Đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối mà vì người ta đã phải mạnh mẽ trong một thời gian quá dài
KHÓC không phải là yếu đuối...chỉ là không đủ mạnh mẽ để gạt nước mắt thôi
Bốn người cùng đi qua một cây cầu .Do cầu yếu nên mỗi lần chỉ đi đươc không quá 2 người và vì trời tôi nên phải có một người cầm đèn. Bốn người đi nhanh chậm khác nhau , với thời gian là 10 phút, 5 phút , 2 phút và 1 phút. vì có 1 cái đèn nên mỗi lược phải có người trở về đưa đèn. Khi hai người qua cầu thì tính thời gian đi của người chậm hơn. Hãy tính thời gian 4 người qua cầu, biết thời gian 4 người đi không quá 19 phút
Gọi người đi 10 phút là A
Gọi người đi 5 phút là B
Gọi người đi 2 phút là C
Gọi người đi 1 phút là D
Lần thứ nhất người A đi cùng người D mất 10 phút
Người D quay về mất 1 phút
Người D cùng người B qua cầu mất 5 phút
Người D quay về mất 1 phút
Người D đi cùng người C mất 2 phút
Tổng cộng hết 19 phút chứ mấy
Tớ làm mỏi tay mún chết,nhớ tick cho tớ đó
gọi 10 phút là A
5 phút là B
2 phút là C
1 phút là D
lần đầu D,C đi d về mất 3 phút
lần 2 B,A đi c về mất 12 phút
lần 3 C,D đi mất 2 phút
tổng công mất :3+12+2=17 phút
Nếu một ngày con đường bạn đang đi có quá nhiều nước mắt, quá nhiều cay đắng, chông gai và không có ai đủ mạnh mẽ, đủ tin cậy cho bạn mượn bờ vai để tựa vào thì bạn cũng đừng buồn và thất vọng nhé! Hay là những lúc nhìn người ta tay trong tay sánh đôi, còn bản thân mãi một mình thì cũng đừng vì thế mà tự ti, mà buồn chán bản thân mình. Những lúc ấy, xin bạn hãy nhớ đến đứa con trai là tôi bạn nhé! Một đứa ít nói như tôi đã vì bạn mà mở lòng, một đứa không dám tin tưởng người khác như tôi vì có bạn mà tôi lấy lại được niềm tin vào mọi người; một đứa lầm lì như tôi nhờ có bạn mà tôi đã cười rất nhiều; một đứa chỉ quanh quẩn một mình như tôi nhờ có bạn mà những tháng ngày học sinh của tôi đã thêm nhiều màu sắc … Vì đó mà đầu óc tôi tràn ngập hình ảnh của bạn, trái tim tôi đập liên hồi mỗi khi gần bạn, đôi môi tôi mỉm cười hạnh phúc khi nhìn bạn từ cuối lớp và trong đôi mắt tôi chỉ có bạn mà thôi. Chúc bạn sẽ hạnh phúc và thành công với sự lựa chọn của mình. Bạn sẽ mãi là người bạn “lớn” và đặc biệt trong tôi. ♥️♥️♥️
“Đế quân, tại sao mỗi khi ta cần chàng, chàng đều không có mặt chứ? Có một khoảnh khắc ta đã nghĩ như vậy. Trước đây, khi gặp nguy hiểm, chàng không xuất hiện, ta tự nói với bản thân mình, bởi vì chúng ta không có duyên phận. Thực ra những lúc đó, ta không thực sự tin vào điều đó, ta cảm thấy ta nỗ lực như vậy, ông trời cũng sẽ bị ta làm cho cảm động. Lần này, ta mới thật sự tin, nếu Trầm Diệp không tới cứu ta, ta thực sự đã chết rồi. Trước đây ta không tin là chúng ta không có duyên phận, có lẽ bởi vì chưa hoàn toàn thất vọng chăng....... Mặc dù ta cũng không phải là người yếu đuối, khi gặp nguy hiểm không có người tới cứu là sẽ chết, nhưng ta hy vọng gặp được một người mà mỗi khi ta gặp nguy hiểm liền tới cứu ta, cứu được ta rồi sẽ không tùy tiện vứt bỏ, sẽ an ủi vỗ về ta khi ta đau đớn.”
mk góp ý cho bn là bn nên viết tên truyện mà bn đăng lên nha
bốn người qua cầu.do cầu yếu nên mỗi lần đi không quá 2 người ,và vì trời tối nên phải cầm đèn mới đi dược .bốn người đi nhanh chậm khác nhau,qua cầu với thời gian tương ướng là 10 phút 5 phút 2 phút và 1 phút .vì chỉ có một chiếc đèn nên mỗi lần qua cầu phải có người mang đèn về cho những người kế tiếp .khi hai người đi cùng nhau qua cầu thì thời gian dược tnh1 với thời gian của người đi chậm hơn
Bốn người cần đi qua một chiếc cầu. Do cầu yếu nên mỗi lần đi không quá hai người, và vì trời tối nên phải cầm đèn mới đi được. Bốn người đi nhanh chậm khác nhau, qua cầu với thời gian tương ứng là 10 phút, 5 phút, 2 phút và 1 phút. Vì chỉ có một chiếc đèn nên mỗi lần qua cầu phải có người mang đèn trở về cho những người kế tiếp. Khi hai người đi cùng nhau thì qua cầu với thời gian của người đi chậm hơn.
- Người 10 phút đi với người 5 phút qua cầu, mất 10 phút.
- Người 5 phút cầm đèn quay về, mất 5 phút.
- Người 5 phút đi với người 2 phút qua cầu, mất 5 phút.
- Người 2 phút cầm đèn quay về, mất 2 phút.
- Người 2 phút đi với người 1 phút qua cầu, mất 2 phút.
Thời gian tổng cộng là 10+5+5+2+2 = 24 phút.
Đáp số:24 phút
Ê nè, cậu biết tìm lời giải và đ/s rồi sao còn hỏi làm chi.
Người 2 phút với người 1 phút đi, mất 2 phút
Người 1 phút quay về, mất 1 phút
Người 10 phút với người 5 phút đi, mất 10 phút
Người 2 phút quay về, mất 2 phút
Người 2 phút với người 1 phút đi, mất 2 phút
Tổng cộng: 2 + 1 + 10 + 2 + 2 = 17 phút
Cách của mình nhanh hơn
Con ơi! Con có ý oán hận thầy giáo con vì người đã nóng quá. Con nghĩ lại xem đã bao nhiêu lần con gắt gỏng, mà gắt gỏng với ai? Với cha con, với mẹ con là những người đáng lẽ con phải kính nể . Thầy giáo con đôi khi nóng nảy, không phải là không có cớ. Đã bao nhiêu năm, người khó nhọc dạy trẻ. Trừ một vài đứa có nghĩa và ở thủy chung với thầy, còn phần đông là những kẻ vong ân, chúng đã phụ lòng tốt của người và không nghĩ đến công lao của người. Hết thảy bọn chúng đều gieo cho thầy những mối ưu phiền hơn là những sự như ý. Một người hiền lành nhất trên trái đất này, ở vào địa vị thầy, cũng phải đâm ra tức giận. Lắm phen, trong mình khó ở, thầy cũng phải gắng đi làm vì không đến nỗi phải nghỉ, con có biết đâu! Thầy gắt vì thầy đau, nhất là những khi thầy thấy các con biết rõ là thầy yếu lại thừa cơ nghịch ngợm thì thầy đau khổ biết dường nào! Con ơi! Phải kính yêu thầy giáo con. Hãy yêu thầy vì cha yêu thầy và trọng thầy. Hãy yêu thầy, vì thầy đã hi sinh cuộc đời thầy để gây hạnh phúc cho bao đứa trẻ sẽ quên thầy. Hãy yêu thầy vì thầy mở mang trí tuệ và giáo hóa tâm hồn cho con. Rồi đây, con sẽ trưởng thành, thầy cùng cha sẽ không còn ở trên đời này nữa, lúc ấy con sẽ thấy hình ảnh thầy thường hiển hiện ở cạnh cha, lúc ấy con sẽ thấy nét đau đớn và lao khổ trên mặt thầy làm cho con phải cực lòng mặc dầu đã cách hàng 30 năm. Rồi con tự thẹn và con ân hận đã không yêu người và trái đạo với người”. (Trích Chương 23 “Những tấm lòng cao cả” của Ét-môn-đô-đơ A-mi-xi)
Câu 1. Xác định các phương thức biểu đạt của đoạn trích trên.
Trong quá trình chăm sóc cây rừng, vì sao người ta phải loại bỏ cây xấu, yếu?
Cho đoạn văn dưới:
Người bà giản dị của tôi nhưng lại có một đức tính cao cả. Từ nhỏ tôi đã sống với bà vì ba mẹ phải đi làm ăn xa để lại quê nhà quạnh hiu cùng hai bà cháu. Ở với bà tôi được dạy và học bao nhiêu điều bổ ích. Bà thường bảo "Uống nước phải biết nhớ nguồn", "Chim có tổ, người có tông và ta không nên quên đi nguồn cội của mình, nơi mà ta đã cất tiếng khóc chào đời, nơi chôn nhau cắt rúng,.." Tất cả những điều ấy làm tôi không thể nào quên và nó đã theo tôi trong suốt cuộc đời.
Đoạn văn trên có sử dụng yếu tố nghị luận không?
A. Có
B. Không