. Hạnh phúc …
thì chẳng được bao lâu
Mà nỗi đau ….
thì in sâu chẳng thể xóa !
Chia tay một người mà mik yêu thương là điều rất khó
Nhưng... Hạnh phúc đã muốn bay đôi tay làm sao giữ
Càng nắm thì càng đau thoy thì...để mất nhau nỗi đau r cg sẽ hết. (T_T)
Hạnh phúc giống như một quả cầu pha lê từ trên trời rơi xuống. Nó vỡ thành nhiều mảnh. Và mọi người bắt đầu tìm kiếm những mảnh vở cho riêng mình. Có người thì nhặt được rất nhiều. Nhưng có người thì chẳng có gì cả...Không ai có thể nhặt được hết những mảnh vỡ của quả cầu hạnh phúc. Bạn cũng có thể có một vài mảnh...nếu như bạn cố gắng...
Tình yêu đến với anh quá vội vàng
Rồi ra đi trong phút chốc bàng hoàng
Giọt nước mắt anh đã rơi rơi rất nhiều
Em cứ đi đi giờ anh đã hiểu.
Giờ níu kéo chúng ta cũng chẳng là gì
Thời gian hạnh phúc thật ngắn rồi biệt ly
Mọi chuyện không như mình hay nghĩ suy
Đến quá bất ngờ biết trách ai bây giờ.
[Chorus:]
Tình yêu là thế luôn khiến tim mình mệt
Yêu quá để giờ con tim quặng đau mỗi khi đêm về
Hạnh phúc đâu dễ kiếm được một người yêu thương
San sẻ những chuyện tơ vương trong cuộc sống bình thường.
Chẳng ai là muốn chọn nhầm một người mình yêu
Hạnh phúc chẳng được bao nhiêu chỉ thấy đau khổ nhiều
Giờ đã kết thúc anh chúc em được an vui
Êm ấm bên cuộc tình mới đến suốt trọn cuộc đời.
⛅️ hôm nay tôi lười 💢 💔 Lười đến nỗi 💢 không muốn cười 💋 cũng chẳng muốn khóc 💘
💮 Điều mạnh mẽ nhất là 🍁 đừng để ai biết mình buồn ♛
🔰 Em yêu anh ❤️ với vận tốc không phanh 💨 🔰Dù mong manh 🍁 nhưng với em anh là tất cả 🌏
💢 Nỗi buồn không đáng sợ 😓 💢 Nó chỉ đáng sợ 💦 khi trở thành thói quen 👣
💨 Yêu thương đó❤️ phải chăng là giả vờ 😐 Hạnh phúc hờ 💢 thì giữ được bao lâu 💔 💔 💔 💔 💔 💔
- 🔥 Nắng tắt mưa tan em lang thang trước gió . Hạnh phúc đó sao chẳng thuộc về em 💋
- Cứ làm ác quỷ mà sống thật với bản thân . Còn hơn mang bộ mặt thiên thần mà tâm hồn dơ bẩn 😇
- 🔥Nếu tình cảm cho đi mà nhận được . Thì đâu tồn tại hai chữ " đơn phương " 🐾
-🔥 Anh đâu còn bé mà tránh né sự thật . Em đâu phải lật đật để anh giật rồi vứt 👆
- 🔥Chúng ta có một cơ hội để đi ngang qua cuộc đời nhau , để lại trăm thương nhớ , ngàn nỗi đau rồi về 🎃
Hãy tả lại tâm trạng của bạn lúc cô đơn
mk tả trc nè:
Tuyết giá buốt xóa hết dấu chân kia
Chỉ còn riêng tôi...với nơi này
Một nơi mang cô đơn..với nỗi buồn
Nữ hoàng nơi ấy...chính là tôi!
Rồi từng cơn gió kêu gào xuyên qua trái tim băng giá
Không thể trông chờ ai
Bao đớn đau mệt nhoài
Từng sợ không may...mọi người sẽ biết
Không được yếu đuối..buồn kia sẽ trôi nhanh
Từng điều không hay...mình từng chôn sâu
Chẳng thể giấu mãi..!
Hãy bước đi
Qua rồi, buồn phiền giờ tan mau
Hãy bước đi
Chẳng lo chi, cuộc sống riêng tôi
Chẳng quan tâm..mọi người sẽ..nói những gì
Dẫu bão giông ngập tràn
Thì sao? Lo phiền âu sầu chi chẳng ích gì
lm hộ mk nha, thơ thek này cx đc
Sẽ có những khoảnh khắc, chúng ta chợt nhận ra mình thật cô đơn giữa dòng đời này, chán nản, chơi vơi, mọi thứ xung quanh trở nên xa lạ. Đấy chính là cảm giác mang tên cô đơn. Cô đơn khi một mình chênh vênh. Nhưng có lẽ, cô đơn nhất là khi đứng giữa một biển người ta vẫn cảm thấy....lạc lõng...và cô độc... một mình. Những lúc này, hãy bình tâm lại và đọc những stt, câu nói hay dưới đây chắc hẳn nó sẽ giúp bạn vượt qua cảm giác cô độc này.
1. Chỉ là bỗng dưng em thấy cô đơn
Giữa phố xá thênh thang đông như hội
Dòng người ấy vẫn bước qua rất vội...
Một nửa cuộc đời ta để lại nơi đâu?
2. Giá như..
Có ai đó hiểu cuộc sống của tôi. Để biết rằng nó chưa bao giờ ổn. Luôn luôn cần một ai đó ở bên. Nắm lấy tay mỗi khi tôi gục ngã. Cùng chia sẻ, tiếp cho tôi nghị lực. Một cái ôm giúp tôi thêm vững bước. Và biết rằng mình vẫn được yêu thương...!
3. Em mệt lắm khi em nói mà chẳng ai nghe, em buồn mà không ai thấu, em cô đơn mà không thể có một người ở bên.
4. Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn.
5. Càng ồn ào, người ta càng cô đơn, càng đông đúc chung quanh ta càng đơn độc. Bởi có những tâm hồn không ai chạm thấu được.
6. Nhiều lúc người ta cô đơn
Không phải vì không có bạn bè hay người thân bên cạnh
... mà đơn giản là trong lòng không có ai để hướng về
7. Cô đơn là… khi nước mắt trực trào ra, chẳng một chiếc khăn chìa đến…
Cô đơn là… giữa bộn bề cuộc sống, ta không tìm được bến lặng…
Cô đơn là… khi có được vô vàn niềm vui, chợt nhận ra không có người chia sẻ…
Cô đơn là… khi những nỗi buồn được ”thốt ra”, chợt nhận thấy chẳng có một người ”lắng nghe”…
Cô đơn là… giữa hơi ấm của gia đình, ta không tìm được sự đồng cảm…
Cô đơn là… giữa muôn ngàn cặp mắt chăm chú dõi theo ta, ta không bắt gặp được một ánh mắt chân tình…
8. Rất lâu không hề thích ai, rất lâu không hề yêu ai, dần dần quen với cuộc sống chỉ có một mình. Lẽ tự nhiên càng quen thuộc, càng tạo thành bản năng từ chối cuộc sống của hai người. Vốn dĩ không phải không gặp được người phù hợp, mà là có gặp đó, nhưng bởi đơn độc quá lâu, ngay cả dũng khí đi thích một người cũng không có, thì để yêu một người lại càng khó khăn biết bao nhiêu. Người như vậy, không phải đối với tình yêu không tin tưởng, mà là rất sợ bị tổn thương.
9. Càng lớn tuổi dần, tôi càng sợ ồn ào quanh mình.
Tôi thu mình vào một góc, cất kín tâm tư của mình vào một thế giới riêng.
Và tôi dần dần sợ những mối quan tâm hời hợt, những mối quan hệ xã giao.
Tôi kì lạ và tôi lập dị.
10. Cà phê uống một mình thật đắng.
Giường nằm một mình thật lớn.
Phòng ở một mình thật trống trải.
Cảm giác chỉ có một mình, thật chênh vênh
11. Lời cầu nguyện: chìa khóa của ban ngày và ổ khóa của ban đêm.
12. Cho tới khi phải chịu đựng trong bóng tối, không ai biết buổi sáng sẽ ngọt ngào và đáng quý với trái tim và đôi mắt mình như thế nào.
13. Có lẽ chỉ khi màn đêm buông xuống, một chiếc giường, một tấm chăn ấm áp cùng một giấc mơ đẹp, mới có thể an ủi được cuộc sống mỗi ngày đều có quá nhiều chuyện không như ý của chúng ta.
14. Nhìn một người yên bình chết đi khiến chúng ta nghĩ đến sao băng; một đốm sáng giữa triệu đốm sáng trên bầu trời mênh mông, bừng lên trong khoảng khắc chỉ để mãi mãi biến mất vào bóng đêm bất tận.
15. Tôi quá yêu những vì sao đến nỗi chẳng thấy sợ hãi đêm đen nữa.
Cuộc sống bắt đầu vào đêm.
16. Đêm là nửa kia của cuộc đời, và là nửa tốt đẹp hơn.
17. Tôi thích màn đêm. Không có bóng tối, chúng ta sẽ chẳng thể thấy được sao trời.
18. U sầu làm sao những âm thanh trong đêm đông, khi vắng bóng một người mà ta thương mến…
19. Đừng vì quá cô đơn mà nắm nhầm 1 bàn tay
Đừng vì quá lạnh mà vội ôm 1 bờ vai
Học cách sống vô tư
Học cách biết chịu đựng
Học cách giữ hạnh phúc
Và từ bỏ những thứ sẽ chẳng bao giờ là của mình!
20. Có bao giờ
Khi bạn viết 1 Status thì…
1% là để giải tỏa cảm xúc, tâm trạng của mình…
99% là để xem có bao nhiêu người và CMT Status ấy…
Và quan trọng là…
Chờ đợi 1 người “ĐẶC BIỆT” có Status của mình hay không?
21. “Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn phải chia xa. Khi bạn yêu một ai đó và đã làm tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi. Bởi vì nếu đó là tình yêu đích thực thì chắc chắn nó sẽ trở về với bạn”.
22. Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ cười
Giả vờ không nghĩ, giả vờ thôi
Giả vờ vui khi đang buồn đang tủi
Giả vờ cười khi nước mắt đang rơi
Giả vờ quên trong khi đang rất nhớ
Giả vờ hết yêu trong lúc vẫn yêu nhiều …
23. Sẽ thật đau…
Khi phải buông tay một người mình muốn giữ.
Nhưng thật đắng..
Khi cứ cố gắng níu giữ một người đang muốn buông tay
24. Ai đó bảo người hay cười một cách vô cớ hoặc không có gì để cười mà vẫn cười là người đó đang cô đơn.
25. Cô đơn là khi không có ai để trò chuyện. Siêu cô đơn là khi có rất đông người xung quanh nhưng vẫn không nói chuyện cùng nhau.
26. Cô đơn trong cõi lòng mà cứ ảo tưởng cái diễn ra trước mặt để làm gì để rồi càng cô đơn.
27. Đau khổ nhất là khi yêu ai đó, thương ai đó mà không thể ở bên, không thể nói ra nỗi lòng của mình với người ấy.
28. Người ta thường nghĩ một mình sẽ khiến bạn cô đơn… Nhưng tôi không nghĩ điều đó đúng. Khi xung quanh bạn toàn những người tồi tệ mới là điều cô đơn nhất thế gian này.
29. Chỉ muốn được ôm ai đó mỗi khi buồn. Và ai đó ôm mỗi khi vui thôi. Đơn giản vậy mà khó thực hiện được.
30. Tôi không muốn nói những câu vớ vẩn đại loại như: “mình có ế suốt đời cũng chẳng sao”, chỉ cảm thấy mình sẵn lòng chờ đợi, bởi vì mình độc thân.
31. Bỏ số tiền lớn mua một món ăn ngon, muốn ăn cùng ai đó mà chẳng biết gọi cho ai.
32. Lỡ chúng ta độc thân cả đời, trên bầu trời không còn sao sáng, giữa mây mù không còn những giọt mưa.
33. Thời điểm đó anh một mình, em một mình, chúng mình vô tình va phải nhau thế là đi chung một đoạn.
34. Tôi lạc quan giữa đám đông, nhưng khi một mình thì lại không. Cố tỏ ra là mình ổn nhưng bên trong nước mắt là biển rộng.
35. Độc thân không có nghĩa là không tốt mà là do anh không đủ tốt để có em thôi.
36. Một mình không có nghĩa chỉ riêng mình họ ở góc nào đó. Mà ở một khung trời nọ, có họ, có bạn họ, có rất nhiều người xung quanh họ cùng trò chuyện, hàn huyên với họ nhưng tận sâu bên trong họ, sau lớp mặt nạ kia là một tâm hồn lẻ loi, cô độc, không ai có thể hiểu được…
37. Sống 1 mình cũng tốt, cười nói những ngày vô tư
Làm những điều mình thích, đến những nơi mình muốn
Ăn bao nhiêu món quen thuộc, yêu đời tự do…
38. Chỉ là đôi khi giữa dòng người tấp nập em cũng cảm thấy mình lạc lõng đến nhường nào!
39. Im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương mà là đã không còn biết nên phải làm gì với tình cảm đó ngoài việc im lặng ngắm nhìn.
40. Vâng, em biết lúc nào cũng là đợi chờ mà... mưa thì cũng đã rơi rồi... thế sao lòng em vẫn buồn nhỉ?
41. Con gái mạnh mẽ quá cũng không nên. Đôi lúc cần phải yếu lòng, cần một chỗ dựa
Nhưng thôi, yếu lòng cho ai xem, rồi biết dựa vào ai.
42. Học cách kiên cường, một mình vẫn sống thật tốt, vui cười cho mình xem… Khóc cho mình nghe.
43. Người ta đã không còn quan tâm em nữa. Thì sao em phải muộn phiền… cứ quay về như trước đây em sống vô tư vô lo. Khi đôi tay họ đã không còn muốn nắm tay em nữa, em có cố gắng thế nào thì cũng phải buông thôi em à. Hãy học cách chấp nhận và bước tiếp đừng nhìn về quá khứ… cuối cùng em sẽ hiểu tình yêu không phải là tất cả. Cuối cùng em chỉ muốn an yên.
44. Trong lòng mỗi người đều có nhiều cách cửa , những đau buồn suy nghĩ. Đôi khi không cần thiết phải mở toang cho mọi người cùng thấy.
45. Tự dưng thấy chán, tự dưng thấy cô đơn, tự dưng thấy mình thật nhỏ nhen, tự dưng muốn biến đi đâu đó thật xa…
46. Đủ thứ mọi chuyện cứ len lõi vào tôi ! Muốn tịnh tâm ở một nơi nào đó thật yên tĩnh và quên đi những suy nghĩ lo toan trong cuộc sống
47. Tôi không cho phép mình được yếu đuối… Bởi tôi biết, dù có mệt mỏi cũng không thể tựa vào đâu được… Vậy nên tôi buộc mình phải mạnh mẽ, để còn vượt qua giông bão của Sài Gòn… Có đáng sợ đến đâu đi nữa, rồi cũng sẽ qua… Mình làm được mà!
48. Đừng sợ hãi nỗi cô đơn. Hãy cứ tận hưởng nó. Vì biết đâu sau này đó lại là khoảng thời gian tự do nhất của bạn.
49. Trên đời chẳng ai tránh được điều gì và trên đời này chuyện quái gì cũng có thể xảy ra =)))) Nhịn người ta một lần chỉ sợ sẽ phải nhịn cả đời.
50. Mọi chuyện lại trở lại từ đầu ! Con đường đi càng ngày càng dài thêm, chẳng thấy đâu là nơi mình cần đến…
51. Một mình, chán hay không cũng là do bạn. Nếu bạn quá rảnh, bạn sẽ cảm thấy cô độc. Khi bạn bận rồi thì vẫn là cô đơn đấy, nhưng ít ra chẳng bao giờ đến mức phải bấu víu một thứ tình cảm nửa vời. Một mình vẫn ổn
52. Công nhận là cái khoảng thời gian chẳng thuộc về thằng nào hết ấy, là khoảng thời gian thoải mái, tưng tửng nhất, xinh nhất, dù thỉnh thoảng có buồn có chạnh lòng mỗi khi đi đường thấy chúng nó có đôi có cặp trong khi cứ mình ta nắm tay ta, hay vô tình nhớ về 1 thứ gì đó của trước kia.
53. Một mình ổn mà, thích mà. Muốn làm gì làm. Chỉ cần bận một chút là quên cô đơn luôn. Đến khi nào có người thực sự muốn yêu mình, lúc đó rồi tính sau. Đời có bao lâu mà hững hờ.
54. Nỗi buồn lớn nhất khi lúc nào cũng phải tỏ ra mình là người đang hạnh phúc. Nỗi đau lớn nhất là luôn phải cố gắng mỉm cười
55. Khi hạnh phúc nhất tôi một mình, lúc cô đơn nhất tôi vẫn một mình, lúc tuyệt vọng nhất tôi vẫn một mình…. Cô đơn thành thói quen rồi.
56. Tôi có một người để yêu, những người bạn để thương, những mối quan hệ để làm việc, nhưng tôi – vẫn – chỉ – là – người – cô – đơn – với – hạnh – phúc – một mình!
57. Cô độc nhất không phải là một mình, mà là một mình đi tìm kiếm “một mình” khác.
56. Rồi một ngày, khi con người ta thèm được yêu, họ cố chấp đến lạ thường. Họ cứ gìn giữ cho cái cố chấp ấy ngày một lớn, họ may mắn được biết trước một điều nhưng cố tình lơ đi, dẫu biết đau nhưng vẫn muốn đạt được. Lỗi chẳng phải ở họ, cũng chẳng phải thứ tình yêu điên rồ ấy, thật kì lạ…
59. Mệt đến mức muốn bật khóc, có cảm giác một mình phải chống chọi với cả thế giới.
60. Cảm thấy cô đơn giữa dòng đời là một chuyện rất bình thường. Chỉ là những bình thường đó đôi khi cứ lặp đi lặp lại đến bất thường. Buồn ghê.
61. Vì em là cô gái nhỏ nhắn đã quen sống với những khó khăn quen sống với những buồn tủi đường đời chông chênh đầy ấp lo lắng.
62. Muốn được nhiều người quan tâm chú ý nhưng sự ồn ào, xô bồ và tọc mạch lại khiến bản thân trở nên bất an và rồi chạy trốn. Muốn có nơi chốn để thuộc về, được ai đó yêu thương, si mê, bảo vệ nhưng nhiều khi lại thấy việc “gắn kết 1-1” với một người thực là cực hình. Thích được một mình thưởng thức nỗi cô đơn nhưng có khi lại choàng dậy bật khóc vì cảm giác trống rỗng cô độc giữa đêm.
63. Tôi chỉ muốn có một không gian cho riêng mình, được nghe đi nghe lại loại nhạc Ireland, đọc truyện Kinh Thánh, xem gương mặt gian trá nhưng cũng rất ngây thơ của Châu Tinh Trì. Hoặc nằm trên giường ngắm vệt nắng nhảy múa trên tấm rèm cửa sổ.
64. Mình thì nấu ăn, con mèo thì ngồi liếm láp chân cẳng cạnh cửa sổ. Quạt thì lúc lắc qua lại mà mồ hôi vẫn rịn ra. Cái ngày mà nhìn cái màu vàng khè của nắng ngoài cửa sổ đã chẳng muốn làm gì. Mình nhận ra là không thích nấu ăn một mình. Vừa phải nấu vừa phải dọn, có ngon thì cũng chẳng có ai khen lại tự gật gù.
Cha, Mẹ là người nuôi nấng chúng ta trưởng thành, người đã chăm sóc dạy bảo chúng ta. Trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng có một người cha và một người mẹ. Nhưng trong khi chúng ta đang sống rất hạnh phúc thì có người người trạc tuổi ta đây bị cha mẹ bỏ rơi, hoặc bị mồ côi cha hoặc mẹ hoặc mồ côi cả cha lẫn mẹ. Những người hạnh phúc như chúng ta bây giờ thì ai có thể hiểu được nỗi đau đó. Vì vậy, hãy đặt mình vào hoàn cảnh ấy, hãy viết ra một bài văn nói lên cảm xúc của mình. Từ đó kết luận lại cha, mẹ có vai trò gì trong cuộc sống của chúng ta và không bao được trêu chọc những con người bị mồ côi cha mẹ. Hãy biết thương cảm cho họ và giúp họ vượt qua nỗi đau thương này.
Bn vào Link này tham khảo nhé . Câu hỏi của Trần Tuệ San - Ngữ văn lớp 7 | Học trực tuyến
# MissyGirl #
hông phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha, người ta luôn ví công lao của người tựa non cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.
Cha trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm, nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".
Tuy nhiên, liệu có ai đủ dũng khí để nói 3 tiếng: "Con yêu cha"? Bạn có nhớ rằng đã bao lâu rồi mình chưa trò chuyện cùng cha? Đã bao lâu rồi bạn chưa được nghe những lời dạy dỗ từ cha? Tóc cha đã điểm thêm vài sợi bạc, bạn có kịp nhận ra?
Càng trưởng thành, khoảng cách của chúng ta và cha càng lớn dần. Thậm chí, những câu hỏi han thông thường bỗng trở nên gượng gạo, những cuộc gọi cũng dần thưa thớt và vội vã..
CHA LUÔN YÊU CON THEO CÁCH HOÀN HẢO NHẤT
Nhắc đến một người cha hoàn hảo điển hình, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ ngay đến David Beckham. Bên cạnh việc là siêu sao bóng đá, ông hoàng của những hợp đồng quảng cáo triệu đô, Beckham còn được mọi người ca ngợi hơn cả bởi tình yêu dành cho các con: Brooklyn, Romeo, Cruz và Harper.
"Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Như hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi. Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi.
Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất.
Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều "Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán.
Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy". Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì?
Từ truyện cổ tích Tấm Cám anh chị suy nghĩ gì về con đường để đi đến hạnh phúc trong cuộc sống?
Bài làm
Hạnh phúc – điều mà mỗi con người trong chúng ta đều muốn có được. Mỗi người đều đặt cho mình một khái niệm riêng về hạnh phúc. Hạnh phúc có phải chăng là cái đích đến cuối cùng để ta vươn tới ?
Qua câu chuyện cổ tích Tấm Cám, ta thấy được niềm hạnh phúc của cô Tấm. Phần đại đa số người cho rằng: Tấm được làm Hoàng Hậu, làm vợ vua là hạnh phúc. Để có được điều đó, Tấm phải trải qua rất nhiều khó khăn, thử thách, nhưng bằng ý chí kiên cường, phẩm chất tốt đẹp Tấm xứng đáng có được hạnh phúc ấy.
Người ta định nghĩa hạnh phúc là một đích đến mà người ta đặt ra rồi cố gắng để đạt được, dẫu có nhiều khó khăn, nhưng không vì thế mà mờ đi ý chí.
Như cô Tấm, hành trình đi đến hạnh phúc gian nan vô cùng, mặc cho bị mẹ con Cám hại rất nhiều lần, nhưng Tấm vẫn giành được tình cảm của nhà vua bằng những lần hiện thân của mình. Mặc cho: Tiếng hót chim Vàng Anh chẳng có ý nghĩa gì với trái tim những con người dã thú đầy máu độc; bóng xoan đào rợp mát nào xoa dịu được lòng dạ ganh ghét đầy đố kỵ; tiếng khung cửi giòn rã lại càng làm cho những trái tim gai góc sùng sục bạo tàn. Nhưng cái thiện càng bị áp bức, dồn đuổi đến đường cùng thì lại càng đấu tranh, vùng dậy đòi lại công bằng cho mình. Vì đấu tranh không biết mệt mỏi, nên cuối cùng Tấm đã đạt đến hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc không nhất định cứ phải là một đích đến. Có người từng nói: " Hạnh phúc không phải là một điểm đến, mà là hành trình chúng ta đang đi."
Không nhất định Tấm là vợ vua mới là hạnh phúc, mỗi bước đi trên con đường đời của Tấm, cũng đã là hạnh phúc. Tấm được sinh ra đó đã là một hạnh phúc, mặc dù cha mẹ Tấm mất sớm, Tấm phải sống với mụ dì ghẻ cay nghiệt, nhưng vì thế, Tấm mới trở thành một cô gái đảm đang, kiên cường, biết nhẫn nhịn… Cám suốt ngày được nuông chiều nên đâu thể có được những đức tính tốt đẹp như vậy! Khi được giao đi bắt tép, mặc dù Tấm bị Cám lừa đi giỏ tép mà mình đã bỏ công sức ra bắt được. Nhưng bù lại, Tấm lại được Bụt tặng cho con Bống. Tấm hạnh phúc vì từ nay đã có Bống làm bạn, chia sẻ buồn vui…
Nếu như Tấm cứ nghĩ đến nỗi buồn, không biết nắm bắt những niềm vui, thì liệu rằng Tấm có thể lấy được những hạnh phúc nhỏ nhoi, bình dị ấy không?
Nếu bản thân ta lựa chọn gắn kết với nỗi buồn mà không can đảm nắm lấy niềm vui thì chúng ta mãi mãi chẳng thể nào thấy được cái gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc đâu phải điều xa lạ, Đội khi chỉ cần liếc nhìn mọi thứ xung quanh cũng đủ bất giác để ta hé một nụ cười.
Tấm bị mẹ con Cám hại chết hết lần này đến lần khác, nhưng Tấm không vì thế mà chịu thua. Tấm vẫn dựa vào những hiện thân về bên cạnh nhà vua, hết lần này đến lần khác giành được tình yêu thương của nhà vua. Và hạnh phúc hơn nữa, khi Tấm sống ở nhà bà lão bán nước, được bà yêu thương như con gái ruột, sống cuộc sống yên bình hạnh phúc, không phải chịu sự đọa đày của mẹ con mụ dì ghẻ. Cái kết là Tấm được trở về làm vợ vua là niềm hạnh phúc to lớn, viên mãn nhất!
Cám cũng được làm vợ vua, đấy cũng là hạnh phúc của Cám. Nhưng hạnh phúc ấy có được là do mưu mô, toan tính, không từ thủ đoạn mà thực hiện được. Hạnh phúc như thế liệu có thể thật sự lâu dài? Cám là vợ vua nhưng không có được tình cảm của vua, như thế còn gọi là hạnh phúc nữa không? Hạnh phúc của Cám, mãi mãi chỉ là thế thân, là dự bị thôi!
Hạnh phúc thật sự, là khi nỗ lực hết mình vào những điều mình đang làm, không phải dựa vào thủ đoạn mà thực hiện được. Khi hoàn thành được mục tiêu của mình và đó cũng là lúc cuộc sống trở nên có ý nghĩa và mục đích.
Hạnh phúc không phải là một đích đến, ta nỗ lực để đạt được nó. Nhưng, hạnh phúc đơn giản hơn thế, trên con đường đạt tới hạnh phúc lớn, có những hạnh phúc bé nhỏ bình dị mà ít người quan tâm đến.
Ta đặt ra một mục tiêu rồi nỗ lực để đạt đến mục tiêu đó. Ta hạnh phúc khi nỗ lực của mình được đền đáp. Nhưng mấy ai để ý đến những niềm vui bé nhỏ luôn đi song hành trên con đường hạnh phúc ấy? Trong quá trình ta nỗ lực, ta có được những lời động viên của bạn bè, có người thân luôn ở bên tiếp sức khi chúng ta mệt mỏi, nản chí, hay thất bại…để ta có được sự tự tin, ý chí, để có thể gặt hái được " quả ngọt "
Nhưng luôn có những người, luôn chìm đắm trong buồn bã ủ dột, than vãn khi sinh ra trong ra đình nghèo khó. Người ta chỉ biết than thân trách phận, mà không biết rằng, cuộc sống có biết bao người sinh ra cơ thể không được nguyên vẹn như người khác, họ vẫn nỗ lực, vẫn cố gắng sống, họ vẫn có được niềm hạnh phúc của riêng mình. Người ta buồn vì số phận cơ cực, nhưng mà sinh ra nghèo khó không phải lỗi của họ, sống và chết đi trong nghèo khó, mới là lỗi của họ..
Trên con đường đời chúng ta đi có rất nhiều cái đích hạnh phúc mà ta muốn hướng đến. Nó không phải là điểm đến cuối cùng, cũng chẳng phải nơi cuộc đời mình dừng lại.
Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng đạt được cái đích mà ta đã đặt ra. Cuộc sống luôn bị quay cuồng bởi các thách đố, các đòi hỏi và yêu cầu. Tốt nhất ta nên nhận thấy rằng, hiện tại là thời gian hạnh phúc của mình mặc dù cuộc sống đầy rẫy những khó khăn và muộn phiền.
Nguồn: vietvanhoctro
Mai thi rùi chúc các bn thy tút nha! ai là nữ 2k6 kb nha, à khoan, lm BFF lun nha!
Tuyết giá buốt xóa hết dấu chân kia Chỉ còn riêng tôi...trên con đường Một nơi mang cô đơn..với nỗi buồn Nữ hoàng nơi ấy...chính là tôi! Rồi từng cơn gió kêu gào xuyên qua trái tim băng giá Không thể trông chờ ai Bao đớn đau mệt nhoài Từng sợ không may...mọi người sẽ biết Không được yếu đuối..buồn kia sẽ trôi nhanh Từng điều không hay...mình từng chôn sâu Chẳng thể giấu mãi..!
đề bài: tả tâm trạng của bn luk cô đơn
văn nha
Chúc bn thi tút !!
( Đag ôn bài nên k nghĩ za zăn để tả => Mog bn thông cảm =))
~ Thiên Mã ~