Vẽ đơn giản và cách điệu 1 vật em thích. ( dễ áp dụng vào trang trí )
Giúp mình nha!!!Ngày mai nộp bài rồi!!!
thiết kế một tấm áp phích tuyên truyền việc sử dụng vật liệu tái chế để tạo ra những sản phẩm có ứng dụng trong cuộc sống hằng ngày.
giúp mình cho tranh vẽ mẫu nhá!!! Mai mình nộp bài rồi ráng giúp mình với nhé!!!!
Tả lũy tre làng em vào một ngày giông bão.
Bướm và Ong gặp nhau trong một vườn hoa cùng nhau trò chuyện về cách sống của mình. Bằng trí tưởng tượng phong phú của mình, em hãy kể lại cuộc đối thoại đó.
Giúp mình với ngày mai nộp rồi
Lưu ý cho mình nhé mỗi bài van dài từ 3 đến 4 mặt giấy
Một chú bướm màu sặc sỡ xập xòe bay lượn nhởn nhơ trong một vườn hoa. Bướm bỗng phát hiện một chú ong mật đang cần cù hút nhụy trên một bông hoa. Bướm sà xuống, buông lời thăm hỏi:
– Chào ong mật, tội vạ gì mà đầu tắt mặt tôi suốt ngày thế cho khổ thân? Trời đất phú cho chúng ta đôi cánh là để du ngoạn. Đời là một cuộc du lịch dài phải không ong?
– Sao, đời chỉ là một cuộc du lịch ư? Không thế thế được bướm ạ.
Bướm vẫn lải nhải:
– Con người có đôi chân, chúng ta có đôi cánh, chân chảng để rong chơi, cảnh chẳng để bay nhởn nhơ thì còn để làrn gì? Sống là để tìm hạnh phúc. Hạnh phúc biết bao nếu suốt đời được la cà trong những công viên, dập dìu sớm chiều trong những bộ quần áo đẹp. Mùa xuân ư? Mùa của hội hè du lịch. Từ chót vót những đỉnh núi cao, rừng rậm ngàn vạn bướm trắng bay đi trẩy hội mùa xuân, mơ những vù hội bất tận trong không trung. Mùa hè ư? Chúng tớ lại kéo nhau về múa lượn trên những núi rừng quê hương trong những bộ trang phục rực rỡ như muôn màu hoa. Đời là vui chơi, hội hè, nhảy múa!
Ong vốn ít nói, lặng lẽ suy tư nhưng không chịu nổi cái triết lí lỗi thời của bướm bèn lên tiếng:
– Bướm có biết một nhà văn đã nói gì về chúng ta không? Ong bảo : “Nhện nằm ỳ một chỗ, bướm lăng quăng suốt ngày, cho nên trong lịch sử không hề có mật nhện cũng chẳng có mật bướm, chi có mật ong mà thôi”. Tớ cũng bay nhưng để đem lại cho đời một cái gì đó có ích, những dòng mật ngọt chữa bệnh, nuôi người.
– Nhưng cuộc sống có ích của các cậu xem chừng gò bó, vất vả lắm, ai mà chịu được. Người ta bảo xã hội loài ong chúa là nghiêm ngặt, đi về không được quên cửa, nhầm nhà- chân không có phấn hoa thì đừng hòng vạo tổ, mấy ong trực ca nó đuổi thẳng cánh, ôi còn gì là tự do! Người ta còn tính toán rằng, muốn có một kí mật hoa, giả sử chi có một mình cậu thì cậu sẽ phải bay đi bay về tới bốn mươi lăm vạn dặm, áng chừng mười lần vòng quanh trái đất. Thú thật tớ chí nghe cũng đã thót tim rồi!
Ong không có nhiều thời gian để tiếp chuyện gã bướm lêu lổng vô tích sự. Rặng cây đang dâng hoa. Con người đang chờ mật. Ong hối hả bay đi theo cách sống của mình:
– Ta thà làm loài ong vất vả hi sinh kiếm mật cho đời chứ nhất quyết không thề là loài bướm ích kỉ, lười biếng, du đàng, chỉ biết lượn vành mà chơi
bạn có thể tham khảo bài văn này
bài này mk cững lên mạng tra đấy , nên bn chỉ để tham khảo thui nha!
Bạn đang tìm kiếm cách vẽ chữ trang trí lớp 7 đẹp đơn giản, sáng tạo và lạ mắt. Trong bài viết này, sẽ mách bạn Cách vẽ chữ trang trí ấn tượng đẹp nhất, hãy cùng xem qua nhé.
Cách vẽ chữ trang trí lớp 7 đơn giản mà độc lạĐể vẽ chữ trang trí lớp 7 đẹp nhất thì bạn cần thực hiện đúng theo những bước như sau:
Bước 1: Lên ý tưởng cho kiểu chữTùy vào từng đề tài bạn muốn vẽ chữ trang trí như đề tài noel, sinh nhật, 26/3, 20/11… Để suy nghĩ ý tưởng kiểu chữ sao cho phù hợp. Thông thường các bạn học sinh nên chọn kiểu chữ viết tay nghệ thuật sao cho phù hợp với đề tài. Chữ trang trí không chỉ có vai trò thông tin về nội dung mà hình dáng, đường nét, cách trang trí chữ cũng mang lại tính thẩm mỹ cho người xem, người đọc.
Bước 2: Chọn đồ vật trang tríTùy vào đề tài trang trí để bạn chọn các đồ vật trang trí phù hợp như báo tường, sổ tay, bưu thiếp… Tiếp theo sắp xếp bố cục cho hợp lý
Bước 3: Phác họaBạn sử dụng bút chì phác họa ý tưởng, sắp xếp bố cụ, nét chữ và điều chỉnh bố cục cho chặt chẽ.
Bước 4: Tô màuCuối cùng để hoàn thiện đề tài bạn tô màu lên chữ, đồ vật trang trí sao cho hợp lý và hài hòa nhất.
Xem thêm: https://dohomemade.net/ve-chu-trang-tri-va-nhung-ung-dung-thu-vi-trong-cuoc-song/
Những mẫu chữ trang trí lớp 7 đẹp nhấtVới công nghệ hiện đại 4.0 bạn có thể dễ dàng tham khảo nhiều kiểu chữ trang trí đẹp mắt, đặc biệt là kiểu chữ trang trí bằng Tiếng Anh vừa sáng tạo, nhiều mẫu đẹp, nổi bật hơn so với kiểu chữ Tiếng Việt.
Không những vậy, khi tham khảo những kiểu chữ trang trí đẹp bạn sẽ tích lũy được nhiều ý tưởng, cách trang trí, sắp xếp bố cục, cách phối hợp màu sắc, chọn kiểu dáng chữ trang trí…
Để từ đó có thể vận dụng được bằng những nội dung mà mình cần truyền đạt đến người xem.
Đối với những bạn học sinh lớp 7 chọn chữ trang trí lớp học, đầu báo tường thì chọn kiểu chữ nghệ thuật sẽ rất đẹp mắt và thu hút mọi người xem. Ngoài ra, bạn cũng có thể ứng dụng kiểu chữ nghệ thuật viết tay cho những mục đích trang trí khác như trang trí thiệt, menu, chúc mừng sinh nhật…
Bạn vừa tham khảo cách vẽ chữ trang trí lớp 7 đẹp đơn giản mà lại cực kỳ thu hút. Cùng bắt tay vào vẽ trang trí chữ sao cho nổi bật, đẹp mắt và độc đáo nhé.
Các kiểu chữ trang trí dễ thương
Bạn có thể sẽ thắc mắc rằng tại sao tôi lại giới thiệu cho bạn những kiểu chữ trang trí bằng Tiếng Anh mà không phải Tiếng Việt? Câu trả lời là, nếu bạn chỉ tìm những mẫu trang trí bằng chữ bằng Tiếng Việt thì rất ít, và không có nhiều mẫu đẹp, sáng tạo, vậy làm sao bạn có thể tạo ra sự khác biệt, nổi bật hơn so với những người khác được?
Cái hay mà tôi muốn bạn tham khảo đó là những ý tưởng, cách trang trí, bố cục, cách phối hợp màu sắc, kiểu dáng chữ, bạn tham khảo mẫu rồi vận dụng bằng những nội dung mà mình cần truyền đạt.
Những nội dung bằng Tiếng Việt chắc chắn đã xuất hiện không ít thì nhiều tại Việt Nam, nếu áp dụng bạn khó gây được sự chú ý, vậy thử tham khảo những thông tin bổ ích từ thế giới rộng lớn xem mình có thể ứng dụng như thế nào nhé.
Tham khảo thêm các mẹo vặt có thể làm tại nhà khác tại https://dohomemade.net/. Chúc các bạn may mắn.
TK:
Mỗi buổi sáng, tôi lại rảo bước trên con đường tới trường. Đã từ lâu, con đường dường như là người bạn đồng hành gần gũi, chia sẻ với tôi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học trò. Con đường không đẹp, một vẻ đẹp lộng lẫy huy hoàng nhưng tiềm ẩn vẻ đơn sơ, mộc mạc gắn với cuộc sống yên bình của người dân phố tôi.
Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụt xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con.
Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẩy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhưng tôi yêu những vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố tôi đã hẹp càng hẹp thêm…
Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao lớn thế còn mình thì bé cỏn còn con. Lớn lên, tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xòe tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít… Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm.
Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai.
Con đường đã là một người bạn tốt của tôi từ khi tôi còn học lớp một cho đến bây giờ, nên mỗi khi đi đâu xa, tôi lại thấy nhớ nhung, quyến luyến nó vô cùng. Sau này, dù có may mắn được bước trên những ngả đường lớn ở mọi phương trời thì kí ức về con đường tới trường sẽ vẫn mãi khắc sâu trong ý nghĩ và trái tim tôi. Và dù mai đây trưởng thành, tôi mơ ước công việc đầu tiên tôi làm là sẽ tu bổ, sửa chữa con đường tới trường này sao cho đẹp và rộng rãi hơn.
Có lẽ sau này khi đã lớn, tôi sẽ đi rất nhiều nơi, qua rất nhiều con đường khác có thể to, có thể nhỏ, có thể giàu nhưng trong một góc ở trong tim mình, mọi đường nét của con đường từ nhà đến trường sẽ không bao giờ có thể phai nhòa.
Mỗi sớm mai thức dậy, khi bình minh lên trên thành phố, tôi sải từng bước trên con đường đến trường trong niềm vui hân hoan đón đợi. Nhà tôi ở trong một con ngõ nhỏ hướng ra mặt phố, đi từ ngõ ra là đường lớn và khoảng cách trường vẻn vẹn năm trăm mét đường thẳng. Trên con đường xi măng phẳng lì còn lấp lánh khi ánh mai tỏa rạng ngời, không bao giờ vắng những lượt xe đi ngang. Dù mỗi sáng, khi tôi đi học còn khá sớm nhưng trên đường vẫn rộn ràng tiếng người, tiếng xe làm cho lòng tôi chợt thấy nhuốm màu mùi vị của cuộc sống tươi vui, nhiệt thành. Hai bên đường là nhà cửa cao tầng mọc san sát nhau với những mảng sơn lúc nào cũng tươi mới, càng rực rỡ hơn trong nắng và gió. Trên hè phố, luôn có thể nhìn thấy những tốp người đi bộ buổi sáng, những tốp học sinh đi học,… hòa mình trong không khí tươi vui nói cười của dòng người trên hè phố trong làn gió nhẹ khiến cho tôi yêu quý cuộc sống này biết bao. Dọc con đường còn có những hàng ăn sáng rất khang trang và phong phú như hàng phở, bánh mì, bánh cuốn,… Tôi vẫn thường hay tạt vào các quán trên con đường này để mua đồ ăn sáng, có lẽ đã quen nên tôi luôn thấy đồ ăn trên con đường này là ngon nhất. Trên con đường ấy, cách trường khoảng năm mươi mét, sau khi qua một ngã tư đèn xanh đèn đỏ, hai bên đường lúc này chỉ còn là hai hàng cây xanh ngắt tỏa bóng mát khắp con đường, dải màu xanh dẫn đến ngôi trường thân yêu.
Khi đã bước vào cung đường này, nếu là mùa hè thì cái nóng bức ngoài kia không còn đáng lo ngại nữa mà thay vào đó là những luồng gió mát rượi và những tiếng chim hót líu lo trong vòng cây kẽ lá khiến cho ai cũng phải yêu đời hơn.Trong tôi, con đường đi học lúc nào cũng đẹp, cũng thân thương, là con đường vô cùng quan trọng trong cuộc đời tôi. Đây là con đường đưa tôi đến với ước mơ, với niềm vui mỗi ngày, là con đường cả đời tôi không bao giờ có thể quên.
Tham khảo:
Ngày nào cũng vậy, tôi đi học trên con đường thân thiết này. Từng gốc cây từng số nhà, từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Con đường phố tôi nhỏ và không đẹp, tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.
Hà Nội trong những ngày đầu đông se se lạnh tuy không rét căm căm, lạnh thấu tận xương nhưng cũng làm mọi người phải áo khoác, mũ len. Khu phố tôi thì không như vậy. Mặc cho gió bão, mưa dông, quanh năm ngày tháng, những ngôi nhà trên phố chỉ mặc một màu áo mà thôi. Con đường, nhìn từ xa như một dải lụa mềm mại uốn lượn dọc dãy phố. Nhà hai bên đường chẳng cái nào giống cái nào, cái cao, cái thấp, cái to, cái nhỏ, cái rộng, cái hẹp thật vui mắt. Vì đất chật người đông nên phố tôi chẳng có cái cây nào gọi là to vì mưa bão dễ đổ, dễ vướng vào dây điện. Cho nên, mỗi năm, tôi cứ lớn hẳn lên mà các cây trong phố tôi vẫn nhỏ bé, xinh xắn thế thôi. Trên cao có cả một khoảng trời rộng mở như cái ô nhiều màu sắc. Những ngày mưa gió bão bùng thì khoảng trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp ì ùng, sét rạch ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện mà tôi thì chẳng thích đi lên bùn một chút nào cả.
Phố tôi lúc nào cũng tấp nập tàu xe. Mới sáng sớm đã bắt đầu ngày mới bằng tiếng bin bin của ô tô, tin tin của xe máy và tu tu của tàu hoả vọng lại từ đầu phố. Lại cả tiếng gọi í ới, cười đùa, mời mọc ầm ĩ cả một góc phố của học sinh trường Văn Chương trong cái ngõ đối diện nhà tôi. Bởi vậy, cứ khoảng bảy giờ sáng là tôi bị đánh thức bởi những tiếng ồn ã bên ngoài, mặc dù đã cố tình đóng hết các ô cửa sổ. Đôi khi, lúc học sinh đã vào lớp, tiếng ồn ào giảm bớt, tôi cố nằm lì chưa được bao lâu thì lại bị phá bởi tiếng chạy thình thịch của các “chàng” và “nường" đi học muộn. Những ngày đầu mới về ở đây, tôi tức muốn xịt khói lỗ tai. Lâu dần rồi cũng thành quen, tôi bắt đầu cảm thấy dễ chịu và thân thuộc với con đường này. Vỉa hè phố tôi bị các nhà dân lấn chiếm nên rất hẹp. Vỉa hè chỗ thụt vào, chỗ nhô ra trông chẳng đẹp chút nào! Mặt đường nhựa thì sứt sẹo, lồi lên, lõm xuống, nhấp nha nhấp nhô. Ai mà vừa đi vừa mải nhìn trời, nhìn mây thì thế nào cũng bị ngã vì các chỗ lồi lõm khó ưa ấy. Tôi cũng vì nó mà mấy lần bị ngã xuống cạnh đường, mấy vết sẹo đó cũng như là vết kỉ niệm của tôi. Mỗi lần đi qua chỗ này, tôi cũng lại quay nhìn xem nó ở đâu để mà tránh. Mặt đường nhiều màu sắc đậm nhạt khác nhau, sau vài lần được sửa, đường trông như chiếc áo vá chằng vá đụp. Phố tôi bao nhiêu là ổ gà. Vừa qua được một ổ gà, đi một quãng lại ổ gà khác! Và nó chính là đặc trưng của phố Khâm Thiên giai đoạn này. Nhà hai bên đường cũng rất đa dạng, có cái cao ba bốn tầng sơn nửa xanh nửa trắng rồi cái vàng, cái xanh, cái trắng,… Hàng quán bên đường là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò nhất quỷ nhì ma. Mỗi sáng dậy nào là mùi phở thơm ngào ngạt, thoang thoảng trong gió mùi trứng vịt lộn, bún riêu cua, mùi xôi và các thức ăn khác. Các cửa hàng văn phòng phẩm, quần áo,… cũng chẳng chịu lép vế. Thế là bao nhiêu áo quần, tất, khăn,… được tung ra bày ngoài cửa lủng lẳng… Phố tôi còn giữ được một số ngôi nhà có kiến trúc từ thời nào chẳng rõ. Trên mái và cửa của những ngôi nhà ấy có khác những con rồng màu sắc sặc sỡ nhưng vì cổ quá rồi nên sơn vôi đã bạc và phai màu. Vì bị lao vào vòng xoáy của công việc nên người dân phố tôi rất ít khi nói chuyện với nhau. Những ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp cổ kính cho phố tôi, trông nhà nghiêm thế nhưng tiếng cười đùa vẫn vọng ra. Phố tôi có một di tích lịch sử. Đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên được xây dựng sau khi cả phố bị Mĩ ném bom B52 tiêu huỷ. Bao nhiêu ngôi nhà bị sập, bao nhiêu người dân phải bỏ mạng trong đợt B52 ấy. Đài tưởng niệm được xây dựng với mục đích tưởng nhớ những con người đã ra đi trong đợt Mĩ thả bom ấy. Hình tượng người đàn bà bế đứa con bé bỏng đã chết là biểu tượng cho nỗi đau khổ và căm hờn.
Con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày tôi bị điểm kém, con đường dỗ dành tôi. Nhiều lần, vì tức tối, tôi co cẳng đá bay hòn sỏi trên đường. Lúc ấy, nó vẫn không nói gì, chỉ an ủi bàn chân tôi. Những ngày tôi được điểm cao, là học sinh giỏi, nó cũng chúc mừng tôi.
Con đường đã gắn bó với tôi từ những ngày tôi còn nhỏ. Bày giờ, tôi đã lớn khôn, nhà tôi sắp chuyển đi nơi khác. Tuy sẽ không còn ở nơi đây nữa nhưng tôi vẫn mãi mãi nhớ con đường này – con đường ngày nào cũng bị tắc đường mà tôi đã quen.
Mn giúp em bài 11c và bài 4f với ạ mai em nộp rồi
Riêng bài 4f thì em có tìm được 1 dạng giải nhưng khó hiểu quá, ai có cách nào dễ hiểu hơn thì giúp em với
11c.
Từ đề bài ta có:
\(\left\{{}\begin{matrix}\dfrac{16a-b^2}{4a}=\dfrac{9}{2}\\16a+4b+4=0\end{matrix}\right.\)
\(\Leftrightarrow\left\{{}\begin{matrix}2b^2=-4a\\b=-4a-1\end{matrix}\right.\)
\(\Rightarrow2b^2-b=1\Leftrightarrow2b^2-b-1=0\Rightarrow\left[{}\begin{matrix}b=1\Rightarrow a=-\dfrac{1}{2}\\b=-\dfrac{1}{2}\Rightarrow a=-\dfrac{1}{8}\end{matrix}\right.\)
Có 2 parabol thỏa mãn: \(\left[{}\begin{matrix}y=-\dfrac{1}{2}x^2+x+4\\y=-\dfrac{1}{8}x^2-\dfrac{1}{2}x+4\end{matrix}\right.\)
4f.
Từ đề bài ta có:
\(\left\{{}\begin{matrix}1+b+c=0\\\dfrac{4c-b^2}{4}=-1\end{matrix}\right.\)
\(\Leftrightarrow\left\{{}\begin{matrix}c=-b-1\\c=\dfrac{b^2}{4}-1\end{matrix}\right.\)
\(\Rightarrow\dfrac{b^2}{4}+b=0\)
\(\Rightarrow\left[{}\begin{matrix}b=0\Rightarrow c=-1\\b=-4\Rightarrow c=3\end{matrix}\right.\)
Có 2 parabol thỏa mãn: \(\left[{}\begin{matrix}y=x^2-1\\y=x^2-4x+3\end{matrix}\right.\)
Bài 1 : Tạo bảng tính " Bảng điểm của lớp em " theo mẫu hình 1.71 sgk - t66 . Nhập đủ tên các bạn theo danh sách lớp em,điểm em nhập tùy ý.Sau đó sử dụng hàm AVERAGE để tính điểm trung bình .
Bài 2 : Bảng tính " Bảng điểm của lớp em " được in ra thành mấy trang.
Bài 3 : Đặt trang tính ở chế độ ngắt trang và nhận xét sự bất hợp lí nếu giữ nguyên vị trí của các dấu ngắt trang. Hãy sự dụng máy tính và thay đổi vị trí dấu ngắt trang sao cho trang in hợp lí hơn.
mn giúp mình với mai mình phải nộp rồi mog mn giúp đỡ T_T
1. Vd nhập điểm toán ở ô A1, văn ô B1, anh ô C1 thì D1 tính điểm trung bình dùng =average(A1,B1,C1)
mình không học tin 7 nữa nên cất sách đâu đó rồi lười lục nên bạn làm tương tự vậy nhé :)
2. bảng tính in ra mấy trang tùy vào danh sách lớp đó nhiều không mở in ra nhìn được là thấy in ra mấy trang nhé! Print -> print preview
3. riêng phần này bạn tự căn ở trang tính cho phù hợp nhé :)
Một người chỉ có trong tay một thước thẳng và một ít vôi bọt. Muốn đo chu vi một bình tròn người đó có thể đó bằng cách nào?
Vật lí lớp 6 nha các bạn. Giúp mình ngày mai mình nộp bài rồi, mình sẽ hậu tạ.
cho thước thẳng vào bình rồi thả vôi vào khi vôi bọt dâng lên thì đó là đường kính của bình từ đường kinh suy ra chu vi
BẠN NÓI NHỚ GIỮ LỜI
Bước 1: người đó bôi hết vôi bọt vào nắp
Bước 2: Sau đó lăn thẳng cho hết vôi
Bước 3: Cuối cùng lấy thước đo
bài văn tả người mà em yêu quý (lưu ý là làm về mẹ 3 đến 4 trang giấy. mình mong các bạn sẽ giúp mình vì ngày mai nộp rồi giúp mình đi :( )
Các bạn bt câu này hông. Ai trả lời đc mik cho 5 tick( dù có phải lập nhìu nick)
Chép 1 mẫu hoa, lá hoặc con vật sau đó vẽ đơn giản cách điệu thành họa tiết trang trí.
( Môn Mĩ thuật )
Cách điệu là lượt bỏ những chi tiết không cần thiết để mẫu vẽ đơn giản và thuộc dạng tối giản.
Bước 1: Vẽ tả chi tiết con vật, hoa lá....mà ta hướng đến.
Bước 2: Lược bỏ những chi tiết không cần thiết làm cho mẫu vẽ đơn giản nhất có thể.
Bước 3: Hoàn thiện và chỉnh sữa những nét vẽ.
Bước 4: Tô màu tùy thích (không cần tương ứng với vật thật)