Gia đình là tổ ấm, là nơi chất chứa tình yêu thương vô bờ bến. Hãy miêu tả lại một buổi sum vầy, hạnh phúc gia đình.
+ Viết bài văn:
Để bài: “Con người ai cũng có một gia đình. Nhưng gia đình chỉ trở thành mái ấm khi mọi thành viên đều cố gắng vun đắp hạnh phúc từng ngày. Vậy mỗi chúng ta cần làm gì để gia đình thực sự là nơi tràn đầy hạnh phúc, yêu thương?". Em hãy kể một việc làm cụ thể của mình góp phần vun đắp hạnh phúc gia đình.
tả lại một buổi tối sum vầy đầm ấm bên gia đình
Hôm nay, không khí gia đình em đặc biệt vui tươi và nhộn nhịp. Vì đã rất lâu rồi, cả gia đình em, gồm ông bà, bố mẹ, các cô và các bác đã tập trung đông đủ ở nhà em. Mọi người cùng nhau ăn uống, trò chuyện nhân dịp sinh nhật của bà nội của em. Kể từ Tết nguyên đán cho đến nay thì đây là lần đầu tiên cả gia đình em cùng nhau sum họp đầm ấm, vui vẻ đến vậy.
Hôm nay là ngày sinh nhật tròn bảy mươi tuổi của bà em. Đến tuổi này, nhiều bà, nhiều ông trong xóm đều tổ chức lễ chúc thọ, mừng tuổi mới và chúc ông bà sống thượng thọ, vui vẻ cùng con cháu. Nhưng bà em không muốn tổ chức linh đình, mà chỉ muốn có con cháu về đông đủ, sum vầy là được. Vì vậy mà hôm nay tất cả các bác, các cô cùng các anh, chị, em của em của em đều về đông đủ. Mọi người đều về từ rất sớm, sau đó mẹ em và các bác cùng nhau nấu ăn rất vui vẻ, bố em và các bác thì cùng nhau đánh cờ ở ngoài vườn, chị em em nô đùa vui vẻ ngoài sân. Không khí nhộn nhịp này đã lâu rồi không có ở nhà em. Không phải các bác, các cô không về thăm bà, thăm ông, mà vì mọi người rất bận, người về hôm này, người về hôm khác, nên mọi người khó có dịp tập trung đầy đủ như ngày hôm nay.
Sau khi đã chuẩn bị xong những món ăn ngon và đẹp mắt, mẹ em và các bác dọn lên nhà, đợi ông và các bác trai chơi cờ xong thì cả nhà sẽ cùng nhau thưởng thức bữa tối. Sauk hi mọi người đã tập trung đông đủ thì bữa ăn đoàn viên của gia đình em chính thức bắt đầu. Mọi người dù đông nhưng đều tập trung quay quần vào một mâm cơm, vì như thế mọi người mới có thể tâm sự, nói chuyện mà vẫn có thể nhìn thấy nhau, khi dùng bữa mọi người sẽ cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon, như vậy không khí gia đình mới thêm ấp áp, sum vầy. Ông và bà của em ngồi ở đầu mâm cơm, sau đó đến các bác, bố em và các chú rể. Dù vô tình ngồi nhưng bố và các bác em xếp theo thứ bậc từ lớn đến nhỏ dần, thực sự rất thú vị. Mẹ em, các bác gái và các cô thì ngồi bên phía bên kia mâm, còn anh chị em em thì ngồi ở phía bên này, đối diện với ông bà.
Cả gia đình hơn chục người nhưng cùng nhau quây quần vào một mâm cơm thực sự rất ấm cúng. Hôm nay, mâm cơm của gia đình em cũng đặc biệt được chuẩn bị bởi mẹ em và các bác, vì vậy mà có rất nhiều những món ăn ngon như: mực xào ớt chuông, thịt gà luộc, thịt bò xào cần tây, miến nấu lòng mề gà, giò, chả… toàn là những món ngon và là những món mà những người trong gia đình em đặc biệt yêu thích nữa. Bắt đầu bữa ăn, mọi người cùng nhau mời ông bà và cả gia đình dùng cơm. Mọi người vừa dùng cơm vừa hỏi thăm tình hình công việc và những dự định trong tương lai.
Cơm nước xong xuôi, mọi người mới quây quần trong gian phòng khách nhỏ bé và ấm cúng. Ánh đèn nê-ông tỏa ánh sáng xanh dịu. Mấy lẵng hoa bằng nhựa sáng rực lên trông y như hoa thật. Chiếc tủ li bằng gõ cẩm lai được đánh vẹc-ni láng bóng như mặt gương soi,nổi bật những đường vân như những nét hoa văn kì ảo. Phía trên, là chiếc ti vi màu mười chín inh được phủ bằng một tấm lụa xanh rêu. Đồ đạc trong phòng được xếp đặt thật gọn gàng, ngăn nắp.
Ba tôi bồng bé Thảo Ngọc vào lòng âu yếm hôn lên tóc, lên má bé. Ngọc ôm lấy cổ ba nũng nịu: “Ba! Ba có nhớ con không?”. Ba cầm bàn tay nhỏ bé của bé áp lên má mình vuốt vuốt rồi nhỏ nhẹ với bé: “Ba nhớ con nhiều nhất đấy!”. Rồi ba hỏi lại bé: “Thế Ngọc có thương ba không?”. Thảo Ngọc cười nhe hàm răng “trống hàng tiền đạo” trông thật dẽ thương, bàn tay cà cà vào chiếc cằm vừa mới cạo của ba và nói lớn: “Con thương ba nhất nhà này! Thương mẹ nhất nhà này! Và cả chị Hai nữa! Con thương cả nhà như nhau! Bằng thế này này!”. Bé đưa ba ngón tay lên, đưa qua đưa lại như chứng tỏ điều mình nói là đúng, là sự thật. Lúc này, mẹ đang đọc báo, tôi đang chơi đàn. Cả tôi và mẹ đều phải phì cười vì vẻ ngộ nghĩnh, đáng yêu của bé.
Đúng bảy giờ, tôi bật ti vi để xem tiết mục “Ngôi nhà tuổi thơ”. Tối nay có chương trình văn nghệ của các trường mẫu giáo rất hay. Bé Ngọc vừa xem vừa vỗ tay hát theo. Ba khen hát hay, bé cười tít mắt; Càng hát, bé càng rướn giọng to lên, đầu lắc qua lắc lại theo nhịp đàn. Đôi bím tóc thắt nơ hồng ngoe nguẩy như đuôi chú cún con trông thật ngộ, thật dễ thương. Ba hỏi tôi: “Tuần này được mấy điểm mười hả con? Môn nào nhiều điểm mười hơn cả?” Tôi sung sướng khoe: “Hơn tuần trước bốn điểm mười ba ạ! Nhiều nhất là môn Toán, sau đến là môn Tiếng Việt. Riêng môn Mĩ thuật con cố gắng lắm chỉ được điểm tám thôi!”. Ba xoa đầu tôi rồi động viên: “Con đạt được như thế là tốt lắm. Với đà này ba tin cuối năm con sẽ là một học sinh xuất sắc. Gắng lên nữa nghe con! Tuần sau, ba sẽ thưởng cho con cái đồng hồ có nhạc báo thức!” Tôi thầm cám ơn ba rất nhiều. Chính những lòi động viên của ba mỗi tuần đã làm cho tôi thêm ý chí và nghị lực phấn đấu trong học tập. Cứ mỗi lần về thăm nhà, ba thường hướng dẫn thêm cho tôi phương pháp giải các bài toán và cách thức viết những câu văn hay, có hình ảnh.Mẹ bưng ra một đĩa bánh kẹo, quà của ba mang về hồi chiều. Bé Thảo Ngọc thích quá vỗ tay reo: “A, kẹo ngon quá! Mẹ cho con nhiều nghe mẹ!”. Ba tôi cười tủm tỉm rồi nhắc hai đứa chúng tôi: “An kẹo xong, chị em nhớ đánh răng súc miệng kẻo sâu răng đấy!”. Rồi ba quay sang mẹ hỏi han về tình hình công việc nhà trong tuần qua. Mẹ tôi cười nhìn ba tôi đáp: “Hai đứa nó ngoan cả. Tuần này, cơ quan em hoi nhiều việc nên cũng lu bu nhưng anh cứ yên tâm, đâu rồi vào đấy cả!”. Biết mẹ ở nhà vất vả, vừa phải hoàn thành nhiệm vụ ở cơ quan vừa phải lo việc nhà nên mỗi tuần , được nghỉ hai ngày thứ bảy và chủ nhật, ba tôi thường tranh thủ về sớm để giúp đỡ mẹ. Ba quay sang tôi nói nhỏ: “Con ráng đỡ đần thêm công việc giúp mẹ. Mẹ mà ốm ra thì ba con mình vất vả đấy con ạ! Ba trông cậy vào con gái lớn của ba đấy!”. Tôi chạy đến bên mẹ rồi nói to cho ba tôi cùng nghe: “ Mẹ khỏe lắm. Chẳng có bệnh tật nào làm mẹ ốm phải không mẹ? Nhưng ba phải thường xuyên về thăm nhà đấy. Mẹ có trông ba về không mẹ?” Mẹ tôi cười, mắng yêu tôi: “Mẹ chả trông, chỉ có các con thôi!”
Tối thứ bảy tuần nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật vui vẻ và đầm ấm. Hai chị em tôi thật sự hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng tay ấm áp của ba mẹ tôi.Nhanh thật, mới đó thôi mà đã qua rồi! Mình xin chúc toàn thể đại gia đình hoc24 có một cái Tết thật đầm ấm, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu thương cùng gia đình và người thân nha!!!
- Năm qua, chúng ta đã phải trải qua khá là nhiều gian nan, khó khăn và đã vất vả rồi, đúng không nào? Mọi người cảm nhận thế nào trong những gì đã qua nè? Còn gì để hối tiếc không? Chúng ta sắp bước qua một năm mới, tràn đầy nhiệt huyết và yêu thương! Riêng mình, mình cảm nhận được rằng, năm qua (2022), là một khoảng thời gian để mình sửa đổi bản thân, cảm nhận, trải nghiệm bên ngoài và nhận ra được ý nghĩa của cuộc sống. Nếu không phiền, mọi người cùng lắng nghe câu chuyện của mình nhé!
- Vào năm trước kia (2021), khi vẫn còn học Online (do ảnh hưởng từ dịch bệnh Covid), mình vẫn chỉ là một cậu học sinh bình thường. Không điểm nhấn, không nổi bật, không cảm xúc dường như là những đặc điểm quen thuộc của mình với các bạn trong lớp. Lúc ấy, dường như mình rất ít bạn bè, ít giao lưu, ít hòa nhập với mọi người trong tập thể, nên dường như mình rất ít được biết đến. Khi đấy, lúc nào mình cũng chỉ nghĩ "Cuộc sống này đúng là một thế giới hoang tàn, chán nản". Một phần cũng do ông cố mình vừa mới mất. Ông là người duy nhất hiểu được mình, yêu thương mình, nuông chiều mình và hết mực dạy dỗ mình những điều hay ý đẹp trong cuộc sống, thế mà giờ ông lại ra đi. Mình rất buồn, và chán nản, chẳng thèm để ý tới mọi việc xung quanh. Lúc đấy, trong đầu mình tràn ngập những ý nghĩ tiêu cực. Mình nghĩ chắc đấy là ngày tận thế của mình. Nhưng đâu ai ngờ được, cuộc gặp gỡ với một người bạn trong lớp, lại là nguồn động lực cho mình vượt qua khó khăn, trở lại với con người trước kia của mình.
- Cậu ấy từng là lớp trưởng cũ của mình, rất hiền, và học rất giỏi. Cậu ấy rất sôi nổi, rất nhiều điểm nhấn nổi bật, và lúc nào cũng rất nhiệt huyết với tất cả mọi người. Ai trong lớp cũng rất quý cậu ấy. So với mình, cậu ấy hơn tôi rất nhiều điều. Mình cũng không nghĩ rằng mình có thể làm quen được với cậu ấy, nên mình cũng chỉ biết lắng nghe theo mọi người. Nhưng sau đó một thời gian ngắn, cô giáo chủ nhiệm giao cho mình chức Tổ Trưởng để quản lý mọi người. Mình thực sự rất bất ngờ. Lúc ấy, mình định từ chối nhiệm vụ này, nhưng do nhìn thấy cô giáo rất cố gắng để sắp xếp lớp ổn định hơn, mình đành im lặng nhận nhiệm vụ được dao. Và đương nhiên là mỗi sáng, nhiệm vụ của mình là điểm danh các bạn trong tổ, và báo cáo lại cho lớp trưởng. Từ đấy, mình và cậu ấy bắt đầu làm quen. Trong những thời gian đầu, mình cũng xem cậu ta như những người bạn bình thường. Mình ứng xử với cậu ta theo đúng cách của mình, khá nhạt nhẽo, nhưng cậu ta vẫn vui tươi, bắt chuyện với mình một cách khá là tự nhiên. Dần dần, mình cũng thân với cậu ta hơn, hiểu cậu ta hơn, và chia sẻ những chuyện trong lớp cùng với cậu ta. Và cậu ta cũng vậy, bọn mình rất sôi nổi, luôn vui vẻ, và hoạt động nhiệt huyết hơn trong lớp. Khi biết được chuyện của mình, cậu ta cũng rất thông cảm với mình, chia buồn cùng mình, và động viên mình nhiều hơn. Mình cũng không biết từ thời gian nào, mà cậu ta dần dần, đưa mình ra khỏi bóng tối, chiếu sáng con đường học tập cho mình, dẫn dắt mình rất nhiều. Những lúc tuyệt vọng, cậu ta luôn nói với mình một câu: " Không sao đâu, thất bại là mẹ thành công, phải có thất bại mới tạo nên thành công được chứ! Cậu không được bỏ cuộc đâu nhé! Mình tin là cậu sẽ làm được, cùng tiến lên nào!". Mọi khó khăn bên cạnh mình và cậu ta, cậu ta không bao giờ tuyệt vọng, mà ngược lại còn vui vẻ làm lại từ đầu. Mình rất đỗi khâm phục cậu ấy, luôn cố gắng gặt hái những điều tốt từ cậu ấy, cùng cậu ấy tạo dựng mọi thứ thật tốt, để tạo thành những sản phẩm mà cả 2 đứa mình nghĩ ra.Bọn mình không bao giờ thất vọng trước khó khăn, luôn đứng dậy và làm lại tất cả, dù cho nó có bị lỗi quá nhiều, dù cho nó có chưa tốt bao nhiêu, tất cả đều được chỉnh sửa dưới sự nhiệt huyết mạnh mẽ của bọn mình. Dần dần sau đó, mình cũng trở thành một người tràn đầy nhiệt huyết, luôn vui vẻ và yêu đời giống như cậu ta vậy! Mình rất vui khi sống cùng cảm giác đó, mình được các thầy cô giáo khen ngợi, được các bạn trong lớp quý mến, y như là một bản sao của cậu ta vậy! Thật sự, cậu ta là người mà mình mang ơn rất nhiều, chỉ một câu nói của cậu ta, mà đã thay đổi tất cả mọi thứ trong cuộc đời mình
- Thời gian cứ trôi, trôi mãi, và cuối cùng cũng tới ngày tổng kết. Dù không được tốt cho lắm, nhưng mình và cậu ấy đã cùng cố gắng hết sức, mình thật sự rất tự hào về ngày đó!- Mặc dù tới năm nay, cậu ấy đã chuyển đi, nhưng trong mình, cậu ta vẫn ở đây, ở mãi trong trái tim mình, soi sáng con đường tương lai, cùng mình tiếp tục bước đi, mình luôn nghĩ, cậu ta vẫn luôn dõi theo mình. Mình rất biết ơn năm vừa qua, nó chính là khoảng thời gian quý giá để mình sửa đổi, thay đổi suy nghĩ về cuộc sống, tiếp tục quãng đường còn lại phía trước cho tới cùng. Thật sự, mình rất cảm ơn cậu ta, cảm ơn thời gian vừa qua, biết ơn tất cả! Mình mong rằng, mọi người trong cộng đồng Hoc24 yêu quý này, nếu còn gì hối tiếc trong thời gian vừa qua, hãy đừng suy nghĩ nhiều về nó, và tận hưởng những thời gian quý giá trong đời mình. Sống vì ước mơ của chúng ta, đời vẫn còn dài, đừng bỏ cuộc chỉ vì một chút đau thương, khó khăn trong cuộc sống nhé!
Hôm nay, VDNam mình (Kurouba Ryousuke) và một người bạn nữa cùng với mình (NA), xin chúc các Thầy Cô, các Anh Chị CTV, CTVVIP, và các bạn thân mến trong cộng đồng Hoc24 này, một cái tết thật sum vầy, vui vẻ, tràn đầy yêu thương cùng gia đình, và hãy cố gắng sống hết mình trong năm tiếp theo!!! Happy New Year!!!
*(Gợi ý một chút về người bạn của mình nè:): tên của chị ấy có ý nghĩa với một Bầu trời xanh, vẻ đẹp hiển nhiên!!)*
- Em xin chúc mọi người ở cộng đồng Hoc24 có một cái tết thật đầm ấm, sum vầy, vui vẻ và được đoàn tụ bên gia đình!!!!!
- Năm nay là năm đầu tiên, mà em được đón tết cùng Hoc24! Em rất háo hức và hồi hộp tới giây phút này, thật đẹp biết bao!
Cảm ơn bạn rất rất nhiều. Chúc bạn một năm mới vui vẻ, có một cái tết đầm ấm bên gia đình đồng thời chúc bạn ngày càng học giỏi hơn nè
"Có 1 nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả 2, đó là hạnh phúc."
Gia đình! Hai tiếng thiêng liêng ấy có ý nghĩa như thế nào? Hãy viết đoạn văn về vấn đề trên.
Đoạn văn cơ mà bạn @Trần Đình Thiên
Gia đình là một khái niệm vô cùng quan trọng và linh thiêng trong cuộc sống của chúng ta. Đó không chỉ là một nhóm người cùng chung sống dưới mái nhà êm ái, mà còn là nơi chúng ta tìm thấy sự yêu thương, chăm sóc và nâng đỡ.
Gia đình là nơi chúng ta có thể trở về sau một ngày làm việc căng thẳng, nơi chúng ta có thể thả lỏng tâm trí và tìm thấy sự an lành. Gia đình là nơi chúng ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những kỷ niệm đáng nhớ và những thăng trầm trong cuộc sống. Gia đình là nơi chúng ta học hỏi, trưởng thành và phát triển.
Gia đình cũng là nơi chúng ta được yêu thương và quan tâm. Trong gia đình, chúng ta có thể tìm thấy sự chia sẻ, sự thông cảm và sự đồng cảm. Gia đình là nơi chúng ta có thể mở lòng, chia sẻ những suy nghĩ, những ước mơ và những khó khăn trong cuộc sống. Gia đình là nơi chúng ta có thể tìm thấy sự ủng hộ và sự động viên trong những thời điểm khó khăn.
Hạnh phúc thực sự là khi chúng ta có được cả hai, một nơi để về và những người để yêu thương. Khi chúng ta có một gia đình yêu thương, chúng ta cảm nhận được sự an lành và hạnh phúc trong cuộc sống. Gia đình là nơi chúng ta có thể tìm thấy sự bình yên và ổn định. Gia đình là nơi chúng ta có thể tạo dựng những kỷ niệm đáng nhớ và chia sẻ niềm vui cùng nhau.
Vì vậy, chúng ta nên trân trọng và yêu thương gia đình của mình. Chúng ta nên dành thời gian để chăm sóc và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với gia đình. Vì chỉ có gia đình mới mang lại cho chúng ta sự ấm áp, sự yên bình và hạnh phúc thực sự trong cuộc sống.
Gia đình, nơi bình yên chúng ta có thể quay về sau những mệt mỏi, nơi chứa chan tình yêu thương vô hạn, là nơi tất cả được chữa lành. Theo đánh giá chủ quan, mỗi thành viên trong gia đình gắn kết với nhau bằng quan hệ huyết thống, vợ chồng, nhưng nếu nhìn rộng hơn, nó còn gắn kết với nhau bằng tình yêu thương vô điều kiện. Gia đình đối với ta là nơi để mang đến và trao đi yêu thương, là ngôi trường đầu tiên chúng ta học cách làm người và học cách sống. Mỗi gia đình như một tế bào trong xã hội, nhiều tế bào tạo nên một cơ thể vận hành hoàn chỉnh. Nếu không có gia đình, ta sẽ chẳng còn nơi để về, chẳng còn nơi để yêu thương, để được dạy dỗ. Nếu không có gia đình, còn đâu một xã hội vui tươi, hạnh phúc? Ta không thể lớn lên thành ngưòi nếu không có bố mẹ nuôi dưỡng, từ bé, dòng sữa mẹ nuôi lớn ta, bàn tay cha ấp ủ che chở ta để lớn hơn, chúng ta có thể vững bước. Cũng thật khó để chia sẻ với ai một chuyện buồn, vui nếu không có anh chị em. Trong kho tàng thành ngữ và tục ngữ Việt Nam có câu "Con có cha như như nhà có nóc, con không cha như nòng nọc đứt đuôi".Vì thế gia đình là hai chữ thiêng liêng mà mỗi người trong chúng ta phải nâng niu, trân trọng. Biết hiểu thảo với cha mẹ cảm thông với mọi người.
gia đình nơi em có 1 niềm vui và hạnh phúc tả và kể lại một buổi tối xum họp
Ba là cây nên vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh……. Những bài hát về gia đình lại vang lên mang trong em những cảm xúc thật là kì là. Nay phải đi học ở cách xa nhà, em mới càng cảm nhận được, ở cùng với cha mẹ của mình có những điều đáng quý như thế nào.
Hôm nay là ngày cuối tuần được nghỉ, em lại xách cặp để trở về cạnh cha, cạnh mẹ và người em trai thân thiết của mình. Ăn cơm xong, cả nhà đã cùng nhau quây quần bên bàn nước buổi tối.
Gia đình em có bốn thành viên: cha mẹ, em và em trai của em. Cha mẹ của em là những con người hết sức tâm ly, lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Có những khi, em không ngoan nhưng mẹ chẳng bao giờ đánh em mà chỉ bảo cho em những điều hay, lẽ phải. điều đó làm cho em lại càng phải cố gắng thật nhiều để không phụ công ơn của cha mẹ.
Buổi chiều, em cùng mẹ nấu cơm. Những mớ rau ngon lành được mẹ mua, lựa chọn một cách dễ dàng. Điều đó đã làm cho bữa cơm được chuẩn bị dễ dàng hơn. Lúc hai mẹ con nấu cơm thì bố và em trai của em đang cùng nhau chơi đá bóng trong vườn. trong bếp, là tiếng nói chuyện thủ thỉ của mẹ và em. Mẹ hỏi chuyện học hành, bài vở cho tới những chuyện bạn bè của những lứa tuổi mới lớn. những điều sâu kín ấy, em thường kể cho mẹ biết vì trong lòng em, mẹ không chỉ là mẹ, mẹ còn là người bạn, người chị luôn cho em những lời khuyên vào những lúc quan trọng nhất. trong bếp là thế, còn bên ngoài thì tiếng cười nói của bố và em trai vô cùng rôm rả. Tiếng nói chuyện vang vọng khắp cả khoảng sân nhỏ. Bố và em trai đang nhạn mình là những đội bóng của nước ngoài rồi cùng nhau thi đấu. những hình ảnh đo như hòa vào cùng với buổi chiều của cả gia đình. Chuẩn bị xong bữa cơm, gia đình em cùng nhau quây quẩn bên mâm cơm và lắng nghe chương trình thời sự đàng được phát sóng. Thình thoảng bố lại nói lên suy nghĩ của mình về những vấn đề thời sự nóng bỏng, về những cuộc chiến tranh. Em trai của em thì khác. Sự lựa chọn của em trai em toàn nghiêng về lĩnh vực thể thao với những pha đấu bóng đẹp mắt và cùng nhận xét với bố em xem đội nào sẽ là đội chiến thắng. còn lại mẹ và em. Với mẹ thì mẹ thường thỉnh thoảng mới nhận xét về tin tức của các nước còn phần lớn thời gian trong bữa cơm, mẹ thường tìm và gắp những phần thức ăn ngon nhất của cả ba bố con, mẹ còn hay nhắc nhở bố con tập trung vào ăn cơm chứ không chú ý vào xem nhiều quá, điều đó sẽ làm cho mình bị đâu dạ dày. Đó quả là một căn bệnh nguy hiểm và gây ảnh hưởng cho cuộc sống của mình rất nhiều.
Sau bữa cơm, dọn dẹp xong, cả gia đình em lại ngồi bên chiếc bàn uống nước trong phòng khách. Những bộ ấm chén mới tinh được đặt bên cạnh chiếc đĩa hoa quả. Hôm nay, mẹ mua một quả dưa hấu to và đỏ. Mẹ bảo đây là quà chiêu đãi con gái về nhà. Quả thức là hạnh phúc vô cùng. Bởi dưa hấu là một trong những loại quả mà em yêu thích nhất. bố ngồi hỏi em xem chuyện học hành như thế nào, có cần bố giúp đỡ chuyện gì hay không.
Những lúc như thế này, trong lòng em lại dâng lên một niềm xúc động. Bố bảo con gái thì cần phải chú ý vào chuyện học hành sao cho sau này được thành đạt. em trai của em lúc này luôn ngoan ngoãn ngồi lắng nghe những gì mà bố nói. Bố kể những chuyện ngày xưa thời bố còn đi học. đó cũng là những kỉ niệm rất đẹp. Bổ luôn nói với chúng em rằng: điều hối hận nhất của bố ngày trước chính là việc đã không cố gắng học hết, bởi thể cho nên bố luôn cố gắng để cho hai chị em học hành. Tuy chiều con gái là thế, nhưng bố đối với em trai lại nghiêm khắc hơn rất nhiều. điều đó làm cho em cảm thật vô cùng vui sướng. không phải vì bố thiên vị ai đâu nhé. Chỉ vì bố bảo, con gái dễ nghe lời hơn, bố cũng lo lắng em trai của em mải chơi cùng các bạn mà quên đi chuyện học hành. Cho tới tận hôm nay, khi được nghe những lời tâm sự của bố, em mới cảm thấy thật là hạnh phúc và may mắn khi có được một người cha tuy ít nói, trầm tĩnh nhưng cức kì sâu sắc và một người mẹ dịu dàng, đảm đang, luôn hết long hi sinh vì chồng, vì con.
Cả gia đình quây quần bên nhau, cùng nhau tâm sự và kể cho nhau nghe những câu chuyện mà mình đã nhìn thấy, đã trải qua trong cuộc sống. tuy đó chỉ là những câu chuyện ngắn ngủi nhưng nó lại thể hiện sự quan tâm lẫn nhau trong một gia đình. Đây mới là điều đáng quý nhất trong cuộc sống mà có những khi ta mỏi mệt hay gặp những chuyện không vui thì gia đình sẽ là nơi ở bên và che chở cho ta trong suốt cuộc đời này.
#
Tham khảo:
Công việc của bố em rất bận rộn lại cách nhà rất xa nên gia đình em ít có dịp sum họp đông đủ. Buổi tối thứ bảy vừa qua là dịp để cả nhà em quây quần trò chuyện.
Vừa nghe tiếng bố ngoài cửa, chị em tôi đã cuống quýt chạy đến mở cửa rồi chưa kịp đợi bố cho xe vào nhà đã ôm vai, bá cổ bố, cu Chuột còn bắt bố bế nữa! Mẹ nhìn cảnh tượng ấy phì cười nói: “Nào, Chuột xuống cho bố rửa mặt cái đã, bố đi đường xa chắc một lắm rồi!”. Thế là Chuột tụt xuống nhưng còn phụng phịu.
Mẹ cất áo và cặp cho bố rồi nhắc bố đi tắm, nước ấm mẹ vừa pha. Lúc mẹ vào nhà thì chị em tôi đã ríu rít ngồi đoán xem hôm nay bố mua quà gì.
Khi bố xong việc cũng là lúc mẹ pha nước cam cho bố. Mẹ hỏi han bố xem công việc cơ quan tiến triển đến đâu. Trong khi bố mẹ nói chuyện, chị em tôi vui đùa tranh giành nhau những tập truyện, những gói bánh bố mang về làm quà, cả nhà trò chuyện xong, bố cùng tôi lên phòng của tôi. Bố hỏi rất cặn kẽ về tình hình học tập, xem lại những bài tôi đã học, giảng những bài tôi chưa hiểu kĩ. Bố và tôi chơi trò “bingo” giống như trong tiếng Anh. Bố ra một chủ đề nào đó, ví dụ như “mùa xuân”, tôi sẽ viết năm từ về chủ đề ấy, bố sẽ viết mười từ cũng về chủ đề này. Bố sẽ đọc mười từ của mình, nếu tôi có cả năm từ giống từ của bố thì tôi sẽ hô “bingo”. Bố và tôi chơi rất vui, hết chủ đề này sang chủ đề khác, và cũng khá nhiều lần tôi hô “bingo”. Cu Chuột phải chơi một mình thì có vẻ ganh tị. Chú ta chạy sang phòng tôi giận dỗi: “ứ ừ, con không biết đâu, bố chỉ chơi với mẹ và chị thôi, chẳng chơi với con gì cả!”. Bố vội thanh minh: “Trời ơi, xin lỗi Chuột yêu của bố. Nào, đồ chơi đâu, đưa đây bố con mình cùng chơi nào!”. Bố chơi ô tô, máy bay, người máỹ,… với cu Chuột. Còn tôi xuống phụ mẹ làm bếp. Nhân dịp bố về, hôm qua mẹ bảo tôi mua đỗ xanh, đường phèn,... vò đỗ mẹ nấu chè. Chà! Thơm quá! Mẹ thật tâm lí! cả nhà quây quần bên chiếc bàn tròn nhâm nhi bát chè đỏ xanh nóng hổi thì thật tuyệt. Cả nhà tôi trò chuyện vui vẻ, cu Chuột còn lên hát và múa những bài học ở mẫu giáo làm cả nhà còn vui hơn, tiếng cười và vỗ tay vang rộn rã!
Những buổi tối thứ bảy như thế tối không thể nào quên. Tổ ấm gia đình thực sự là nơi hạnh phúc nhất!
Gia đình là tổ ấm hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 5 - 6 câu kể về 1 buổi sum họp của gia đình em
Gia đình của các bạn thường sum họp vào những ngày nào? Còn gia đình mình thường sum họp vào ngày thứ bảy và ngày chủ nhật. Trong tất cả những ngày sum họp ấy, mình nhớ nhất là ngày sum họp khi chú Thắng mình từ hải đảo về nghỉ phép thăm gia đình.
Hôm ấy, nhà mình vui như Tết. Cả nhà thật đông. Các cô, các chú mình đang công tác, nhận được tin chú Thắng nghĩ phép đều về hết. Phải nói bà mình có khả năng tổ chức tuyệt vời. Ai trong gia đình cũng đều tham gia vào bữa liên hoan. Bà nội chỉ đạo. Mẹ mình và các cô, các thím chịu trách nhiệm nấu nướng. Ba mình và các chú chịu trách nhiệm dọn dẹp, kê bàn ghế. Mình và các em con chú tham gia quét nhà, lau bát đũa. Mọi người vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Bữa liên hoan thật thịnh soạn. Các cô, các thím thi nhau trố tài nấu nướng. Món nào cũng hấp dẫn. Trong các món ấy, mình thích nhất là món mực chiên giòn. Bữa liên hoan thật vui, thật rôm rả. Sau bữa ăn, cả nhà quây quần quanh bàn uống nước. Mẹ sai mình vào tủ lạnh lấy trái cây mà cô mình đã gọt và cắt thành từng miếng. Lúc đó, ông mình mới nói chuyện cưới vợ cho chú Thắng trong đợt nghỉ phép này của chú. Thế là không khí gia đình vui hẳn lên. Mỗi người một ý. Còn chú Thắng mình chỉ ngồi tủm tỉm cười. Là chú cười vậy thôi chứ chú nói với ông bà mình tối chú sẽ đưa bạn của chú về. Các cô chú đều sẽ ở lại đến sáng hôm sau mới về vì ai cũng muốn biết mặt bạn của chú Thắng mình mà.
Buổi sum họp gia đình thật ấm áp. Cả gia đình mình quy tụ trong sự yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Mình luôn mong có nhiều buổi sum họp như thế đấy các bạn ạ. Các bạn có mong muôn có những buổi sinh hoạt gia đình đầy ắp những niềm vui như mình không?
Gia đình em có bốn người bố, mẹ, em trai và em. Vì bố mẹ em làm việc ở cơ quan trưa không ăn cơm ở nhà do vậy chỉ có buổi tối gia đình em mới được ăn cơm cùng nhau.
Em thích cảnh gia đình ăn cơm cùng nhau bởi khi đó mọi người mới được nhìn thấy nhau sau một ngày làm việc và học tập mệt mỏi. Mẹ em là người phụ nữ rất đảm đang mẹ là người trực tiếp nấu bữa tối cho cả gia đình.
Bình thường sau mỗi giờ tan sở mẹ em lại đi vào chợ mua thức ăn về nhà tự chế biến. Mặc dù có mỏi mệt nhưng mẹ vẫn luôn nấu cơm cho gia đình và luôn ăn đúng giờ. Bữa cơm mẹ nấu rất nhiều món như cá rán, thịt xào hành, canh bí đỏ, canh cá với cà chua,…và nhiều món khác.
Mẹ em nấu rất ngon ba bố con đều ăn rất là nhiều. Và trong bữa cơm mọi người thường vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Bố hay hỏi đến việc học tập trên lớp của em và em trai em và hay hỏi điểm số ngày hôm ấy của hai chị em. Nếu ai được mười điểm sẽ được bố thưởng một món quà. Còn mẹ em hay hỏi những chuyện vặt ở lớp như hỏi về các bạn của em, hay em có mắc lỗi gì không.
Cứ như vậy cho đến hết bữa cơm. Em thấy rât vui và hạnh phúc nên em cũng ăn rất nhiều. Ăn xong mẹ là người rửa bát em hay chạy ra phụ mẹ úp bát và khi xong mọi người lại cùng nhau ra xem phim một tiếng rồi ai về phòng người đấy.
Những lúc như vậy em cảm thấy mình thật may mắn vì có một gia đình thật hạnh phúc. Em hứa với bố mẹ sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã tin tưởng và nuôi dạy.
Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc . ❣️ ❤️ ❣️
Đề 2: Viết bài văn tả cảnh gói bánh chưng vào ngày Tết.
Đề 3: Sau một ngày làm việc, học tập bận rộn, gia đình em lại quây quần, sum họp bên nhau. Em hãy tả lại cảnh sum họp gia đình đầm ấm đó.
Đề 4: Viết bài văn tả một buổi sinh hoạt tập thể mà em có dịp quan sát hoặc tham dự mà em ấn tượng nhất.
Lưu ý: Phải là văn miêu tả và phải viết đủ 2 trang giấy
HELP ME
từ văn bản mẹ tôi,cuộc chia tay của những con búp bê (Khánh Hòa),những câu hát về tình cảm gia đình hãy phát biểu suy nghĩ của em về niềm hạnh phúc được sống trong tình yêu thương của gia đình
Giới thiệu những tình cảm và suy nghĩ của em khi được sống trong tình yêu thương của những người thân trong gia đình và bộc lộ niềm thương cảm cho những ai không có được những may mắn đó thông qua việc đọc các văn bản Những câu hát về tình cảm gia đình, Mẹ tôi (Ét-môn-đo đơ A-mi-xi), Cuộc chia tay của những con búp bê (Khánh Hoài).
Bộc lộ những tình cảm và suy nghĩ của em một cách cụ thể chi tiết khi được sống trong tình yêu thương của những người thân trong gia đình và bộc lộ niềm thương cảm cho những ai không có được những may mắn đó trên cơ sở các văn bản “ Những câu hát về tình cảm gia đình”, “Mẹ tôi” (Ét-môn-đo đơ A-mi-xi), “Cuộc chia tay của những con búp bê” (Khánh Hoài).
+ Bộc lộ những tình cảm và suy nghĩ của em khi được sống trong tình yêu thương của những người thân trong gia đình trên cơ sở các văn bản “ Những câu hát về tình cảm gia đình”, “Mẹ tôi” (Ét-môn-đo đơ A-mi-xi), “Cuộc chia tay của những con búp bê” (Khánh Hoài).
- Cảm xúc sung sướng, hạnh phúc biết bao khi được sống trong tình yêu thương của cha mẹ, ông bà, anh chị em, được cha mẹ, ông bà sinh thành dưỡng dục, nâng niu chăm sóc.
- Biết ơn, trân trọng nâng niu những tình cảm, công lao mà cha mẹ, ông bà, anh chị em trong gia đình đã giành cho mình.
- Bày tỏ tình cảm một cách sâu sắc nhất bằng cách nguyện ghi lòng tạc dạ chín chữ cù lao, làm tròn chữ hiếu, anh em hoà thuận làm cho cha mẹ vui lòng, nhớ thương cha mẹ ông bà trong mọi hoàn cảnh.
- Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó.
+ Bộc lộ niềm thương cảm cho những ai không có được những may mắn đó trên cơ sở văn bản “Cuộc chia tay của những con búp bê” (Khánh Hoài).
- Cuộc đời còn biết bao nhiêu bạn sống thiếu những tình yêu thương của cha mẹ, anh em phải xa cách chia lìa như Thành và Thuỷ trong “Cuộc chia tay của những con búp bê” (Khánh Hoài) và biết bao tình cảnh éo le khác.
Kết bài.
- Khẳng định tình cảm gia đình cần thiết với mỗi con người . Vì vậy hãy quý trọng và gìn giữ.