Con gì vua sợ, mà sư không sợ
con gì ko sợ vua mà sợ thầy chùa?
Con chấy đó bạn vì vua có tóc gây ngứa đầu vua nên không sợ vua, thầy chùa không có tóc nên nó không làm giif được thầy chùa nên nó sợ
con gì mà làm cho ông vua sợ nhưng chỉ có ông thầy tu không sợ ?
tại sao có 1 người đàn ông đứng cởi trần giữa đường mà ông lại không mắc cỡ ?
có bao nhiêu con giáp ( ko có mẹo ) nha ?
có một người đang ăn kem nhưng ông làm cho cây kem bị rớt sau do ong luom len an , hỏi ông mất gì ?
cái gì đánh anh . đánh chị , đánh ba , đánh mẹ?
Không đăng câu hỏi linh tinh gây nhiễu diễn đàn.
nẫy , cậu đang hình đẹp mà sao mất dạy thế , ko bít trả lời chứ gì cho nên mới nói vậy đúng ko
Có một số người hay sợ những loại con vật như: Trăn, Rắn, Hổ, Sư tử,.... Hãy kể tên ít nhất 5 con vật mà bạn sợ nhất ( trừ ma)
1. Con lươn ( nói đúng hơn sợ cái bọn lươn lẹo )
2 . Con rắn
3 . Con gián
4 . Con hổ
5 . Con điên
:)
nói đúng hơn sợ cái bọn điên ở trên lớp :)
Dán ,chuột, nhện, chó, sợ nhất là (covid)
4. Trong truyện sau, phương châm hội thoại nào đã bị vi phạm? Tại sao? CÓ NUÔI ĐƯỢC KHÔNG Một anh, vợ có thai mới hơn bảy tháng mà đã sinh con. Anh ta sợ không nuôi được, gặp ai cũng hỏi: Một người bạn an ủi: - Không can gì mà sợ. Bà tôi sinh ra bố tôi cũng đẻ non trước hai tháng đấy! Anh kia giật mình hỏi lại: - Thế à? Rồi có nuôi được không? (Truyện cười dân gian Việt Nam) Gợi ý: Nội dung của hai lời thoại có mâu thuẫn nhau không? Tại sao có thể nói câu hỏi ở cuối truyện của anh chàng có vợ đẻ non là thừa? Tình huống gây cười của truyện trên dựa trên hiện tượng vi phạm phương châm về lượng trong hội thoại.
Em tham khảo:
Câu hỏi "Rồi có nuôi được không ?" của người nói đã không tuân thủ phương châm hội thoại về lượng. Bởi nội dung câu hỏi đối với cuộc đối thoại là thừa, không cần thiết. Trong câu trả lời của người bạn trước đó đã hàm chứa nghĩa đầy đủ, chính xác của câu trả lời cho điều người hỏi muốn biết. Câu trả lời của người bạn: "Bà tôi sinh ra bố tôi cũng đẻ non trước hai tháng đấy!", thì dĩ nhiên là nuôi được thì sau này mới sinh ra anh bạn này. Chính yếu tố đó đã gây ra tiếng cười cho truyện.
Một người mà lúc nào cũng sợ thất bại, làm gì cũng sợ sai lầm là một người sợ hãi thực tế, trốn tránh thực tế, và suốt đời không bao giờ có thể tự lập được. Bạn sợ sặc nước thì bạn không biết bơi; bạn sợ nói sai thì bạn không nói được ngoại ngữ! Một người mà không chịu mất gì thì sẽ không được gì. Sai lầm cũng có hai mặt. Tuy nó đem lại tổn thất, nhưng nó cũng đem đến bài học cho đời.
Bằng một đoạn văn khoảng 2/3 trang giấy thi để làm rõ luận điểm sau: Tuy thất bại đem lại tổn thất nhưng nó cũng đem đến bài học cho đời
Dấu ngoặc kép trong câu văn sau có công dụng gì? Ngày trước Trần Hưng Đạo căn dặn nhà vua: “Nếu giặc đánh như vũ bão thì không đáng sợ, đáng sợ là giặc gặm nhấm như tằm ăn dâu”.
Dấu ngoặc kép trong câu văn có công dụng để dẫn lời nói trực tiếp của Trần Hưng Đạo
KHI 12 CHÒM SAO Ở NHÀ MỘT MÌNH...
KHI 12 CHÒM SAO Ở NHÀ MỘT MÌNH...
Bạch Dương: \"Mình thật cô đơn, nhưng mà mình nhất định sau này mình sẽ...tìm được ai đó nhắn tin cho mình đỡ sợ, đúng\"---> quyết tâm quyết tâm...không còn lẻ loiiiiii, lập kế hoạch thôi nào!!
hjhj... thật tình mik rất sợ ma!!!!
Nhg ma M.Anh, ma "Cương Thi" hc ma Nguyên thì hổng sợ đâu!!!!!!
Mik chỉ thích ở nhà vào ban ngày thui chứ vào ban đêm thì... ui ui, mik sợ lắm, chỉ bik lên H24 HOC24 cho zui, kím người chat!!!!!!!!
đi nhăn răng về cũng nhăn răng là cái gì ?
ở dưới âm phủ đội mũ mà lên là cây gì ?
đi đứng mệt mỏi là bánh gì ?
đen thủi đen thui , dao gơm không sợ , sợ dùi cui đập đầu ?
con gì đầu dê miệng ốc ?
giúp mình giải với nhé các bạn .
Đáp án: cái bừa
1. Cái bừa
2. Cây nấm
3. Bánh bò
4. Hạt tiêu
5. Con dốc
HT nhớ T I C K
1. cây bừa
2. cây nấm
3. bánh bò
4. hạt tiêu
5. con dốc
đây bạn nhé
Câu văn sau sử dụng phép hoán dụ gì: Sói không sợ chó chăn cừu mà sợ sợi dây xích của nó. (Tục ngữ Nga)
A. Lấy một bộ phận để gọi toàn thể.
B. Lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
C. Lấy dấu hiệu của sự vật để gọi sự vật.
D. Lấy cái cụ thể để gọi cái trừu tượng.
Chọn đáp án: D → Sợi dây xích → tình trạng bị giam cầm, mất tự do, nô lệ