Dịch câu sau:
Hôm qua mẹ em nhờ cô hướng dẫn cho em.
Dịch bài sau ra tiếng anh:
Xin chào .Hôm qua mẹ em nhờ cô hướng dẫn cho em.Em và mẹ em đang đợi cô.Em mời cô ra cửa để mẹ em đưa cô vè nhà em.
Hello. Yesterday my mother thanks you for instructions. Children and parents were waiting for her. I invited her out the door to take her mother home nursery rhymes.
Câu 35:Bạn An soạn đoạn thơ như sau:
Đi học
Hôm qua em tới trường
Mẹ dắt tay từng bước
Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp.
Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng cây
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.
Hương rừng thơm đồi vắng
Nước suối trong thầm thì
Cọ xoè ô che nắng
Râm mát đường em đi.
Minh Chính
Hãy cho biết bạn HOA đã sử dụng những định dạng nào?Giải thích?
Chú ý : Có 3 khổ thơ nha( sau 1 dấu chấm là cách ra 1 dòng).
Nhờ thầy cô và các bạn hướng dẫn dùm em ạ
\(\dfrac{223\times75-23\times37+223\times25-23\times63}{100\times76-12\times3,5-5,8:0,1}\\ =\dfrac{223\times\left(75+25\right)-23\times\left(37+63\right)}{100\times76-42-58}\\ =\dfrac{\left(223-23\right)\times100}{100\times76-100}\\ =\dfrac{200\times100}{100\times75}=\dfrac{200}{75}=\dfrac{200:25}{75:25}=\dfrac{8}{3}\)
hôm nọ cô giáo mình đang cho lớp làm bài văn tả 1 lần mắc lỗi nhưng đang làm thì trống ra về nên viết chưa xong cô bảo về viết nốt các bạn giúp mình nhé cô giáo mình đọc như này
tối qua buồn ngủ quá nên em đi ngủ sớm
hôm sau đến giờ toán của cô mỹ . cô giáo gọi em lên bảng nhưng không làm được bài nên em đã nói rồi có tối qua mẹ em bắt ngồi nhặt rau với mẹ nghe mẹ em nói như vậy cô không trách mắng em và nói về viết bản kiểm điểm . em về viết và không dám xin chữ ký của bố mẹ Vì sợ bố mẹ mắng Nhưng nếu không đưa cho bố mẹ kí thì cô giáo sẽ không nhận bản kiểm điểm nhưng suy nghĩ một hồi đó em chợt nghĩ ra bác Hải ở gần cổng trường nên em sẽ đi thật sớm nhờ bác kí . Nghĩ như vậy em liền đi lên giường ngủ một cách an lành và hôm sau ung dung mang bản kiểm điểm cho cô giáo và nghĩ Cô chẳng thể phát hiện ra.đúng như em dự đoán cô giáo đã nhận ra và tin chữ kí giả.........................................................................................
.........................................................................................................................................................................................................
...........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
.........................................................................................................................................................................................................
còn lại chấm chấm các bạn làm hộ mình nhé
Tưởng chừng mọi chuyện kết thúc ở đây,nhưng không. cô cầm bản kiểm điểm lên , mắt cô bỗng chớp chớp nhẹ. Cô không nói gì.Cô lặng lẽ bước đi...
Ngày hôm đó, bài giảng của cô không được thu hút như trước nữa. đôi lúc ,mắt cô đỏ ngàu nhìn em, như thể đang muốn trách mắng điều gì,như thể cô muón khóc,muốn nới điều gi đó với em...Em khong nhận ra rằng, cô đã biết tất cả.
Tối về, ngồi trên chiếc ghế học bài, em chợt suy nghĩ đến cô...Cô ..Cô là người đã che chở cho em trên từng bước đi của tuổi học trò, mang cho em bao kiến thức. nhưng tại sao?.....tại sao??? Tại saon mình có thể làm điều vô đạo đức như vậy? em cảm thấy rất có lỗi. và cuối cùng, em quyết định ngày mai sẽ đén lớ xin lỗi cô.
Rồi ngày hôm đó đã đến.Cô bước vào lớp , bước chân cô nặng trĩu . Cô nhìn em. Em sợ lắm. em lấy hết can đảm để xin lõi cô. nhưng sao mà khó quá. Nó không đơn giản như em nghĩ. Em ước dược quay về tối hôm ấy, ước có thể học bài thật kĩ và lỗi lầm trong em không còn. Đó là lần đầu , lần đầu em nói dối.Thế rồi , buổi học hôm đó đã qua.
Về đến nhà, em cảm thấy mình không còn là mình xưa kia nữa. Em hỏi mẹ:
- Mẹ à, làm sao để xin lỗi một người khi mình có lỗi đây?
9-9=0+9=9+9=18-0=18-9=9+9=18-9=9-9=0
đó = 0 nha
Có 2 chị em sống chung với mẹ.1 ngày nọ,mẹ 2 cô qua đời.Khi đang tổ chức đám tang,cô em gặp 1 chàng trai & đem lòng yêu chàng trai đó nhưng sau đám tang,chàng trai bỗng biến mất.Ngày hôm sau,cô em cầm dao đâm chết cô chị.Tại sao lại như vậy?
mk ko biết bn ơi\
thông cảm nhé
tk cho mk mình đang âm điểm
vì cô em quá yêu chàng trai đó. Cô rất muốn gặp lại anh và cô biết rằng anh ta chỉ quay lại khi nhà cô có đám tang.
Đọc tình huống và trả lời câu hỏi
1. Sáng nay, Huy đau họng, mệt mỏi nên không thể tập trung học bài. Huy đã nói cho cô giáo biết.
2. Nga chưa biết cách làm bài. Giờ ra chơi, Nga đã nhờ cô hướng dẫn.
- Em hãy nhận xét về cách tìm kiếm sự hỗ trợ của các bạn trong tình huống trên.
- Vì sao em cần tìm kiếm sự hỗ trợ khi ở trường.
- Kể thêm những cách tìm kiếm sự hỗ trợ khi ở trường mà em biết.
Tình huống 1:
Bạn Huy đã tìm kiếm sự hỗ trợ kịp thời và chính xác. Vì nếu như không tìm kiếm sự hỗ trợ của cô giáo lúc đấy, Huy sẽ không thể tập trung học bài, sức khỏe yếu hơn.
Tình huống 2:
Bạn Nga đã tìm kiếm sự hỗ trợ kịp thời và chính xác khi không hiểu bài. Việc bạn Nga nhờ cô giảng lại bài khi không hiểu sẽ giúp bạn ấy tiếp thu kiến thức tốt hơn và dễ dàng giải quyết bài tập khó.
- Em cần tìm kiếm sự hỗ trợ khi ở trường vì khi em gặp vấnề khó khăn, không thể tự mình giải quyết thì cần nhớ sự giúp đỡ của thầy cô, bạn bè để những vấn đề khó khăn đó sẽ được giải quyết dễ dàng hơn.
- Những cách tìm kiếm sự hỗ trợ khi ở trường mà em biết:
+) Nhờ sự giúp đỡ của thầy cô giáo chủ nhiệm, giáo viên bộ môn trong trường.
+) Nhờ sự giúp đỡ từ bạn bè.
+) Nhờ sự giúp đỡ của bác bảo vệ
các thầy cô cho em , hỏi sao hôm qua em đăng câu hỏi mà hôm nay đâu mất rồi
có lẽ là do sự cố về mạng đó pn, mk cx đã từng bị như thế rồi
Có một lần mẹ của em bị ốm, em trở thành một người cô chủ nhỏ, chăm sóc cho mẹ. Hãy kể lại câu chuyện ngày hôm đó.
Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lắm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em .
Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ.
Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng.
Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi!
Dòng sông chảy như một con rắn to dài khổng lồ
Những hàng cây xanh mát tỏa bóng như những cái ô khổng lồ