nêu cảm nghĩ của em về việc bạo lực học đường .
ko chép mạng đươi mọi hình thức nhé
một đoạn hay một bài đều đc cả nhé
hay mik tick cho
viết một đoạn văn từ 10 - 20 câu nêu cảm nghĩ của em về hai câu thơ đầu trong bài thơ "rằm tháng riêng" của Bác Hồ . Mọi Người ơi mik đang cầm gấp, ai làm đc mik tick cho. ( ko sao chép từ gg nha).
Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật em bé trong truyện " Em bé thông minh '
( Các bạn ko được chép mạng nha, ai làm hay mà ko copy mạng mình sẽ tick ha )
vậy bn có ma nào trả lời ko vậy ???
Mà đã sang nói Tiểu Thư Họ Phạm
Trong kho tàng truyện dân gian Việt Nam thì truyện cổ tích không thể thiếu những câu chuyện được truyền miệng về những cô, cậu bé từ nhỏ đã nổi tiếng là rất thông minh. Và nhân vật Em bé thông mình trong truyện cùng tên đã để lại cho em một ấn tượng sâu sắc về một em bé rất thông minh và tài giỏi. Em bé khoảng chừng bảy tám tuổi nhưng em không hề rụt rè, nhút nhát như những đứa bé khác cùng tuổi mà em đã mạnh dạng, tự tin đối thoại với viên quan và cả nhà vua. Em bé đã giải được những câu đố khó khăn và không kém phần phi lý của viên quan, nhà vua và xứ thần nước láng giềng và em đều trả lời những câu hỏi ấy bằng những cách rất thông minh và nhanh trí mà người thường không nghĩ ra được. Câu đố gây ấn tượng mạnh nhất với em là câu đố xâu sợi chỉ qua ruột con ốc vặn dài của nước láng giềng làm cho các ông trạng, đại thần, nhà thông thái đều lắc đầu bó tay nhưng em bé thì vừa chơi, vừa hát câu giải đố một cánh dễ dàng, nhờ câu trả lời của em bé mà đã giúp cho chúng ta thoát khỏi một cuộc chiến tranh. Qua câu chuyện trên, em thấy rằng, việc tôn vinh trí khôn là việc nên làm, nhưng việc cần tiếp tục làm là phải biết dùng trí khôn để phục vụ cuộc sống, đem lại niềm vui, hạnh phúc cho mọi người.
Mình tự làm nên không hay cho lắm, xin lỗi nha
viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bài thơ lời của cây ( ko chép mạng) hay và không dài cũng không ngắn
Thi sĩ Trần Hữu Thung đã tận dụng thành công đặc điểm ấy của thơ bốn chữ trong năm khổ thơ đầu để kể lại về quá trình lớn lên của hạt mầm. Khi đang là hạt nằm trong tay người, hạt nằm lặng thinh dường như chưa có bất cứ dấu hiệu nào của sự sống. Nhưng ngay khi được gieo trồng xuống đất, hạt mầm ấy ngay lập tức nảy mầm “nhú lên giọt sữa”. Biện pháp ẩn dụ được tác giả sử dụng một cách khéo léo đặc tả rõ nét bước trưởng thành đầu tiên của mầm cây khi tự mình nhú ra khỏi sự bao bọc và khoác lên mình tấm áo mới trắng đục như màu sữa. Dường như hạt mầm ấy đã trở thành một sinh linh sống “thì thầm” cùng nhân vật “tôi”. Và nhân vật “tôi” đón nhận điều đó bằng thính giác “ghé tai nghe rõ”. Hạt mầm dần phát triển “mầm tròn nằm giữa” được nằm trong “nôi vỏ hạt” nghe những bàn tay vỗ và lời ru tha thiết của con người. Mầm ủ mình để vượt qua gió bấc, mưa giông - sự khắc nghiệt của tự nhiên để chờ được những tia nắng hồng đánh thức. Hình ảnh nhân hóa “mầm mở mắt” mang đến cho người đọc cảm giác hạt mầm đang như những cô bé, cậu bé tinh nghịch thì thầm, tâm sự với mọi người về quá trình trưởng thành mỗi ngày của mình. Từ hạt mầm nằm lặng thinh trong tay người khi nào giờ đây cây đã kết lá mang màu xanh đến thế giới này. Năm khổ thơ trên được viết chủ yếu là gieo vần chân cùng cách ngắt nhịp 2/2 đã góp phần tạo nên sự nhịp nhàng cho đoạn thơ đồng thời gợi tả thật sinh động rõ nét từng ngày lớn lên của hạt mầm. Thể thơ bốn chữ khiến bài thơ giống như một câu chuyện giản dị, gần gũi dễ dàng đọng lại trong tiềm thức của người đọc những ấn tượng khó quên. Đoạn thơ cuối cùng ẩn chứa thông điệp quý giá mà tác giả muốn truyền tải đến với bạn đọc. Vì cây gần gũi và có ích cho cuộc sống của chúng ta nên mỗi người cần xây dựng cho mình ý thức gây trồng và bảo vệ những mầm cây ấy làm nên nhiều “mùa xuân xanh cho đất nước”.
viết một đoạn văn nêu suy nghĩ của em về hình tượng người chí sĩ phan bội châu thông qua bài thơ : Vào nhà ngục qquangr đông cảm tác '
ko chép mạng nha , bn nào lm dc j cũng dc , làm dc j hay cái đó , giúp mik nha , mik thank kiu mn nhìu , mik hứa sẽ tặng tick cho ^_^
( có bn nào on ko , kb với mik đi , mik đang chán )
Mn giúp mik viết văn với đề bài như sau nhé:
Em hãy viết một bài văn tả một buổi sáng (trưa hoặc chiều)trong vườn cây (hay trong công viên ,ngoài đường phố ,cánh đồng)
Nguồn:SGK lớp 5
Lưu ý:Các bạn ko đc chép mạng hay văn mẫu,nếu mik phát hiện ai đó chép thì dù hay ,dài đến đâu mik cũng ko tick nhé!!!
Mik chỉ tick cho những ai viết hay,dài nhé:333333
Lớp 5 mà dài quá thì mất thời gian á , nên mình chọn bài vừa đủ cho lớp 5 nhé : ~ Chúc bạn học tốt ~
Quê em là một vùng trung du, đồi núi nối đuôi nhau chạy mãi tít vào chân trời xa… Thỉnh thoảng có một vài thung lũng nhỏ hẹp chạy dài dưới hai chân đồi, tạo thành một cánh đồng nhỏ hẹp. Đó là vùng Thạch Thành quê ngoại em.
Quang cảnh buổi sáng trên cánh đồng thật đẹp phải không các em
Cánh đồng nhỏ hẹp ấy như một dải lụa xanh chạy dài từ xã Thành Minh đến tận đường quốc lộ 1A. “Dải lụa” ấy đã nuôi sống gần như nửa cái huyện vùng trung du này. Dân đông, ruộng ít. Ấy vậy mà cuộc sống ở đây không đến nỗi lam lũ, nghèo đói. Dường như quanh năm vụ nối vụ, mùa nối mùa. Hết màu xanh mơn mơn của cây lúa thời con gái đến thời vàng óng ả của mùa gặt. Hết lúa lại khoai đến ngô, sắn rau màu. Cứ thế… dải đất quí hiếm ấy luôn được nhuộm mới những sắc màu và hương thơm của cuộc sống thanh bình đang từng ngày thay da đổi thịt. Đêm đến, điện bừng sáng cả thôn quê, lũ trẻ chúng em tung tăng vui đùa dưới ánh điện, ca hát nhảy múa dưới sự hướng dẫn, tổ chức của các anh chị đoàn viên thanh niên. Đường làng, ngõ xóm được tôn tạo mở mang cho những chiếc xe hơi, xe honda từ dưới vùng đồng bằng và thị thành lên đây trao đối hàng hóa. Nhịp sống tươi vui của làng bản cứ thế diễn ra sôi động, rộn rịp không khác gì một thị trấn ở vùng xuôi.
Trước mắt em cánh đồng tuy hẹp nhưng rất trù phú và nên thơ. Vào những ngày tháng giêng, tháng hai “dải lụa” nhuộm một màu xanh ngắt. Lúa che kín cả mặt ruộng. Gió xuân từ trên các đồi cao, tuôn về thung lũng tạo nên những đợt sóng lúa đuổi nhau vội vàng, phát ra những âm thanh dịu ngọt. Đây đó, những bóng người ra thăm ruộng, lúc ẩn lúc hiện, làm cho những chú chim đi bắt sâu lúa giật mình, tung vọt lên cao. ơ dọc chân đồi, người ta xẻ ruộng thành những bậc thang đê trồng bắp cải, su hào. Những luông bắp cải tươi tốt đã bắt đầu cuộn lại, có những bắp mới cuôn được một nửa mà đã to bằng phần trên của chiếc mũ côi. Chắc khi cuộn hết, có lẽ phải đến bôn, năm kí hơn. Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ, nốì từ quốc lộ 1A đến thị trấn Kim Tân – trung tâm của huyện Thạch Thành, những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng, bón thúc cho lúa, lăn đều trên mặt đường nhựa cùng với tiếng gõ lộc cộc của những bước chân đều đặn nện xuông mặt đường tạo ra một âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng.
Bài làm
Dù đã rời xa công viên Sun World thân yêu, tưởng chừng những cơn gió bão(ý là những gì khiến mình quên) đã cuốn bay tất cả,nhưng trong tâm tư tôi, công viên đó là cả một khu vui chơi giải trí luôn được tìm đến bởi không chỉ trẻ em mà cả người lớn nữa.
Khi những đèn điện bắt đầu thắp lên những ánh sáng lung linh dát vàng, hàng chữ Sun World màu vàng óng mượt mà, cùng với những hoa sen đua nhau nở rộ, xòe ra 8 cánh hồng hào, chào đón một buổi hoàng hôn kỳ diệu. Đến cổng, ta thấy năm con rồng vàng chụm đầu, cùng nhau khiêng quả cầu trái đất.Dưới những con rồng là một bồn nước xanh mát. Chiếc cổng bằng đá uốn lượn, chào đón những du khách mới. Một điều không còn xa lạ với những người đi chơi nữa, đó là những chiếc cáp treo đỏ rực như những con chim chao lượn trên bầu trời xanh rộng để ngắm những danh lam thắm cảnh của Hạ Long thân yêu.Những hàng cây xanh như những chiếc ô xòe rộng tán lá xum xuê. Những bông hoa cúc đua nhau nở rộ, tỏa hương thơm ngào ngạt cho đường phố.
Những chú chim sẻ bay từ cành này sang cành khác,hot líu lo vang mừng. Còn những chú ếch từ ao nhảy lên, phơi mình dưới nắng ấm của buổi chiều.
Trong công viên, ai ai cũng hào hứng muốn đi vòng quanh mặt trời, xem những bộ phim kì thú còn những chú bé tinh ranh tham gia những trò chơi bổ ích của nhà bóng. Những cô bé gái thì loanh quanh luẩn quẩn qua những cửa hàng thú bông. Còn tôi, tôi thì đi cùng gia đình vào trong căn phòng có bậc thang với những tiếng đàn nghe thật êm tai. Đi đến đâu, chiếc đàn pi-a-nô càng trình diễn một bản nhạc du dương.
Khi về Hà Nội cũng là lúc mà năm học mới bắt đầu.Tôi mong rằng hè sẽ đến thật nhanh để lại được gia đình đưa đến khu vui chơi Sun World với nhiều cảm xúc.
Tả cảnh buổi sáng trên cánh đồng
Sáng sớm tinh mơ, em cùng mẹ đi thăm đồng, đường làng chưa có một dấu chân qua. Cánh đồng lúa chín như tấm thảm nhung óng ánh, chúng đã níu chân em dừng lại. Em đã nhận ra vẻ đẹp của đồng lúa đang sắp sửa vào mùa...
Cánh đồng hiện lên với tất cả nét đẹp giản dị của nó trong ánh Mặt Trời. Hàng ngàn bông lúa vàng tươi, chắc nịch, cong oằn, ngả đầu vào nhau như muốn nói một điều: Ngày mùa đến rồi đấy! Từ trong biển lá đã ngả sang màu úa ngát dậy một mùi hương ngây ngất. Mùi hương của cỏ hoa, đồng nội, mùi hương lúa mới. Trên đầu ngọn lúa, sương treo lóng lánh như kim cương. Một vài giọt sương tung tăng nhảy nhót trên kẽ lá rồi tan dần theo hơi ấm Mặt Trời. Làn gió nhẹ thoảng qua, những hoa lúa nhẹ nhàng mấp máy. Sóng lúa nhấp nhô như gợn sóng vỗ bờ.
Mặt Trời lên cao, ánh nắng óng ả lọt vào kẽ lòng đất. Từng đàn bướm là là trên ngọn lúa. Tất cả đượm một màu vàng trù phú, đầm ấm lạ lùng. Xa xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước mát cháy vào những đám lúa vừa chín tới, chúng hòa vào đất, thấm vào gốc lúa,tiếp thêm sức mạnh cho cây lúa chống chọi với ánh nắng sắp sửa đổ xuống. Hơi thở của đất trời, hơi nước thơm thơm, man mác, cánh đồng lúa ửng lên một màu vàng xuộm, nắng ngả màu vàng hoe. Từng dòng người đổ ra đồng gặt hái, nón trắng nhấp nhô trên các thửa ruộng ven bờ. Tiếng nói chuyện rầm rì, tiếng gọi nhau í ới. Ai cũng rạng rỡ nụ cười trước cảnh bội mùa no ấm. Đâu đó, tiếng hót lảnh lót của con chim chiền chiện. Chúng lượn vòng trên cánh đồng rồi bay lên trên vòm trời xanh trong và cao vút.
Em yêu cánh đồng này lắm. Nơi ấy có bao bàn tay lao động của con người, họ không ngần ngại nắng mưa, vất vả. Họ luôn cấy trồng, luôn gieo hạt giống cho mùa sau.
Trên mạng là hay nhất rùi
Viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về bài Qua Đèo Ngang và Bạn đến chơi nhà ( Ko chép mạng, sẽ đc t i c k)
nhanh nhé
mấy cái kiểu bài văn thì bn tự nghĩ đi chứ viết thì dài lắm
Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông chợ mấy nhà.
Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Tên thật là Nguyễn Thị Hinh sống trong nửa đầu thế kỷ 19. Quê ở làng Nghi Tàm, ven Hồ Tây, kinh thành Thăng Long. Bà xuất thân trong một gia đình quan lại, có nhan sắc, có học, có tài thơ Nôm, giỏi nữ công gia chánh – bà được vua Minh Mệnh vời vào kinh đô Phú Xuân làm nữ quan “Cung trung giáo tập”.
Chồng bà là Lưu Nghi làm tri huyện Thanh Quan, tỉnh Thái Bình, nên người đời trân trọng gọi bà là Bà huyện Thanh Quan.
Bà chỉ còn để lại 6 bài thơ Nôm thất ngôn bát cú Đường luật: “Qua Đèo Ngang”, “Chiều hôm nhớ nhà”, “Thăng Long thành hoài cổ”, “Chùa Trấn Bắc”, “Chơi Đài Khán Xuân Trấn võ”. “Tức cảnh chiều thu”.
Thơ của bà hay nói đến hoàng hôn, man mác buồn, giọng điệu du dương, ngôn ngữ trang nhã, hồn thơ đẹp, điêu luyện.
Trên đường vào Phú Xuân…, bước tới Đèo Ngang lúc chiều ta, cảm xúc dâng trào lòng người, Bà huyện Thanh Quan sáng tác bài “Qua Đèo Ngang”. Bài thơ tả cảnh Đèo Ngang lúc xế tà và nói lên nỗi buồn cô đơn, nỗi nhớ nhà của người lữ khách - nữ sĩ.
Lần đầu nữ sĩ “bước tới Đèo Ngang”, đứng dưới chân con đèo “đệ nhất hùng quan” này, địa giới tự nhiên giữa hai tỉnh Hà Tĩnh - Quảng bình, vào thời điểm “bóng xế tà”, lúc mặt trời đã nằm ngang sườn núi, ánh mặt trời đã “tà”, đã nghiêng, đã chênh chênh. Trời sắp tối. Âm “tà” cũng gợi buồn thấm thía. Câu 2, tả cảnh sắc: cỏ cây, lá, hoa… đá. Hai vế tiểu đối, điệp ngữ “chen”, vần lưng: “đá” – “lá”, vần chân: “tà” – “hoa”, thơ giàu âm điệu, réo rắt như một tiếng lòng, biểu lộ sự ngạc nhiên và xúc động về cảnh sắc hoang vắng nơi Đèo Ngang 200 năm về trước:
“Cỏ cây chen đá, lá chen hoa”.
Chỉ có hoa rừng, hoa dại, hoa sim, hoa mua. Cỏ cây, hoa lá phải “chen” với đá mới tồn tại được. Cảnh vật hoang sơ, hoang dại đến nao lòng.
Nữ sĩ sử dụng phép đối và đảo ngữ trong miêu tả đầy ấn tượng. Âm điệu thơ trầm bổng du dương, đọc lên nghe rất thú vị:
“Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông chợ mấy nhà”.
Điểm nhìn đã thay đổi: đứng cao nhìn xuống dưới và nhìn xa. Thế giới con người là tiểu phu, nhưng chỉ có “tiều vài chú”. Hoạt động là “lom khom” vất vả đang gánh củi xuống núi. Một nét vẽ ước lệ rong thơ cổ (ngư, tiều, canh, mục) nhưng rất thần tình, tinh tế trong cảm nhận. Mấy nhà chợ bên sông thưa thớt, lác đác. chỉ mấy cáilèu chợ miền núi, sở dĩ nữ sĩ gọi “chợ mấy nhà” để gieo vần mà thôi: “tà” – “hoa” – “nhà”. Cũng là cảnh hoang vắng, heo hút, buồn hoang sơ nơi con đèo xa xôi lúc bóng xế tà.
Tiếp theo nữ sĩ tả âm thanh tiếng chim rừng: chim gia gia, chim cuốc gọi bầy lúc hoàng hôn. Điệp âm “con cuốc cuốc” và “cái gia gia” tạo nên âm hưởng du dương của khúc nhạc rừng, của khúc nhạc lòng người lữ khách. Lấy cái động (tiếng chim rừng) để làm nổi bật cái tĩnh, cái vắng lặng im lìm trên đỉnh đèo Ngang trong khoảnh khắc hoàng hôn, đó là nghệ thuật lấy động tả tĩnh trong thi pháp cổ. Phép đối và đảo ngữ vận dụng rất tài tình:
“Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gai”.
Nghe tiếng chim rừng mà “nhớ nước đau lòng”, mà “thương nhà mỏi miệng’ nỗi buồn thấm thía vào 9 tầng sâu cõi lòng, toả rộng trong không gian từ con đèo tới miền quê thân thương. Sắc điẹu trữ tình dào dạt, thiết tha, trầm lắng. Lữ khách là một nữ sĩ nên nỗi “nhớ nước”, nhó kinh kỳ Thăng Long, nhớ nhà, nhó chồng con, nhớ làng Nghi Tàm thân thuộc không thể nào kể xiết!
Bốn chữ “dừng chân đứng lại” thể hiện một nỗi niềm xúc động đến bồn chồn. Một cái nhìn mênh mang: “Trời non nước”; nhìn xa, nhìn gần, nhìn cao, nhìn sâu, nhìn 4 phía… rồi nữ sĩ thấy vô cùng buồn đau, như tan nát cả tâm hồn, chỉ còn lại “một mảnh tình riêng”. Lấy cái bao la, mênh mông, vô hạn của vũ trụ, của “trời non nước” tương phản với cái nhỏ bé của “mảnh tình riêng”, của “ta” với “ta” đã cực tả nỗi buồn cô đơn xa vắng của người lữ khác khi đứng trên cảnh Đèo Ngang lúc ngày tàn. Đó là tâm trang nhớ quê, nhớ nhà:
“Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta”.
“Qua Đèo Ngang” là bài thơ thất ngôn bát cú Đường luật tuyệt bút. Thế giới thiên nhiên kỳ thú của Đèo Ngang như hiển hiện qua dòng thơ. Cảnh sắc hữu tình thấm một nỗi buồn man mác. Giọng thơ du dương, réo rắt. Phứp đối và đảo ngữ có giá trị thẩm mỹ trong nét vẽ tạo hình đầy khám phá. Cảm hứng thiên nhiên trữ tình chan hoà với tình yêu quê hương đất nước đậm đà qua một hồn thơ trang nhã. Bài thơ “Qua Đèo Ngang” là tiếng nói của một người mà trở thành khúc tâm tình của muôn triệu người, nó là bài thơ một thời mà mãi mãi, bài thơ Non Nước.
Giúp mik với
Tự sáng tác 1 bài thơ về mùa xuân( ko chép mạng ) mik đã đọc qua nhìu bài rùi nhưng nghĩ rằng thơ tứnangs tác là hay nhất...
Ai ko chép mạng 1 tick
Ai lm văn hay , gợi tả , nhộn nhịp 2 tick
Lm đúng cả 2 ý trên 3 tick và kb
+ ai chép mạng 3 sai
Mik cần gấp
Mong đc sự hỗ trợ của các bn
chị mùa xuân đã về
từng cành hoa khoe sắc
cây non thay áo mới
lão mùa đông sợ hãi
nhường chỗ cho chi xuân
từng cành quất đu đưa
ẵm lũ con xinh xắn
người người đi tấp nập
mùa xuân ở muôn nơi
nêu cảm ngỉ về quê hương em (ko chép mạng ko chép sách bài văn hay ngắn cũng đc)
có ít ng rảnh để ngồi lm cho bn 1 bài văn này lắm
chủ yếu toàn là mạng
cảm nghĩ về quê hương thì nên dành nhiều tình cảm của mk vào bài viết , theo cảm xúc của chính bản thân
nếu chưa rõ có thể tham khảo những bài trên mạng
biến văn của họ thành văn của mk , thêm 1 số ý vào
đọc nhiều văn vào , rồi từ đó , tự mk có thể lm ra 1 bài văn của riêng mk .
Chúc bn thành công !
Viết đoạn văn khoảng 2/3 trang giấy nêu suy nghĩ của em về việc học. ( ko chép mạng nhé )