Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Trần Hiền
Xem chi tiết
Hàn Dương Mộc
Xem chi tiết
Đinh Minh Đức
13 tháng 3 2022 lúc 16:16

ghê thế nhở

Đinh Minh Đức
13 tháng 3 2022 lúc 16:17

ác liệt thế

Đinh Minh Đức
28 tháng 4 2022 lúc 13:47

làm được chưa :))))

Chuột Con Mít Ướt
Xem chi tiết
Phạm Thị Trâm Anh
13 tháng 2 2017 lúc 17:35

- Muốn làm bài văn lập luận chứng minh thì phải thực hiện 4 bước: tìm hiểu đề và tìm ý, lập dàn bài, viết bài, đọc và chỉnh sửa.

-Dàn bài:

-Mở bài: Nêu luận điểm cần được chứng minh

-Thân bài: Nêu lí lẽ và dẫn chứng để chứng tỏ luận điểm là đúng đắn

-Kết bài: Nêu ý nghĩa của luận điểm đạ được chứng minh. Chú ý lời văn phần Kết bài nên hô ứng với lời văn phần Mở bài

-Giữa các phần và các đoạn văn cần có phương tiện liên kết

Chúc bạn học tốt!

Phương Thảo
13 tháng 2 2017 lúc 17:39

- Muốn làm bài văn lập luận chứng minh thì phải thực hiện 4 bước :

+ Tìm hiểu đề và tìm ý

+ Lập dàn bài

+ Viết bài

+ Đọc lại và sửa chữa

- Dàn bài :

+ Mở bài: nếu luận điểm cần đc chứng minh

+ Thân bài : nêu lí lẽ và dẫn chứng để chứng tỏ luận điểm đúng đắn

+ Kết bài : nêu ý nghĩa của luận điểm đã đc chứng minh ( phần kết bài phải hô ứng , nhất quán với phần mở bài )

Giữa các phần và các đoạn văn cần có phương tiện liên kết .

Nguyễn Lê Bình An
15 tháng 2 2019 lúc 9:53

- Muốn làm bài văn lập luận chứng minh thì phải thực hiện 5 bước:
+ Tìm hiểu đề và tìm ý
+ Lập dàn bài
+ Viết bài
+ Đọc lại bài
+ Sửa chữa bài

- Dàn bài:

Mở bài: Nêu luận điểm cần được chứng minh. Thân bài: Nêu lí lẽ và dẫn chứng để chứng tỏ luận điểm là đúng Kết bài: Nêu ý nghĩa của luận điểm đã được chứng minh. Chú ý lời văn phần Kết bài nên hô ứng với lời văn phần Mở bài.

- Giữa các phần và đoạn văn cần có: phương tiện liên kết.

Thị Ngọc Linh Ngô
Xem chi tiết
Gia Linh
12 tháng 3 2022 lúc 14:21

Tham khảo:

 

a. 

1. Mở bài: Giới thiệu lối sống giản dị, thanh bạch của Bác:

Mẫu: Mỗi người con của đất nước Việt Nam đều biết ơn, tôn kính chủ tịch Hồ Chí Minh - vị cha già kính yêu của dân tộc. Chúng ta, đặc biệt là thế hệ thanh thiếu niên luôn được khuyến khích học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Người. Một trong những vẻ đẹp phẩm chất đáng trân trọng ở Người là lối sống giản dị, thanh bạch.

 

2. Thân bài

a. Sự giản dị, thanh bạch thể hiện trong cách ăn:

Bữa ăn của Bác không phải bất cứ loại sơn hào hải vị, thức lạ của quý nào mà ngược lại rất đạm bạc, chỉ có cơm trắng với vài món rau, dưa giản đơnBác vô cùng tiết kiệm và trân trọng thành quả của người nông dân, khi ăn Bác không để rơi một hạt cơm nàoKhi đi chiến dịch, nhân dân mời Bác ăn những bữa cơm thật thịnh soạn nhưng Bác không nhận, mà mang cơm của mình đi hoặc cùng ăn những bữa cơm, bữa ngô, khoai, sắn cùng bộ đội và nhân dânDịp lễ tết, được biếu món gì lạ, ngon Bác đều mời anh chị phục vụ ăn cùngThức ăn còn lại Bác sắp xếp tươm tất, Bác không muốn để người khác ăn phần thừa của mình.

b. Sự giản dị, thanh bạch thể hiện trong cách mặc:

Bộ quần áo kaki của Bác đã sờn vaiBác mặc cả những bộ đồ bà ba màu nâu giản dị, bởi vậy Bác như một người cha già thân thương mà ta có thể gặp ở những gia đình Việt NamĐôi dép lốp đã mòn đồng hành cùng Bác trên bao chặng đường gập ghềnh, hiểm trởDù Bác được tặng nhiều quần áo mới nhưng Bác đem tặng lại chúng cho những chiến sĩ, những đồng bào thiếu thốn, nghèo khó

c. Sự giản dị, thanh bạch thể hiện trong cách ở:

Dù là người đứng đầu cả đất nước nhưng Bác không như những vị quốc vương phương Tây ở trong những cung điiện rộng lớn xa hoa mà Bác ở nhà sàn, với căn phòng nhỏ được bày trí đơn giản nhưng gọn gàng ngăn nắpNhững ngày ở chiến khu Việt Bắc Bác sống trong hang Pác Bó, hằng ngày ăn cháo bẹ, rau măng, và làm việc trên chiếc bàn đá đơn sơ nhưng Người vẫn vô cùng lạc quanKhi đất nước thống nhất, mọi người đón Bác về dinh chủ tịch nhưng Người vẫn muốn sống ở ngôi nhà sàn đơn sơ, ngày ngày chăm vườn cây, vườn rau ao cá của mình

d. Sự giản dị, thanh bạch thể hiện trong lời nói và cách cư xử với nhân dân:

Bác luôn chỉ dạy nhân dân, bộ đội đặc biệt là thế hệ thanh thiếu niên những bài học trong cách hành xử để trở thành một công dân tốt, một người Cách mạng có phẩm chất tốt nhưng không phải bằng những bài học giáo điều mà từ những câu chuyện gần gũi mà thấm thía trong chính cuộc sống hằng ngày.Bác luôn luôn hỏi han, trò chuyện, tâm sự và lắng nghe tiếng nói của nhân dân, có những lần thăm làng quê, Bác còn xắn quần, lội xuống ruộng cùng làm việc với những nông dânBác rất yêu thương trẻ em, Bác thường viết thư cho trẻ em để chúc mừng Trung thu, Tết cổ truyền và động viên các em học hành thật ngoan, thật tốtLúc người đọc Tuyên ngôn độc lập, Người đã dừng lại và hỏi nhân dân một câu rất thân tình “Tôi nói mọi người có nghe rõ không?” khiến ai cũng vô cùng cảm động vì sự quan tâm của Bác

3. Kết bài: Nêu bài học rút ra từ lối sống của Bác

 

b. 

Từ trong sách vở, những bài báo, những thước phim quý giá về cuộc đời của Bác. Em cảm nhận được lối sống giản dị và thanh bạch của Bác.

Đức tính ấy vốn đã đáng được trân trọng, nay được thể hiện bởi một vị lãnh tụ của cả một dân tộc, lại càng trở nên đáng quý hơn tất thảy. Lối sống giản dị, thanh bạch của Bác được thể hiện từ trong cách ăn mặc, nói năng và cư xử với người khác.

Là một vị lãnh tụ, nhưng người chẳng ăn sơn hào hải vị, mặc những bộ trang phục đắt tiền được thiết kế riêng. Bữa cơm của người là cơm trắng và vài món rau dưa đạm bạc. Khi ăn, người chẳng để thừa hay rơi vãi dù chỉ một hạt gạo. Có món ngon, của lạ, người lại mời mọi người ăn cùng. Trang phục của người là những bộ kaki đã sờn vai, là những bộ bà ba nâu giản dị, là chiếc dép đã đi đến mòn gót… Ngôi nhà của người cũng chẳng phải là những dinh thự, biệt phủ xa hoa mà là ngôi nhà sàn nhỏ, được bày biện đơn sơ. Hay đôi khi là những hang đá, nhà chòi nhỏ. Sự giản dị, tiết kiệm ấy của Bác là tấm gương cho bao người noi theo.

Không chỉ vậy, sự giản dị của Bác còn thể hiện qua những lời nói, cử chỉ hằng ngày. Với người dân, quân lính, Bác luôn ân cần hỏi han, trò chuyện tâm sự như một người Cha thân thiết. Chẳng hề tỏ ra mình là bề trên hay xa cách. Người luôn sẵn sàng, lắng nghe, thấu hiểu với mọi người, đặc biệt là các em nhỏ. Bác quý các em thiếu nhi lắm. Bác còn bồng bế các em trên tay cơ. Chính sự thân thiết, yêu thương ấy khiến nhiều lúc người ta chỉ cho rằng Bác là một người thân chứ không phải là một vị lãnh tụ.

Bác thực sự là một người lãnh tụ vĩ đại. Bởi Bác không chỉ lãnh đạo đất nước ta bằng trí tuệ, mà còn bằng cả trái tim yêu thương, bằng cả một bầu trời nhân cách.

Thị Ngọc Linh Ngô
12 tháng 3 2022 lúc 19:43

Mỹ linh oi đừng chép giống nhau với tao

Thị Ngọc Linh Ngô
12 tháng 3 2022 lúc 19:44

mày chép trong đoạn câu a khác nhau với tao nha

 

Nguyen Thai Son
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
30 tháng 12 2018 lúc 10:26

a, Tìm hiểu đề: Đề nêu ra những yêu cầu buộc phải thực hiện:

     + Kể một câu chuyện

     + Bằng lời văn của em

b, Lập ý

     + Lựa chọn sự kiện chính, nhân vật chính để thể hiện chủ đề

c, Lập dàn ý:

     + Mở bài: Giới thiệu câu chuyện được kể

     + Thân bài: Trình bày các chuỗi sự việc diễn ra

     + Kết bài: Kết quả của sự việc

d, Cách làm bài văn tự sự

- Bước 1: Đọc kĩ đề, nắm yêu cầu của đề

- Bước 2: Theo yêu cầu của đề xác định nội dung định kể: nhân vật, sự kiện, diễn biến, kết quả và ý nghĩa của truyện

- Bước 3: Lập dàn bài theo những ý đã lập ở bước 2

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
8 tháng 7 2017 lúc 16:53

Đáp án: A

Bloom Winx
Xem chi tiết
Hoàng Thùy Dung
12 tháng 2 2017 lúc 20:09

- Muốn lm văn lập luận chứng minh cần phải thực hiện 3 bước:

+ Mở bài: Nêu vai trò quan trọng của lí tưởng, nghị lực, ý chí trong cuộc sống.

+ Thân bài: Chứng minh cụ thể: + Xét về lí lẽ

+ Xét về hiện tại, thực tế

+ Kết bài: + Bài học

+ Kết quả

OK....... ^_^haha

Đỗ Quyên
Xem chi tiết

Có thể nói việc học tập là một quá trình lâu dài của cả một đời người: học ở trường, ở gia đình và ở xã hội. Và trong các môi trường đó thì môi trường xã hội là mái trường lâu dài bởi vì trường học theo tổ chức chỉ diễn ra ở một lứa tuổi nhất định nào đó còn trường gia đình cũng vậy nhưng ở góc độ khác. Và con người khi đã trưởng thành thì trường ngoài xã hội mới là mái trường quan trọng, bởi nơi đó chúng ta có thể học được nhiều điều. Bởi vậy, theo em câu nói Đi một ngày đàng học một sàng khôn là đúng, bởi mỗi ngày khi được đi đến một nơi nào đó ta sẽ có thể học được nhiều điều. Tuy nhiên có bạn lại có ý kiến: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã có “sàng khôn” nào. Đây là một ý kiến cũng hoàn toàn đúng.

Câu nói là một lời khuyến khích tinh thần học hỏi và học hỏi không ngừng, bởi khi đi ra ngoài chúng ta có thể bắt gặp được rất nhiều điều hay để từ đó chắt lọc được những cái hay, cái tốt để tạo thành một kho tàng kinh nghiệm riêng cho

bản thân. Điều này có thể được minh chứng qua việc hàng ngày bước chân ra ngoài, trên con đường ta đi hiện thực cuộc sống thường phơi bày ra hết sức chân  thực: cảnh chợ búa, cảnh người giúp người, cảnh trộm cắp, tranh giành nhau,…

Cuộc sống bên ngoài đa màu, đa sắc khi được tiếp xúc với nó chúng ta dễ dàng rút ra bài học cho mình. Chẳng hạn, đi trên đường phố ta có thể bắt gặp một cụ già ốm yếu lẩy bẩy đi ăn xin và có cô bé đem đến cho cụ nghìn bạc ta sẽ nhận thấy rằng cuộc đời này còn có những người đáng thương vậy sao? Già mà vẫn không hết khổ, với suy nghĩ đó ta sẽ tự hứa sẽ phải cố gắng học hành cho tốt để  sau này phục dưỡng cha mẹ thật chu đáo; đồng thời có cơ hội giúp đỡ những  người nghèo khổ. Và trước hành động của em bé ta cũng thấy con người quà thật luôn có tấm lòng nhân hậu, biết yêu thương người khác. Đó là hành động ta cần  trân trọng và học tập.  ngaingung

Từ khi bước chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất , người luôn đồng hành với tôi trong mọi niềm vui, nỗi buồn , không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng “bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.

 

Minh Anh học cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh. Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi, bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn. Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quênđược hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.

Dáng người nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo: “phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại, tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào tôi cũng tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.

Cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và thắm thiết hơn.

Tuy em chưa thi xong THPT nhưng em đã ấp ủ trong tâm trí mình rất nhiều điều mong muốn và những ước mơ chưa được thực hiện điều đó càng khiến em mong muốn thời gian trôi nhanh để thi xong THPT em có thể thực hiện các nguyện vọng em ước ao bấy lâu nay.

Việc học tập là một quá trình dài nó tích tụ cho mình những kĩ năng trong cuộc sống và điều mong muốn bài văn sau đây là em sau khi thi xong THPT(ví dụ lúc em thi xong thôi:))

Khi còn nhỏ em đã từng ước mơ rất nhiều,em muốn làm siêu nhân để giải cứu thế giới hay làm một phi hành gia để bay vào vũ trụ bao la.Nhưng khi em lớn dần lên những ước mơ khi còn trẻ con như vậy có lẽ nó đã phai mờ theo năm tháng.Có những chuyến du lịch em không được đi và chỉ có thể ở nhà và nghe chúng bạn kể lại những chuyến đi của chúng đến khắp mọi nơi,em cũng muốn được đi như thế lắm nhưng điều kiện gia đình em không cho phép vì....bố mẹ em mỗi người ở một nơi 2 chị em em ở với mẹ,bố em đi công tác xa nhà bên Nhật năm nay đã được 4 năm.Từ khi bố đi em còn khá nhỏ nhưng đủ tuổi ấp ủ mong chờ đợi bố về.Từng ngày từng ngày mẹ em bận công việc dạy học,vì mẹ em dạy cấp 1 nên khá ít kiến thức về cấp 2 hay THPT mà mẹ em biết nhưng nhờ có trang wed hoc24 năm vừa rồi chị em em đã đạt học sinh giỏi nhưng điều đó khiến nỗi buồn càng thêm buồn.....Bố em vẫn chưa về.Những năm tháng qua có bao nhiều niềm vui muốn chia sẻ với bố nhưng bố lại không có ở đây.Sinh nhật đối với em không quan trọng nhưng đứa em gái em lại rất buồn ,bố đi lúc nó khá nhỏ tầm lớp 3 nó vẫn cứ nghĩ bố sẽ về.Sinh nhật năm đầu tiên bố đi nó còn có thể kìm nước mắt,nhưng đến vài năm sau nó lớn không thể kìm nước mắt được và điều khiến nó buồn không gì khác ngoài bố.Nó luôn miệng hỏi rằng:''Chị ơi bố về chưa?Bao giờ bố mới về?''

''Em đợi bố lâu quá sao bố mãi không về vậy chị?"Nó hỏi những câu trả lời đó khiến em không thể cầm nước mắt vì thực sự em cũng không biết trả lời như thế nào.Mấy lần bố cũng gọi điện về hỏi thăm,bên đấy em biết tình hình dịch bệnh cũng căng thẳng những người công nhân như bố em cũng đang phải làm vật vã.Có những hôm bố gọi điện về giọng mệt mỏi em biết rằng bố đang phải làm việc rất cật lực ,bố cũng đang chống chọi như bao người khác,nhưng mỗi khi gọi điện về cả nhà hỏi thì bố luôn bảo''Bố ổn mà!'' điều đó tuy là lời nói dối em nhận ra nhưng không thể nào nói cho đứa em của mình.Nó sẽ học tập xa xút đi,mẹ em cũng rất phiền lòng.Đã nhiều lần gia đình quyết định sang đó gặp bố nhưng vì kinh phí cũng không nhỏ khiến mẹ em nhiều đêm cũng bất lực.Mẹ luôn giấu em,có những lần đêm khuya mẹ không ngủ đóng chặt của trong phòng ôm ảnh bố và khóc nghĩ lại mà em cũng ưa ứa nước mắt....Năm nay em đã sắp bước lên lớp 12,nhưng những năm qua em phải đón những niềm vui với mẹ và em gái .Em có rất nhiều điều ước mơ chưa từng được thực hiện.Nhưng điều em muốn thực hiện nhất có thể là gặp bố.

Nếu bây giờ sau khi thi THPT xong em quyết định lấy số tiền mà mình đax dành dụm bấy lâu nay để đưa gia đình sang gặp bố đó là điều em ao ước nhất,và người em muốn gặp sau khi thi xong là bố .Em sẽ cố gắng nhất trong bài thi và khi gặp bố xong em sẽ nói với giọng tự hào với bố về kết quả.Em sẽ xà và lòng bố và bù đắp những khoảng thời gian qua mà bố đã đi xa.Đó chỉ là điều mơ ước nhỏ nhoi sau khi thi THPT của em,nó sắp thành hiện thực rồi 1 năm nữa thôi chỉ một năm nữa.

Có lẽ sau khi đọc bài này thì có những bạn cũng trong trường hợp của em có thể bố mẹ làm ăn xa và ít khi được gặp mặt . Cũng có thể điều bạn ấy muốn làm sau khi thi xong là được gặp nhười thân xa cách bấy lâu ấy,hoặc cũng có thể nhiều ước mơ lớn lao hơn.Riêng em thời gian đang trôi đi và em đang chờ đợi điều em mong chờ thành sự thật!!!