Lập bảng thông tin về tiểu sử một số nhà thơ, nhà văn Việt Nam nổi tiếng cần nhớ? (Tố Hữu, Xuân Diệu, Ngô Tất Tố, Nam Cao, Trần Đăng Khoa,..)
(*Giới hạn: Chương trình trung học cơ sở)
Bài thơ "Bầm ơi" do nhà thơ nào sáng tác ?
Tố Hữu
Hoàng Trung Thông
Trương Nam Hương
Trần Đăng Khoa
HÌnh như nhớ là (tố hữu )trời ơi giờ tìm nhớ lại tên tác giả như một cực hình =))
Cảm nhận của em về người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng tám năm 1945 . Thông quá đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" của nhà văn Ngô Tất Tố và truyện ngắn "Lão Hạc" của nhà văn Nam Cao
Cảm nhận của em về người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng tám năm 1945 . Thông qua đoạn trích " Tức nước vỡ bờ" của nhà văn Ngô Tất Tố và truyện ngắn " Lão Hạc" của nhà văn Nam Cao
Em tham khảo:
Trước cách mạng tháng Tám, người nông dân chịu rất nhiều những bất công, chà đạp, sống trong cảnh một cổ hai tròng bị đọa đầy, khó khăn. Nhưng mặc dù gặp nhiều đau khổ, bất hạnh, người nông dân trước cách mạng tháng Tám vẫn giữ trọn những phẩm chất tốt đẹp của mình. Qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” (Trích Tắt đèn- Ngô Tất Tố) và truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao, ta thấy rõ điều đó.
Trước cách mạng tháng Tám, số phận của những người nông dân thấp cổ bé họng gần như rơi vào tuyệt vọng bởi sự chà đạp bất công của những tên “cai trị” hống hách, ngang ngược, lộng hành, vô nhân tính thêm vào đó là một xã hội tù đọng, đẩy tình cảnh của những người ngông dân nghèo rơi vào bế tắc. Đó là bế tắc đến mức phải bán chó, bán cả con để đủ nộp tiền sưu cho một người đã chết của gia đình chị Dậu, đó là bế tắc phải bán con chó mình yêu quý vì hoàn cảnh túng quẫn. Thế nhưng, những người nông dân ấy không vì hoàn cảnh trớ trêu mà cho phép bản thân mình mất đi những phẩm chất đáng quý vốn có của mình.
Trong đoạn trích “Tức nước vỡ bờ”, vợ chồng chị Dậu phải chịu nhiều những chèn ép bất công của quan lại, chính quyền khi mà không có tiền đóng thuế thân cho người em chồng đã mất từ năm ngoái. Cuộc sống hai vợ chồng chị đã khó khăn nay lại càng khó khăn hơn bao giờ hết bởi gia đình đông con lại mất mùa, tiền ăn còn không đủ lại còn chịu đủ mọi thứ thuế trên đời. Chồng chị thì bị đánh đập, bắt bớ khiến cho sức khỏe hao mòn, trên đôi vai nhỏ bé của chị phải gánh không biết bao nhiêu gánh nặng. Thế nhưng, sự dịu dàng, đảm đang của một người phụ nữ trong gia đình không hề mất đi mà còn sáng hơn bao giờ hết. Tình yêu thương chồng của chị thể hiện qua cách mà chị chăm chồng ốm, sự ân cần, dịu dàng chăm lo, lo lắng cho bệnh tình của chồng. Dù là khi tình cảnh gia đình đang rất khó khăn, sự ân cần mà chị dành cho chồng vẫn đầy tràn như vậy, dành tất cả những gì tốt nhất cho chồng, cho con. Thậm chí, khi cai lệ muốn trói anh Dậu trong lúc mà anh đang ốm đang, chị không màng mà chống đối lại cai lệ để bảo vệ chồng.
Còn trong truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao, gia cảnh Lão Hạc cũng rơi vào bế tắc khi mất mùa liên miên, sức khỏe lão lại yếu không thể đi làm công như trước mà lão lại không muốn ăn vào mảnh vườn mà lão để lại cho con. Lão bán đi con chó mà cậu con trai mua cho, con chó chính là người bạn duy nhất của lão và lão sống trong hoàn cảnh thiếu thốn chỉ để giữ vườn cho con. Một ngày, lão xin Binh Tư- người làm nghề ăn trộm trong làng ít bả chó, biết chuyện, ông Giáo cứ nghĩ lão đã biến chất nhưng không phải như vậy, dù trong hoàn cảnh như vậy, lão Hạc vẫn giữ cho mình phẩm chất tốt đẹp vốn có của mình. Lão xin bả chó không phải là để làm chuyện xấu mà chính là để kết liễu cuộc sống của mình, để không phải phạm phải tội lỗi, để chết đi trong sạch còn hơn là sống mà biến chất. Dù trong hoàn cảnh túng quẫn như vậy mà Lão Hạc vẫn giữ được thiên lương của mình cho dù là Lão phải trả giá bằng cái chết.
Không chỉ có chị Dậu, lão Hạc mà tất cả những người nông dân nói chung trước cách mạng tháng Tám mặc dù gặp nhiều đau khổ, bất hạnh, nhưng vẫn giữ trọn những phẩm chất tốt đẹp của mình.
Qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” (Trích Tắt đèn - Ngô Tất Tố) và truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao, ta trân trọng biết mấy những người nông dân mang những phẩm chất tốt đẹp dù trong bất kì hoàn cảnh nào đồng thời cũng xót xa cho số phận đau khổ của họ.
Trong bài thuyết minh về chương trình học, có người viết: “Ở lớp 10 Trung học phổ thông, học sinh chỉ được học văn học dân gian (ca dao, tục ngữ, câu đố). Viết như thế chưa chính xác:
- Chương trình Ngữ văn 10 không chỉ có văn học dân gian
- Chương trình ngữ văn 10 phần văn học dân gian
- Chương trình ngữ văn 10 phần văn học dân gian không chỉ có ca dao, tục ngữ
- Chương trình ngữ văn không có câu đố
b,
- Giải thích “thiên cổ hùng văn” chưa chuẩn xác vì nó không phù hợp với ý nghĩa thiết thực của cụm từ
“ Thiên cổ hùng văn” là áng văn muôn đời, không phải áng văn viết trước một nghìn năm
c, Không thể dùng văn bản trong SGK thuyết minh về nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm, khi văn bản đó không đề cập tới Nguyễn Bỉnh Khiêm với vai trò nhà văn
Đọc trước văn bản Thăng Long - Đông Đô – Hà Nội: Một hằng số văn hóa Việt Nam, tìm hiểu lịch sử, ý nghĩa của các tên gọi “Thăng Long”, “Đông Đô”, “Hà Nội” và thông tin về nhà sử học Trần Quốc Vượng.
* Thăng Long:
- Ý nghĩa: Thăng Long, với chữ “Thăng” ở bộ Nhật, “Long” có nmghiax là “Rồng”. Được ghi trong Đại Việt sử ký, không chỉ là “Rồng bay lên”, mà còn có nghĩa “Rồng (bay) trong ánh Mặt trời lên cao”. Thăng Long - Hà Nội là Kinh đô lâu đời nhất trong lịch sử Việt Nam.
- Lịch sử: Mảnh đất địa linh nhân kiệt này từ trước khi trở thành Kinh đô của nước Đại Việt dưới triều Lý (1010) đã là đất đặt cơ sở trấn trị của quan lại thời kỳ nhà Tùy (581-618), Đường (618-907) của phong kiến phương Bắc. Từ khi hình thành cho đến nay, Thăng Long - Hà Nội đã có tổng cộng 16 tên gọi cả tên chính quy và tên không chính quy, như: Long Đỗ, Tống Bình, Đại La, Đông Đô, Đông Quan, Đông Kinh, Bắc Thành, Hà Nội, Tràng An, Phượng Thành, …
* Đông Đô: Sách Đại Việt sử ký toàn thư cho biết: “Mùa Hạ tháng 4 năm Đinh Sửu (1397) lấy Phó tướng Lê Hán Thương (tức Hồ Hán Thương) coi phủ đô hộ là Đông Đô” (Toàn thư Sđd - tr.192). Trong bộ Khâm định Việt sử thông giám cương mục, sứ thần nhà Nguyễn chú thích: “Đông Đô tức Thăng Long, lúc ấy gọi Thanh Hóa là Tây Đô, Thăng Long là Đông Đô”.
* Hà Nội: So với tên gọi Thăng Long với ý nghĩa chủ yếu có tính cách lịch sử (dù chỉ đưới dạng truyền thuyết: ghi lại sự kiện có rồng hiện lên khi Vua tới đất Kinh đô mới), thì tên gọi Hà Nội có tính cách địa lý, với nghĩa “bên trong sông”. Nhưng nếu xét kỹ trên bản đồ thì chỉ có Sông Nhị là địa giới Tỉnh Hà Nội cũ về phía Đông, còn Sông Hát và Sông Thanh Quyết không là địa giới, như vậy có bộ phận Tỉnh Hà Nội không nằm bên trong những con sông này. Và khi Hà Nội trở thành nhượng địa của Pháp, tên gọi lại càng không tương xứng với thực địa.
Trung văn đại từ điển, tập 19 (Đài Bắc 1967, tr.103) cho biết Hà Nội là tên một quận được đặt từ đời Hán (202 Tr.CN - 220 S.CN) nằm phía Bắc Sông Hoàng Hà. Tên Hà Nội từng được ghi trong Sử ký của Tư Mã Thiên (hạng Vũ Kỷ), kèm lời chú giải: “Kinh đô đế vương thời xưa phần lớn ở phía Đông Sông Hoàng Hà, cho nên gọi phía Bắc Sông Hoàng Hà là Hà Ngoại”. Rất có thể Minh Mạng đã chọn tên gọi Hà Nội, một tên hết sức bình thường để thay tên gọi Thăng Long đầy gợi cảm, nhưng tên gọi mới Hà Nội này lại có thể được giải thích là “đất Kinh đô các đế vương thời xưa”, để đối phó với những điều dị nghị. Chính cách đặt tên đất “dựa theo sách cũ” đã lại được thực thi, sau này, năm 1888 Thành Hà Nội và phụ cận trở thành nhượng địa của thực dân Pháp, tỉnh lỵ Hà Nội phải chuyển tới Làng Cầu Đơ (thuộc Huyện Thanh Oai, Phủ Hoài Đức), cần có một tên tỉnh mới. Người ta đã dựa vào một câu trong sách Mạnh Tử (Lương Huệ Vương, thượng, 3) “Hà Nội mất mùa, thì đưa dân đó về Hà Đông, đưa thóc đất này về Hà Nội, Hà Đông mất mùa cũng theo phép đó”. Dựa theo câu trên, người ta đặt tên tỉnh mới là Hà Đông, tuy rằng tỉnh này nằm ở phía Tây Sông Nhị, theo thực địa phải đặt tên là Hà Tây mới đúng.
Bằng những hiểu biết về các văn bản trái trí Việt Nam đã học trong chương trình Ngữ văn 8 tôi đi học thanh tịnh Trong lòng mẹ Nguyên Hồng tên Nước vỡ bờ Ngô tất Tố lão hạc Nam Cao Em hãy chứng minh rằng văn học của dân tộc ta luôn ca ngợi về tình yêu thương giữa con người với con người
1. Vẻ đẹp, số phận người nông dân qua các văn bản “Lão Hạc” của nhà văn Nam Cao và “Tức nước vỡ bờ” trích “Tắt đèn” của nhà văn Ngô Tất Tố. Hãy viết một đoạn văn (10-12 câu) trình bày về vẻ đẹp đó.
Ngày 8-11, báo Nhân dân đã đăng bài thơ mang tựa đề Emily, con ơi! của nhà thơ Tố Hữu về cái chết của Mo-ri-xơn. Bài thơ đã làm xúc động bao con tim người Việt Nam đang chiến đấu giành độc lập, nhất là thanh niên. Bằng một đoạn văn ngắn, em hãy nêu suy nghĩ của mình về hành động của chú Mo-rin-xơn
Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu
Xin lỗi bạn mik k giải đc câu này rồi nhưng trong vở của mik k có câu nào như vậy chắc là giờ người ta đẫ thay vở r
Ngày 8-11, báo Nhân dân đã đăng bài thơ mang tựa đề Emily, con ơi! của nhà thơ Tố Hữu về cái chết của Mo-ri-xơn. Bài thơ đã làm xúc động bao con tim người Việt Nam đang chiến đấu giành độc lập, nhất là thanh niên. Bằng một đoạn văn ngắn, em hãy nêu suy nghĩ của mình về hành động của chú Mo-rin-xơn
Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu nguNgu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu Ngu ngu ngu ngu ngu