập đến 1 nét đẹp trong văn hóa dân tộc Việt Nam xưa . Theo em ,trong thời đại mở cửa và hội nhập hiện nay , văn hóa truyền thống dân tộc còn quan trọng không? vì sao ?chúng ta cần làm gì để xã hội phát triển theo 1 xu hướng chung của thế giới mà vẫn giữ được những nét truyền thống của dân tộc ?
Tham Khảo
Trong thời đại mở cửa và hội nhập hiện nay văn hóa truyền thống vẫn luôn còn quan trọng vì truyền thống văn hóa là những di sản quý giá, góp phần giữ gìn bản sắc dân tộc, phát triển tích cực cho mỗi dân tộc, cá nhân. giúp cho thế giới hiểu rõ hơn về con người, đất nước, công cuộc đổi mới và đường lối chính sách của đảng và nhà nước ta.
Chúng ta cần: biết tiếp thu một cách chọn lọc
Giữ gìn truyền thống tốt đẹp và phát huy truyền thống tốt đẹp của việt nam
Tuyên truyền cho mọi người cùng phát huy và giữ gìn truyền thống nước nhà
Trong thời đại mở cửa và hội nhập hiện nay, đương nhiên văn hóa truyền thống dân tộc rất quan trọng. Mỗi nước đều có một văn hoá truyền thống riêng và nước Việt Nam ta cũng vậy. Nói đến văn hoá là nói đến những gì là tinh hoa, tinh tuý nhất, được chưng cất, kết tinh, hun đúc thành những giá trị tốt đẹp, cao thượng, đặc sắc nhất, rất nhân văn, nhân ái, nhân nghĩa, nhân tình, tiến bộ. Nó rất quan trọng bởi nó là niềm tự hào của dân tộc ta, nó nói lên bản sắc của dân tộc ta. Đúng là chúng ta cũng phát triển theo xu hướng chung của thế giới nhưng không phải vì như vậy mà vứt bỏ truyền thống cũ của chúng ta. Chúng ta cần giữ gìn và phát huy những truyền thống ấy.
đặt câu với các từ nhỏ bé,nhỏ nhoi và hãy cho biết hai từ đó có thể thay thế cho nhau trong hai câu em đã đặt được ko?vì sao
em là một cô gái nhỏ bé.
chỉ là 1 công việc nhỏ nhoi
2 từ đó có thể thay thế cho nhau
vì 2 từ đó đều có nghĩa là nhỏ
Em hãy đọc bài ca dao sau:
Thằng Bờm
Thằng Bờm có cái quạt mo
Phú ông xin đổi ba bò chín trâu
Bờm rằng Bờm chẳng lấy trâu
Phú ông xin đổi ao sâu cá mè
Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè
Phú ông xin đổi ba bè gỗ lim
Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim
Phú ông xin đổi con chim đồi mồi
Phú ông xin đổi nắm xôi... Bờm cười!
Và trả lời các câu hỏi sau:
1. Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ba bò chín trâu", Bờm chỉ nói "chẳng lấy trâu"?
Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ao sâu cá mè", Bờm chỉ nói "chẳng lấy mè"?
Vì sao thay vì nói "chẳng lấy ba bè gỗ lim", Bờm chỉ nói "chẳng lấy lim"?
2. Vì sao Bờm không thích các thứ quý giá mà chỉ thích lấy nắm xôi?
Nét tính cách của Bờm có gì đáng quý?
3. Từ bài ca dao trên, em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện Phú ông đổi nắm xôi lấy quạt mo. (các em có thể tưởng tượng và kể sáng tạo).
AI LÀM NHANH VÀ HAY NHẤT ĐƯỢC 5 TICK!!!^_^
mình cũng học lớp 7 mà đầu thấy bài này đâu hả bạn
+ Bài thơ "Ông đồ" viết về ông đồ già và việc xin chữ đầu năm.
+ Tác giả là người bày tỏ cảm xúc, suy nghĩ trong bài thơ.
+ Cảm xúc, suy nghĩ trong bài thơ được tác giả thể hiện niềm thương cảm, nỗi tiếc nhớ ngậm ngùi của mình với cảnh cũ người xưa, gắn liền với một nét đẹp văn hóa cổ truyền của dân tộc.
+ Nội dung bài thơ được trình bày theo trình tự thời gian, từ ngày xưa đến ngày nay.
+ Cách trình bày ấy có tác dụng làm nổi bật chủ đề của bài thơ, thể hiện sự thất thế, tàn tạ của ông đồ.
+ Hình ảnh của ông đồ qua các khổ thơ là: thời vàng son (khổ 1); ông đồ quen thuộc (khổ 2); thời tàn phai (khổ 3); ông đồ lạc lõng, lẻ loi (khổ 4); ông đồ biến mất gợi lên nỗi buồn, niềm trắc ẩn sâu xa (khổ thơ cuối).