Giúp mk vs ạ
Mai mk ktra rồi
Sưu tầm các tình huống có sử dụng nói giảm nói tránh để gây cảm giác đau buồn
Đúng mk tick cho
Thank nhiều ạ
Tìm phép nói quá và nói giảm,nói tránh thường sử dụng trong cuộc sống hằng ngày
giúp mk với mai mk phải nộp rồi Y^Y
VD1: Ông đã chết ngày hôm qua.
-> Ông ấy đã ra đi ngày hôm qua.
VD2: Bạn học sinh này học thật dốt.
-> Bạn học sinh này học không được tốt.
VD3: Bạn phải thân thiện với mọi người xung quanh.
-> Bạn nên thân thiện với mọi người xung quanh.
Mng ơi giúp mk vs ak
Viết đoạn văn từ 7-10 câu nêu tác hại của việc sử dụng bao bì nilong không đúng cách. Có sử dụng phép nói quá, nói giảm nói tránh
Trường hợp nào sau đây không sử dụng biện pháp nói giảm nói tránh ( Giúp mk vs ạ )
A Con ở miền nam ra thăm lăng bác
B Cậu vàng đi đời rồi ,ông giáo ạ !
C Bác đã đi rồi sao , Bác ơi !
D Con nín đi ! Mợ đã về với các con rồi mà
mình nghĩ là D nhé
Các bạn ơi làm giùm mk bài tập sau nhé!!!
Viết đoạn văn về khung cảnh buổi sáng trong vườn hoa có sử dụng BPTT nói quá, nói giảm nói tránh
Mk cảm ơn các bạn nhìu, giúp mk nha !!!
Nhìn từ xa, công viên như một khu vườn lớn chìm trong màn sương trắng. Công viên được bao bọc bởi những cây cao, vòm lá xum xuê, trồng thẳng tắp. Dưới gốc cây, những bồn hoa được cắt tỉa cẩn thận, chia công viên thành những ô bàn cờ với nhiều lối đi lát gạch men. Mặt trời bừng lên, chiếu những tia nắng hồng, xua tan màn sương, đểlại trên lá cây những hạt sương to long lanh như những hạt ngọc. Một chú chim chào mào có gù lông màu vàng nghệ, từ đâu bay đến, đậu trên cành hoa sứ hót lên một hồi lanh lảnh rồi vụt bay đi. Chim trong các vòm cây hoạ theo tiếng hót, công viên chợt rộn rã tiếng chim. Nghiêng mình nghe chim hót, những nàng hồng hé cánh hoa, phô sắc áo màu đỏ thẫm. Nụ hoa he hé toả hương dịu dàng. Những chú chim sâu nhanh như cắt đã tóm gọn chú sâu béo múp.Lần này mấy chú sâu ấy có mà tha hồ tận hưởng chuyến đi xa xôi bí ẩn mà chim sâu đã ban tặng. Cảnh tượng thật náo nhiệt k kém phần làm công viên buổi sáng đẹp lung linh, diễm lệ.
CÁC BN GIÚP MK VỚI
HÃY SƯU TẦM NHỮNG CÂU TỤC NGỮ NÓI VỀ HÀ NỘI.
BN NÀO SƯU TẦM ĐC NHIỀU NHẤT MK SẼ TICK
này.
Gió đưa cành trúc la đàTiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương.Mịt mù khói tỏa màn sươngNhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.Hỡi cô thắt lưng bao xanhCó về Kẻ Bưởi với anh thì về.Làng anh có ruộng tứ bềCó hồ tắm mát, có nghề quay tơ...Hỡi cô mà thắt bao xanhCó về Kim Lũ với anh thì về.Kim Lũ có hai cây đềCây cao bóng mát gần kề đôi ta.Hỡi cô thắt lưng bao xanhCó về Kẻ Vẽ với anh tìm về.Kẻ Vẽ có thói có lềKẻ Vẽ lại có nhiều nghề đâu hơn.Hỡi cô thắt dải lưng xanhCó về Phú Diễn với anh thì về.Phú Diễn có cây bồ đềCó sông tắm mát, có nghề ăn chơi...Làng tôi có lũy tre xanhCó sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng.Bên bờ vải nhãn hai hàngDưới sông cá lội từng đàn tung tăng.Ai về Đào Xá vui thayXóm Bắc có chợ, xóm Tây có chùa.Xóm Đông có miếu thò vuaXóm Nam có bến đò đưa dập dìu...Thứ nhất Hội Gióng, Hội DâuThứ nhì Hội Bưởi, Hội Vó chẳng đâu vui bằng.Thứ nhất là Hội Cổ LoaThứ nhì Hội Gióng, thứ ba Hội Chèm.Ai ơi mồng chín tháng tưKhông đi hội Gióng cũng hư mất đời.Tháng giêng giỗ Thánh Sóc SơnTháng ba giỗ Tổ Hùng Vương nhớ về.Bỏ con bỏ cháu, không bỏ mồng sáu tháng giêng.Mồng sáu tháng giêng là ngày hội Cổ Loa, hội đền Sóc.Cha đánh mẹ treo cũng không bỏ chùa Keo ngày rằm.Mỗi năm vào dịp xuân sangEm về Triều Khúc xem làng hội xuân...Nhớ ngày hăm ba tháng baDân Trại ta vượt Nhị Hà thăm quê...Là hội làng Lệ Mật.Lạy trời cho cả gió lênCho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành.Nhong nhong ngựa ông đã vềCắt cỏ Bồ Đề cho ngựa ông ăn.Đống Đa ghi để lại đâyBên kia Thanh Miếu, bên này Bộc Am.Long thành bao quản nắng mưaCửa Ô Quan Chưởng bây giờ còn đây...Trời cao biển rộng đất dàyNúi Nùng, sông Nhị, chốn này làm ghi.Làng Đam bán mắm tôm xanhLàng Họa đan đó, làng Tranh quay guồng.Đông Phù cắp thúng đi buônĐông Trạch bán thịt, làng Om vặn thừng.Tương Trúc thì giỏi buôn sừngTự Khoát đan thúng, Vẹt từng làm quang...Hỏi người xách nước tưới hoaCó cho ai được vào ra chốn này.Và ướm lời hò hẹn:Hỡi cô đội nón ba tầmCó về Yên Phụ hôm rằm lại sang.Phiên rằm cho chính Yên QuangYêu hoa, anh đợi hoa nàng mới mua...Văn minh đèn điện sáng lòeThông thương kỹ nghệ mọi bề chấn hưng.Chỉ cánh áo ngắn khốn cùngLàm lụng suốt tháng vẫn không đủ dùng.Bữa cơm, bữa cháo nhạt nhùngThôi đành nheo nhóc bọc đùm lấy nhau.Ông quan ở huyện Thanh TrìMiếng mỡ thì lấy, miệng bì thì chê.Cha đời lính Tẩy, lính TâyHễ trông thấy gái giở ngay xì xồ...Đốc Hà áo gấm, áo hoaMẹ tôi váy đụp đã ba, bốn tầng...Trèo lên cây gạo cao gaoLệ cheo làng Nhói độ bao nhiêu tiền?Cheo thời có bẩy quan haiLệ làng khảo rể trăm hai mươi vồ.Thôi thôi tôi giã om côTiền cheo cũng nặng trăm vồ cũng đau!Chẳng thơm cũng thể hoa nhàiDẫu chưa thanh lịch cũng người Tràng An.Chẳng thơm cũng thể hoa maiChẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh.Chẳng thơm cũng thể hoa nhàiChẳng thanh lịch cũng là người Thủ đô.Hoa thơm, thơm lạ thơm lùngThơm cành, thơm rễ, người trồng cũng thơm.Với cô hàng bỏng kẹo làng Lủ:Mình từ làng kẹo mình raNên mình nói ngọt cho ta phải lòng.Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiêng Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này
Và cả đến gánh rau làng Láng cũng phải:... Mượn người lịch sự gánh lên Kinh kỳ.
Nước non ai vẽ nên tranh họa đồ.
Cố đô rồi lại tân đô
Nghìn năm văn vật bây giờ vẫn đây.
Sông Tô một dải lượn vòngẤy nơi liệt sĩ anh hùng giáng sinh.
Sông Hồng một khúc uốn quanh
Văn nhân tài tử lừng danh trong ngoài.
Ai về Hà Nội, ngược nước Hồng HàBuồm giong ba ngọn vui đà nên vui.
Đường về xứ Lạng mù xa...
Có về Hà Nội với ta thì về.
Sông Tô nước chảy quanh coCầu Đông sương sớm, quán Giò trăng khuya...
Nước sông Tô vừa trong vừa mátEm ghé thuyền đỗ sát thuyền anh.
Dừng chèo muốn tỏ tâm tình
Sông bao nhiêu nước thương mình bấy nhiêu.
Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồXem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn.
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non sông
này.
Gió đưa cành trúc la đàTiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương.
Mịt mù khói tỏa màn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Hỡi cô thắt lưng bao xanhCó về Kẻ Bưởi với anh thì về.
Làng anh có ruộng tứ bề
Có hồ tắm mát, có nghề quay tơ...
Hỡi cô mà thắt bao xanhCó về Kim Lũ với anh thì về.
Kim Lũ có hai cây đề
Cây cao bóng mát gần kề đôi ta.
Hỡi cô thắt lưng bao xanhCó về Kẻ Vẽ với anh tìm về.
Kẻ Vẽ có thói có lề
Kẻ Vẽ lại có nhiều nghề đâu hơn.
Hỡi cô thắt dải lưng xanhCó về Phú Diễn với anh thì về.
Phú Diễn có cây bồ đề
Có sông tắm mát, có nghề ăn chơi...
Làng tôi có lũy tre xanhCó sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng.
Bên bờ vải nhãn hai hàng
Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.
Ai về Đào Xá vui thayXóm Bắc có chợ, xóm Tây có chùa.
Xóm Đông có miếu thò vua
Xóm Nam có bến đò đưa dập dìu...
Thứ nhất Hội Gióng, Hội DâuThứ nhì Hội Bưởi, Hội Vó chẳng đâu vui bằng.
Thứ nhất là Hội Cổ LoaThứ nhì Hội Gióng, thứ ba Hội Chèm.
Ai ơi mồng chín tháng tưKhông đi hội Gióng cũng hư mất đời.
Tháng giêng giỗ Thánh Sóc SơnTháng ba giỗ Tổ Hùng Vương nhớ về.
Bỏ con bỏ cháu, không bỏ mồng sáu tháng giêng.Mồng sáu tháng giêng là ngày hội Cổ Loa, hội đền Sóc.
Cha đánh mẹ treo cũng không bỏ chùa Keo ngày rằm.Mỗi năm vào dịp xuân sangEm về Triều Khúc xem làng hội xuân...
Nhớ ngày hăm ba tháng baDân Trại ta vượt Nhị Hà thăm quê...
Là hội làng Lệ Mật.
Lạy trời cho cả gió lênCho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành.
Nhong nhong ngựa ông đã vềCắt cỏ Bồ Đề cho ngựa ông ăn.
Đống Đa ghi để lại đâyBên kia Thanh Miếu, bên này Bộc Am.
Long thành bao quản nắng mưaCửa Ô Quan Chưởng bây giờ còn đây...
Trời cao biển rộng đất dàyNúi Nùng, sông Nhị, chốn này làm ghi.
Làng Đam bán mắm tôm xanhLàng Họa đan đó, làng Tranh quay guồng.
Đông Phù cắp thúng đi buôn
Đông Trạch bán thịt, làng Om vặn thừng.
Tương Trúc thì giỏi buôn sừng
Tự Khoát đan thúng, Vẹt từng làm quang...
Hỏi người xách nước tưới hoaCó cho ai được vào ra chốn này.
Và ướm lời hò hẹn:
Hỡi cô đội nón ba tầm
Có về Yên Phụ hôm rằm lại sang.
Phiên rằm cho chính Yên Quang
Yêu hoa, anh đợi hoa nàng mới mua...
Văn minh đèn điện sáng lòeThông thương kỹ nghệ mọi bề chấn hưng.
Chỉ cánh áo ngắn khốn cùng
Làm lụng suốt tháng vẫn không đủ dùng.
Bữa cơm, bữa cháo nhạt nhùng
Thôi đành nheo nhóc bọc đùm lấy nhau.
Ông quan ở huyện Thanh TrìMiếng mỡ thì lấy, miệng bì thì chê.
Cha đời lính Tẩy, lính TâyHễ trông thấy gái giở ngay xì xồ...
Đốc Hà áo gấm, áo hoaMẹ tôi váy đụp đã ba, bốn tầng...
Trèo lên cây gạo cao gaoLệ cheo làng Nhói độ bao nhiêu tiền?
Cheo thời có bẩy quan haiLệ làng khảo rể trăm hai mươi vồ.
Thôi thôi tôi giã om cô
Tiền cheo cũng nặng trăm vồ cũng đau!
Chẳng thơm cũng thể hoa nhàiDẫu chưa thanh lịch cũng người Tràng An.
Chẳng thơm cũng thể hoa maiChẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh.
Chẳng thơm cũng thể hoa nhàiChẳng thanh lịch cũng là người Thủ đô.
Hoa thơm, thơm lạ thơm lùngThơm cành, thơm rễ, người trồng cũng thơm.
Với cô hàng bỏng kẹo làng Lủ:Mình từ làng kẹo mình ra
Nên mình nói ngọt cho ta phải lòng.
Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiêng Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này
Và cả đến gánh rau làng Láng cũng phải:... Mượn người lịch sự gánh lên Kinh kỳ.
Nhớ k mk nha!
Bạn Huyền trả lời được nhiều ghê chúc bạn học tốt
giúp mình tìm 1 số tình huống sử dụng nói giảm nói tránh
và 1 số tình huống ko nên dùng nói giảm nói tránh(nếu có thể mong bạn giải thích)
Nên dùng nói giảm nói tránh:
Chiếc áo này không được đẹp cho lắm
Cậu ấy học chưa tốt môn Toán
Không nên dùng nói giảm nói tránh:
Lan nên dọn dẹp nhà cửa trước khi bố về
Nếu cậu ấy còn lười thì chúng ta phải cho nghỉ việc
1.Sưu tầm những câu ca dao, tục ngữ, thơ văn có sử dụng cách nói giảm nói tránh.
2.So sánh nói giảm, nói tránh với nói quá.
1. Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay.
2. Chàng ơi giận thiếp làm chi
Thiếp như cơm nguội đỡ khi đói lòng.
3. Bài thơ " LƯỢM" của Tố Hữu ấy
TK
2.
– Giống nhau:
+ Không nói đúng thực tế của sự việc, hiện tượng.
+ Cả 2 đều là biện pháp tu từ thường được sử dụng trong giao tiếp hàng ngày, trong văn học thơ ca.
– Khác nhau:
+ Nói quá nhằm phóng đại sự việc lên, làm tăng thêm sự nổi bật của vấn đề cần nói, tạo ấn tượng mạnh cho người nghe.
+ Còn nói giảm nói tránh thì làm giảm bớt đi so với thực tế nhằm giúp sự việc hiện tượng trở nên nhẹ nhàng hơn, lịch sự hơn hoặc tâm lý hơn qua đó người nghe cảm thấy dễ chịu hơn.
vì Lý Thường Kiệt chỉ vào nước Tống để phá ba thành chứa lương thực và vũ khí chính của quân Tống thôi chứ không ảnh hưởng gì đến nhân dân Tống.
- Còn ý này nếu cô của bạn có hỏi thêm là :"làm thế nào mà Lý Tường Kiệt không bị dân Tống hiểu lầm là sang xâm lược nước của họ?" thì trả lời tế này:
+ vì Lý Thường Kiệt đi đến đâu là ông lại cắm một biển hiệu giải thích là quân ta sang nước họ không phải để xâm lược mà chỉ để phá ba thành chứa lương thực và vũ khí thôi, vì mong muốn chiến tranh kết thúc nhanh thì quân Tống tất nhiên phài đồng ý rùi.
+ Lý Thường Kiệt cấm quân ta không được phá phách đồ đạc của dân Tống nếu không sẽ chém đầu.
Viết 1 đoạn văn ngắn nói về ý nghĩa của văn chương.Trong đonạ văn có sử dụng ít nhất 1 câu bị động,1 câu mở rộng thành phần.
Mong các bn lm giúp mk,mk cảm ơn nhiều ạ