Ngày tết em được đi du xuân cùng bố mẹ, người thân. Em ghi lại những điều mà em quan sát được về mùa xuân
b1Tảo mộ nhân dịp đầu xuân trong tiết thanh minh là một truyền thống tốt đẹp của người dân việt nam . Em hãy kể lại kỉ niệm về một buổi đi thăm mộ người thân cùng mẹ trong dịp tết vừa qua . Từ đó trình bày suy nghĩ của em về vai trò của tuổi trẻ đối với việc giữ gìn những truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta
b2 Trong cảnh ngàu xuân ( Truyện kiều ) nguyễn du đã tái hiện không khí lễ hội du xuân qua 12 câu thơ đầu . Từ lễ hội du xuân đó em hãy trình bày suy nghĩ của em về lễ hội mùa xuân hiện nay
Viết một đoạn văn cảm nhận của em về đoạn trích sau:
Đẹp quá đi, mùa xuân ơi- mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi lại yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác...
Tham khảo nhé bạn!
Hình ảnh nụ hoa đào chớm nở, hoa mai đâm chồi hay những cành quất trĩu quả trên khắp nẻo đường, con phố báo hiệu một không khí xuân căng tràn đang về. Những bài hát về mùa xuân tựa như những dòng chảy nhỏ ca lên khúc yêu thương về một mùa mới, về khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt trong tâm hồn mỗi người Việt. Mùa xuân cũng chính là khoảng thời gian có khí hậu ôn hòa nhất trong năm, la thời điểm hồi sinh của muôn loài sau một mùa đông giá lạnh. Mỗi con người ai cũng có mùa xuân sinh tươi hồn nhiên, nhưng phải biết nắm bắt, “mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất” nếu không biết trân trọng khoảnh khắc quý hiếm đó của cuộc đời mà vội vàng cảm nhận hưởng thụ nó, thì cũng uổng cuộc
Viết một đoạn văn cảm nhận của em về đoạn trích sau:
Đẹp quá đi, mùa xuân ơi- mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi lại yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác...
Tham Khảo
Mùa xuân đến mang theo bao nhiêu sự háo hức, chờ đợi của bao nhiêu con người. Những tâm hồn nao nao, lắng đọng chờ đón giây phút ấy. Mùa xuân - mùa của tình yêu, hạnh phúc và là mùa của sức sống. Mỗi năm bắt đầu từ mùa xuân, tuổi trẻ của mỗi người mơn man là thế trong những ngày đầu tiên này. Mùa xuân như những nàng tiên dịu hiền gieo rắc vào thế gian này những chồi non tươi đẹp. Một tuổi mới, một sự lớn khôn hơn. Bông hoa kia đâm chồi mơn mởn trong những ngày nắng đẹp đầu xuân này. Không gì có thể ngăn cản được sức sống ấy trong những ngày này, ngày đẹp tươi của một năm. Những bông hoa đang nói với những con người đang ở đây: mùa xuân đến, những ngày đầu tiên của một năm đã hiện trước mắt, nhìn về phía trước và quên đi những điều không tốt đã qua trong năm cũ, vươn đến những điều tốt đẹp trong năm mới. Mùa xuân - mùa của sức sống tuổi trẻ.
Em có dịp đi tham quan, du lịch hay về thăm quê cùng với bố mẹ, hãy viết một trong những chuyến đi của em ( kết hợp với yếu tố miêu tả, biểu cảm và những điều em nhận được từ sau chuyến đi ấy)
ttham khảo:
Gia đình em sống ở Hà Nội, nhưng mẹ em vốn là người miền Trung, gốc Huế. Mỗi năm gia đình em chỉ về thăm quê một đến hai lần, nhưng lần nào về quê cũng rất vui.
Em còn nhớ đó là năm lớp 4, nhân dịp Giỗ ông cố ngoại, mẹ và em sắp xếp vào thăm quê. Em và mẹ đi xe khách hơn 6 tiếng đồng hồ mới tới Huế, dù rất mệt nhưng sự chào đón của mọi người khiến cả em và mẹ đều quên đi sự mệt mỏi lúc ấy.
Mọi người cùng nhau dọn bữa cơm họp mặt, trò chuyện sau thời gian không gặp gỡ. Đó là những câu chuyện về người bà con xa, về bác hàng xóm gần và cả những câu chuyện về dự định tương lai của các cháu trong gia đình.
Sau bữa ăn, em cùng mẹ đi dạo phố. Huế cũng như mọi lần em về, trầm tư như mang một nỗi niềm gì đó. Những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, rải trên những con đường thứ màu sắc mê hoặc lòng người. Cầu Tràng Tiền tư lự bên dòng sông Hương chiều cuối thu êm đềm, thảnh thơi. Dòng sông lúc này đây như một cô gái Huế vậy, đầy dịu dàng, đằm thắm và e ấp, những gợn sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ càng khiến người ta mong chờ, khắc khoải một điều gì đó không rõ. Em và mẹ ghé vào nhà sách Phú Xuân, mọi người rất đông nhưng lạ thay không một tiếng ồn, thỉnh thoảng chỉ nghe vài âm thanh bé xíu từ tiếng trang sách được lật mà thôi. Điều ấn tượng lúc này có lẽ là sự tế nhị và văn minh con người quê hương mình.
Em và mẹ trở về nhà ngoại lúc trời cũng bắt đầu tối. Bữa cơm tối đã dọn sẵn, những món ngon ưa thích của em và mẹ đều được bà và dì Năm làm như một món quà cho mẹ con em. Sau đó mọi người cùng nhau xem ti vi đầy ấm áp, em sà vào lòng bà nắm lấy đôi tay gầy guộc của bà và thấy thương bà nhiều lắm. Em bảo với bà: "Bà ơi, ít bữa bà ra Hà Nội chơi với cháu nghe bà". Bà cười hiền hậu rồi nhìn tôi âu yếm, bảo:
"Bà già rồi, có đi được đâu xa. Mẹ con cháu phải tranh thủ mà vô thường xuyên với bà nghe". Tôi dang cánh tay bé nhỏ của mình ôm lấy bà, dù không nói gì nhưng có lẽ cả bà và tôi đều hiểu được sự thương yêu và quý trọng của tôi với bà.
Hôm sau cùng ngày giỗ của ông, mọi người đến từ sớm để chuẩn bị. Sau khi hoàn thành công việc là tôi và mẹ chia tay mọi người để ra Hà Nội cho kịp chuyến xe. Mọi người biếu gia đình rất nhiều quà, tuy bé nhỏ nhưng đong đầy tình cảm từ con người quê hương.
Tạm biệt xứ Huế thương yêu mà lòng tôi không nỡ, đành chấp nhận chia xa hẹn ngày gặp gỡ, ngày được gặp lại ngoại và những người thân yêu.
Mai đào bừng nở xuân đất Việt
Lộc vàng lan tỏa vết đoàn viên …
Mỗi khi nghe hai câu hát này là không khí Tết cổ truyền lại ùa về trong lòng tôi. Cảm giác đó lâng lâng thật khó tả, khiến lòng người nao nao. Cứ mỗi khi xuân về, tôi lại thích ngắm khu phố nhà mình vào ngày đầu năm mới.
Sáng sớm, sau khi tỉnh giấc, tôi đi ra ngoài ban công và hít một hơi căng lồng ngực. Tôi cảm nhận được dư âm của mùa đông vẫn còn. Nhưng cái rét bao trùm lên mọi cảnh vật không còn lạnh đến thấu xương nữa mà đã ngọt hơn.
Nhìn lên bầu trời, tôi tưởng như đêm qua có một bàn tay nào đó đã gội rửa vòm trời sạch bóng. Những đám mây dày chầm chậm trôi như đang còn ngái ngủ. Dường như mây cũng lười biếng một chút trong ngày đầu năm mới. Nhưng chỉ một lúc sau, những tảng mây tan dần. Một vài tia nắng yếu ớt rẽ đám mây khó tính rọi xuống trần gian, làm cho không khí ấm hơn và tô hồng thêm đôi má của những đứa bé đi chơi xuân với bố mẹ.
Tôi đưa mắt nhìn khắp phố. Con đường phố tôi như chàng thanh niên tràn đầy sức sống vừa được nàng xuân ban tặng một chiếc áo mới. Đó là nhờ sự điểm tô của một vài nhánh lộc xanh nhú ra từ cành bàng khẳng khiu đầu phố, là âm thanh của những chú chim chuyền cành hót ríu rít như chờ đợi rất lâu câu chuyện đón xuân về, là những khẩu hiệu, bang rôn màu đỏ, màu vàng được treo khắp đó đây, là tiếng cười nói, chúc tụng hân hoan của người đi chơi Tết. Tất cả đã tạo nên một bức tranh đầy âm thanh, hình ảnh cho con đường.
Bỗng có mùi hương trầm đánh thức khứu giác của tôi. Mùi hương ấy đôi khi làm chạnh lòng những kẻ xa quê không có dịp gặp gỡ người thân trong dịp Tết.
Người đi chơi Tết vào ngày đầu năm mỗi lúc một đông, nét mặt ai cũng rạng rỡ, tươi vui. Có lẽ mọi lo lắng, buồn bã được gửi lại sau cánh cửa giao thừa đã khép lại đêm hôm qua. Giờ đây chỉ còn niềm hân hoan đón chờ những điều tốt đẹp sắp đến của một năm mới. Những em bé xúng xính trong bộ quần áo mới tươi cười nhận những phong bao lì xì màu đỏ may mắn.
Ngày xuân chính là dịp mọi người đoàn tụ, về với gia đình. Những mâm cỗ được dọn ra trong sự hân hoan, sum vầy của mọi người. Đó là những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất mà ai cũng mong chờ khi mùa xuân đến. Tôi lặng lẽ đứng ngắm quanh cảnh buổi sáng đầu năm ở khu phố, lòng rung động trước vẻ đẹp tinh tế mà tạo hóa và con người đã đem đến cho cảnh sắc nơi đây. Tôi ước gì thời gian ngừng lại để tôi có thể thả hồn vào trong khung cảnh đẹp đến mê hồn này thật nhiều và thật lâu hơn nữa!
Hãy xác định mở bài, thân bài, kết bài trong bài văn trên
Mai - mới là mở bài . Sáng sớm - may mắn là thân bài. Đoạn còn lại là kết bài
Cảm xúc của em khi được đón nhận những tình cảm ấm áp của người thân trong ngày đầu Xuân năm mới. ( ghi lại bằng một đoạn văn).
Tôi là người mang tình cảm đặc biệt với Tết. Bởi sau một năm bị cuốn theo những xô bồ, vội vã của cuộc sống thì Tết là thời gian để tôi được lắng lại, sống trong yêu thương cùng gia đình và người thân. Mùng Một Tết như mọi khi, tôi cùng bố mẹ lại về quê thăm ông bà. Cô, chú tôi cũng đã về nhà đông đủ. Ai gặp nhau cũng tay bắt mặt mừng. Tết quả nhiên là sự gắn kết kì diệu để lòng người gần nhau hơn. Mọi người đều hỏi thăm tình hình học tập của tôi. Họ rất vui khi thấy tôi đã có nhiều tiến bộ trong học tập. Sau đó, ông nội rút một phong bao lì xì và nói nhỏ vào tai tôi "Chúc cháu của ông luôn mạnh khoẻ và học thật giỏi nhé". Tôi nhận lấy lì xì và chúc sức khoẻ ông bà. Sau đó, các cô chú cũng mừng tuổi cho tôi và gửi tới gia đình tôi những lời chúc tốt đẹp nhất. Đến trưa, cả đại gia đình lại quây quần bên mâm cơm ngày Tết. Tiếng nói cười vui vẻ vang khắp căn nhà nhỏ. Tôi thật sự trân trọng những khoảnh khắc hạnh phúc ấy. Mong sao được đón thật nhiều cái Tết đoàn viên cùng những người thân yêu của mình.
Chẳng có thứ tình cảm nào trên đời này đẹp bằng sự ấm áp của người thân dành cho mình.
Đặc biệt là trong ngày đầu Xuân năm mới, nó làm con người ta trở nên hạnh phúc vô bờ. Em cũng thế, em cũng cảm thấy rất vui vẻ khi những cô dì chú bác của em lì xì hoặc khuyên bảo em nhiều điều trong học tập, về sức khỏe. Càng viên mãn hơn là khi được cha mẹ chuẩn bị đồ Tết cho, khuyên mình những điều nên làm và không nên làm khi đến nhà người khác. Đó là điều trân quý, ý nghĩa của một con người. Không phải ai cũng có thể có được những tình cảm đáng giá như vậy, vậy nên em mong rằng mọi người ai ai cũng có thể hiểu được giá trị của điều này.
Ý nghĩa của ngày đầu Xuân năm mới, hay còn gọi là Tết cho là sự đổi khác chào đón những điều tốt đẹp hơn năm cũ. Còn ý nghĩa của tình cảm ấm áp từ người thân chính là những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, những lời nhắc nhở lắng lo vô giá.
Dựa vào đoạn thơ sau và bằng những quan sát cuộc sống, trí tưởng tượng phong phú, em hãy hóa thân thành hạt mưa xuân kể lại câu chuyện đời mình.
" Mưa mùa xuân xôn xao phơi phới. Những hạt mưa bé nhỏ, mềm mại rơi mà như nhảy nhót. Hạt nọ tiếp hạt kia đan xuống mặt đất... Mặt đất đã kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp trong lành. Đất trời lại dịu mềm, lại cần mẫn tiếp nhựa cho cây cỏ. Mưa mùa xuân đã đem đến cho chúng cái sức sống ứ đầy, tràn lên các nhánh lá mầm non. Và cây trả nghĩa cho mưa bằng cả mùa hoa thơm trái ngọt.
( "Tiếng mưa"- Nguyễn Thị Thu Trang)
Giúp mk với!!!!!
Em tham khảo nhé:
Nguồn: Hoidap247
Tôi - một hạt mưa nhỏ bé được chuyển hóa từ hơi nước dưới trần gian. Tôi chính là nguồn cung cấp nước cho con người, cho con vật, cho muôn loài trên Trái Đất này.
Vào mùa xuân, bản thân tôi được trải nghiệm những lần rơi lả tả xuống thế gian. Sự xôn xao, phơi phới mà tôi đem lại đã khiến cho mọi người được mát mẻ hơn vào đầu năm mới. Mỗi lần tôi rơi, tôi cứ thu mình lại nhỏ bé mà vô cùng mềm mại rơi rớt thật dịu dàng vào những kẽ lá, làn da của mọi vật. Tôi cùng mọi người là lá, nắng và gió tung tay nhảy nhót với nhau. Mặt đất buồn rầu sau những tia nắng oi ả cũng bắt đầu thức dậy để đón lấy tôi với sự trong lành mát mẻ. Mọi thứ lại bắt đầu dịu mềm hơn, khỏe khoắn và như được tiếp thêm sức sống. Cây cối lại cần mẫn hấp thụ không khí, tôi như người bạn của vạn vật
Tôi đã trao cả đời mình bằng những cơn mưa mang đầy sức sống cho cả mùa hoa thơm trái ngọt.
Quan sát một đồ chơi mà em yêu thích. Ghi lại những điều em quan sát được về hình dáng và cách sử dụng của đồ chơi đó.
Hướng dẫn giải:
a) Mở bài : Đồ chơi đó là:
Ngày Giáng sinh năm nào cũng vậy, ông già Noel luôn mang đến cho em những bất ngờ thú vị. Đặc biệt là trong dịp lễ năm nay, em đã được ông tặng cho một bạn búp bê vô cùng xinh đẹp.
b) Thân bài : Hình dáng
- Hình thù, to nhỏ : Bạn búp bê trông như một bản sao khác của em vậy. Trông bạn thật bé nhỏ và dễ thương. Hơn nữa, cơ thể bạn ấy là vải bông nên luôn mang đến cho em cảm giác ấm áp khi ôm vào lòng.
- Màu sắc : Bạn ấy được khoác lên mình chiếc váy xòe màu hồng nữ tính kết hợp với chiếc mũ nhỏ vành trên đậu lại càng khiến bạn trở nên duyên dáng.
+ Bạn búp bê có gương mặt tròn, đôi mắt xanh với lông mi cong và trên môi nở nụ cười chúm chím.
+ Em thích nhất mái tóc của bạn. Đó là những sợi len nâu, dài được đan vào nhau tạo thành hai bím tóc dày.
+ Đôi tay và đôi chân nhỏ nhắn màu hồng phấn. Dưới chân bạn đeo chiếc giày có quai cài thật đẹp.
- Cách chơi :
Em với búp bê giống như hai người bạn thân thiết với nhau : lúc em học bài, bạn ấy ngồi ngay ngắn bên góc bàn như động viên em cố gắng học tập tốt. Khi em đi ngủ, búp bê cũng cùng em đi vào những giấc mơ đẹp.
c) Kết bài: Cảm nhận khi chơi đồ chơi đó.
Búp bê đã gắn bó với em như một người bạn tốt, cùng chia sẻ với em những niềm vui hay nỗi buồn. Vì vậy em rất yêu thương và giữ gìn búp bê cẩn thận.
giúp mình với bạn nào lam được mình sẽ theo dõi và tick cho
Mùa mà em yêu thích nhất trong năm đó là mùa xuân. Xuân sang, đất trời được thay chiếc áo mới sáng sủa, đẹp đẽ. Cũng vì lẽ đó mà mùa xuân có biết bao nhiêu ngày hội lớn. Đó là ngày tết Nguyên Đán truyền thống, chúng em được súng sính trong quần áo mới để du xuân và nhận từ người lớn những phong bao lì xì. Lễ hội chùa Keo của quê hương em cũng khiến biết bao người mong ngóng, đón đợi. Em yêu tiết trời ấm áp lúc xuân sang gọi đàn én đến bay rợp trời. Muôn vàn loài hoa đua nhau khoe sắc thắm. Hoa đào hồng rực, hoa cúc vàng tươi, hoa mơ trắng xóa,... Tất cả đã tô điểm cho bức tranh quê hương thêm phần rạng rỡ. Mùa xuân đã mang đến cho mọi người, mọi vật sức sống căng tràn để khởi đầu một năm mới yên vui.
1, xác định phương thức biểu đạt chính
2,chọn và nêu tác dụng của biện pháp tu từ nhân hoá trong câu in đậm
3,nêu nội dung