Đọc đoạn văn sau:
"Xưa nhà Thương đến vua Bàn Canh năm lần dời đô; nhà Chu đến vua Thành Vương cũng ba lần dời đô. Phải đâu các vua thời Tam Đại theo ý riêng mình mà tự chuyển dời? Chỉ vì muốn đóng đô ở trung tâm, mưu toan nghiệp lớn, tính kế muôn đời cho con cháu; trên vâng mệnh trời, dưới theo ý dân,nếu thấy thuận tiện thì thay đổi. Cho nên vẫn nước lâu dài, phong tục phồn thịnh. Thế mà hai nhà Đinh, Lê lại theo ý riêng mình, khinh thường mệnh trời, không noi theo dấu cũ của Thương, Chu, cứ đóng yên đô thành ở nơi đây, khiến cho nhiều triều đại ko đc bền lâu, số vận ngắn ngủi, trăm họ phải hao tốn, muôn vật ko đc thích nghi. Trẫm rất đau xót về việc đó, ko thể ko dời đô."
1)Cho biết đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào?Của ai?Nêu hoàn cảnh sáng tác và giới thiệu đặc điểm thể loại của tác phẩm đó?
2)Phương thức biểu đạt của đoạn văn trên là gì?Tìm trong đoạn câu văn mang tính chất đối thoại tâm tình, bày tỏ nỗi lòng của tác giả. Việc xen kẽ câu văn đó trong văn bản này có tác dụng gì?
3)Chỉ ra và cho biết ý nghĩa của câu nghi vẫn trong đoạn?
4)Dựa vào đoạn văn trên và những hiểu biết của em về tác phẩm, viết đoạn văn ngắn có độ dài 12 câu theo cách lập luận tổng-phân-hợp để làm sáng tỏ câu chủ đề:"Văn bản đã phản ánh ý chỉ độc lập tự cường và sự phát triển lớn mạnh của dân tộc Đại Việt".