Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
An Nguyễn Hoàng Bảo
Xem chi tiết
Sư Tử nóng tính
Xem chi tiết
Mai Anh
25 tháng 1 2018 lúc 12:27

Bài làm

Trong chương trình ngữ văn lớp 6 – tập II, em đã được học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương – cô em gái với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.

Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6

–     Tập I, tr 3. Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm” trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!

Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh.

Một người anh luôn “coi thường” những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.

Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?

Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là “Mèo”, “nó vui vẻ chấp nhận” và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là “nó vênh mặt”- “Mèo mà lại! Em không phá là được…”. Khi người anh tỏ vẻ khó chịu Này, em không để chúng nó yến được à?. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!



 

Clowns
25 tháng 1 2018 lúc 12:23

Ở nhân vật Kiều Phương nổi bật lên những nét tính cách và phẩm chất đáng quý :hồn nhiên,hiếu động,ham mê hội họa,có tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu.Khi bị anh đặt tên cho là Mèo cô bé không những không giận mà còn hồn nhiên chấp nhận và còn dùng biệt danh ấy để xưng hô với bạn bè.Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm cô bé Kiều Phương không hề đánh mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổt thơ.Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp,thể hiện ở bức tranh.Khi dự thi trở về,trước thái độ lạnh nhạt của anh trai,Mèo vẫn hồn nhiên kêu anh cùng nhận giải.

Clowns
25 tháng 1 2018 lúc 12:23

Kiều Phương là 1 cô bé hiếu động và rất đam mê hội họa . Ở cô dậy lên những phẩm chất đáng quý , đó là sự hồn nhiên , trong sáng và nhân hậu . Khi bị anh trai gọi là Mèo , cô không buồn hay giận mà còn vui vẻ chấp nhận và thường dùng tên ấy để xưng hô với bạn bè . Mặt cô lúc nào cũng lấm lem màu vẽ do cô tự sáng chế . Bị anh la mắng thì Mèo vênh mặt lên . Mặc dù tài năng hội họa của cô được mọi người đánh giá rất cao nhưng cô vẫn giữ được tâm hồn trong sáng , hồn nhiên . Tuy hay bị anh la mắng nhưng cô vẫn dành cho anh những tình cảm thật tốt đẹp và rất trân trọng anh . Những tình cảm đó đã được thể hiện ở bức tranh đoạt giải nhất của cô . Khi dự thi trở về , mặc dù trước thái độ lạnh nhạt của anh trai , Mèo vẫn kêu anh cùng đi nhận giải với mình .

Cẩm Ly
Xem chi tiết
Lê Thị Khánh Linh
10 tháng 5 2020 lúc 13:20

Rút ra bài học là:

-cần có sự đoàn kết đoàn dân trong việc xây dựng và bảo vệ tốt quốc - là sự quan tâm của nhà nước đến dân, dựa vào dân để đánh giặc

-Qua đó chúng ta cần phải gìn giữ được truyền thống yêu nước,phải có một sự đoàn kết của một tập thể thì mới vượt qua được mọi thứ.

Học tốt nha,bạn cùng khối

Khách vãng lai đã xóa
PHẠM PHƯƠNG DUYÊN
10 tháng 5 2020 lúc 17:45

Bài học được rút ra: Cần có sự đoàn kết đoàn dân trong xây dựng và bảo vệ tốt quốc -  là sựu quan tâm của nhà nước đến dân, dựa vào dân để đánh giặc.Qua đó chúng ta cần phải gìn giữ được truyền thống yêu nước,phải có một sự đoàn kết của một tập thể thì mới vượt qua được mọi thứ.

Khách vãng lai đã xóa
ღղɕọℭ ɦ¡ếղ ღ
10 tháng 5 2020 lúc 17:51

Em rút ra được bài học:
Qua đó chúng ta cần phải gìn giữ được truyền thống yêu nước,phải có một sự đoàn kết của một tập thể thì mới vượt qua được mọi thứ.

Khách vãng lai đã xóa
★彡℘é✿ทợท彡★
Xem chi tiết
Minh Anh
14 tháng 10 2021 lúc 20:11

Nhân vật chính Cô bé bán diêm – được xây dựng thông qua nghệ thuật nhân hóa và so sánh . cô bé bán diêm tội nghệp thê thảm, thiếu thốn tình yêu thương

Trần Lê Minh Thư
Xem chi tiết
Phucnghily06
Xem chi tiết
Minh Nhân
25 tháng 3 2021 lúc 20:26

Em tham khảo nhé !

Chủ tịch Hồ Chí Minh là nhân vật lịch sử thân yêu nhất của dân tộc Việt Nam thế kỉ XX. Người để lại hình ảnh một người Cha già hiền từ, một tên gọi Bác thân thiết, người hiện thân cho những gì cao đẹp và mạnh mẽ của dân tộc. Lăng Bác trở thành nơi lưu giữ bóng dáng Bác lúc sinh thời, nơi chiêm ngưỡng thành kính của nhân dân cả nước và bạn bè quốc tế. Biết bao nhà thơ đã làm thơ về Người, về lăng Người. “Viếng lăng” Bác của Viễn Phương là một bài thơ ngắn đầy xúc động, thể hiện tấm lòng của đồng bào miền Nam đối với Người. .

Mở đầu bài thơ, tác giả tự giới thiệu:

Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Lời thơ giản dị chứa đựng rất nhiều cảm xúc. Sinh thời, Người luôn nghĩ đến miền Nam. Nhà thơ Tố Hữu từng viết:

Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà

Miền Nam mong Bác nỗi mong Cha

(Bác ơi)

Lời bài thơ đúng là lời của người con miền Nam ra thăm lăng Bác, nơi yên nghỉ của người Cha già dân tộc. Tình cảm trong bài đúng là tình cảm của người con ở xa mà nỗi niềm nhớ thương ấp ủ bấy lâu như chỉ chờ gặp lại bóng dáng thân yêu là trào dâng, thổn thức.

 

Từ xa, nhà thơ vừa nhìn thấy hàng tre quanh lăng, đã xiết bao xúc động:

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi hàng tre xanh xanh Việt Nam

Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

Nhà thơ hẳn phải đến rất sớm để xếp hàng vào viếng, khi sương sớm còn bao phủ quanh lăng. Theo con đường quanh quanh dẫn tới lăng nổi lên hàng tre bát ngát. Bát ngát của tre và bát ngát của sương. Nhà thơ bắt gặp một hình ảnh thân thuộc mà bao năm đã in hẳn tiềm thức: “hàng tre xanh xanh Việt Nam / Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”. Một tình cảm vừa thân quen, vừa thương xót và tự hào. Thân quen vì người Việt Nam nào mà không biết tre. Thương xót vì tre phải chịu đựng bão táp, mưa sa, và tự hào vì tre vẫn thẳng hàng, không nghiêng ngả. Từ sương sa mà liên tưởng đến bão táp, mưa sa cũng rất tự nhiên. Từ cây tre mà nghĩ đến Việt Nam, rồi sẽ nghĩ đến Bác cũng là tự nhiên, bởi từ lâu “cây tre”, ‘Việt Nam”, “Hồ Chí Minh” là những từ ngữ có mối liên hệ nội tại.

 

Khổ thứ hai nói tới cảm xúc trước cảnh đoàn người sắp hàng vào lăng. Hẳn là đoàn người rất dài, tốc độ đi rất chậm. Khổ thơ trên, cảnh vật đang còn sương phủ, bây giờ mặt trời đã lên cao trên đầu. Mặt trời trên lăng lại gợi lên một liên hệ mới:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

Ví Bác với mặt trời là hình ảnh đã quen, nhưng đem so sánh mặt trời trên lăng và mặt trời trong lăng là một sáng tạo mới xuất thần, thoát sáo, chưa hề có. Mặt trời “rất đỏ” làm nhớ đến trái tim, trái tim nhiệt huyết, chân thành, trái tim thương nước, thương dân.

Ngắm nhìn dòng người vào viếng, nhà thơ lại nghĩ đến vòng hoa:

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân...

Tràng hoa là chuỗi hoa vòng kết thành tròn. Từng đoàn người đi viếng di chuyển từ phía sau lăng, qua bên lăng, vòng ra trước lăng rồi quay vào chính diện của lăng, đúng là tạo thành một vòng tròn, khiến nhà thơ nghĩ đến tràng hoa. Bởi vì con người là hoa của đất, những con người từng được Bác Hồ quan tâm. Mọi người hình như không phải đến viếng một người đã từ trần, viếng một thi hài, mà là đến viếng một cuộc đời bảy mươi chín mùa xuân đã hiến dâng bao nhiêu hoa trái. Ở đây tác giả không chỉ liên tưởng sâu sắc, mà còn dùng từ tinh tế, đầy tình cảm nâng niu, quý trọng.

Những chữ “ngày ngày” được lặp lại hai lần gây cảm giác một thời gian vô tận, vĩnh viễn, không bao giờ ngừng, như tấm lòng nhân dân không nguôi nhớ Bác.

Khổ thơ thứ ba nói về cảm xúc khi đã vào đến trong lăng. Đây là nơi ngự trị của cái im lặng trang nghiêm của sự yên nghỉ đời đời. Câu thơ đã viết rất đỗi chân thực và thơ mộng:

 

Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

Khung cảnh bình yên, lặng lẽ gợi lên giấc ngủ ban đêm, êm đềm dưới vầng trăng sáng dịu hiền. Nhà thơ một mặt không muốn cảm nhận đây là giấc ngủ vĩnh viễn, ngủ giữa ban ngày, nhưng mặt khác không thể không thấy một sự thật rằng con người đang nằm kia đã vĩnh viễn ra đi:

Vẫn biết trời xanh là mãi mãi.

Mà sao nghe nhói ở trong tim

Dù biết Bác sống vĩnh viễn như trời xanh thì cũng không che giấu được một sự thật mất mát, làm đau nhói con tim. Câu thơ nghe như một tiếng khóc nghẹn ngào.

Khổ thơ cuối cùng là cảm xúc trước khi ra về:

Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Muốn làm đoá hoa tỏa hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này

Nghĩ đến ngày mai về miền Nam, nỗi thương xót làm trào rơi nước mắt. Không phải rưng rưng, rơm rớm, mà là trào, một cảm xúc mãnh liệt. Tình thương xót như nén giữa tâm hồn, làm nảy sinh bao ước muốn. Ước muốn làm con chim hót quanh lăng Bác, để lại chút vui tươi, nhí nhảnh bên một người đã hy sinh cả gia đình, tình riêng vì đất nước. Ước muốn làm đóa hoa tỏa hương quanh lăng, một làn hương như thực như hư “đâu đây”, thoang thoảng. Ước muốn làm cây tre trung hiếu quanh lăng. Mọi ước muốn đều quy tụ vào một điểm là mong được gần Bác mãi mãi, hẳn là muốn làm vui, làm khuây, làm vợi nỗi lạnh lẽo của con người đã suốt đời hi sinh cho sự nghiệp giải phóng Tổ quốc, giải phóng dân tộc, một con người lúc sinh thời đã dành trọn tình thương yêu cho mọi tầng lớp nhân dân và đặc biệt cho đồng bào miền Nam ruột thịt.

Bài thơ tả lại một ngày ra thăm lăng Bác, từ tinh sương đến trưa, đến chiều. Nhưng thời gian trong tưởng niệm là thời gian vĩnh viễn của vũ trụ, của tâm hồn. Cả bài thơ buồn khổ, khổ nào cũng trào dâng một niềm thương nhớ bao la và xót thương vô hạn. Bốn khổ thơ, khổ nào cũng đầy ắp ẩn dụ, những ẩn dụ đẹp và trang nhã, thể hiện sự thăng hoa của tình cảm từ cõi hằng ngày lên cõi cao cả. Tình cảm đối với Bác chỉ có thể là tình cảm cao cả, nâng cao tâm hồn con người. Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương là một đóng góp quý báu vào kho tàng thi ca viết về Hồ Chủ tịch, vị lãnh tụ vĩ đại, kính yêu của dân tộc.

ton hanh gia
Xem chi tiết
Linh Phương
9 tháng 10 2016 lúc 19:20

 Qua văn bản trên , em rút ra được bài học mỗi mần non của thế hệ trẻ sau này đều là những người sẽ làm chủ nhân tương lai của đất nước, đứng ra bảo vệ chủ quyền lãnh thổ. Vì vậy, chúng ta phải học và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Chứng tỏ một điều rằng, sự nỗ lực phấn đấu của chúng ta sẽ giúp đỡ cũng như bảo vệ được đất nước.

Chúc bạn học tốt!

Thảo Phương
9 tháng 10 2016 lúc 19:24

Sau nhiều lần bị thách đó của nhà vua thì chú bé đó khoog lùi bước,hỏi đến đâu chú trả lời đến đấy làm cho nhà vua và sứ giả phải kinh ngạc.Ccahs ứng xử của cậu bé rất thông minh và hiếu động,trong suy nghĩ của câu bé kèm théo sự hài hước tức là chú vừa trả lời câu hỏi xen lẫn với sự hài hước,hành động của chú bé rất nhanh nhẹn dứt khoát dám nói thẳng bày mưu mẹo rất thông minh và sáng tạo

\(\Rightarrow\)Đề cao sự thông minh, trí khôn, kinh nghiệm đời sống dân gian. 
- Tạo tiếng cười vui vẻ, hài hước, mua vui, hồn nhiên trong đời sống.

Lưu Hạ Vy
9 tháng 10 2016 lúc 19:17
Bây giờ xã hội cần những người thông minh ko nhất thiết dựa vào kiến thức Sgk mà còn phải dựa vào kinh nghiệm hay trong đời sống và sự hiểu biết của mình.Cân phải cố gắng học để thành tài xây dựng đất nước Việt Nam thân yêu! 
Nguyễn Vũ Đoan Trang
Xem chi tiết
Vũ Thu Vân
20 tháng 5 2020 lúc 16:34

1) dế mèn đã rút ra dc bài học đường đời đầu tiên của mk về thói hung hăng kiêu ngạo ắt sẽ gặp đc quả báo. Em rút ra đc rằng trong cuộc sống chúng ta ko nên kiêu ngạo hung hãn như dế mèn để rồi phải đổi lấy hậu quả về cái chếtt của dế chớt( mà đáng ra là của mk)
2) thiên nhiên hùng vĩ, quang cảnh sông nc cà mau hữu tình, từ đó có thể thấy rằng những a chiến sĩ phải đổ biết bao nhiêu mồ hôi nc mắt để đổi lại cho chusg ta đc sống trong cảnh hòa bình này
3)Kiều phương là một cô bé nhân hậu,, thật thà, hồn nhiên , ngây thơ và có lòng bao dung và vị tha vô cùng lớn. 
4) -vinh dự
    -ngỡ ngàng
     - xấu hổ
     -xúc động (trc lòng vị tha của e gái
5. một chú bé hồn nhiên tầm hồn trong sáng, bất khuất, dũng cảm, phi thường
  Chúc bn học tốt ^^ 
k mk nhé!!

Khách vãng lai đã xóa
Vũ Thu Vân
20 tháng 5 2020 lúc 16:34

k mk nhé ^^ thanksss

Khách vãng lai đã xóa
Vũ Thu Vân
20 tháng 5 2020 lúc 16:34

k mk nhé thannk 

Khách vãng lai đã xóa
Lê Ngọc Anh Túc
Xem chi tiết
Selina Moon
2 tháng 3 2016 lúc 17:53

Chủ tịch Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.Bác không chỉ đáng yêu mà còn rất đáng kính bởi Bác là người mang đến tự do cho dân tộc. Ở con người Bác ta còn học tập được nhiều điều đặc biệt là lối sống giản dị. Bác mãi là tấm gương để chúng ta học tập noi theo. Bác giản dị trong đời sống,trong việc làm,trong quan hệ với mọi người ,trong lời nói và bài viết.Bác mà chúng ta có thể biết, sự giản dị của Bác càng làm nổi bật đời sống nội tâm và tôn thêm vẻ đẹp con người Bác. Sự giản dị của Bác là tấm gương mà chúng ta phải học tập và noi theo.

mk tự viết nhaeoeo

nhớ tick mk nhaleuleu

 

Lê Đặng Tịnh Hân
27 tháng 8 2016 lúc 20:39

Hình như cái này là GDCD mà bn sao lại chọn nó là Ngữ Văn đc zay?

Như Nguyễn
4 tháng 5 2017 lúc 15:37

Sau khi học văn bản “ Đức tính giản dị của Bác Hồ”, tôi biết thêm rằng chủ tich Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ vĩ đại của nhân dân Việt Nam. Bác không những yêu thương con dân, mà còn sống rất giản dị và vui vẻ. Trong các bữa cơm, chỉ có vài món đơn giảnvà khi ăn Bác không hề đánh rơi một hạt cơm nào.Ngôi nhà nhỏ của Người rất đơn sơ nhưng lộng gió thời đại. Việc gì Bác cũng tự làm không cần ai giúp.Bác giản dị trong quan hệ với mọi người,tác phong, lời nói ,viết và cà đời sống vật chất. Tính giản dị của Bác làm cho mọi người thêm yêu quý và tôn trọng Bác hơn. Vì thế, tôi sẽ học tập sự giản dị đó từ Bác.