tính tình iu to lớn của tớ dành cho cậu ^^
Xác định kết cấu chủ vị trong câu sau
Tình yêu ấy tớ đã dành cho cậu hết rồi
Đố nhé, ai đúng mình tk
Tình yêu ấy/tớ/đã dành cho cậu hết rồi
C1 C2 V
chủ ngữ :tình yêu ấy tớ
vị ngữ:đã dành cho cậu mất rồi
tình yêu ấy /tớ/đã dành chô cậu hết rồi
câu này dành cho ai chơi free fire:
năm đầu tiên của free fire ra đời là năm bao nhiêu?????
hiện tại là 2021 sắp 2022 thì tớ chúc các bạn bắn ghê;))
câu này tớ cho tính chứ ko phải để cho vui mà các cậu báo cáo nha tớ chỉ ra cho vui thôi
chúc các cậu học tốt:)
Tui ko chơi ff,tui chỉ chơi bc thui
Bạo lực học đường thế này thì.....
OLM sẽ thấy thế nào khi chỗ học biến thành chỗ chơi bạo lực ầm ĩ như vậy hả?
@congtybaocao
mik chs ff nhưng đây là chỗ học chứ ko fai chỗ bn chs game,OK
báo cáo bn
@congtybaocao
bắn hông tui vơi ông sulu xem thằng nào nhìu kill
chới huấn luyện nha
đấu m500
xem thằng nào kéo tâm một hít vô đầu
chơi hông
Lúc trước cậu có tình cảm với tớ tớ chưa có tình cảm với cậu
Cậu níu kéo...
Và giờ tớ có tình cảm với cậu cậu bỏ tớ đy?
Lúc trước cậu có tình cảm với tớ tớ chưa có tình cảm với cậu
Cậu níu kéo...
Giờ tớ có tình cảm với cậu rồi cậu bỏ tớ đy?
bn nào có nick là HƯNG BÙI CHO MK HỎI
hồi trước mk có gửi 1 câu hỏi trên diễn đàn , bn đã trả lời : " bn đừng nói linh tinh để mất cảm tình mà tớ dành cho cậu "
vậy là sao ?
nghĩa là bn ý chắc thik bn hoặc có thứ j đó để trả thù bn ko đăng linh tinh nhoa
nghĩa là bạn ấy có cảm tình với bạn đó
kể về giấc mơ được gặp cậu bá Hồng và nghe cậu bé kể lại cuộc đời của mình cho thấy tình yêu bao la của bé Hồng dành cho mẹ
Tớ ko tự tin về môn Văn lắm nhưng cậu đọc tham khảo nhé ^^!
"Giá như những cổ tục đã đày đọa mẹ tôi là hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ,tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi.........." , 11h hơn, mắt tôi nặng trĩu, khép dần, quyển hồi kí Những ngày thơ ấu của tác giả Nguyên Hồng trên tay dần gấp lại, tôi gục đầu xuống bàn thiếp đi lúc nào không hay....... trong đêm hôm ấy, tôi đã trải qua 1 giấc mơ kì lạ, ấn tượng và khó quên- Tôi gặp cậu bé Hồng.
Trước mắt tôi là một buổi chiều đầy nắng trong bối cảnh Việt Nam những năm 40, Hà Nội khoác lên mình vẻ đẹp cổ kính và thơ mộng, rảo bước trên con đường rộng chốn Hà Thành, tôi gặp 1 cậu bé đang thu mình vào 1 góc khuất nhỏ nơi con phố thưa người. Tôi đến gần cậu lân la hỏi thăm:
- Cậu bé sao lại ngồi một mình ở đây thế? Em tên gì? (nghe như kiểu bắt cóc trẻ em ý ^^! )
Cậu bé kia ngẩng mặt nhìn tôi, gương mặt uất ức vẫn hằn những vệt nước mắt lấm lem, cậu đáp lời tôi cộc lốc, vẻ không quan tâm:
- Tên Hồng.
Bấy giờ tôi mới nhận ra cậu bé này có gương mặt na ná tấm ảnh nhà văn Nguyên Hồng ở bìa cuốn hồi kí Những ngày thơ ấu. Khoảng cách của sự xa lạ, ngại ngùng dường như bị xóa đi từ lúc nào. Tôi ngồi xuống cạnh cậu bé, thân thiết, gần gũi như người anh (bạn là nam hay nữ? Thay vào cho phù hợp nhé ) trò chuyện cùng đứa em trai:
- Có tâm sự à? Kể anh nghe đi, dấu trong lòng không dễ chịu gì đâu.
Hồng ngước đôi mắt sáng nhìn tôi vẻ ngạc nhiên khó hiểu, nhưng rồi cậu bé dần cởi mở hơn, cậu kể cho tôi nghe về hoàn cảnh gia đình cậu, về cái không khí lạnh lẽo vắng tình thương mà cậu lớn lên từ nhỏ. Từ cái đám cưới ép buộc không tình yêu của cha mẹ cậu đến những lời cay độc, sự ghẻ lạnh, những rắp tâm tanh bẩn của họ nội, đến tình yêu thương dành cho người mẹ trẻ trung có trái tim khao khát yêu đương song đành chôn tuổi thanh xuân của mình bên người chồng nghiện ngập. Rồi gia đình sa sút, mẹ của Hồng phải bỏ cậu ở lại mà đi tha hương cầu thực..v.v.... Cuộc nói chuyện kéo dài đến lúc mặt trời khuất bóng sau những ngôi nhà hai tầng tráng lệ cô kính, cậu bé đứng dậy:
- Tối rồi, em phải về, cảm ơn anh vì tất cả.
Tôi cười:
-Tạm biệt em. Hy vọng có ngày gặp lại em. Mạnh mẽ lên nhé, chúc may mắn, hạnh phúc. ( S-ÊN-SÊN-SẮC-SẾN )
Tôi vẫy tay chào tạm biệt Hồng đến khi dáng người nhỏ bé của cậu khuất vào bóng tối. Một làn gió nhẹ thoáng qua, tôi lặng người thấy gò má mình buốt lạnh. Giọt lệ trên mi bất giác rơi xuống, thấm vào khóe môi mặn đắng. Phải ít phút sau tôi mới rời những suy nghĩ về cuộc gặp lúc chiều mà rảo từng bước trên đường phố Hà Nội, nhưng những lời tâm sự của Hồng vẫn quẩn quanh, đứt đoạn, bủa vây đầy suy tư: " Mợ em làm gì sai cơ chứ? Tại sao họ cứ đào bới, xỉa xói, hành hạ tinh thần mợ em?...........Phải chi những cổ tục đã đày đọa mợ là hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, em quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi....... Em yêu mợ, em sẽ không đời nào để những rắp tâm tanh bẩn đó xâm phạm đến.....Mợ đi cũng ngót 1 năm rồi, em nhớ mợ, ước gì mợ về thăm em...." .
Từng câu từng chữ em nói như xoáy vào tim của bất kì người nào nghe được. Tình yêu thương ấy thật bao la, thật cao cả, trong sáng và đẹp đẽ biết bao...phải chi những cô tục lạc hậu ấy không tồn tại.....Hà Nội có lẽ đẹp nhất về đêm, một vẻ đẹp xen lẫn giữa vui và buồn, nỗi buồn ẩn chứa biết bao nhung nhớ, tủi cực, mơ ước của những con người bất hạnh chịu sự vùi dập của chế độ xã hội cũ.
Reee....eeng! Tiếng đồng hồ báo thức xé nát hình ảnh nhộn nhịp buồn của phố đêm Hà Nội. Cả người mỏi nhừ, tôi mở đôi mắt 1 cách nặng nề, sao bỗng thấy vị mặn nơi đầu lưỡi, bồi hồi nhớ lại giấc mơ vừa qua thấy thương mẹ của mình, thấy yêu cuộc sống này vô cùng. Hồng-cậu bé trong giấc mơ kì lạ ấy đã cho tôi thấy được giá trị cuộc sống, giá trị của tình yêu thương.
Cuối cùng cũng xong. Oh my time . Buổi tối iu dấu đã bay theo Hà Nội và Nguyên Hồng ! Thank you for your reading ^^! Thật ra thì tớ cảm thấy chưa ưng ý với bài này lắm vì phần dẫn lời nói chuyện trực tiếp giữa "tôi" và "Hồng" tớ vẫn chưa đưa được chi tiết Hồng nói về mẹ vào bài T_T!!!!
*CHÚ THÍCH: Phần in nghiêng và trong ngặc không phải là nội dung có trong bài viết. Cảm ơn vì đã đọc bài này^^!
Nhìn ngán quá nhỉ, mà thôi, ráng đọc nha ANH DINH !!!
Đính chính lại 1 chút, xóa số 1940 trong bài. Nếu bạn muốn thay thế thì thay bằng 1924 hay năm nào gần gần 1924 cũng được nhé. Vì 1940 là năm tác phẩm được in thành sách chứ ko phải năm diễn ra sự việc ạ . Còn hình ảnh Hà Nội 1940 cũng ko thay đổi nhiều so với năm 1924 nên có thể tạm chấp nhận việc nói là đường phố rộng ^^!.
hôm nay tớ lại thất tình r, lại cn năm ms nx chớ.nhưng ko sao, chỷ cần pn vui là tớ ổn roy tớ pk cua đổ bn dù j đuy chăng nx.năm ms tớ chúc bn vuii vẻ đz hơn, học giỏi hơn, dc nhều điểm 10 hơn nha ng tớ thưn ~ tớ iu pn lắm đó bn có bt ko v? bn êi, bn có bị cận ko bn?nếu bn ko bị cận thì tại sao bn lại ko nhìn thấy tình yêu của mk dành cho pn v? và...bn có bt tại sao có ng lại chết sớm ko? ng chết sớm đó chính là do Thượng Đế qá iu họ nên đã đem họ về bên mk. cn bn bt tại sao bn lại cn sống trên này ko? đó là vì có ng yêu bn nhiều hơn cả Thượng Đế đó ~ đó là mk!!!
ảo tưởng năng hả
hôm nay tớ lại thất tình r, lại cn năm ms nx chớ.nhưng ko sao, chỷ cần pn vui là tớ ổn roy tớ pk cua đổ bn dù j đuy chăng nx.năm ms tớ chúc bn vuii vẻ đz hơn, học giỏi hơn, dc nhều điểm 10 hơn nha ng tớ thưn ~ tớ iu pn lắm đó bn có bt ko v? bn êi, bn có bị cận ko bn?nếu bn ko bị cận thì tại sao bn lại ko nhìn thấy tình yêu của mk dành cho pn v? và...bn có bt tại sao có ng lại chết sớm ko? ng chết sớm đó chính là do Thượng Đế qá iu họ nên đã đem họ về bên mk. cn bn bt tại sao bn lại cn sống trên này ko? đó là vì có ng yêu bn nhiều hơn cả Thượng Đế đó ~ đó là mk!!!
Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày nhấn nút chấp nhận kết bạn với cậu trên mạng xã hội. Đó là cái quyết định sau nhiều lần đắn đo, nghĩ suy bởi tớ không phải là người mà ai cũng kết, ai cũng nói chuyện. Ngày ấy, lý do duy nhất tớ đồng ý là vì cảm mến cách nói chuyện của cậu với mọi người.
Còn cậu, mãi sau này tớ có hỏi vì sao cậu lại gửi lời kết bạn, cậu cũng trả lời giống tớ, vì nhìn thấy trong những lời nói của tớ có sự tương đồng với cậu .
Cậu tạo ra cho đối phương một sự nhẹ nhàng, vững lòng, khiến người ta cảm thấy yên tâm. Mặc dù rằng cậu luôn một mực phủ nhận rằng cậu không dịu dàng, không lãng mạn, lại khô cứng nhưng đối với tớ, như vậy là quá nhiều.
Tớ yêu cậu...
Cậu à, con người cảm nhận bằng trái tim, đi theo trái tim, chứ không phải bằng dáng vẻ bề ngoài. Tớ từng vô tình nhìn thấy cách đối xử của cậu với những người xung quanh, nó khiến trái tim tớ mách bảo: Cậu xứng đáng là một người có thể nương tựa cả đời.
Cũng chính từ đó tớ muốn hiểu thêm về cậu, vậy là rủ cậu chơi trò chơi "một đổi một", cậu hỏi một câu, và tớ hỏi một câu, nhưng phải hứa rằng chỉ toàn là sự thật.
Và cậu biết không, câu trả lời: "Mình trước giờ hoặc là không nói, nếu nói thì chỉ nói thật, không bao giờ nói dối" - khiến tớ bất ngờ và càng có thêm thiện cảm về cậu. Nghĩ mà xem, con gái mà đi chủ động tìm hiểu về một người, cũng khiến tớ e dè đấy chứ, nhưng tớ nghĩ chỉ là bạn bè nên không sao đâu.
Ngày qua ngày, tụi mình nói chuyện nhiều hơn, hình ảnh về cậu cứ lớn dần và chiếm nhiều không gian trong trái tim tớ, rồi thích cậu từ lúc nào cũng không hay.
Có lần, tớ liều hỏi cậu: "Độc thân lâu như thế bây giờ đã có người yêu lại chưa?". Cậu nói đã để ý một người nhưng không biết ý người đó ra sao.
Lúc đấy, tớ thấy trái tim mình hơi nghẹn lại. Dù buồn lắm nhưng vẫn cứ sĩ diện rồi mạnh miệng bảo: "Cậu cứ hỏi ý người ta xem, nếu được thì thành đôi, còn không được thì cậu nên chấm dứt tình cảm ấy trong lòng đi". Ngày hôm sau, chúng ta lại đôi co về vấn đề đó, cậu vẫn cứ gặng hỏi tớ đã thích ai chưa. Bị hỏi nhiều quá khiến tớ rối bời rồi buột miệng nói luôn:
- Là tớ thích cậu, còn cậu thì đã có người khác rồi. Nên cậu nghe xong thì cho qua nhé.
Cậu lúc đó chỉ cười và bảo: "Người đó chính là cậu đấy!".
Cậu có biết lúc ấy tớ đã hạnh phúc và vui sướng như thế nào không? Một nửa trái tim của cuộc đời tớ đã kiếm được rồi, tớ và cậu cùng nhau gửi gắm, đợi chờ để có thể bên nhau mãi mãi.
Lần đầu tiên gặp nhau cái ôm mà cậu dành cho tớ thật chặt đã thể hiện tình cảm và sự nhớ nhung của cậu. Tớ hay áp lòng bàn tay của cậu vào má để cảm nhận hơi ấm và sự cứng cáp của người mà tớ sẽ nương tựa cả đời.
Tớ yêu cậu... - 1
Từ đó đến giờ chúng mình cũng yêu nhau cũng được gần một năm rưỡi, tính luôn khoảng thời gian biết nhau thì gần hai năm, đúng không? Trong quãng thời gian ấy, cũng có đôi lần tớ khiến cậu buồn lòng, khiến cậu bực mình và khó chịu. Nhưng đừng giận tớ nhé bởi vì tớ muốn tốt cho cậu, nên tớ mới kiên quyết theo ý mình.
Còn cậu thì đã quen làm theo ý mình, luôn thể hiện bản thân nhiều kinh nghiệm hơn tớ trong cuộc sống. Cậu có nhiều bạn bè, thích náo nhiệt còn tớ lại ít bạn bè và thích sự yên tĩnh. Chẳng biết làm sao mà hai thỏi nam châm ngược chiều lại hút nhau được?
Nhưng suy cho cùng tớ chỉ cần cậu sống khỏe mạnh bên tớ mãi mãi, đời tớ chỉ cần có cậu ở bên là đã mãn nguyện rồi. Hãy bỏ qua cho tớ mọi chuyện nhé, tớ sẽ tôn trọng theo ý cậu và không bao giờ cãi nhau nữa, cùng nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời nhé!
Cảm ơn cậu thật nhiều vì đã bên tớ bao lâu nay, chiều chuộng tớ và yêu tớ mãi mãi về sau, hy sinh cho tớ thật nhiều nữa!
Tớ yêu cậu, mãi mãi hạnh phúc bên nhau nhé, ngốc yêu của tớ!
💘 💘 💘