__ Buồn buồn ngồi chửi xếp chơi..
~Hôm sau mất việc ,buồn ơi là buồn..~
*Cạn lời*
Ib + Comment + Like..
#Gin_Lạnh_Nhạt#
Buồn buồn ngồi chửi xếp chs
Hôm sau mất việc buồn ơi là buồn
Đã già mà còn dê
Đã bê đê còn học đòi tán gái!
Đàn bà có 2 loại: một loại rất dễ nói có, một loại rất khó nói không.
Buồn buồn ngồi chửi sếp chơi
Hôm sau mất việc buồn ơi là buồn
Quê tôi nghèo lắm. Chó ăn đá, gà ăn sỏi, người ăn chó gà.
Sông có thể cạn, núi có thể mòn… Nhưng những người lùn không bao giờ cao lên được
Có những người do chân lý sinh ra
Nhưng, có những người do… sơ ý sinh ra.
Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.
ờ thì 2 câu đầu thì đúng.
Đến mấy câu sau thì não cún
hôm nay buồn buồn
lên mạng ngồi chơi
chẵng biết chơi gì
tắt máy là hết
bặt ibat lên
ngồi cày liên quân
ván nào cũng thua
mà vẫn không nản
chơi tiếp mẹ về
bị chửi inh tai
CÓ DÂY RỒI, THÒNG CỔ VÀO NỮA LÀ ĐƯỢC
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xăm
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Phân tích hình ảnh ẩn dụ:
"Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi"
- Nỗi buồn càng lúc càng tăng, càng dồn dập. Một cơn “gió cuốn mặt duềnh” là sự tưởng tượng của Kiều trước thực tại mù mịt, chênh vênh của Kiều.
- Âm thanh “ầm ầm tiếng sóng” ấy chính là âm thanh dữ dội của cuộc đời phong ba bão táp đã, đang ập xuống cuộc đời nàng và còn tiếp tục đè lên kiếp người đè nặng lên trong xã hội phong kiến cổ hủ, bất công.
- Tất cả những đợt sóng đang gầm thét trực chờ nhấn chìm Kiều, nàng không chỉ buồn mà là sợ, kinh hãi trước khi rơi vào vực thẳm một cách bất lực.
Nỗi buồn đã lên tới đỉnh điểm khiến Kiều thực sự tuyệt vọng.
→ Cảnh vật được nhìn thông qua lăng kính tâm trạng của Kiều “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”.
buồn buồn ngồi xé năm trăm
xé lộn năm chục buồn ơi là buồn
ngồi buồn chẳng biết mần chi
ta về ta mở tivi lên liền
muốn xem thì phải tốn tiền
mà trả tiền điện muốn điên cái đầu
hay thì like sai thì sửa
mần chi thành làm gì còn đâu hay hết
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xăm
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Trong đoạn trích trên điệp từ “buồn trông” có ý nghĩa gì?
Điệp từ “buồn trông” đứng đầu mỗi câu, khắc họa nỗi buồn trông ra bốn phía, ngóng đợi những thứ xa xôi, mơ hồ làm thay đổi hiện tại bế tắc.
- Buồn trông cái thảng thốt, lo âu, mỗi sợ hãi của người con gái non nớt khi lạc vào cuộc đời ngang trái.
- Cụm từ “buồn trông” kết hợp với các hình ảnh đứng sau đã diễn tả nỗi buồn với những sắc thái cao độ khác nhau.
- Điệp ngữ lại kết hợp với các từ láy chủ yếu là từ láy tượng hình, dồn dập, tạo nhịp điệu, diễn tả nỗi buồn ngày càng dâng kín bủa vây lấy Kiều.
- Điệp ngữ tạo nỗi buồn trầm hùng, trở thành điệp khúc của đoạn thơ cũng là điệp khúc của tâm trạng.
Ngồi buồn chả có gì chơi
Ngồi buồn chả có gì chơi, lại buồn.
Có ai rảnh không ? Kết bạn với tui đi nha!
hoc lop may ma doi ket ban
bài 1
Nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
bài 2
học buồn ngồi xé giấy chơi
xé nhầm 5 lít buồn ơi là buồn
tai sao bai 1 lai nhu vay o truong vui la
bài một nhảm nhí
bài 2 vô cùng nhảm nhí
xé giấy mà xé nhầm 5 triệu á
không tin!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Thơ chế nè :
Thằng cho vay là thằng dại mà thằng trả lại là thằng khờ
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xăm
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Cảm nhận về nàng Kiều trong đoạn văn trên (khoảng 7 - 10 câu).
Chỉ với 8 câu thơ tả thực cảnh nhưng thực chất là tâm cảnh đã nói lên sự vô định, buồn bã, nỗi lo âu kinh hãi dồn tới đỉnh điểm trong cảm xúc của Kiều. Hình ảnh cánh buồm xa xa nơi cửa biển là hình ảnh rất đắt khi thể hiện được nội tâm nhân vật Kiều. Cánh buồm nhỏ nhoi vô định cũng chính là hình ảnh Kiều vẫn lênh đênh giữa dòng đời không biết khi nào mới về đoàn tụ với gia đình. Tiếp nối là hình ảnh những cánh hoa tàn lụi trôi man mác trên mặt nước mới xa thì Kiều lại càng buồn hơn bởi nàng nhìn thấy thân phận vô định giữa dòng đời của mình. Hình ảnh nội cỏ rầu rầu như khắc họa sâu thêm nỗi buồn không lối thoát của Kiều. Nàng vô vọng vì những chuỗi ngày vô định xung quanh tẻ nhạt, không biết kéo tới bao giờ. Dường như nỗi buồn ngày càng tăng lên tới vô định, dồn dập. Nỗi buồn và sợ hãi dâng lên tột đỉnh, khiến Kiều rơi vào tuyệt vọng. Tất cả như muốn nhấn chìm, à dìm Kiều xuống tận đáy của sự đau khổ cùng cực.