- Vì sao Quân lại nói dối mẹ và cô giáo ?
- Nếu là Quân, em sẽ cảm thấy như thế nào khi mẹ, cô giáo và các bạn phát hiện ra sự thật ?
GIÚP MÌNH NHA CÁC BẠN !!!
khi bạn ôm mẹ và nói con yêu mẹ bạn thấy cảm xúc của mẹ bạn thế nào
Hãy viết xuống dưới giúp mình nha,vì cô giáo bảo mình là về làm việc này
nhưng mình lại ko thích và chưa bao giờ làm nữa cho nên nó rất khó khăn
đối với mình.Mình đành tham khao của các bạn,những bạn nào đả từng làm
vậy thì hãy ghi cảm xúc của mẹ bạn và đây giúp mình nha!
mình xin các bạn đó,mình sẽ tick cho các bạn có thể đứng đầu xếp hàng tuần
Mẹ tôi ghì chặt tôi vào lòng,ngỡ ngàng,súc động không nói lên lời.Mẹ nhẹ nhàng xoa đầu tôi,cố ghìm nén cảm súc,đánh trống lảng:"Thôi,con vào học đi"
mik ko noi dau vi ban la nguoi ko hieu thao voi cha me gi het
hôm nọ cô giáo mình đang cho lớp làm bài văn tả 1 lần mắc lỗi nhưng đang làm thì trống ra về nên viết chưa xong cô bảo về viết nốt các bạn giúp mình nhé cô giáo mình đọc như này
tối qua buồn ngủ quá nên em đi ngủ sớm
hôm sau đến giờ toán của cô mỹ . cô giáo gọi em lên bảng nhưng không làm được bài nên em đã nói rồi có tối qua mẹ em bắt ngồi nhặt rau với mẹ nghe mẹ em nói như vậy cô không trách mắng em và nói về viết bản kiểm điểm . em về viết và không dám xin chữ ký của bố mẹ Vì sợ bố mẹ mắng Nhưng nếu không đưa cho bố mẹ kí thì cô giáo sẽ không nhận bản kiểm điểm nhưng suy nghĩ một hồi đó em chợt nghĩ ra bác Hải ở gần cổng trường nên em sẽ đi thật sớm nhờ bác kí . Nghĩ như vậy em liền đi lên giường ngủ một cách an lành và hôm sau ung dung mang bản kiểm điểm cho cô giáo và nghĩ Cô chẳng thể phát hiện ra.đúng như em dự đoán cô giáo đã nhận ra và tin chữ kí giả.........................................................................................
.........................................................................................................................................................................................................
...........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
.........................................................................................................................................................................................................
còn lại chấm chấm các bạn làm hộ mình nhé
Tưởng chừng mọi chuyện kết thúc ở đây,nhưng không. cô cầm bản kiểm điểm lên , mắt cô bỗng chớp chớp nhẹ. Cô không nói gì.Cô lặng lẽ bước đi...
Ngày hôm đó, bài giảng của cô không được thu hút như trước nữa. đôi lúc ,mắt cô đỏ ngàu nhìn em, như thể đang muốn trách mắng điều gì,như thể cô muón khóc,muốn nới điều gi đó với em...Em khong nhận ra rằng, cô đã biết tất cả.
Tối về, ngồi trên chiếc ghế học bài, em chợt suy nghĩ đến cô...Cô ..Cô là người đã che chở cho em trên từng bước đi của tuổi học trò, mang cho em bao kiến thức. nhưng tại sao?.....tại sao??? Tại saon mình có thể làm điều vô đạo đức như vậy? em cảm thấy rất có lỗi. và cuối cùng, em quyết định ngày mai sẽ đén lớ xin lỗi cô.
Rồi ngày hôm đó đã đến.Cô bước vào lớp , bước chân cô nặng trĩu . Cô nhìn em. Em sợ lắm. em lấy hết can đảm để xin lõi cô. nhưng sao mà khó quá. Nó không đơn giản như em nghĩ. Em ước dược quay về tối hôm ấy, ước có thể học bài thật kĩ và lỗi lầm trong em không còn. Đó là lần đầu , lần đầu em nói dối.Thế rồi , buổi học hôm đó đã qua.
Về đến nhà, em cảm thấy mình không còn là mình xưa kia nữa. Em hỏi mẹ:
- Mẹ à, làm sao để xin lỗi một người khi mình có lỗi đây?
Nhân ngày 20-11, ba mẹ cho tiến Huệ để mua hoa tặng thấy cô giáo, nhưng Huệ lại đi chơi với các bạn ở lớp, đến tối mới về nhà. Về muộn, sợ ba mẹ chửi, nên Huệ đã nói dối là nhìu thầy cô quá tặng k hết. Em có suy nghĩ như thế nào về việc làm của Huệ?
Nếu em là bạn thân của Huệ thì em sẽ giúp j cho Huệ?
mời các bạn giải giùm!
Em có suy nghĩ: Huệ là 1 đứa con ko tốt, 1 học sinh ko ngoan, ham chơi quên lời bố mẹ dặn.
Nếu là bạn thân của Huệ thì em sẽ khuyên Huệ nên nói thật với bố mẹ và mua hoa khác tặng thầy cô.
à bài này mk mới làm nhưng ko biết làm lạc đề hay đúng nữa!!
tớ nghĩ như vại là ko tốt vì đã lấy tiền của bố mẹ cho để mua hoa tặng thầy cô đi chơi với bạn bè!
mà có lỗi thì phải bít sửa phải thành thật với người lớn ko nên che giấu những việc làm sai trái. nếu Huệ thành thật trong tình huống này thì bố mẹ có thể sẽ bỏ qua ko trách mắng j còn giả dối thì sẽ cóa một ngày bố mẹ phát hiện và Huệ sẽ bị mắng
nếu tớ là bạn của Huệ thì tớ sẽ khuyên Huệ nên nói với bố mẹ hoặc trước đó có thể nói''cậu nên đi mua hoa cho cô giáo r thì mới có thể đi chơi`
Nhân ngày 20-11, ba mẹ cho tiến Huệ để mua hoa tặng thấy cô giáo, nhưng Huệ lại đi chơi với các bạn ở lớp, đến tối mới về nhà. Về muộn, sợ ba mẹ chửi, nên Huệ đã nói dối là nhìu thầy cô quá tặng k hết. Em có suy nghĩ như thế nào về việc làm của Huệ?
Nếu em là bạn thân của Huệ thì em sẽ giúp j cho Huệ?
mời các bạn giải giùm!
Em nghĩ hành động của bạn Lan là sai. Nếu như em là bạn thân của Lan em sẽ nói chuyện và khuyên nhủ bạn rằng:Bạn có biết thầy cô là những người cho chúng ta tri thức, chắp cánh ước mơ, đáng lẽ bạn phải đền đáp công ơn đó nhưng bạn đã không làm được, không làm tròn trách nhiệm của 1 ng học sinh.Vậy bạn có xứng đáng là người học trò mà thầy cô tin tưởng hay không?Và nếu như bố mẹ bạn biết thì mọi chuyện sẽ ra sao?Bạn đã suy nghĩ đến việc đó chưa?Bạn đã nói dối nhưng lỗi càng nặng hơn ở bạn đó chính là lương tâm bạn.Thầy cô không để ý những món quà đắt tiền mà cái thầy cô cần đó chính là lòng biết ơn của học sinh. Vì vậy, mình mong bạn sẽ suy nghĩ và sửa chữa lỗi lầm của mình. Nếu bạn biết ơn thầu cô thì bạn sẽ trưởng thành và góp phần có ích cho gia đình,, xã hội
Việc làm của Huệ là thiếu trung thực.
Nếu là bạn thân của Huệ, em sẽ khuyên bạn nên nói thật, xin lỗi bố mẹ và mua hoa khác tặng thầy cô giáo (nếu có thể)
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Bài tập làm văn
1. Có lần, cô giáo cho chúng tôi một đề văn ở lớp : "Em đã làm gì để giúp đỡ mẹ ?" Tôi loay hoay mất một lúc, rồi cầm bút và bắt đầu viết : "Em đã nhiều lần giúp đỡ mẹ. Em quét nhà và rửa bát đĩa. Đôi khi, em giặt khăn mùi soa."
2. Đến đây, tôi bỗng thấy bí. Quả thật, ở nhà, mẹ thường làm mọi việc. Thỉnh thoảng, mẹ bận, định gọi tôi giúp việc này, việc kia, nhưng thấy tôi đang học, mẹ lại thôi." Tôi nhìn sang Liu-xi-a, thấy bạn ấy đang viết lia lịa. Thế là tôi bỗng nhớ có lần tôi nhặt thêm cả bít tất của mình, bèn viết thêm : "Em còn giặt bít tất."
3. Nhưng chẳng lẽ lại nộp bài văn ngắn ngủn như thế này ? Tôi nhìn xung quanh, mọi người vẫn viết. Lạ thật, các bạn viết gì mà nhiều thế ? Tôi cố nghĩ, rồi viết tiếp :"Em giặt cả áo lót, áo sơ mi và quần." Cuối cùng, tôi kết thúc bài văn của mình :"Em muốn giúp mẹ nhiều việc hơn, để mẹ đỡ vất vả."
4. Mấy hôm sau, sáng chủ nhật, mẹ bảo tôi: - Cô-li-a này ! Hôm nay con giặt áo sơ mi và quần áo lót đi nhé ! Tôi tròn xoe mắt. Nhưng rồi tôi vui vẻ nhận lời, vì đó là việc làm mà tôi đã nói trong bài tập làm văn. - Khăn mùi soa: loại khăn mỏng, nhỏ, bỏ túi để lau mặt, lau tay. - Viết lia lịa: viết rất nhanh và liên tục.
Cô-li-a cảm nhận như thế nào trước đề văn cô giáo giao ?
A. Cậu ấy loay hoay và cảm thấy bí
B. Cậu bé rất thích đề văn cô giao
C. Cậu ấy nghĩ ra được rất nhiều ý tưởng cho bài
Lời giải:
Cậu ấy loay hoay mất một lúc và thấy bí.
Hãy tìm những từ miêu tả và biểu cảm trong bài văn dưới đây:
Buổi tối trước hôm đó, em đã xem thời khóa biểu và biết rằng ngày mai không có gì phải làm cả, chỉ riêng môn Văn là phải học thuộc lại các ghi nhớ, xem lại tất cả các bài tập làm văn cô cho. Nhưng vì hôm đó có bộ phim rất hay nên em mải mê xem phim mà quên không học bài gì cả. Sáng hôm sau, khi vào tiết Văn em đã rất ngạc nhiên khi nghe cô nói rằng: “Ôn lại bài năm phút rồi lấy giấy ra làm kiểm tra nhé các em”. Lúc đó, trên trán em toát cả mồ hôi, ướt cả tóc. Em không biết phải làm sao nếu như điểm kém thì sẽ bị bố mẹ la rầy còn các bạn sẽ cười chê mình. Thẫn thờ một lúc lâu thì cô giáo bắt đầu đọc đề. Cô vừa đọc xong thì các bạn chăm chú làm bài, chỉ riêng em thì loay hoay hỏi bài nhưng chẳng ai chỉ em cả. Nhìn lên đồng hồ em thấy không còn kịp thời gian để ngồi hỏi bài nữa. Em đánh liều một phen thử xem sao. Em lấy cuốn tài liệu ra và chép lia lịa cho đến hết giờ, cô kêu cả lớp nộp bài. Nộp bài xong, các bạn ríu rít hỏi xem nhau có làm được không, còn em chỉ ngồi cười mỉm một mình vì em biết chắc rằng mình sẽ được điểm cao thôi.
Qua ngày hôm sau, khi cô trả bài kiểm tra, em đạt được điểm số rất cao. Khi cô kêu đọc điểm cho cô ghi vào sổ thì em đã rất tự tin đứng lên nói lớn rằng: “Thưa cô, mười ạ!”. Cả lớp ồ lên tuyên dương em, cô thì mỉm cười nói rằng: “Em làm bài tốt lắm!”. Lúc đó, em cảm thấy rất vui. Vừa tan học, em chạy một mạch về nhà khoe với bố mẹ và mọi người trong nhà. Ai cùng khen em giỏi, em cũng cảm thấy rất hãnh diện vì điều đó nhưng không biết vì sao, tối hôm đó em không thể nào ngủ được. Cứ mãi trằn trọc suốt đêm, cứ cảm thấy mình không trung thực với cô, với những người xung quanh đã luôn tin tưởng ở mình. Điểm này không phải là con điểm thật sự do chính thực lực của mình làm, mà nó chỉ do em quay cóp mà có. Em cứ suy nghĩ mãi, không biết làm sao vì bây giờ nếu nói ra sự thật thì mọi người sẽ nghĩ mình như thế nào? Em đắn đo một lúc em quyết định sẽ nói rõ ràng cho cô biết. Sáng hôm thứ hai, em đã lấy hết can đảm để gặp cô và nói rằng: “Thưa cô, em xin lỗi cô rất nhiều vì em đã không trung thực trong lúc làm bài. Em đã quay cóp tài liệu mới có điểm mười đó”. Nghe xong, cô giáo không nói gì chỉ im lặng sửa điểm trong sổ. Nhưng em biết rằng, thẳm sâu trong đôi mắt cô là sự buồn lòng và thất vọng khi có một học sinh như em. Cuối giờ học, cô gọi em lên và nói : “Cô mong rằng sẽ không có lần thứ hai em quay cóp tài liệu trong giờ kiểm tra nữa. Đó là việc làm không đúng. Em cần khắc phục. Tuy vậy, cô cũng có lời khen ngợi vì em đã biết trung thực nhận lỗi, đó là điều đáng khen. Em phải hứa với cô sẽ cố gắng học hành chăm chỉ hơn và đừng làm như vậy nữa em nhé!”. Nghe cô nói xong, tự dưng hai khóe mắt em cay cav, nghẹn ngào, lí nhí xin lỗi cô mà trong lòng chan chứa bao cảm xúc khó tả. Trong lòng em giờ đây đã nhẹ nhõm hơn vì mình đã can đảm nói ra sự thật.
Em cần gấp
cccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccccc
trả lời nhanh lên ik mik k cho
LỚP MÌNH CÓ MỘT BẠN . MẸ BẠN ẤY TẬP LÁI XE KHÔNG CÓ BẰNG LÁI . MƯỢN XE CỦA MỘT THẦY GIÁO(CÔ NÀY LÀ CÔ GIÁO ) LÁI XE KHÔNG CẨN THẬN NÊN ĐÃ ĐÂM PHẢI HAI EM HỌC SINH KHIẾN MỘT EM TỬ VONG CÒN MỘT EM GẪY CHÂN . HÔM NAY , MÌNH THẤY NAM RẤT VUI , KHÔNG BIẾT KHI VỀ BẠN ẤY NHƯ THẾ NÀO . MÌNH KHÔNG BIẾT TÍNH CÁCH MẸ BẠN ẤY RA SAO NHƯNG BẠN NAM LÀ MỘT NGƯỜI HIỀN , BIẾT CHIA SẺ VUI BUỒN VỚI CÁC BẠN VÀ CÒN NHIỀU ĐỨC TÍNH TỐT CỦA NAM NỮA . MÌNH HỎI CÁC BẠN MỘT CÂU RẰNG MÌNH PHẢI LÀM THẾ NÀO ĐỂ AN ỦI BẠN ẤY , GIÚP NAM VƯỢT QUA NỖI BUỒN ? MẸ BẠN ẤY DẠY Ở TRƯỜNG TIỂU HỌC VÂN HỒ , HUYỆN VÂN HỒ , TỈNH SƠN LA .
*TÊN CỦA BẠN MÌNH ĐÃ ĐƯỢC THAY ĐỔI *
- Bạn ấy chưa biết chuyện nên mk nghĩ bn nên tìm cách khéo léo để an ủi.
- Khi bn ấy biết sự tình hẳn bn ấy rất buồn, vì vậy cần người ở bên hơn bao giờ hết.
- Có thể bn nên nhờ các bn trong lớp quan tâm.
Bạn Quân không làm bài tập nên đã sang lớp khác và dán đè nhãn của mình lên vở để nói dối và nộp cho cô giáo. Trong trường hợp đó em sẽ làm gì
A. Im lặng
B. Nói ngay với cô
C. Gặp riêng bạn, khuyên bạn nên xin lỗi cô và lần sau không nên làm như vậy nữa
D. Về mách với bố mẹ bạn Quân
Đáp án c
vì sao quân lại nói dối mẹ và cô giáo
nếu là quân , em sẽ cảm thấy như thế nào khi mẹ , cô giáo và các bạn phát hiện ra sự thật
hỏi vì sao nhưng k có tính huống?? làm sao tl đây
Tình huống đây nhá !!
trường hợp 1 : mẹ đưa tiền cho quân mang đến trường để đóng học phí nhưng hôm nay cô giáo chủ nhiệm nghỉ ốm nên quân chưa nộp được tiền cho cô. được nghỉ sớm 1 tiết , quân và mấy bạn rủ nhau vào quán chơi điện tử . thế là một phần số tiền học phí đã bị quân sử dụng để trả tiền chơi điện tử cho cả nhóm
thời gian trôi qua ..... cô giáo chủ nhiệm nhắc quân và nhắn tin cho mẹ báo đóng học phí vì đã quá hạn . khi mẹ và cô giáo hỏi . quân bèn ns dối là số tiền để trong cặp và bị mất