Văn bản ngữ văn 8

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Kiều Vũ Minh Đức

Mot nguoi an xin gia Doi mat long do hoe nuoc mat ong gian giua doi moi ong tai nhot quan qoa ong ta toi Ong chia tay xin toi Toi luc het tui no den tui kia, khong lay mot xu, khong co ca khan tay, chang co gi het. Ong van doi toi. Toi chang biet lam the nao. Ban tay toi run run nam chat lay ban tay run ray cua ong

-Xin ong dung gian chau! Chau khong co gi de cho ong ca

Ong nhin toi cham cham, doi moi no nu cuoi

-Chau oi, cam on chau! Nhu vay la chau da cho lao roi

Khi ay toi chot hieu ra: Ca toi nua, toi cung vua nhan duoc mot cai gi do cua ong

a, Neu phuong thuc bieu dat chinh trong doan

b, Chi ro bien phap tu tu va neu tac dung

c, Chi ra su giong va khac nhau ve y nghia cua hai tu in dam trong cau chuyen

d, Cau chuyen tren mang den cho nguoi doc y nghia gi

Khanh Tay Mon
9 tháng 5 2019 lúc 16:23

a,Mieu ta

b,Dang tim

c,Sự khác nhau giữa run vô căn và run do Parkinson

d. Câu truyện về người ăn xin là một thông điệp ngắn và ý nghĩa. Nội dung xoay quanh cuộc đối thoại giữa một người đàn ông ăn xin già, với bộ dạng thương tâm, đôi mắt đỏ hoe, giữa tiết trời lạnh giá, đôi mắt ông giàn giụa, và đôi môi tái nhợt đi vì lạnh. Bộ dạng thảm hại đó càng toát lên qua trang phục của ông, sự tơi tả, thiếu thốn vô cùng tội nghiệp. Một người đi tới, khi đó ông chìa tay ra xin. Nhưng không may, người đó lại chẳng còn gì trong người, không tiền, không khăn tay, không gì hết. Người ăn xin già vẫn ở đó, đợi chờ, hi vọng một điều gì đó sẽ giúp lấy mình. Ta còn đang tưởng như câu truyện sẽ là một nỗi buồn dành cho người ăn xin ấy. Nào ngờ, người qua đường chìa bàn tay và nắm lấy đôi bàn tay đang run rẩy vì lạnh của ông lão. Tự nhiên ta thấy cảm động, ta hiểu đó là một sự quan tâm, một sự cảm thương sâu sắc giữa người qua đường ấy với ông lão ăn xin tội nghiệp đang chịu lạnh. Đôi tay nắm lấy, và người qua đường ấy có nói: “Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.” Vậy đấy, một tấm lòng nhân hậu, nếu không có gì thì sao? Tại sao người đó lại phải xin lỗi một ông lão ăn xin già, một người dưng trên đường, một người chưa từng mang ích gì cho cuộc sống của mình. Nhưng rồi, ông lão đáp lại: “Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.”

Cuộc sống luôn đầy rẫy những khó khăn, và không phải ai cũng may mắn được sinh ra một gia đình có hoàn cảnh khá giả. Vì vậy, hãy biết quan tâm chia sẻ nhiều hơn tới cộng đồng. Vun đắp cho mình một nhân cách, tấm lòng đẹp, đó quả là một điều đáng quý, cảm ơn câu truyện về người ăn xin, đã dạy cho ta một bài học nhân văn vô giá.


Các câu hỏi tương tự
HOANG HA
Xem chi tiết
Nguyễn Nguyệt Nga
Xem chi tiết
phan hồ thanh hoài
Xem chi tiết
chicothelaminh
Xem chi tiết
Tran Thuy Chi
Xem chi tiết
HOANG HA
Xem chi tiết
Pun Trần
Xem chi tiết
Lil Học Giỏi
Xem chi tiết
Mi Zom
Xem chi tiết