có ai f.a ko, cô đơn thì để tớ làm bờ vai.ko nói những người đã có ny nhé
5000x400+4000:200
tớ cần một bờ vai, có ai f.a ko ?
tớ biết nội quy chuyên mục nhưng tớ cần một bờ vai gấp
10000+100000-199=
copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá
Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.
Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....
Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.
Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay
sửa lại một chút thì truyền cảm hơn
nhưng cx hay
Chào các bác. Lâu rồi ko thấy page có truyện nào dài kì để ae hóng cho đỡ buồn, đó là động lực để tớ quyết tâm “cào phím” để cho ra đời DUYÊN ÂM. Do vừa viết vừa nghĩ nên tớ ko có số chương cụ thể. Cơ mà như vậy mới tạo động lực cho ae hóng chứ nhỉ. Hihi…
Thôi ko dài dòng nữa. Bây giờ tớ sẽ vào chuyện chính. Trước hết là tớ nói sơ qua về DUYÊN ÂM. Đây là đứa con tinh thần mà tớ đã định viết rất lâu rồi nhưng bây giờ mới có dịp. Về nội dung thì đây đều là những câu chuyện có thật đã xảy ra với tớ, hoặc tớ được nghe, được chứng kiến. Tất nhiên là để đảm bảo nội dung và tính logic cho truyện thì tớ đã chỉnh sửa một số chỗ để hợp lý hơn. Về cách xưng hô trong truyện thì để gần gũi hơn với ae, tớ sẽ xưng là “tớ” và gọi ae là ” các bác” ( dân chuyên văn nên hơi nhiều thủ tục tí, ae thông cảm).
📷
Truyện này cũng ko biết phải bắt đầu từ đâu nữa, nhưng nghe mẹ tớ kể lại: Ngày xưa bà nội tớ là thầy cúng. Một lần, trong làng có thằng bé bị chết đuối( ko biết ở chỗ các bác thế nào chứ ở chỗ tớ người chết đuối nếu vớt dc xác lên sẽ mang đi chôn ngay, sau đó làm lễ câu vong về nhà). Lần này cũng vậy, bà nội tớ đi làm lễ câu vong cho thằng bé kia. Người ta đặt một cây chuối bắc ngang qua lòng sông chỗ nó chết đuối. Ở giữa gắn một lá bùa. Bà tớ ngồi trên bờ sông cùng người nhà thằng bé, bà đọc một bài kinh để câu hồn nó lên bờ.
Nếu hồn lên sẽ thấy là bùa rơi ra và cây chuối rung lên. Mọi lần chỉ cần đọc một lần thôi là vong đã lên rồi, nhưng lần này đọc đến 3 lần mà vẫn chưa thấy phản ứng gì, trời thì nắng, bà tớ đang định quay về thì tự nhiên giữa lòng sông sùi bọt lên, rồi chẳng biết từ đâu có một đàn các bới đến đớp mất là bùa. Bà tớ nhìn thấy cảnh ấy xong thì ngạc nhiên lắm, nhưng cũng ko nói gì. Xong bà chỉ bảo là vong này nghịch lắm, nếu ko phải thầy cao tay sẽ ko làm được. Sức của bà tớ thì cũng có hạn nên ko thể làm gì được. Đêm đó bà tớ nằm mơ, thấy có đứa bé cứ đứng ngoài sân cười sằng sặc. Nó vừa cười vừa bảo sẽ theo một người trong nhà tớ. Nhưng là theo ai thì nó ko nói rõ. Nó nói xong thì bà tớ bừng tỉnh, mồ hôi vã ra khắp người. Bà chỉ mong những gì nó nói không phải là sự thật. Hôm sau bà gọi mẹ tớ sang và kể lại ( mẹ tớ lấy chồng làng bên ).
Nghe xong mẹ tớ chỉ cười và bảo bà lại nghĩ quá. Mấy hôm sau thì bà nhận được tin mẹ mang bầu tớ. Mọi chuyện vẫn bình thường. Nhưng đến tháng thứ 8 thì mẹ tớ đau bụng dữ dội. Rồi mẹ sinh tớ, non một tháng. Và đó cũng là tháng 7 âm lịch. Và có lẽ đây cũng là khởi nguồn của tất cả những gì xảy ra với tớ sau này….
Cũng khá dài rồi nên tớ xin được dừng chuyện ở đây. Hẹn các bác ở chap 2.
Giúp mình với! Khẩn xin mọi người đấy!!! Đây là chuyện trong lớp tớ:
-Trong lớp mình có một bạn bị mất những 500 000 đồng. Tìm từng người rồi nhưng vẫn ko thấy, lại tìm được ở trong chồng ghế chào cờ. Dù đã tìm thấy tiền nhưng vẫn phải tìm ra người trôm, giờ tập thể dục thì chỉ có 1 mình bạn Trung Dũng ở trong lớp nên bạn ấy rất khả nghi nhưng chưa có chứng cứ thì ko thể kết tội được! Có thể trong giờ ra chơi, với lại chỉ có khả năng là các bạn trong lớp thôi.
-Làm ơn giúp mình đi, cô giáo chủ nhiệm nói nếu tối nhắn tin cho cô để xin lỗi thì cô sẽ tha thứ và giữ bí mật cho. Mình biết là ai để mình khuyên bạn đó xin lỗi cô trước khi quá muộn. Cô còn nói là nế bạn đó ko chịu thừa nhận, cô sẽ mời luôn cả cảnh sát đến. Dù là người mình ghét đi chăng nữa thì mình vẫn muốn giúp. Ko thể để mặc được cho nên mọi người hãy đưa ra các ý kiến giúp mình nhé!
Xin trân thành cảm ơn!
Có thể bạn Trung Dũng ko làm việc đó mà chỉ do bạn kia đãng trí nên đã làm rơi vào chồng ghế đó!!
có thể như lời Lê Dung nói đấy nhưng ko đến mức phải báo công an đâu, có khi cô giáo của bạn chỉ doạ để người nào làm thì khai ra thôi mik gặp nhiều trường hợp như vậy rồi nên mik biết
đúng vậy cũng có thể bạn ấy quen ở chồng ghế
Em hơi cô đơn có ai muốn làm ny em ko ak.Em là con gái 2k6 nhé
mk có đứa 2k7 dc ko
KO
ĐĂNG
CÂU
HỎI
LINH
TINH
LÊN
DIỄN
ĐÀN
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Mới cấp 2 thôi, chưa gì đã cô đơn rồi. Chả nhẽ bố mẹ, người thân ở bên vẫn còn cần thêm người lạ nữa á ?
Có một tiệm bánh 1 tầng làm ra 200 cái bánh xu kem. Ngày hôm sau khi shipper đi giao bánh thì ông chủ đã mất tích, cảnh sát đến và điều tra 3 người trong tiệm. Ông quản lí nói rằng ông đag ở trong phòng và ko bik j cả, đầu bếp nói rằng ông lên tầng 3 để chuẩn bị nguyên liệu làm bánh, phụ bếp nói rằng ông đã bận rộn cả ngày. Hỏi ai là người nói dối?
Đầu bếp
Câu trả lời ở ngay trong câu hỏi
Đầu bếp là người nói dối,bởi vì tiệm bánh chỉ có 1 tầng,mà ông đầu bếp bảo ông đang ở trên tầng 3
Đầu bêps bởi vì tiệm bánh chỉ có 1 tầng thôi
Crush tớ thik người khác rồi:<<
Em mệt mỏi lắm, khi em nói mà không ai nghe. Em buồn, mà chẳng ai thấu. Em cô đơn, mà không có ai kề bên. Đau khổ nhất là khi yêu ai đó, thương ai đó mà không thể ở bên, không thể nói ra nỗi lòng của mình với người ấy.
........ Bạn thân của tớ thik crush của tớ và tớ nên nhường cho bạn ấy .. tớ sẽ phải hy sinhh để bạn ấy ko buồn .. BFF à nhớ bảo vệ crush m và yêu thương nó nhá 😷😟💔
nghe buồn cười quá
bạn đã lo dc cho bạn chưa mak đòi lo chi bạn thân
và bạn đã nhường rồi thỳ đừng cố than thở
chẳng ai thấu sẽ là chuyện đương nhiên thoy
- Trong tình yêu không có chuyện hi sinh nhé :) Thích thì nhích, yêu là phải tỏ tình. Hợp thì yêu, Không hợp thì bỏ chứ đéo có chuyện hi sinh cho bạn thân :) Lớn rồi, cái gì của mình thì mình phải tự giành lấy, không được để cho người khác cướp chứ? Bạn thân? Có khi chúng nó chỉ lợi dụng mình thôi, có lẽ chúng nó đã biết được cậu thích họ rồi ghen ghét và cố cướp thì sao?? Đừng bao giờ hi sinh tình yêu như vậy. Chỉ khuyên vậy thôi, muốn hiểu hay không hiểu là việc của cậu. Hãy nhớ rằng: ĐỪNG BAO GIỜ HI SINH TÌNH YÊU CỦA MÌNH CHO NGƯỜI KHÁC :) Còn nếu muốn, thì cậu yêu chán rồi nhường cho bạn thân của cậu sau cũng được :)) < should or shouldn't ? > Pp cậu xing gái đáng yêu, cute phô mai que nhá :33
còn hơn t, bingbe lỗi mất mịa liên lạc với ny :((
Khi đã cảm nhận được ý nghĩa tình bạn qua những câu nói về tình bạn này, thì xin các bạn lưu ý rằng: Cuộc sống bận rộn thật, nhưng đừng lấy đó là lý do biến các bạn thành những con người vô tâm. Vì sẽ có những lúc cô đơn hay có những niềm vui, các bạn sẽ chẳng có ai để mà sẻ chia nữa đâu.
ai làm ny mình ko mình cô đơn quá