Đề 1:Tả con đường từ nhà đến trường
Đề 2:Tả khu phố nhà em
Các bạn sưu tầm hoặc viết cho mình nhé!
Một trong ba đề sau 5 ngày nữa mình cần nộp rồi bạn giúp mình nhé
Đề 1 em hãy tả một một chiếc ô tô ở nhà hàng xóm hoặc nhà em
Đề 2 Em hãy tả một cuốn sách giáo khoa biết nói
Đề 3 Em hãy viết một bài văn có nghĩa của từ chỉ từ động từ ừ
I. Mở bài: giới thiệu về người hàng xóm
II. Thân bài: kể về người hàng xóm
1. Kể ngoại hình và tính tình người hàng xóm:
a. Kể ngoại hình:
- Chú năm nay đã 50 tuổi
- Chú em có dáng người cao, gầy
- Chú thường mặc những bộ đồ giản dị như áo thun và quần tây, chú thích mặc những đồ đơn giản và thoải mái
- Khuôn mặt chú rất góc cạnh, trông rất ốm
- Mái tóc chú có vài sợi bạc
- Chú có đôi mắt long lanh biết nói
- Vầng trán chú rất cao
- Mũi chú cao và thẳng
- Đôi môi của chú dày và tươi
- Đặc điểm nổi bật của chú về khuôn mặt là có nốt rồi to ngay cạnh mắt phải
b. Kể tính tình:
- Chú rất yêu thương gia đình và mọi người xunh quanh
- Chú đối xử với mọi người rất thân thiện và hiền hòa
- Chú luôn giúp đỡ mọi người trong bất kì công việc gì
- Điều em yêu nhất ở chú là ba luôn yêu thương mọi người
2. Kể về hoạt động của chú:
- Chú là công chức nhà nước
- Ngoài giờ đi lam thì chú chăm sóc vườn rau
- Chú thường giúp mọi người xung quanh
- Chú rất vui tính và thân thiện
III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về người hàng xóm
- Em rất mến chú
- Em muốn có một khu vườn giống như chú, em sẽ theo chú học hỏi.
Các bạn cho mik xin mẫu bài văn nhé, đề là: viết mở bài gián tiếp tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
Tuổi thơ của tôi có biết bao kỉ niệm gắn bó với cảnh vật của quê hương. Đây là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng tôi vào mỗi buổi chiều hè. Kia là triền đê rộn rã tiếng hát của thanh niên nam nữ trong những đêm sáng trăng. Nhưng gần gũi, thân thiết với tôi nhất vẫn là con đường từ nhà đến trường - con đường đẹp đẽ suốt những năm tháng học trò của tôi.
"Quê hương" hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. Tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hòa,... nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường. Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm.
Dù bây giờ hay mai sau, ta cũng sẽ phải băng qua nhiều con đường. Có những con đường đầy gian nan trong cuộc đời. Có cả những con đường đầy ắp các kỉ niểm. Con đường mà em nhớ nhất vẫn là con đường đến trường.
Hok tốt!
k mk nhé!
Các bạn giúp mình với :
Đề bài : Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường .
Tuổi thơ của em đã gắn liền với ngôi nhà, mái trường, dòng sông, đường phố... Và có lẽ con đường em đi học mỗi ngày đã gắn bó thân thiết với em.
Con đường đã nâng cấp thành đại lộ. Mặt đường được trải nhựa phẳng phiu. Lòng đường rộng ước chừng hơn ba mươi mét. Đường dài khoảng hai ki-lô-mét. Vỉa hè dành cho người đi bộ cũng rất rộng. Trên đấy được lát gạch nung rất chắc và đẹp. Từ xa nhìn lại, vỉa hè như một tấm thảm màu đỏ sẫm. Hàng cây sấu trên vỉa hè được trồng trong những cái ô vuông vức. Hàng cây trông chóng lớn, mới ngày nào cây còn bé tí mà nay đã xoè như những chiếc ô tiếp nối trên vỉa hè, tỏa bóng mát xuống lề đường. Hàng cây xanh tươi đã làm cho con đường thêm đẹp.
Buổi sáng, con đường trông thật tráng lệ, đầy sức sống. Xe đạp, xe máy chạy tấp nập trên đường. Tiếng còi rộn rã kêu vang, tiếng động cơ nổ giòn giã, tiếng trò chuyện của từng tốp học sinh hối hả trên đường... Tất cả đã làm cho con đường thêm náo nhiệt. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót chuyền cành. Tiếng chim lảnh lót vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh trong và cao vút.
Mặt trời lên cao, bụi hồng ánh sáng tràn lan khắp không gian, bao phủ lên con đường quen thuộc. Đường thưa người hơn nhưng không kém phần tươi vui. Những ngôi nhà cao tầng ở hai bên đường nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa chuẩn bị đón khách. Các bà, các cô đi chợ với những quang gánh kĩu kịt trên vai. Nào hoa, quả, rau tươi tiếp nối trên đường phố. Nhìn con đường lúc ấy thật trù phú, tươi vui.
Nắng lên, con đường bóng loáng như dải lụa óng ánh dưới nắng trời. Hàng cây xanh bên vệ đường đã uống hết sương đêm, chúng vươn lên đón nắng trời để giữ lấy màu xanh. Thỉnh thoảng, những chiếc lá vàng lìa cành rơi lác đác, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến. Hoa rủ xuống lề đường, hoa lắc lư trong làn gió nhẹ. Hoa như muốn nói rằng: Con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều đi học về, em thấy dâng tràn một niềm vui, niềm hạnh phúc vì con đường thân quen của em mỗi ngày một đẹp hơn. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch hồng trên vỉa hè, nhớ từng gốc sấu già thân thiết. Nơi ấy, chúng em đã từng có những giây phút ấm nồng.
Con đường không chỉ là bạn của riêng em. Nó còn là bạn của những bác lao công. Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông lạnh giá, tiếng chổi tre luôn sột soạt dưới vệ đường. Các bác đang quét rác để giữ vệ sinh cho đường phố. Nhờ những bàn tay lao động cần cù ấy mà con đường luôn sạch sẽ.
Em rất yêu con đường phố thân quen. Con đường không những đẹp mà còn là nơi đã gắn bó với em trong những ngày cắp sách đến trường. Em thầm biết ơn các bác công nhân vệ sinh đã ngày đêm quét rác cho con đường luôn sạch đẹp.
1 .viết 1 bài văn tả con đường từ nhà đến trường mở bài trực tiếp kết bài mở rộng
cca bạn ơi giúp mik nhé
MB:Từ nhà tôi đến trường có thể đi theo nhiều ngả đường. Nhưng con đường mà tôi thích đi hơn cả là đường Nguyễn Trường Tộ.
TB:
Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụt xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con.
Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhumg tôi yêu những vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố tôi đã hẹp càng hẹp thêm…
Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao lớn thế còn minh thì bé cỏn còn con. Lớn lên, tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xoè tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít… Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm.
Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai.
KB: Tôi rất yêu quý con đường từ nhà đến trường. Sáng nào đi học, tôi cũng thấy con đường rất sạch sẽ. Tôi biết đấy là nhờ công quét dọn ngày đêm của các cô, các bác công nhân vệ sinh. Tôi và các bạn bảo nhau không xả rác bừa bãi để con đường luôn sạch đẹp.
Tiểu Thư Hiền Hậu
Mỗi khi đi đến trường em thường đi vào con đường làng.
Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc . Con đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời . Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em.
Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp.
Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt.
Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được rải đá răm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em . Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên.
Xa xa phía cuối con đường, em đã trông thấy ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau tán lá xanh của những cây sà cừ. Tiếng trống trường đã vang lên. Em vội vã rảo bước nhanh cho kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vui.
Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em.
Mỗi buổi sáng, tôi lại rảo bước trên con đường tới trường.
Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụt xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con.
Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhumg tôi yêu những vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố tôi đã hẹp càng hẹp thêm...
Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao lớn thế còn minh thì bé cỏn còn con. Lớn lên, tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xoè tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít... Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm.
Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai.
Con đường đã là một người bạn tốt của tôi từ khi tôi còn học lớp một cho đến bây giờ, nên mỗi khi đi đâu xa, tôi lại thấy nhớ nhung, quyến luyến nó vô cùng. Sau này, dù có may mắn được bước trên những ngả đường lớn ở mọi phương trời thì kí ức về con đường tới trường sẽ vẫn mãi khắc sâu trong ý nghĩ và trái tim tôi. Và dù mai đây trưởng thành, tôi mơ ước công việc đầu tiên tôi làm là sẽ tu bổ, sửa chữa con đường tới trường này sao cho đẹp và rộng rãi hơn.
Chọn 1 trong 3 đề bài và viết văn
1)Tả cảnh một buổi sáng(hoặc trưa,chiều)trong một vườn cây(hay trong công viên,trên đường phố,trên cánh đồng,nương rẫy
2)Tả một cơn mưa
3)Tả ngôi nhà của em(hoặc căn hộ,phòng ở của gia đình em)
giúp mình nha!
TL:
Đề 1:Tả cảnh một buổi sáng(hoặc trưa,chiều)trong một vườn cây(hay trong công viên,trên đường phố,trên cánh đồng,nương rẫy
Em đang say giấc ngủ, bỗng lắng nghe tiếng chim hót véo von, trong trẻo từ khu vườn vọng lại. Đôi mắt mở to, em bật dậy và chạy nhanh ra vườn, sung sướng hít thở không khí trong lành của buổi bình minh.
Lúc này, ông mặt trời dường như cũng vừa tỉnh dậy, đang chiếu những tia nắng ấm áp đầu tiên xuống. Trên những cành cây kẽ lá vẫn lấp lánh màn sương. Trên tấm thảm xanh trải đầy màu sắc, rực rỡ nhất là một bông hồng nhung đang hé nở. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật.
Bên cạnh khóm hồng nhung đỏ thắm là những bông cúc vàng tươi vươn mình khoe sắc. Màu vàng của cúc làm cho cái nắng mùa thu thêm ngọt ngào như rót mật. Chẳng kém phần rực rỡ, những cụm hoa cẩm chướng cũng xinh đẹp vô cùng. Những cánh hoa vàng cam, hồng tím mỏng manh như tia nắng mặt trời. Giữa vườn là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quây quần ở giữa vườn. Lá chuối to, xoè ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy.
Phía bên trái và bên phải góc vườn là hai hàng cau thẳng tắp. Đó là thành quả của ông bà nội em trồng sau khi mang giống từ miền Nam trong một chuyến du lịch. Hương cau thoang thoảng thật dễ chịu. Mỗi năm, cau ra vài vụ quả, không những đủ để bà ăn trầu, mà còn trở thành món quà để bà biếu những cụ già bên hàng xóm. Hai hàng cau làm thành tổ ấm cho những loài chim về trú ngụ. Chim véo von làm cho khu vườn thêm náo nhiệt.
Phía cuối vườn là mấy chậu mười giờ. Sáng sớm nên những bông hoa vẫn còn say ngủ, chưa kịp tỉnh giấc mà khoe sắc. Thế nhưng, dáng mảnh khảnh của cây hoa dự báo thòi gian này vẫn duyên dáng và đáng yêu đến lạ. Tiếp đến là cây khế ngọt với chùm rễ sum suê, khoác lên mình chiếc áo xanh mướt. Hoa khế nhỏ li ti, tim tím đang e ấp nấp sau đám lá như e thẹn. Những chú bướm đầy màu sắc bay về quyến rũ các nàng hoa xinh đẹp, làm khu vườn tràn ngập hương sắc.
Khắp cả vườn, đâu đâu cũng thấy hương thơm, nhẹ nhàng mà dễ chịu. Chị gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Lòng khoan khoái, em càng thêm yêu khu vườn và tự hứa sẽ dành thòi gian chăm sóc những người bạn nhỏ này nhiều hơn nữa.
~HT~
Dàn ý tả một cơn mưa
I. Mở bài
Giới thiệu cơn mưa.Cơn mưa diễn ra ở đâu? (Ở xóm em; ở trường em; ở ngoại ô thành phố; ở quê nội; ở quê ngoại…).Diễn ra vào thời gian nào? (Sáng sớm; xế trưa; xế chiều...).Cơn mưa đến như thế nào? (Rất nhanh; bất chợt....).II. Thân bài
a. Tả cảnh trước khi mưa (Chuyển mưa)
Bầu trời thế nào?Mây (Từ đâu kéo về ùn ùn, xám xịt đen kín cả bầu trời; từng đám nhỏ kết thành mảng lớn che kín cả bầu trời …).Gió (Thổi ào ào, mỗi lúc một mạnh, bụi tung mù mịt cả con đường, trên cao cành cây nghiêng ngả, lá bay rơi rụng lả tả khắp mặt đường).Cảnh đường phố...Nhộn nhịp hẳn lên, không khí khẩn trương, vội vã. Mọi người và xe cộ vội vàng, chen lấn để tránh cơn mưa sắp đến. Tiếng còi xe “pin, pin”, tiếng gọi nhau í ới…b. Tả cảnh trời mưa
Mưa bắt đầu rơi, vài giọt mưa lắc rắc, mưa nặng hạt dần, rơi lộp bộp trên mái nhà. Giọt ngả, giọt xiên, lao xuống, xiên xuống, tạo thành một làn sương dày đặc, trắng xóa Mưa càng ngày càng lớn dần, xối xả như trời có bao nhiêu nước trút hết xuống. Không khí mát lạnh…Mọi người và xe cộ dừng hẳn lại, núp vào hai bên đường dưới mái hiên nhà. Đường phố vắng tanh, lâu lâu có vài chiếc ô tô hoặc xe máy chạy vụt qua thật nhanh làm nước văng tung toé…c. Tả cảnh mưa tạnh
Sau khoảng một giờ, mưa tạnh dần. Vòm trời xanh biếc, những tia nắng vàng hắt xuống.Cây cối hai bên đường ướt đẫm, bừng tỉnh sau trận mưa dài. Cây cối xanh tươi như vừa được tắm gội xong.Ở chân trời cầu vồng đủ màu sắc rất đẹp.Mọi người túa ra đường hòa vào dòng xe cộ đông đúc. Đường phố trở lại tấp nập.III. Kết bài
Cảm nghĩ của em về cơn mưa.Tả một cơn mưa
Bài làm 1
Nghe bài đọc 1:
Mẹ thường bảo em trời mưa hay nắng đều có ích cho cây cối, mọi sinh vật trên đời. Riêng em, em lại thích những cơn mưa vì lúc đó em có thể ngồi bên cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật. Một buổi trưa nọ, trời đang nắng bỗng có đám mây đen kéo đến che kín bầu trời, tiếng sấm chớp vang lên. Em thích thú reo lên: “A! Mưa rồi!”
Cơn mưa đến bất chợt như một đứa trẻ chơi trò trốn tìm. Bầu trời trước đó rất trong xanh, nắng cũng vàng rực, em đang ngồi làm bài bên cạnh khung cửa sổ. Vậy mà chỉ một lát sau bầu trời đã tối sầm, u ám. Cơn gió mang hơi nước lành lạnh thổi đến khiến cả căn phòng em mát mẻ hơn. Chú mèo mun đang nằm cuộn tròn ngoài gốc cây nghe tiếng sấm hốt hoảng nhảy qua khung cửa sổ, sà vào lòng em. Những chú chim trên cành lúc nãy còn hát véo von giờ đã bay về tổ. Em thấy thương tổ chim sâu nhỏ dưới tán lá me, biết mẹ chúng có về kịp trời mưa không. Gió mỗi lúc một mạnh hơn và lạnh buốt mang theo những hạt mưa rào. Rồi mưa mỗi lúc nặng hạt, mưa trắng xóa khung cảnh phía trước. Ngoài đường những chiếc xe chạy thật nhanh để tìm chỗ trú. Các cô chú đi đường mặc vội áo mưa. Cơn mưa hơn nên con đường chẳng còn bóng xe nào qua lại. Chú gà trống ham chơi nên không tìm chỗ nấp, chú ướt lướt thướt kêu chim chíp tìm mẹ. Em cầm dù chạy ra gốc cây lấy lá che cho chú khỏi ướt. Trong tổ chim sâu, chim mẹ đã về kịp trời mưa để giữ ấm cho con. Em vui sướng như được chính mẹ mình ủ ấm.
Mưa rơi lộp bộp mái nhà, chảy thành dòng xuống máng hứng nước của ba. Những cành cây cam, cây khế xòe rộng ra để hứng những dòng nước mát lành. Luống rau muống của mẹ trồng cười hả hê thích thú. Chỉ có những nụ hoa mười giờ là cụp mặt xuống buồn rầu.
Một lát sau mưa tạnh, mưa tạnh nhanh bất chợt như khi đến. Chỉ còn gió ở lại cuốn những đám mây đen đi mất như người nghệ sĩ vén bức màn sân khấu. Ánh mặt trời dần hiện ra chiếu những tia nắng ấm áp khắp mọi nơi. Mọi người vui vẻ tiếp tục đi trên đường. Chú gà con tìm được mẹ nên kêu chim chíp vui mừng. Cây cối rung rinh theo cơn gió như cảm ơn cơn mưa đến đúng lúc. Sau cơn mưa bầu trời trong xanh trở lại, em ngước mắt nhìn qua khung cửa sổ chợt thấy chiếc cầu vồng thật đẹp. Chiếc cầu vồng bắc ngang bầu trời như chiếc cầu vô tận của thiên nhiên.
Em thích những cơn mưa bất chợt như thế, mưa làm sạch sẽ đường phố, khiến cây tươi tốt hơn. Không chỉ thế mưa còn gợi cho em nhiều kỉ niệm đẹp về tuổi thơ tắm mưa cùng các bạn.
Chiều hôm nay vẫn là một buổi chiều mùa hạ nóng bức và oi ả như thường lệ. Nhưng một cơn mưa rào đã kéo qua, xua tan đi những bức bối ấy.
Khởi đầu, là những cơn gió mát rười rượi thổi mạnh và nhanh hơn. Chúng giật từng đợt, từng đợt, khiến cây cối ngả nghiêng, đu đưa theo vũ điệu kìa lạ. Những chiếc lá khô, mẩu rác, thi nhau chạy lướt qua mặt đường về một phía xa nào đó. Những lá cờ đỏ sao vàng trên nóc các tòa nhà thì vũ động phần phật. Trong một cái chớp mắt, ánh nắng biến mất nhanh đến ngỡ ngàng. Đoàn quân mây đen từ đằng xa lũ lượt kéo lại thành phố. Chúng dàn đều ra như một lớp kem sô cô la trên bầu trời. Rồi ép sát xuống mặt đất từng chút, từng chút một. Không khí cũng trở nên mát mẻ và dễ chịu hơn hẳn. Chừng đó dấu hiệu, đủ để mọi người biết rằng cơn dông đang đến. Thế là, người người vội vàng di chuyển để tìm nơi trú ẩn. Mấy hàng quán vỉa hè thì rối rít thu dọn hoặc căng dù che chắn. Lác đác trên sân mấy ngôi nhà, là những bóng dáng vội vã thu đợt áo quần đang phơi khô trên dây.
Và rồi, đất trời tối sầm lại. Mới bốn giờ chiều mà tưởng như đâu đã về đêm khuya. Những tia chớp bắt đầu nhảy múa điên cuồng trên bầu trời đen kìn kịt. Chúng chợt sáng chợt tắt khiến người ta rùng mình theo. Bỗng, đoàng một cái, tiếng sấm nổ to lớn vang lên, ra hiệu cho cơn mưa bắt đầu. Một giọt, hai giọt rồi vô số giọt mưa ào ào đổ xuống. Chúng dệt thành một màn mưa dày đặc, tô màu trắng xóa cho cả đất trời. Lúc này đây, cả thế giới được ngự trị bởi cơn mưa. Những hạt mưa rơi dọc, rơi xiên, rơi chéo, chúng đáp xuống bất kì nơi nào gió muốn. Gió thổi đằng đông, chúng bay sang đằng đông, gió thổi đằng tây chúng lượn sang đằng tây, thật thú vị. Mà điều hấp dẫn nhất lúc này, chính là âm thanh. Tiếng mưa rơi xé tan không khí nghe rào rào từng đợt. Mưa rơi xuống mặt đường, mái nhà nghe lộp độp, mưa rơi xuống mặt hồ, dòng sông nghe tí tách, nước mưa chảy xuống cống nghe òng ọc… Tất cả hòa chung tiếng lá cây nhảy múa hò reo xào xạc, tạo nên một bản giao hưởng của mùa mưa. Thứ ấm nhạc ấy, kết hợp với cái se lạnh của hơi nước, đem đến cảm giác thư giãn, dễ chịu đến ngỡ ngàng, say mê.
Tuy nhiên, cảm giác ấy sẽ chẳng có lâu, bởi những cơn dông thường đến và đi nhanh như giấc mộng. Chỉ ào trong thoáng chốc, bầu trời sẽ sáng dần rồi kéo lên trên cao tít. Mưa cũng sẽ tắt hẳn. Những tia nắng sẽ lại nghịch ngợm nhảy nhót xuống lùm cây, mặt đường, soi sáng những giọt nước mưa còn sót lại lung linh như bảo thạch. Mọi người lại ùa ra đường tiếp tục công việc và tận hưởng bầu không khí trong lành, thoáng đãng. Tuy ngắn ngủi, nhưng cơn mưa giông vẫn đem đến những trải nghiệm thật tuyệt vời.
Viết 2 – 3 câu miêu tả khu vườn hoặc cánh đồng hoa trong tranh, ảnh em sưu tầm được.
Một vườn hoa hướng dương bông nào bông nấy vàng rực, nhụy hoa chính giữa to lớn, màu nâu sậm. Xung quanh nhụy hoa, những cánh hoa nhỏ, mỏng manh vàng tươi xếp đều nhau men theo đường tròn của nhụy. Nhìn từ xa, bông nào bông nấy trông như những ông mặt trời nhỏ đang tỏa sắc rực rỡ. Cả vườn hoa lại giống như một tấm thảm vàng dưới ánh nắng mặt trời chói chang.
viết phần kết bài cho các đề bài sau và cho biết đó là kết bài không mở rộng hay mở rộng:
a) tả cái trống trường
b) tả một con vật nuôi trong nhà
c) tả một vườn cây ăn trái đang mùa quả chín
d) tả một cái cây cho bóng mát mà em yêu thích
e) tả một người thân của em
g) tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
mình sẽ tick cho bạn nào có câu trả lời ngay vào chiều thứ ba
mình hứa 100% nhé
KB : Tiếng ve đã bắt đầu ngân vang những bài ca rền rĩ. Nắng cũng đã bắt đầu vàng ươm phủ kín sân trường. Đó là sự báo hiệu cho hè đã tới, một năm học nữa lại dần kết thúc. Chỉ vài ngày nữa thôi, sau khi trải qua kỳ thi cuối năm học, tôi sẽ tạm biệt mái trường để về nhà. Có lẽ tới khi vào kỳ nghỉ hè, tôi sẽ nhớ trường lớp nhiều lắm đây. Không còn mỗi ngày đều tới trường, hẳn sẽ nhớ lắm thầy cô, nhớ lắm bạn bè, nhớ lắm sách vở,… và đặc biệt là chiếc trống trường thân yêu.
Đây là kết bài mở rộng
a) tả cái trống trường
Có thể sau này tôi sẽ rời xa mái trường này để lên học ở một ngôi trường to lớn hơn với tiếng chuông báo giờ hiện đại hơn. Nhưng dù vậy, tôi sẽ không bao giờ quên hình dáng cục mịch và âm thanh rộn rã của cái trống trường cùng bao kỉ niệm ấu thơ.
-----> Kết bài không mở rộng
b) tả một con vật nuôi trong nhà
Em rất yêu quý con gà trống nhà em, em coi nó là chiếc đồng hồ báo thức của riêng em, giúp em thuận lợi rất nhiều về việc giờ giấc. Em sẽ cho nó ăn thật cẩn thận để nó lớn hơn nữa.
-----> Kết bài không mở rộng
c) tả một vườn cây ăn trái đang mùa quả chín
Đúng là một giống cây ăn trái không những quý hiếm mà còn mang một biểu tượng tuyệt vời về tình mẹ. Mỗi lần cầm trái vũ sữa trên tay, dẫu chưa ăn mà em cảm nhận được cái hương vị ngọt ngào chảy ra từ những “bầu sữa kỳ diệu" ấy của người mẹ ôi! Tinh yêu của mẹ thật như “biển hồ lai láng” mà suốt cả cuộc đời chúng em không bao giờ đền đáp được.
-----> Kết bài mở rộng
d) tả một cái cây cho bóng mát mà em yêu thích
Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người "bạn già" luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa "bác" phượng kính yêu.
-----> Kết bài mở rộng
e) tả một người thân của em
Em luôn trân trọng và biết ơn bà ngoại của em, bởi bà là người đã vất vả nuôi dạy em nên người. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để bà và bố mẹ luôn cảm thấy hài lòng và tự hào về em.
-----> Kết bài không mở rộng
g) tả con đường quen thuộc từ nhà em tới trường
Đã từ lâu, con đường trở nên thân thiết với em. Em rất yêu quý con đường và coi nó như người bạn thân. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ tới hình ảnh con đường thân quen đã gắn bó với em suốt quãng đời học sinh.
-----> Kết bài không mở rộng
Khoảng cách giữa hai nhà của các bạn An, Bình, Nam, Hòa được mô tả ở hình vẽ bên. Quan sát hình vẽ rồi viết vào chỗ chấm cho thích hợp:
Con đường ngắn nhất từ nhà An đến nhà Nam dài ……………
Con đường xa nhất từ nhà An đến nhà Nam dài ………………
Con đường ngắn nhất từ nhà An đến nhà Nam dài 420m
Con đường xa nhất từ nhà An đến nhà Nam dài 840m
Giải thích:
Con đường ngắn nhất là đi từ nhà An qua nhà Bình sang nhà Nam và dài:
195 + 225 = 420 (m).
Con đường xa nhất là đi từ nhà An qua nhà Hòa sang nhà Nam và dài:
250 + 590 = 840 (m).
các bn viết giúp mik một đoạn văn ngắn tả con vật nuôi trong nhà tầm 10 dòng tả bao quát,tả các bộ phận,tả cả hoạt động nữa nhé,ít nhất 5 từ láy.
Viết xong các bn tìm trong đoạn văn các bn vừa viết 5 từ đơn,5 từ ghép và 5 từ láy nhé.
Từ trước tới giờ, gia đình em nuôi cũng khá nhiều chú chó. Nhưng Vàng là một chú chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm.
Vàng có một thân hình to cao lực lưỡng, nặng chừng mười ba, mười bốn ký. Toàn thân là một màu vàng sậm, mượt như tơ. Có lẽ vậy nên mới đặt tên cho cậu là Vàng. Đầu chú to như cái yên xe đạp Mini, hai cái tai dựng đứng. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ người quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Cái mũi thì lúc nào cũng ướt ướt như được bối mỡ. Mấy sợi ria mép ngắn ngắn cùng với mấy cái râu khôn ở dưới cằm đen cứng tạo cho chú một bộ mặt hiền từ dễ mến. Mõm chú to, rộng mỗi khi ngáp để lộ hàm răng trắng với mấy cái răng nanh ở hai bên khóe miệng, trông đến rợn người. Và cái lưỡi thì màu hồng nhạt có sọc đen, thè ra ngoài mỗi khi trời nắng gắt.
Vàng rất khôn ngoan, chú hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì chú chống chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi bông. Khách đến nhà chú đều phân biệt được khách lạ, khách quen. Người lạ, chú đứng ngáng ở cổng, nhe hai hàm rầng hù dọa. Còn khách quen thì vẫy đuôi rối rít chào mời. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới về tới cổng đã thấy chú từ bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài ngoắt lia lịa, miệng phát ra những tiếng kêu ư ử, ánh mắt vui mừng nhìn em không chớp. Rồi chú cọ cọ cái mõm ướt vào đùi em, tay em, hai chân trước co lên cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó và cầm chân trước rung rung vài cái khẽ nói: "Cám ơn Vàng! Vàng ngoan lắm! Nào, ta vào nhà đi!". Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà.
Vàng khôn ngoan lanh lợi, cả nhà em ai cũng quý nó. Coi nó như một thành viên của gia đình.
T.I.C.K CHO MÌNH NHẾ
Để nói về một loài vật nuôi có mặt ở đa số các gia đình Việt Nam thì chắc hẳn phải là con chó. Bởi chó là một loài rất thông minh lại có ích, giúp canh giữ nhà cửa cho con người.
Nhà em cũng nuôi một con chó, em đặt tên cho nó là Ki. Nó là con của con chó ngày trước nhà em nuôi nhưng vì già nên nó ốm và chết từ năm ngoái. Con Ki là giống chó lai, khác với mẹ nó là chó cỏ, chó ta, chắc hẳn vì bố của nó là chó lai nên giờ nó mới to bệ vệ như thế. Màu lông của con Ki cũng rất đặc biệt, phần lông ở đầu đều là màu vàng cỏ úa, nhưng xuống đến lưng lại có những đám lông màu nâu, rồi màu nâu đậm và đến phần đuôi là lông màu đen. Sự pha trộn màu sắc trên bộ lông của nó thật bắt mắt và thú vị.
Con chó Ki nhà em cao to, chiếc mõm to dài, đôi tai vểnh lên to như chiếc tai của thỏ, đôi mắt đen to tròn lộ rõ vẻ tinh anh. Chân của nó to hơn hẳn so với những con chó nhà hàng xóm, to hơn cả cánh tay của em, chiếc đuôi ít lông, thon dài quẫy vòng tròn mỗi khi thấy em đi học về. Con Ki tuy có thân hình to lớn nhưng lại khá nhút nhát, hễ có người lạ vào nhà là nó sủa lên rất to nhưng lại không dám chạy ra ngoài mà chỉ đứng gọn ở góc sân, vừa sủa vừa lùi dần vào bên trong, ra vẻ hung dữ nhưng vẫn rất sợ sệt. Cả ngày nó chỉ nằm im trong chuồng, chỉ khi nào muốn uống nước, đòi ăn hay muốn đi vệ sinh nó sẽ kêu âm ỉ “Ư ử! Ư ử!”. Khi được thả ra là nó nhảy chồm lên người tỏ vẻ rất vui sướng.
Em rất yêu quý con chó của nhà em, đêm nào con Ki cũng thức suốt đêm để canh giấc ngủ cho cả nhà, đến sáng mới dám đi ngủ. Nó cũng rất biết chơi đùa và nghe lời của chủ.
các bạn thiếu phần tìm từ nữa nhé!
các bạn tìm từ như yêu cầu trên nhưng trong bài văn các bạn viết nhé!