Em hãy viết về điều em muốn nói với người thân của em.
Dựa vào những điều vừa nói, hãy viết đoạn văn kể về việc em giữ lời hứa với cha mẹ (người thân) hoặc cha mẹ (người thân) khuyên bảo em những điều hay lẽ phải.
Tôi lớn lên trong tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi đã ở với bà để bố mẹ tôi đi làm kinh tế, vì thế bà thay cha mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi từng ngày. Ở với bà, tôi được bà chăm lo miếng ăn, giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ và trở về nhà khi tối muộn. Có nhiều lần, bà dẫn tôi đi cùng. Những món hàng bà bán thường chỉ là những thức quà vặt mà trẻ con và người lớn đều thích như xôi, các loại bánh nếp… Bà rất khéo tay nên mỗi lần bà làm bánh, nấu xôi, bà đều chỉ cho tôi cách làm. Bà dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa”. Chính điều đó nuôi dưỡng ý thức của tôi về tình yêu với lao động, với cuộc sống. Giờ đây bà đã đi xa nhưng tôi luôn biết ơn bà đã hi sinh vì con cháu, để tôi biết cố gắng hơn mỗi ngày.
1.Em hãy viết một đoạn văn ngắn về một người bạn thân nhất của em .
2. Em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 10 đến 9 câu về một người bạn mà em muốn làm quen với bạn.
3. Em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 10 đến 11 câu về một người thân trong gia đình em.
4. Em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 5 đến 6 câu về một người chị trong gia đình em
5 Em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 10 câu về mẹ em
1) Em và Lan Anh là hai người bạn thân thiết của nhau. Lan Anh rất xinh đẹp. Bạn có khuôn mặt trái xoan. Nước da trắng hồng. Đôi mắt to và tròn. Mái tóc ngắn mềm mượt, đen nhánh. Em thích nhất là mỗi khi Lan Anh cười. Nụ cười tươi rói . Lan Anh học rất giỏi, nhất là môn Toán. Mỗi khi rảnh rỗi, em và Lan Anh thường đọc sách cùng nhau. Em rất yêu quý người bạn của mình.
5) Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là mẹ. Mẹ em tên là ... Năm nay mẹ đã 40 tuổi nhưng mẹ vẫn rất trẻ. Mẹ em làm nội trợ trong gia đình. Mỗi sáng, mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà rồi đưa em đến trường. Sau đó mẹ đi chợ , đi làm. Mẹ em nấu ăn rất ngon. Mẹ chăm sóc em rất chu đáo Buổi tối, mẹ thường dạy em học bài. Em yêu mẹ nhất trên đời. Em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.
Hãy viết một câu có dùng tính từ
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em.
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
Gợi ý: Ông nội em đã bảy mươi tuôi mà da dẻ còn hồng hào lắm.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em.
Ai cũng khen chị gái của em xinh xắn dễ thương.
Hãy viết một bài văn nói về một nơi em muốn đến, một việc em muốn làm, một người em muốn gặp, hay một điều gì đó em muốn thực hiện sau khi mình hoàn thành kì thi tốt nghiệp THPT.
Có thể nói việc học tập là một quá trình lâu dài của cả một đời người: học ở trường, ở gia đình và ở xã hội. Và trong các môi trường đó thì môi trường xã hội là mái trường lâu dài bởi vì trường học theo tổ chức chỉ diễn ra ở một lứa tuổi nhất định nào đó còn trường gia đình cũng vậy nhưng ở góc độ khác. Và con người khi đã trưởng thành thì trường ngoài xã hội mới là mái trường quan trọng, bởi nơi đó chúng ta có thể học được nhiều điều. Bởi vậy, theo em câu nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn là đúng, bởi mỗi ngày khi được đi đến một nơi nào đó ta sẽ có thể học được nhiều điều. Tuy nhiên có bạn lại có ý kiến: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã có “sàng khôn” nào. Đây là một ý kiến cũng hoàn toàn đúng.
Câu nói là một lời khuyến khích tinh thần học hỏi và học hỏi không ngừng, bởi khi đi ra ngoài chúng ta có thể bắt gặp được rất nhiều điều hay để từ đó chắt lọc được những cái hay, cái tốt để tạo thành một kho tàng kinh nghiệm riêng cho
bản thân. Điều này có thể được minh chứng qua việc hàng ngày bước chân ra ngoài, trên con đường ta đi hiện thực cuộc sống thường phơi bày ra hết sức chân thực: cảnh chợ búa, cảnh người giúp người, cảnh trộm cắp, tranh giành nhau,…
Cuộc sống bên ngoài đa màu, đa sắc khi được tiếp xúc với nó chúng ta dễ dàng rút ra bài học cho mình. Chẳng hạn, đi trên đường phố ta có thể bắt gặp một cụ già ốm yếu lẩy bẩy đi ăn xin và có cô bé đem đến cho cụ nghìn bạc ta sẽ nhận thấy rằng cuộc đời này còn có những người đáng thương vậy sao? Già mà vẫn không hết khổ, với suy nghĩ đó ta sẽ tự hứa sẽ phải cố gắng học hành cho tốt để sau này phục dưỡng cha mẹ thật chu đáo; đồng thời có cơ hội giúp đỡ những người nghèo khổ. Và trước hành động của em bé ta cũng thấy con người quà thật luôn có tấm lòng nhân hậu, biết yêu thương người khác. Đó là hành động ta cần trân trọng và học tập.
Từ khi bước chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất , người luôn đồng hành với tôi trong mọi niềm vui, nỗi buồn , không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng “bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.
Minh Anh học cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh. Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi, bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn. Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quênđược hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.
Dáng người nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo: “phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại, tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào tôi cũng tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.
Cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và thắm thiết hơn.
Tuy em chưa thi xong THPT nhưng em đã ấp ủ trong tâm trí mình rất nhiều điều mong muốn và những ước mơ chưa được thực hiện điều đó càng khiến em mong muốn thời gian trôi nhanh để thi xong THPT em có thể thực hiện các nguyện vọng em ước ao bấy lâu nay.
Việc học tập là một quá trình dài nó tích tụ cho mình những kĩ năng trong cuộc sống và điều mong muốn bài văn sau đây là em sau khi thi xong THPT(ví dụ lúc em thi xong thôi:))
Khi còn nhỏ em đã từng ước mơ rất nhiều,em muốn làm siêu nhân để giải cứu thế giới hay làm một phi hành gia để bay vào vũ trụ bao la.Nhưng khi em lớn dần lên những ước mơ khi còn trẻ con như vậy có lẽ nó đã phai mờ theo năm tháng.Có những chuyến du lịch em không được đi và chỉ có thể ở nhà và nghe chúng bạn kể lại những chuyến đi của chúng đến khắp mọi nơi,em cũng muốn được đi như thế lắm nhưng điều kiện gia đình em không cho phép vì....bố mẹ em mỗi người ở một nơi 2 chị em em ở với mẹ,bố em đi công tác xa nhà bên Nhật năm nay đã được 4 năm.Từ khi bố đi em còn khá nhỏ nhưng đủ tuổi ấp ủ mong chờ đợi bố về.Từng ngày từng ngày mẹ em bận công việc dạy học,vì mẹ em dạy cấp 1 nên khá ít kiến thức về cấp 2 hay THPT mà mẹ em biết nhưng nhờ có trang wed hoc24 năm vừa rồi chị em em đã đạt học sinh giỏi nhưng điều đó khiến nỗi buồn càng thêm buồn.....Bố em vẫn chưa về.Những năm tháng qua có bao nhiều niềm vui muốn chia sẻ với bố nhưng bố lại không có ở đây.Sinh nhật đối với em không quan trọng nhưng đứa em gái em lại rất buồn ,bố đi lúc nó khá nhỏ tầm lớp 3 nó vẫn cứ nghĩ bố sẽ về.Sinh nhật năm đầu tiên bố đi nó còn có thể kìm nước mắt,nhưng đến vài năm sau nó lớn không thể kìm nước mắt được và điều khiến nó buồn không gì khác ngoài bố.Nó luôn miệng hỏi rằng:''Chị ơi bố về chưa?Bao giờ bố mới về?''
''Em đợi bố lâu quá sao bố mãi không về vậy chị?"Nó hỏi những câu trả lời đó khiến em không thể cầm nước mắt vì thực sự em cũng không biết trả lời như thế nào.Mấy lần bố cũng gọi điện về hỏi thăm,bên đấy em biết tình hình dịch bệnh cũng căng thẳng những người công nhân như bố em cũng đang phải làm vật vã.Có những hôm bố gọi điện về giọng mệt mỏi em biết rằng bố đang phải làm việc rất cật lực ,bố cũng đang chống chọi như bao người khác,nhưng mỗi khi gọi điện về cả nhà hỏi thì bố luôn bảo''Bố ổn mà!'' điều đó tuy là lời nói dối em nhận ra nhưng không thể nào nói cho đứa em của mình.Nó sẽ học tập xa xút đi,mẹ em cũng rất phiền lòng.Đã nhiều lần gia đình quyết định sang đó gặp bố nhưng vì kinh phí cũng không nhỏ khiến mẹ em nhiều đêm cũng bất lực.Mẹ luôn giấu em,có những lần đêm khuya mẹ không ngủ đóng chặt của trong phòng ôm ảnh bố và khóc nghĩ lại mà em cũng ưa ứa nước mắt....Năm nay em đã sắp bước lên lớp 12,nhưng những năm qua em phải đón những niềm vui với mẹ và em gái .Em có rất nhiều điều ước mơ chưa từng được thực hiện.Nhưng điều em muốn thực hiện nhất có thể là gặp bố.
Nếu bây giờ sau khi thi THPT xong em quyết định lấy số tiền mà mình đax dành dụm bấy lâu nay để đưa gia đình sang gặp bố đó là điều em ao ước nhất,và người em muốn gặp sau khi thi xong là bố .Em sẽ cố gắng nhất trong bài thi và khi gặp bố xong em sẽ nói với giọng tự hào với bố về kết quả.Em sẽ xà và lòng bố và bù đắp những khoảng thời gian qua mà bố đã đi xa.Đó chỉ là điều mơ ước nhỏ nhoi sau khi thi THPT của em,nó sắp thành hiện thực rồi 1 năm nữa thôi chỉ một năm nữa.
Có lẽ sau khi đọc bài này thì có những bạn cũng trong trường hợp của em có thể bố mẹ làm ăn xa và ít khi được gặp mặt . Cũng có thể điều bạn ấy muốn làm sau khi thi xong là được gặp nhười thân xa cách bấy lâu ấy,hoặc cũng có thể nhiều ước mơ lớn lao hơn.Riêng em thời gian đang trôi đi và em đang chờ đợi điều em mong chờ thành sự thật!!!
Hãy viết một câu có dùng tính từ :
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em (cây cối, con vật, nhà cửa, đồ vật, sông núi ..).
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
- Chị Hai em có dáng người dong dỏng cao.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em (cây cối, con vật, nhà cửa, đồ vật, sông núi ..).
- Cây gạo trước nhà em đã ra hoa, từng chùm hoa đỏ rực như những đốm lửa nhỏ.
Đề văn: Tả người bạn thân của em ở trường
Thành thật mà nói em chả có người bạn nào đủ thân để gọi là bạn thân cả. Lý do thì vừa là em không muốn và cũng không có ai hợp tính với em hết, nói thế này thì cũng hơi kì quặc nhưng mà em nói chuyện, chơi đùa hay tặng quà cho một bạn nào đó đều nằm trong quy tắc xã giao của em mà thôi chứ em không hề coi ai là bạn thân dù em và người đó đã nói chuyện chơi đùa trong thời gian dài hay là tặng quà sinh nhật thì tất cả điều đó với em chỉ là xã giao. Nói chuyện, chơi đùa cùng nhau, tặng quà sinh nhật hay bất kí một hành động nào trong có vẻ thân thiết như là nắm tay, ôm… đều chỉ là xã giao, không hề có bất kì hành động nào trong số đó là vượt quá bạn bè bình thường. Và nếu em có một người bạn thân nào thì đó chắc chắn không phải là con người, đó có thể sách, những chú cún con hay một nhân vật trong phim hoạt hình chứ tuyệt đối không phải là người. Điều này có vẻ hơi vô lý nhưng mà thật sự em không muốn và cũng không thể có bạn thân. Bây giờ nếu ai đọc thứ này sẽ nghĩ em bị điên hay tlhứ gì tương tự nhưng thật sự em đâu có bạn thân và bây giờ nếu em viết thì chẳng phải là nói dối sao. Mà em thì không muốn người ta gắn cho cái mác nói dối đâu, bị kêu là đồ dối trá có thể khiến em mất bình tĩnh đấy. Đọc đến đây chắc lại có người nghĩ em có vấn đề về tâm lý, em làm gì mà có vấn đề về tâm lý em vẫn ổn và không sao cả, nhưng em chỉ muốn yêu cầu một điều không phải ai cũng có bạn thân đâu, hãy cho em một đề văn khác. Nếu có đề khác em chắc chắn sẽ làm được còn cái đề này coi như bỏ mong mọi người góp ý cho em với ạ chứ em không biết phải làm sao với cái đề này
Bạn có câu hỏi ko vậy?
???????????????? ảo à
suy nghĩ của em đã vượt ngoài tầm hiểu biết của con người cmnr:D
ĐIỀU EM MUỐN NÓI:
- Các em hãy nói điều em cảm thấy tự hào về bản thân mình nhất hoặc có thể là điều em thấy vui nhất cũng có thể là điều em cảm thấy ân hận nhất đối với thầy cô, cha mẹ.
- Điều em mong muốn cha mẹ làm cho em nhất.
Điều em cảm thấy vui nhất : Vì có những người bạn thân luôn hiểu em luôn giúp đỡ em rất nhiều trong học tập
Hãy viết một câu có dùng tính từ :
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em ( cây cối, con vật, nhà cửa, đồ vật, sông nuối
Hãy viết một câu có dùng tính từ :
a) Nói về một người bạn hoặc người thân của em.
=> Bạn Nhi lớp em rất chăm chỉ.
b) Nói về một sự vật quen thuộc với em ( cây cối, con vật, nhà cửa, đồ vật, sông suối)
=> Con mèo nhà em rất đáng yêu .
HT
a) Bạn Hà lớp em rất chăm chỉ.
b) Con sông này thật dài.
Hãy viết 1 bài văn nói về người bạn thân thiết nhất của em.
Giup mk với
Bài làm
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Thuỳ Dung.
Thuỳ Dung năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài như suối xõa xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Thuỳ Dung đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hoà với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao.
Ở trường, Dung là một học sinh giỏi, về nhà, Dung là một người con ngoan Dung giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Dung tâm sự: “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho mình ăn học, mình phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”.
Thuỳ Dung đã đế lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt đế xứng đáng là bạn thân của Thuỳ Dung. Sống trên đời ai cũng cần phải có 1 người bạn thân !!!
k mk nhé