Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Lương Dinh Thăng
Xem chi tiết
Bon Luong
22 tháng 10 2021 lúc 19:36

Từ tài khoản nhà bạn

Khách vãng lai đã xóa
Le Thi Vy
Xem chi tiết
Trần Võ Lam Thuyên
19 tháng 3 2017 lúc 16:30

-Vấn đề cần giải thik là tự do

- Phương pháp:

+ Nêu định nghĩa

+ Kể các bỉu hiện

+ Nêu cái lợi và chỉ ra nguyên nhân của tự do

Chúc bn hx tốt!

Linh Phương
19 tháng 3 2017 lúc 19:19

Vấn đề giải thích: quyền tự do

Phương pháp:

* Nêu định nghĩa

*CHỉ ra cái lợi và cái hại

Do Tuan Kiet
13 tháng 1 2022 lúc 19:43

chich nhau ko

 

Bùi Anh Vũ
Xem chi tiết
tran dinh viet
Xem chi tiết
Bùi Thế Hào
31 tháng 3 2018 lúc 10:01

Thời gian từ lúc người 1 xuất phát đến lúc người 2 xuất phát là: 7 giờ - 6 giờ 30 phút = 30 phút = 0,5 giờ

Sau 0,5 giờ người 1 đi được: 0,5*12=6 (km)

Hiệu vận tốc 2 người là: 15-12=3 (km/h)

Thời gian từ lúc người 2 xuất phát đến khi đến nơi là: 6:3=2 (giờ)

Độ dài quãng đường là: 15*2=30 (km)

Đáp số: 30km

Nguyễn Thị Hương Thảo
31 tháng 3 2018 lúc 10:03

me too

Kiều Vũ Minh Đức
Xem chi tiết
Khanh Tay Mon
9 tháng 5 2019 lúc 16:23

a,Mieu ta

b,Dang tim

c,Sự khác nhau giữa run vô căn và run do Parkinson

d. Câu truyện về người ăn xin là một thông điệp ngắn và ý nghĩa. Nội dung xoay quanh cuộc đối thoại giữa một người đàn ông ăn xin già, với bộ dạng thương tâm, đôi mắt đỏ hoe, giữa tiết trời lạnh giá, đôi mắt ông giàn giụa, và đôi môi tái nhợt đi vì lạnh. Bộ dạng thảm hại đó càng toát lên qua trang phục của ông, sự tơi tả, thiếu thốn vô cùng tội nghiệp. Một người đi tới, khi đó ông chìa tay ra xin. Nhưng không may, người đó lại chẳng còn gì trong người, không tiền, không khăn tay, không gì hết. Người ăn xin già vẫn ở đó, đợi chờ, hi vọng một điều gì đó sẽ giúp lấy mình. Ta còn đang tưởng như câu truyện sẽ là một nỗi buồn dành cho người ăn xin ấy. Nào ngờ, người qua đường chìa bàn tay và nắm lấy đôi bàn tay đang run rẩy vì lạnh của ông lão. Tự nhiên ta thấy cảm động, ta hiểu đó là một sự quan tâm, một sự cảm thương sâu sắc giữa người qua đường ấy với ông lão ăn xin tội nghiệp đang chịu lạnh. Đôi tay nắm lấy, và người qua đường ấy có nói: “Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.” Vậy đấy, một tấm lòng nhân hậu, nếu không có gì thì sao? Tại sao người đó lại phải xin lỗi một ông lão ăn xin già, một người dưng trên đường, một người chưa từng mang ích gì cho cuộc sống của mình. Nhưng rồi, ông lão đáp lại: “Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.”

Cuộc sống luôn đầy rẫy những khó khăn, và không phải ai cũng may mắn được sinh ra một gia đình có hoàn cảnh khá giả. Vì vậy, hãy biết quan tâm chia sẻ nhiều hơn tới cộng đồng. Vun đắp cho mình một nhân cách, tấm lòng đẹp, đó quả là một điều đáng quý, cảm ơn câu truyện về người ăn xin, đã dạy cho ta một bài học nhân văn vô giá.

dinh ngoc heo
Xem chi tiết
Gia Hân Võ Phạm
Xem chi tiết
Phùng Kim Thanh
6 tháng 1 2022 lúc 10:35

ngôi thứ nhất

Nguyễn Anh Thơ
Xem chi tiết
trương như ý
3 tháng 10 2021 lúc 16:22

ăn sáng = breakfast.

bể bơi = swimming pool.

đi học =going to school.

dạy lịch sử = teach history.

sống gần trường = live near school.

bàn học sinh=student desk.

trên tường = on the wall.

có 4 người trong gia đình tôi=there are four people in my family.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Anh Thơ
3 tháng 10 2021 lúc 16:48

cam on ban 

truong nhu y nha

Khách vãng lai đã xóa
nguyen lan anh
Xem chi tiết