Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Phương Nguyễn 2k7
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
1 tháng 8 2019 lúc 9:40

 - Đoạn thơ trên sử dụng phương thức miêu tả và tự sự.

       + Miêu tả: không gian, màu sắc, ánh sáng tươi đẹp, đặc trưng của mùa xuân.

       + Tự sự: Kể về sự việc, sự vật trong những ngày tháng 3 - tiết Thanh Minh, thời gian trôi nhanh, sắp kết thúc mùa xuân.

Vũ Yến Nhi
Xem chi tiết

Tả bức tranh xuân vĩnh cửu cùng đất trời và lòng người.
 

Vũ Huy
27 tháng 1 2022 lúc 19:07

mình chỉ làm được một chút thôi

bài làm:

đoạn thơ trên đang nói về cảnh xuân.tác giả dùng hình ảnh con én đưa thoi muốn nói rằng con én là biểu tượng của mùa xuân.ngoài ra,con én là loài vật bay rất nhanh,qua đó tác gải đã bí mật tiết lộ mùa xuân qua rất nhanh.thiều quang chín chục đã ngoài 60 là mùa xuân có 90 ngày,đã qua 60 ngày,vậy đay là thời điểm tháng 3.cỏ non xanh tậ chân trời là tác giả muốn nói vào mùa xuân,cây cối đâm trồi nảy lộc đến tận chân trời,đó cũng là ý nghĩa của câu'cành lê trắng điểm một vài bông hoa.

mình chỉ nghĩ được thế thôi

Nguyễn Đoàn Nhật Tân
Xem chi tiết
Thư Phan
7 tháng 11 2021 lúc 21:19

C

Nguyễn Thành Chương
Xem chi tiết
Nguyễn Kim Ngân
27 tháng 4 2020 lúc 16:32

chúc hok tốt nha

Khách vãng lai đã xóa
nguyễn hải đăng
Xem chi tiết
phạm minh tiến
Xem chi tiết
Minh Duong
29 tháng 8 2023 lúc 15:56

 

Lianna321215:47

Chỉ ra từ mượn tiếng Hán trong đoạn thơ sau:

- Ngày xuân con én đưa thoi, thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.

- Từ được mượn là:

 Thiều quang.

 Thiều  Xinh đẹp, đẹp đẽ.

 Quang  Ánh sáng.

- Thiều quang là từ ngữ chỉ chỉ sự ánh sáng đẹp đẽ của mùa xuân.

Phú gaming Trần
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Ngọc Mai
Xem chi tiết
Quách Duy Anh
25 tháng 10 2021 lúc 20:53

HEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEHEEEEEEEE

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Oanh
Xem chi tiết
anonymous
21 tháng 4 2021 lúc 9:46

- Qua câu thơ: Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi, gợi lên thời gian Tiết Thanh minh trong mùa xuân.

- Tác giả cảm thấy nuối tiếc, ngỡ ngàng trước sự chảy trôi nhanh chóng của thời gian.