Viết doạn văn khoảng 100 đến 120 từ viết về việc chia sẻ công việc nhà trong giá đình
viết đoạn văn 200 chữ về sự cần thiết phải chia sẻ với bố mẹ công việc gia đình
viết đoạn văn 200 chữ về sự cần thiết phải chia sẻ với bố mẹ công việc gia đình
Trong khoảng 120 từ, hãy viết một đoạn văn về nghề nghiệp mà bạn muốn theo đuổi sau khi rời ghế nhà trường, sử dụng những gợi ý sau.
- Công việc này sẽ là gì? -Nơi bạn sẽ làm việc. -Những bằng cấp nào bạn cần. -Tại sao bạn lại muốn có công việc này.
m.n giúp em vs ạ, em cần gấp lắm r
có ý kiến cho rằng "trong giá đình, mọi người cần biết yêu thương, quan tâm, chia sẻ công việc với nhau. làm việc ra ko phải là việc riêng của mẹ"? em có đồng tình với ý kiến trên ko? hãy viết bài văn nghị luận để bày tỏi suy nghĩ bản thân
Chia sẻ về các công việc cần thực hiện trong gia đình em.
Gợi ý:
+ Tên các công việc trong gia đình;
+ Người thực hiện các công việc đó.
Nấu cơm do mẹ nấu
Rửa xe do bố rửa
Em lau nhà, giặt đồ
-Các cv trong gia đình:phơi đồ,lau nhà ,quét nhà,rửa bát
-Người thực hiện:Em
Em và cả nhà dọn dẹp nhà cửa.
Viết một đoạn văn ngắn khoảng từ 80 đến 120 từ về một việc tốt mà em đã giúp đỡ bạn bè
Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:
– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.
Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.
Viết một đoạn văn văn khoảng năm đến bảy câu nói về những công việc của bạn trong một buổi mỗi ngày có sử dụng danh từ động từ tính từ
Vào một buổi sáng đẹp trời hôm ấy, em đã quyết tâm lên lịch trình cho một ngày hoạt động của mình. Em đã lấy giấy ra, đặt bút và chuẩn bị cho kế hoạch mà em dự định sẽ làm. Sáng sớm tầm khoảng năm giờ, ông mặt trời vẫn còn trốn trong chiếc chăn bông mềm mại, chắc hẳn vẫn chưa muốn dậy, nhưng em cố thức dậy sớm để vệ sinh cá nhân. Có lẽ do thức dậy hơi sớm nên người em có chút ểu oải. Sau đó, em bắt đầu ra khỏi nhà để chạy bộ và tập thể dục. Lúc đầu chạy, em cảm thấy khá mệt, mặt nhễ nhại mồ hôi, nhưng em vẫn tiếp tục chạy bởi vì em bt nó rất tốt cho em. Sau khi tập thể dục xong, em cảm thấy người bắt đầu khỏe mạnh, khuôn mặt tỉnh táo hơn. Về đến nhà, em ăn sáng là hết bảy giờ. Em ra ngoài sân quét dọn, hốt những lá rụng ngoài sân đem vào. Buổi trưa, em phụ mẹ nấu cơm, lặt rau. Buổi chiều, em cùng các bạn ra ngoài công viên đánh cầu lông. Đứa nào đứa nấy đều thi nhau trổ tài. Buổi tối, em soạn bài, ôn tập và học thuộc lại bài cũ. Một ngày hoạt động của em tuy không nhiều, nhưng em cảm thấy rất vui vẻ khi mình biết tự sắp xếp lịch trình cho mình
Mình chỉ chỉ 1 ĐT, DT và TT thôi nha
DT: Em; TT: tốt;ĐT: lấy
Vào một buổi sáng đẹp trời hôm ấy, em đã quyết tâm lên lịch trình cho một ngày hoạt động của mình. Em đã lấy giấy ra, đặt bút và chuẩn bị cho kế hoạch mà em dự định sẽ làm. Sáng sớm tầm khoảng năm giờ, ông mặt trời vẫn còn trốn trong chiếc chăn bông mềm mại, chắc hẳn vẫn chưa muốn dậy, nhưng em cố thức dậy sớm để vệ sinh cá nhân. Có lẽ do thức dậy hơi sớm nên người em có chút ểu oải. Sau đó, em bắt đầu ra khỏi nhà để chạy bộ và tập thể dục.
bạn phải xm mọi người làm gì vào buổi sáng,sau đó bạn dùng văn học để tả lại nó
Why should we volunteers ?
Viết đoạn văn về công việc tình nguyện ( khoảng 100 từ )
Why should we volunteers ? In fact, during life, people choose to volunteer for a variety of reasons. For some it offers the chance to give something back to the community or make a difference to the people around them. For others it provides an opportunity to develop new skills or build on existing experience and knowledge. Volunteering can be a route to employment, or a chance to try something new which may lead to a career change. Regardless of the motivation, what unites them all is that they find it both challenging and rewarding.
_Minh ngụy_