Con hãy viết thư cho bố mẹ kể về mơ ước nghề ngiệp trong tương lai của con
Con hãy viết thư cho bố mẹ kể về mơ ước nghề ngiệp trong tương lai của con
Mỗi chúng ta ai cũng có một ước mơ của riêng mình, trong đời người chúng ta luôn phải có những ước mơ, hoài bãi sống. Bởi ước mơ chính là liều thuốc giảm đau giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của số phận để vươn lên đạt được những thành tựu trong cuộc sống.
Bản thân em cũng có một ước mơ của mình. Một ước mơ mà em muốn theo đuổi tới suốt cuộc đời này đó chính là ước mơ trở thành bác sĩ được chữa bệnh cứu giúp cho mọi người xung quanh mình. Dù em biết rằng việc thi đậu vào trường đại học Y khoa là vô cùng khó khăn, nhưng em tin nếu chúng ta kiên trì, nhẫn nại, cần cù thì nhất định ước mơ sẽ thành hiện thực. Khi em nhìn thấy những người thân của mình, nhất bà là ngoại của em bị ốm căn bệnh quái ác khiến bà đau đớn từng đêm không thể nào ngủ được, thân thể của bà gầy đi từng ngày khiến em vô cùng buồn bã.
Mẹ em và những người thân gia đình đã tìm đủ mọi cách chạy chữa cho bà nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Bà ngoại em vẫn không qua khỏi. Ngày bà ra đi, em đã luôn nghĩ giá như mình có thể làm được gì cho những người thân của mình bớt đau đớn. Chính vì vậy, em mơ ước mình sẽ trở thành một bác sĩ. Ước mơ làm bác sĩ sẽ giúp em có thể định hướng tương lai nghề nghiệp của mình sau này, đánh thức sự nỗ lực vươn lên vượt qua những khó khăn em gặp phải trong quá trình học tập.
Em biết trong cuộc sống sẽ luôn có những khó khăn, thử thách tồn tại cản bước chân đi tới của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được những khó khăn đó thì mọi điều sẽ trở nên nhỏ bé. Con đường tiến tới ước mơ sẽ trở nên rộng mở hơn bao giờ hết.
Em thấy rằng ở trên đất nước chúng ta, ở những vùng sâu vùng xa biên cương hải đảo xa xôi vẫn còn nhiều nơi con người không được tiếp cận với nền y học hiện đại. Ở những nơi đó đói nghèo lạc hậu vẫn còn đeo bám. Những nơi đó họ cần có những bác sĩ của mình, những người lương y chân chính luôn lấy tính mạng của bệnh nhân là mục tiêu sống hàng đầu. Việc cứu người là trách nhiệm, là bổn phận của họ chứ không vì một mục đích kinh tế lợi ích cá nhân nào cả.
Thật đáng buồn khi ở xung quanh chúng ta có nhiều bác sĩ vẫn coi nghề bác sĩ là công cụ kiếm tiền hơn là một nghề cứu người chính là lẽ sống. Nhiều bác sĩ đã để bệnh nhân của mình phải chết oan trong tức tưởi. Nhưng những bác sĩ đó chỉ chiếm số ít mà thôi, chỉ là con sâu, làm vẩn đục thanh danh của những người bác sĩ chân chính, xung quanh chúng ta vẫn còn nhiều vị bác sĩ yêu nghề, say sưa nghề ngày ngày họ vẫn làm việc miệt mài cống hiến cho sự nghiệp cứu chữa người bệnh.
Có biết bao nhiêu bác sĩ một ngày ngủ không quá 5 giờ đồng hồ. Cơm ăn không đúng giờ, mỗi ngày họ phải đối diện với biết bao nhiêu căng thẳng, khó khăn trong công việc khi đối diện với những ca bệnh khó khăn, căng thẳng.
Trên con đường thành công không bao giờ có những dấu chân của những người lười biếng, hèn nhát. Vì vậy, để thực hiện được ước mơ của mình chúng ta cần phải nỗ lực vượt khó, khi thất bại thì phải kiên cường đứng lên, bởi không có sự thành công nào đến một cách dễ dàng cả.
Và ước mơ trở thành một vị bác sĩ giỏi cứu chữa bệnh cho những bệnh nhân nghèo của em sẽ còn mãi. Nó chính là mục tiêu để em học tập, cố gắng trên con đường chinh phục đỉnh cao tri thức của mình. Dù em biết rằng mỗi chúng ta đừng chinh phục mọi thứ vì thành công mà hãy chinh phục khó khăn để trở thành người có ích cho xã hội. Em cũng muốn mình sẽ trở thành một người có ích.
Viết một đoạn văn ngắn khoảng 150 đến 200 từ kể về tình cảm, sự quan tâm của bố mẹ dành cho em và ước mơ của em trong tương lai
Hãy viết một bức thư tâm tình, trò chuyện với bố mẹ, ông bà và những mong muốn trong năm học mới và ước mơ của mình trong tương lai!
Ông bà kính mến.
Nhân dịp đầu năm mới. Cháu xin phép được thay mặt bố mẹ cháu gửi đến ông bà lời chúc đầu năm mới.
Chúc ông bà luôn mạnh khoẻ, sống lâu để mỗi năm vào dịp hè cháu lại được vào thành phố mang tên Bác gặp mặt ông bà.
Không biết ở trong ấy ông bà và chú thím Vinh đón xuân có vui không? Ngoài này thì mấy ngày giáp Tết rét đậm, nhưng từ chiều mồng một trở đi trời ấm dần, không khí xuân tràn đầy đường làng. Hai cây gạo đầu xóm đã bắt đầu nở hoa. Cây thị nhà ta đang trút lá để trổ nụ.
Mỗi lần Tết đến nhìn cây đào ông trồng trưởc cửa nhà rực rỡ màu đỏ, cháu nhớ ông da diết. Còn mỗi lẩn gói bánh mật, làm chè Lam, là cháu lại nhớ đến tay bà sao mà khéo thế!
Quê làng ta năm nay ăn Tết vui lắm vì đã cấy xong lúa chiêm cánh đồng dưới, tra xong ngô, đỗ ở cánh đồng màu nên mọi người có thì giờ rảnh rang sắm Tết.
Trước khi đừng bút, một lần nữa cho cháu chúc sức khoẻ ông, bà sang năm mới sẽ vui vẻ, khoẻ mạnh để bố mẹ và các cháu yên tâm làm việc và học tập.
Cháu của ông bà
Việt Nhật
Kỷ niệm, cũng giống như những phím đàn - khi chạm tay vào, âm thanh sẽ ngân lên, nhưng không phải lúc nào cũng tuyệt vời, mà có cái hay, cái dở, cái muốn nhớ, cái lại thích xóa đi. Với em điều đáng nhớ nhất trong đời học sinh là chút kỷ niệm về thầy.
Cô nhỏ nhướn mày lên, nhìn xuống đồng hồ đeo tay, rồi dõi mắt ra ngoài cửa lớp. Nơi dãy hành lang dài đang im ắng, chờ đợi, lắng nghe tiếng giày gõ nhịp để thầm đoán: thầy hay cô? Giờ Toán của lớp 8/1 hôm nay thay đổi giáo viên. Cô giáo cũ nghỉ hộ sản. Thầy giám thị thông báo sẽ có giáo viên mới đến thay. Mười lăm phút trôi qua nhanh chóng trong sự sốt ruột của học trò. Phía cuối lớp có ai nghịch ngợm ngân nga: "Mười lăm phút đồng hồ, buồn nhớ Toán thấy mồ, buồn như con cá rô... đang trôi... vào tô..."
- Nghiêm!
Giọng trưởng lớp vang to, khá oai (nhờ to con). Thầy giám thị xuất hiện. Gần một trăm con mắt học trò đen láy đổ dồn về phía cửa. Thấp thoáng phiá sau thầy là một bóng dáng lạ, chắc "ông" thầy Toán mới ?!!. Ô, nhưng sao mà... giống học trò quá đỗi!!!
Thầy giám thị cười khá tươi:
- Xin giới thiệu với các em, đây là thầy T sẽ phụ trách môn Toán lớp 8/1 thay cho cô N...
Một tràng pháo tay ngưỡng mộ (?) vang lên như mưa rào tháng sáu. Thầy T mỉm cười gật nhẹ đầu "chào các em thân mến!". Ôi chao, hai má thầy sao mà đỏ như màu xác pháo, cặp kính cận suýt chút nữa rơi khỏi sóng mũi. Chắc vì cảm động trước "thịnh tình" của lũ học trò cỡ... hoa khôi đến hai phần ba lớp, dành cho!
Trước khi trở về văn phòng, thầy Giám thị còn "ân cần dặn dò":
- Các em phải học cho ngoan. Nhớ là không được phá thầy!
Ôi! Lời "đe nẹt" ấy không phải là không có duyên cớ. Bởi vì, con gái 8/1 có truyền thống mấy mùa tuy thông minh, học giỏi, đẹp người, tốt hạnh kiểm nhưng... chuyên nghịch ngợm cũng đứng vào hàng... quái chiêu! Thầy cô thương cũng lắm, mà dở khóc, dở cười cũng nhiều. Không biết trước khi vào lớp, thầy T đã "nghiên cứu lý lịch" học trò chưa mà... ngó bộ thầy "bình tĩnh rồi ... run" thấy rõ.
Sau màn tự giới thiệu rất "dễ sương" - Sinh viên năm cuối Đại Học Khoa học tự nhiên (bằng cái giọng mà phong thái điệu đà như con gái). Thầy vui vẻ đòi ... kiểm tra bài cũ. Bốn mươi mấy cái miệng than trời cùng lúc vẫn không làm thay đổi được quyết định "sắt đá" của thầy. Thầy cầm quyển sổ điểm dò tên (sao thầy không chịu nhìn vào sơ đồ lớp nhỉ?!) rất lâu, hai bàn tay run run (chắc do bị học trò "chiếu tướng" khá kỹ). Khi cây viết đỏ hạ xuống gần giữa sổ, một cái tên được xướng lên:
- Trần Thị L.N.
Cả lớp im phăng phắc theo từng bước đi "dịu dàng" của N., để rồi sau đó hai phút, bổng nổ ra một trận cười bom dội - N là một cô gái có dáng dấp "oai phong" của một vận động viên bóng rỗ. Cao 1m65, học trễ hai năm nên rất đáng mặt đàn chị so với cả lớp: Trong khi thầy T ốm nhom, chiều cao chỉ khoảng 1m60 hay 1m62 gì đó (cộng luôn bề dày đế của đôi giày da mũi nhọn rộng quá khổ chân). Một sự tương phản khá hài hước. Thầy T điếng người, mặt đỏ như người say nắng biển, vội vã hỏi dăm ba câu lấy lệ rồi "mời" em N về chỗ. Quyển sổ điểm được gấp lại vội vàng và bài học mới bắt đầu cũng rất nhanh chóng...
Cái sự khởi đầu nan ấy rồi cũng qua mau, rồi mọi chuyện cũng biến thành kỷ niệm. Mà kỷ niệm lại bắt đầu từ sự nhiệt tình khá ngây ngô của cả thầy lẫn trò, lúc hai bên biết "hợp đồng tác chiến" trong những giờ học Toán.
Em còn nhớ một lần, thầy T có hứa sẽ dựng mô hình cho một bài toán hình học không gian khó nuốt, để học trò dễ hình dung hơn là nhìn vào hình vẽ. Vậy mà, hai lần, ba lượt thầy ... cứ quên. Lúc thì... thầy bận... học, lúc lại bận soạn bài cho môn dạy, lúc làm xong rồi nhưng... để quên ở... Ninh Hòa!!! Lần cuối cùng, thầy nhớ đem theo, mà xe đò đông quá, thiên hạ chen nhau làm hỏng mất mô hình của thầy!! Học trò đâu chịu tin! Học trò đòi thầy dựng mô hình ngay tại lớp. Thầy bối rối "huy động" thước kẻ với số lượng tối đa, "chấm" các em bé bỏng ở hai dãy bàn đầu (trong đó có cô nhỏ dễ thương) lên giúp thầy ... dựng mô hình. Trời đất! Năm bảy mái tóc thề, hơn một chục bàn tay nho nhỏ, cộng thêm thầy đứng vây quanh chiếc bàn thầy giáo thì... còn ai nhìn thấy được gì! Vậy là... thầy cho học trò xếp hàng một, theo từng dãy bàn có trong lớp, từ từ tiến về phía "mô hình sinh động" tham gia theo kiểu "cưỡi trực thăng... xem hoa". Vậy mà vui ghê gớm, vậy mà rất hoà bình. Cả thầy lẫn trò không ai thấy được nét ngây ngô, khờ khạo trong hành động của mình, mà còn xem như đó là một "kỳ tích" của thứ chỉ số IQ thuộc vào loại thông minh?
Nhưng không phái lúc nào cũng hòa bình. Rồi cũng có lần, thầy nổi giận hét to như ... "Trương Phi" chỉ vì chút nghịch ngợm đi quá đà của lũ học trò thơ dại, tinh nghịch. Khiến học trò rơm rớm nước mắt tủi hờn. Còn thầy bất chợt dịu xuống như ... giọt nắng cuối thu để hỏi một câu thật dễ "Ký kết hiệp ước hoà bình":
- Ôi, sao bỗng dưng các em ngoan quá vậy?
Vâng, thầy T của em là vậy đó - người không biết giận lâu, người rất dễ quên hờn, dễ nhập cuộc với áo trắng ngu ngơ. Thầy như một chiếc lá, vô tình vờ rơi xuống mặt nước hồ đang dao động của tuổi học trò, góp thêm một con sóng giao thoa nhỏ bé, rồi lại theo gió cuốn bay đi ... Thầy dạy chưa hay, giảng bài chưa hấp dẫn. Chúng em biết vậy, nhưng học trò không chê, mà mặc nhiên chấp nhận như một thứ kỷ niệm, xếp bên cạnh những tầng lớp kỷ niệm phải có trong tuổi ngây thơ, đáng quý của tuối học trò. Thầy T rất hẳn nhiệt tình (dẫu rằng thầy càng nhiệt tình giảng giải, học trò càng... nhiệt tình ngơ ngác!). Bởi đối với thầy T, tất cả những gương mặt trong sáng ngồi bên dãy bàn học bằng gỗ dưới kia, đều được thầy xếp đồng đẳng bằng một cái "mác" học trò đơn giản. Chúng như một quần thể tập hợp từ những cá thể lạ lẫm mà thầy đang có nhu cầu khám phá và ghi nhớ. Nhu cầu hòa nhập để vô tư yêu mến, bỏ qua những cái mà thiên hạ âu yếm gọi là danh vị, tiền tài của mẹ cha chúng bên ngoài xã hội ...
Nếu có ai bảo học trò 8/1 ngày ấy - Hãy chọn ra một nhân vật kỳ lạ nhất trường. Cô nhỏ năm xưa tin chắc, cả lớp sẽ đồng lòng bỏ phiếu cho thầy - Thầy T, thầy Toán lớp em.
Ai bảo học trò ngày xưa khác với ngày nay? Đâu có, khá giống nhau đấy chứ (khi nhìn theo một khía cạnh muốn nhìn!). Họ cũng thích cóp nhặt kỷ niệm, hình thành từ những mảnh pha lê rơi rớt (dẫu không tròn trịa) trong suốt khoảng đời còn làm... "Cái thứ ba... danh tiếng..."
Hãy viết một bức thư tâm tình, trò chuyện với bố mẹ, ông bà và những mong muốn trong năm học mới và ước mơ của mình trong tương lai!
Gửi ba!
VI. Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn về ước mơ nghề nghiệp trong tương lai của em.
I want to be _______________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
________________________________________________________
Mong mọi người giúp ạ.
tham khảo :
Society has been developed, which is attached to the improvement of the material life and spiritual needs of people and from which higher. In particular, tourism is one of the requirements is becoming increasingly popular, tourism is developed from that. Evident from the fact that with passion from childhood, I have grown in my dreams someday become a tour guide, and I myself will choose it as a career to develop the relatives in the future.
Since childhood, I have dreamed of traveling all over the country. What could be better than to be sitting on the bus, train traveling across the length of the S-shaped strip of land. Each area where all the mysteries in her own history, geography, it makes travel more enjoyable. Over the first trip of his desire to become a tour guide in intense when I rolled my eyes of you listening guides unhesitatingly in a certain place, or when I was fascinated by the game little different on each bus, by complaints was too articulate their humor. In my mind, they are very talented.
Growing up, I began to notice other criteria for choosing a career as social needs, career opportunities, etc ... But it seems that tourism and especially vocational instructors never out of fashion. Tour guide is always in the top of the industry long-term development and sustainability. Since then, I even brought in his determination to become a tour guide. Tour guides will "get" a lot. I'm going to go a lot of places, being exposed to many, many cultures with traditions of their own. I will have the opportunity to learn new things about each of their country as well as more experienced for themselves. I will also hone and develop a lot of skills, personality and skills of self-management group of tourists, game management skills, sense of responsibility, dynamism, flexibility and dexterity. In addition, the knowledge of history, geography, foreign language will be carried out using regularly. All of them are my favorite subjects from the second level, and is the subject that I can be proud that he learned well. The income of the profession is also quite high and stable. If you are a man of ability and knowledge, become a tour guide will help you be more successful in life and work. The tour guide also brought in his noble mission. They both advertisers, just as diplomats. They are directly promote the image of our country to the world, to bear all the glibly express all the beauty is Vietnam. In addition, the guide is an important factor contributing to the development of the tourism industry. Today, tourism is increasingly becoming a vital economic sectors, bringing many benefits to the national economy as well as to guide the economy. Thus, the role of tour guide is extremely important. Really proud of how they are standing in the ranks of guides to help the country. Careers travel guides, as well as many other professions, there are challenges, sacrifices. But I loved it and determined to try to learn well the cultural and technical skills required for this job. For me, this is a job that can help develop themselves and contribute to the country effectively.
Nội dung dịch
Xã hội phát triển kéo theo đó là sự nâng cao đời sống vật chất và nhu cầu tinh thần của con người cũng từ đó mà cao hơn. Trong đó, du lịch là một trong những yêu cầu ngày càng trở nên phổ biến, du lịch cũng từ đó mà phát triển. Minh chứng là với niềm đam mê từ nhỏ, tôi đã nuôi trong mình ước mơ một ngày nào đó sẽ trở thành một hướng dẫn viên du lịch, và bản thân tôi sẽ chọn đó là nghề để phát triển bà con trong tương lai.
Từ nhỏ, tôi đã mơ ước được đi du lịch khắp mọi miền đất nước. Còn gì tuyệt vời hơn khi được ngồi trên những chuyến xe, chuyến tàu rong ruổi suốt chiều dài của dải đất hình chữ S. Mỗi khu vực mà tất cả những bí ẩn trong lịch sử, địa lý riêng của mình, nó làm cho chuyến du lịch thú vị hơn. Trong chuyến đi đầu tiên, mong muốn trở thành hướng dẫn viên du lịch của anh ấy rất mãnh liệt khi tôi đảo mắt nhìn bạn đang lắng nghe hướng dẫn viên một cách không ngần ngại ở một nơi nhất định, hoặc khi tôi bị cuốn hút bởi trò chơi khác nhau một chút trên mỗi chuyến xe buýt, bởi những lời phàn nàn quá rõ ràng về sự hài hước của họ . Trong suy nghĩ của tôi, họ rất tài năng.
Lớn lên, tôi bắt đầu để ý đến những tiêu chí chọn nghề khác như nhu cầu xã hội, cơ hội nghề nghiệp,… Nhưng dường như du lịch và đặc biệt là nghề hướng dẫn viên không bao giờ lỗi mốt. Hướng dẫn viên du lịch luôn nằm trong top những ngành phát triển lâu dài và bền vững. Kể từ đó, tôi càng mang trong mình quyết tâm trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Hướng dẫn viên du lịch sẽ “được” rất nhiều. Tôi sẽ đi rất nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều, nhiều nền văn hóa với những truyền thống của riêng họ. Tôi sẽ có cơ hội học hỏi những điều mới mẻ về đất nước của mỗi người cũng như có thêm kinh nghiệm cho bản thân. Em cũng sẽ trau dồi và phát triển nhiều kỹ năng, nhân cách và kỹ năng tự quản nhóm khách du lịch, kỹ năng quản trò, tinh thần trách nhiệm, năng động, linh hoạt và khéo léo. Ngoài ra, các kiến thức về lịch sử, địa lý, ngoại ngữ sẽ được thực hiện thường xuyên. Tất cả đều là môn học yêu thích của tôi từ hồi cấp hai, và là môn học mà tôi có thể tự hào rằng cậu ấy học giỏi. Thu nhập của nghề cũng khá cao và ổn định. Nếu bạn là người có năng lực và kiến thức, trở thành hướng dẫn viên du lịch sẽ giúp bạn thành công hơn trong cuộc sống và công việc. Người hướng dẫn viên du lịch cũng mang trong mình sứ mệnh cao cả. Họ vừa là nhà quảng cáo, vừa là nhà ngoại giao. Họ đang trực tiếp quảng bá hình ảnh đất nước ta ra thế giới, để thể hiện hết mình vẻ đẹp Việt Nam. Ngoài ra, hướng dẫn viên là nhân tố quan trọng góp phần phát triển ngành du lịch. Ngày nay, du lịch ngày càng trở thành một ngành kinh tế sống còn, mang lại nhiều lợi ích cho nền kinh tế quốc dân cũng như định hướng cho nền kinh tế. Như vậy, vai trò của hướng dẫn viên du lịch là vô cùng quan trọng. Thực sự tự hào về việc họ được đứng trong hàng ngũ những người dẫn đường giúp ích cho đất nước. Nghề hướng dẫn viên du lịch, cũng như bao nghề khác, có những thử thách, hy sinh. Nhưng tôi yêu thích nó và quyết tâm cố gắng học tốt các kỹ năng văn hóa và kỹ thuật cần thiết cho công việc này. Với tôi, đây là công việc có thể giúp phát triển bản thân và đóng góp hiệu quả cho đất nước.
Hãy viết 1 bức thư cho ( ông bà, bố mẹ, bạn cũ, anh chị, ...) KỂ VỀ ƯỚC MƠ TRONG NĂM HỌC.
Bạn nào giúp mình làm mấy bài toán kia nữa nhé !
Tham khảo
......,ngày......tháng.....năm......
Hồng thân mến!
Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé!
Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được.
Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước.
Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thấm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn.
Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.
Mong chờ thư bạn
Bạn của Hồng
Viết một đoạn văn ngắn (7-10 câu) về mơ ước của em ( nghề ngiệp tương lai ) trong đó có sử dụng phép liên kết câu ( lặp, nối, thế )..
Giúp t nha, please !!!..
Nghị luận xã hội:
Ai trong cuộc đời cũng phải có những ước mơ, mục tiêu của riêng mình, tôi cũng vậy. Ước mơ là những mong muốn ta đặt ra và cố gắng để thực hiện bằng chính khả năng của mình, khi ta có ước mơ, ta sẽ có động lực sống, có cái để mà phấn đấu vươn tới bằng mọi giá, như vậy, cuộc sống không phải ý nghĩa hơn rất nhiều hay sao? Tôi, ước mơ của tôi là trở thành một nhà báo thật tài năng (đây là ước mơ của mình, bạn tự thay ước mơ của bạn vào nhé) để được phản ánh thật chân thực cuộc sống dưới con mắt và suy nghĩ của mình. Bởi từ nhỏ, tôi đã rất hay suy nghĩ và muốn thể hiện những suy nghĩ đó của mình bằng văn học, tôi yêu viết lách. Không chỉ thế, tôi thích được đi nhiều nơi, gặp nhiều người, sống một cuộc đời tự do, vậy nên tôi mới quyết định ước mơ của mình là được làm báo. Nhưng để được như vậy, tôi biết mình phải cố gắng nhiều hơn, cả trong học tập lẫn kỹ năng xã hội để được giỏi gấp nhiều lần hiện tại, bởi cái gì cũng có giá của nó cả, nếu chỉ biết ước mơ mà không cố tìm cách thực hiện thì đó chỉ là những mộng tưởng viển vông, xa vời. Vậy nên hãy mơ đi, mơ thật nhiều đi khi còn có thể, và hãy làm sao để biến những ước mơ đó thành sự thực nhé!
* chú thích: - in đậm, phép lặp
- in nghiêng, phép thế
- vừa nghiêng vừa đậm, phép nối
* tóm lại là cần mở bài, giải thích, nêu ước mơ, nguyên nhân có ước mơ, nêu cách thực hiện ước mơ, kết
Hãy viết thư cho một người bạn thân kể lại mơ ước của mình trong hiện tại và tương lai.
giúp mk làm bài luôn nha
….., ngày …. tháng… năm….
Châu thân mến!
Thấm thoát đã sáu tháng trời chúng mình xa nhau, tớ nhớ cậu lắm!
Châu ơi!
Dạo này cậu có khỏe không, học tốt chứ? Tớ ngoài này vẫn bình thường. Châu đã có ước mơ nào chưa? Tớ thì có ước mơ trở thành nhà văn, Châu có biết vì sao không, tớ chỉ bật mí cho Châu thôi. Châu biết đấy, tớ rất thích đọc các câu chuyện tiểu thuyết. Nhất là vừa mới đây, cậu tặng tớ quyển “ Dế mèn phiêu lưu kí” của nhà văn Tô Hoài. Thế là từ đó, tớ luôn mơ ước trở thành nhà văn, viết nên những quyển sách thật hay. Nếu cậu có ước mơ gì, nhớ viết thư gửi cho tớ nhé.
Bạn thân
Phùng Minh Hiền
nha
Viết đoạn văn khoảng 7 câu nói về ước mơ nghề nghiệp trong tương lai của em.
bác sĩ là hai từ để chỉ những người luôn cố hết sức mk để cứu người. Công việc này đòi hỏi sự tận tụy và lòng yêu thưởng con người. Ngay từ khi còn bé,tôi đã nuôi nấng ước mơ này,chỉ vs 1 hi vọng để cứu người. Vậy nên tôi đã cố gắng học thật giỏi rèn luyện đức tính trung thực ,để sau này trở thành 1 bác sĩ có ích cho nước nhà
T̉ham khảo
Nói thật, trong tương lai mình muốn làm một giáo viên. Về mặt kinh tế thì lương thu nhập từ nghề này cũng khá ít, nhưng mình vẫn muốn được thử trải nghiệm lái những chuyến đò đưa nhưng mầm non của thế hệ trẻ đến bờ tương lai tươi sáng.Mình muốn được dạy dỗ các cô cậu học trò thành những người con ngoan, đứa chấu giỏi, công dân tốt để có thể gây dựng đât nước Việt Nam giàu mạnh, phát triểnn vững bền, cùng sánh vai với cường quốc năm châu trên thế giới!
Bài đây rồi nhé!
Nói thật, trong tương lai mình muốn làm một giáo viên. Về mặt kinh tế thì lương thu nhập từ nghề này cũng khá ít, nhưng mình vẫn muốn được thử trải nghiệm lái những chuyến đò đưa nhưng mầm non của thế hệ trẻ đến bờ tương lai tươi sáng.Mình muốn được dạy dỗ các cô cậu học trò thành những người con ngoan, đứa chấu giỏi, công dân tốt để có thể gây dựng đât nước Việt Nam giàu mạnh, phát triểnn vững bền, cùng sánh vai với cường quốc năm châu trên thế giới!
chúc học giỏi nhé
viết 1 bức thư gửi cho người bạn của em về ngôi nhà mơ ước của em trong tương lai
ngôi nhà mơ ước
My future house wiil be on the ocean.It will be surounded,flower and blue sea . There will be some robot . they help me do houseworkanh look after children. the house will hane a smart tv. It will order food from the supermarket . I love my future house