Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Minh Long
Xem chi tiết
Trịnh Nguyễn Tuấn Anh
13 tháng 3 2016 lúc 15:55

- Dựa theo học thuyết tiến hóa của Darwin, một số nhà nhân chủng học dự báo con người tương lai sẽ có hình dáng rất kỳ dị, có bộ óc to, đầu rất to, bắp thịt sẽ biến mất, thay vào đó chỉ còn chủ yếu là mỡ. Những người “béo phì” của tương lai này sẽ chủ yếu là thuận tay trái, với những bàn tay chỉ có 3 ngón. Những cánh tay cũng biến dạng thành những đoạn mỏng mảnh và dài, chỉ thích hợp cho việc nhấn phím trên máy tính, điện thoại hay những phương tiện kỹ thuật phức tạp của tương lai. Họ sẽ hói hoàn toàn, trên mặt xuất hiện thêm một mi mắt nữa giúp bảo vệ đôi mắt trước bụi bẩn trong môi trường xung quanh. 
- Những người chống đối học thuyết nguồn gốc muôn loài của Darwin lại có những dự đoán nghiêm trọng hơn. Chẳng hạn nhà nghiên cứu nhân chủng học Aleksander Belov của Nga cho rằng, con người đã đi qua ranh giới tiến hóa sinh lý học của mình để bước sang sườn dốc bên kia của tiến trình thoái hóa. “Trong tương lai, cơ thể con người sẽ lại được bao phủ hoàn toàn bằng lông và tóc. Gốc mũi sẽ biến mất. Kích thước bộ não sẽ giảm xuống dưới mức l.000cm3. Với tham số trên, chúng ta sẽ lại tiếp cận với loài khỉ. Con người sẽ có vóc dáng thấp nhỏ, biết học leo trèo trên cây tốt, dùng tứ chi để đu các cành cây”. 
- Khi tính đến những ảnh hưởng ngày càng tăng của những công nghệ khác nhau lên bản thân con người, một số nhà khoa học cho rằng trong tương lai con người sẽ dần dần trở thành chủ nhân thực sự trong tiến trình biến đổi của chính mình. Để có thể có những thay đổi đối với chính bản thân cơ thể mình, con người sẽ sử dụng những công nghệ đã được nghiên cứu và thử nghiệm. Ngành phẫu thuật thẩm mỹ sẽ đạt được những thành tích rất lớn trong việc thay đổi cơ thể con người. Công nghệ tiếp theo mà chúng ta có thể tiếp cận nhiều trong tương lai không xa chính là xây dựng kết cấu gien di truyền. Trong tương lai, con người của kỷ nguyên gien có thể trở thành bất cứ một người như thế nào nếu họ muốn, nói đơn giản là họ đã thoát ra khỏi sự kiểm soát của quá trình tiến hóa để tự sáng tạo ra bản thân mình. Bản thân con người luôn có xu hướng tự thay đổi mình mỗi khi họ có khả năng, theo những quan niệm về cái đẹp trong từng thời kỳ. Trong tương lai xa hơn, theo các nhà tương lai học, có thể chờ đợi sự xuất hiện của những “người ngoại lai” - chẳng hạn người có mang như loài cá có thể chinh phục những vùng biển sâu của đại dương, người có những phẩm chất đặc biệt để phục vụ các mục đích nào đó, như có mặt trên sao Hỏa mà không cần mặc đồ dành cho phi công vũ trụ. Xu hướng phát triển tiếp theo của nhân loại có thể là điều khiển hóa. “Sự liên kết giữa xương thịt của con người với kim loại và silic sẽ trở thành một bộ phận không tách rời trong cuộc sống của con người”. 
- Trong một nhận định khác, nhiều chuyên gia cho rằng có thể sẽ xuất hiện một thay đổi cực đoan hơn - theo xu hướng xa rời nhân tính. Các công nghệ nano hiện đang được triển khai và ứng dụng theo quan điểm thận trọng, nhưng về sau nhờ sự giúp đỡ của y học nano, con người có thể kiểm soát và cải thiện hoạt động của các tế bào trong cơ thể. Sự thay đổi này không thể tránh khỏi tình trạng các tế bào nhân tạo sẽ thay thế các tế bào tự nhiên, biến cơ thể của chúng ta thành những bộ máy siêu nhiên của công nghệ nano. Nếu các tế bào tự nhiên của cơ thể luôn phải liên kết chặt chẽ với nhau, các tế bào nano nhân tạo sẽ không phải chịu những giới hạn như vậy. Nhờ đó, con người của các tế bào nano có thể dễ dàng thay đổi hình dạng, chia làm nhiều phần hay thậm chí tồn tại dưới dạng một đám mây nặng bao gồm các thành phần linh động, mềm dẻo, không thể bị tổn thương và có mặt ở khắp nơi. 
- Một cuộc sống tương tự như trên sẽ là bước chuẩn bị cho con người tiếp cận đến giai đoạn cuối cùng - đó là chối bỏ hoàn toàn cái vỏ bọc thiên nhiên trong cơ thể con người nói chung. Biểu đổ mô phỏng bộ não của các chuyên gia từ Trường Đại học Tổng hợp Oxford cho thấy công suất máy tính sẽ phát triển đủ tới mức có thể mô hình hóa chính xác nhân cách của con người trên máy tính. Điều này sẽ mở ra cơ hội cho con người vào thời đó - đã có thể là những cơ thể mang tế bào nano - có thể tự “nạp” bản thân mình vào máy tính. Con người đã nạp vào máy tính này không cần có một cơ thể hay một bề ngoài thường xuyên cụ thể nào đó - anh ta có thể đồng thời có nhiều hiện thân (avatar) khác nhau trong thế giới ảo và nhiều hình thức thể hiện trong thế giới tự nhiên. 
Nếu những dự đoán trên là chính xác, con người sau này sẽ trở thành một thế lực siêu nhiên thực sự. Những người theo trường phái bi quan lo ngại các nhà công nghệ sinh học (đặc biệt là công nghệ nhân bản vô tính) sẽ làm hỏng tính tự nhiên và lương tâm (đạo đức) của loài Người. Song, nhiều nhà xã hội học vẫn đánh giá sự thắng thế của nhân cách - được coi là “chất kiểm soát” trước những tham vọng “quá sốt sắng” theo đuổi tiến bộ của khoa học, làm con người có khả năng đánh mất luôn hình dạng thông thường của mình trong tương lai. Và họ tin rằng Hậu duệ của con người hiện tại sẽ là những Siêu nhân, sẽ có trách.

Hoàng Mai Anh
13 tháng 3 2016 lúc 14:38

Mình lúc đó nằm trong lòng đất rồi làm sao mà miêu tả được^^

Nàng Tiên Bánh Ngọt
13 tháng 3 2016 lúc 14:39

ai bt đc chứ

Nguyễn Việt Anh
Xem chi tiết
MEOW*o( ̄┰ ̄*)ゞ
Xem chi tiết
minh nguyet
30 tháng 4 2021 lúc 20:23

Tham khảo nha em:

Cà Mau – mảnh đất tận cùng của phía Nam Tổ quốc thân yêu, một mảnh đất chỉ nhắc tên thôi đã thấy thân thương đến lạ. Một ngày thả hồn mình vào những câu văn trong “Sông nước Cà Mau”, hình ảnh chợ Năm Căn của Cà Mau chợt hiện ra trước mắt em, sinh động, hấp dẫn.

Con thuyền trôi dọc xuôi hướng Cà Mau - một vùng sông ngòi, kênh rạch chằng chịt và chi chít như mạng nhện. Cả trời đất và sông nước chỉ bao phủ một màu xanh. Trong cơn gió mang theo cả vị mặn mòi của biển. Chợ Năm Căn dần hiện ra trước mắt em. Ấn tượng từ cái nhìn đầu tiên của khu chợ này là ấn tượng về xóm chợ vùng rừng cận biển. Không giống như những dãy nhà cao lớn, ở đây là những túp lều thô sơ kiểu cổ xưa, những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng và những đống gỗ cao xếp lên như núi. Điều đặc biệt nhất chỉ có ở khu chợ nổi vùng sông nước mênh mông chính là những cột đáy và đủ loại thuyền. Thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn, những ghe xuồng...nổi trôi trên mặt nước xanh gợi một vẻ đẹp độc đáo – vẻ đẹp chỉ thuộc về miền Tây sông nước lênh đênh.

Là khu chợ sung túc bậc nhất của Cà Mau, chợ Năm Căn vô cùng trù phú. Cảnh vật chợ đa dạng, phong phú. Khắp cả vùng bốn bề sông nước trong xanh, thuyền ghe tấp nập và đông đúc. Trên những khoang thuyền, ghe đầy ắp những vật phẩm của miền Tây. Những màu sắc khác nhau của hàng trăm loại trái cây như cùng vẽ lên bức tranh của vùng cây trái miệt vườn phong phú và rực rỡ. Ghe này thuyền kia không thiếu một thứ, từ những vật dụng nhỏ bé nhất như cây kim, cuộn chỉ cũng được bày bán. Tiếng mái chèo khẽ khua nhẹ mặt nước và tiếng mặc cả, mua bán đặc chất giọng ngọt ngào lanh lảnh địa phương khiến khu chợ thêm nhộn nhịp, ồn ào. Những đôi chân thành thục đứng vững trên xuồng mà không chút lung lanh khi thuyền, ghe nghiêng ngả, những đôi tay trao qua trao lại và nụ cười tươi roi rói, điệu bộ đon đả của người bán, kẻ mua chợt tạo cho người ta những ấn tượng vô cùng tốt đẹp về khu chợ đất Cà Mau.

 

Đến chợ Năm Căn, bạn sẽ được ngắm nhìn cảnh buôn bán độc đáo mà miền Bắc không có. Đó là những ngôi nhà bè, khu phố nổi, mua bán hoàn toàn diễn ra trên mặt nước. Ban đêm, ánh đèn măng xông sẽ chiếu sáng rực trên mặt nước, lấp lánh xinh đẹp. Người mua chỉ cần đưa thuyền gần lại, bước sang gọi một món ăn mình muốn và thưởng thức. Hoặc không dạo quanh, ngắm nhìn và mua bất cứ thứ nào mình thích mà không cần phải bước chân ra khỏi thuyền. Cảnh tượng ấy đặc biệt biết bao! Vừa dân dã, thuận tiện, tuy sông nước địa phương mà văn minh đẹp đẽ. Những người bán hàng từ nhiều vùng đất khác nhau tụ họp về đây,mang cho chợ nổi Năm Căn những gam màu đa dạng của cuộc sống. Những khu phố nổi nơi Năm Căn – Cà Mau với cảnh mua cảnh bán tấp nập, đủ các giọng nói líu lô, đủ mọi kiểu ăn mặc sặc sỡ, đã tô điểm cho Năm Căn những màu sắc thật độc đáo, nó tạo ra một vẻ đẹp chỉ thuộc về riêng mình, khiến người đến không thể nào quên đi

Theo ngòi bút tài hoa của nhà văn Đoàn Giỏi, em như vượt qua muôn ngàn chặng đường xa xôi để tìm về với Cà Mau cuối đất nước và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chợ Năm Căn. Để rồi vẻ đẹp độc đáo của Cà Mau nhẹ nhàng khắc ghi trong tâm trí, ghi vào trong tim mình thứ tình cảm đặc biệt – tình cảm dành cho chợ nổi Năm Căn – nét đẹp của mảnh đất tận cùng Tổ quốc thân yêu.

Mun Tân Yên
30 tháng 4 2021 lúc 20:24

TK#

Là mảnh đất địa đầu tận cùng phía Nam của Việt Nam, mũi Cà Mau được nhắc đến như một vùng đất thiêng trong tâm thức người Việt. Với những hình ảnh đầy thân thương từ ruộng đồng bạt ngàn cò bay thẳng cánh, những đìa tôm, những mái nhà tranh ngói xen lẫn phủ dưới bóng dừa, những cây cầu khỉ với dòng sông bến nước con đò… nơi đây luôn toát lên những nét quyến rũ khác biệt đến khó tả với những du khách vốn không phải con dân vùng sông nước khi đến đây.

Đất đai ở Cà Mau đang sinh sôi nảy nở. Bãi Khai Long có hàng dương xanh ngát, có bờ cát chạy dài tới sáu cây số và rộng hàng trăm mét, mỗi năm phù sa lại lấn biển ở chính nơi đây từ tám mươi đến một trăm mét nữa. Điều thú vị là đất mở ra tới đâu, cây mắm mọc lên tới đó, như là để giữ đất đừng có trôi đi, khi thớ đất đã se kết tầng cây đước lao tới, nhanh chóng cùng với mắm tạo thành rừng. Trong rừng Cà Mau lạ nhất vẫn là cây đước. Khi cây cao ngang thân người là rễ phụ đâm ra. Nó thẳng, gần như cái que chứ không mềm tua tủa như rễ phụ ở cây đa hay cây si ngoài Bắc. Những nan rễ phụ ấy cắm trên đất tạo ra cháng rễ hình cái nơm, làm cho cây đước vững vàng đời đời, trong khi rễ chính nếu không thoái hóa thì cũng không còn giá trị gì nữa.

 

Một điểm có thể coi là “đặc sản” nơi đây, đó chính là sông nước. Chính sông nước đã tạo dựng nên sự sống đa dạng, phong phú cho những con người nơi đây. Sông cho họ cái tôm, con cá; sông cung cấp phù sa cho ruộng đồng và sông cũng là loại hình giao thông phổ biến nhất tại đây. Mọi sinh hoạt diễn ra từ đời sống đến giao thương đều thấy được hầu hết trên những chuyến đò.

Cà Mau có khá nhiều chợ nổi nhưng có hai chợ được xếp loại là chợ nổi phường 8, trên sông Gành Hào, Cà Mau và chợ nổi Thới Bình, tại ngã ba sông Trẹm – Chắc Băng, huyện Thới Bình.

Phần lớn chợ nổi nhóm họp, buôn bán trên sông mang tính tự phát. Sản phẩm trao đổi mua bán chủ yếu là các loại hàng nông sản thực phẩm, trái cây, hoa màu… sản xuất tại địa phương, các vùng lân cận chuyển tới phục vụ nhu cầu tiêu dùng tại chỗ hoặc đưa đi tiêu thụ tại các chợ huyện, xã…

Từng chiếc thuyền, ghe với bắp cải, khoai lang, bầu, bí, sắn, quýt, cam… treo lủng lẳng trên mũi để giới thiệu, mời gọi khách mua hàng. Và, đây cũng là hình ảnh thường thấy tại các tỉnh khu vực Đồng bằng Sông Cửu long.

Đến Cà Mau vào một ngày đầu hạ, với những khách lạ không biết bơi thì việc ngồi chòng chành trên một chiếc ghe nhỏ và bước từ ghe này qua ghe khác xem, mua đồ quả là một thử thách không nhỏ. Bạn, rất có thể sẽ bị ngã bởi sự “gập ghềnh” sóng nước. Nhưng đổi lại, một thế giới khép kín được mở ra trên sông, thường là nơi giao tụ của khá nhiều những con sông, rạch trong vùng.

Bước xuống chiếc ghe nhỏ bé, đó là cả một gia đình lưu động tại đây. Cũng có những thiết bị, dụng cụ gia đình giản đơn, cũng có những thế hệ cha con thắm đượm. Cuộc sống của họ nay đây mai đó, sông chảy đến đâu, đó là nhà. Đời sóng nước lênh đênh, hợp tan theo con nước vơi đầy, theo từng phiên chợ sớm, theo từng gánh hàng treo trên mũi ghe. Với nhiều đứa trẻ, trong giấc mơ của các em, chỉ có con thuyền, bến nước và những buổi chợ sớm khuya. Người dân nơi đây vốn hay cho rằng, bao giờ sông cạn nước thì chợ nổi mới không tồn tại. Nói như vậy để thấy rằng, đây đã trở thành một nét văn hóa, một lối sống riêng biệt, đặc trưng của người dân nơi đây.

 

Người Việt khi nói về đất nước của mình thường dùng câu “Nước Việt Nam trải dài từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau”. Vì vậy, trong tâm thức mỗi người, cùng với Ải Nam Quan, Mũi Cà Mau là một địa điểm thiêng liêng, xa xôi nhưng rất đỗi gần gũi. Và, nếu bạn một lần đặt chân đến nơi đây, bạn sẽ bị “chòng chành” bởi sóng nước, bởi sự thân thiện của người dân và tâm hồn bạn cũng sẽ đôi lúc “chòng chành” vì những cuộc đời lênh đênh sông nước.

Anh Nguyên Pham
30 tháng 4 2021 lúc 20:28

Một vẻ đẹp nữa của Cà Mau là chợ Năm Căn. Là hình ảnh độc đáo của "xóm chợ vùng rừng cận biển" với "những túp lều lá thô sơ kiểu cổ xưa...", những ngôi nhà gạch "văn minh hai tầng", "những đống gỗ cao như núi", "những cột đáy, thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn...". Tất cả tạo nên sự "ồn ào, đông vui, tấp nập".

Năm Căn là một thị trấn "anh chị rừng xanh" rất trù phú nơi vùng đất cuối cùng Tổ Quốc. Đoàn Giỏi vừa liệt kê vừa miêu tả làm nổi bật sức sống và vẻ đẹp độc đáo của Năm Căn. Đây là một câu văn sử dụng rất đắt ẩn dụ, nhân hóa thể hiện cách nghĩ, cách nói của người nông dân Nam Bộ: "Nhưng Năm Căn còn có cái bề thế của một thị trấn anh chị rừng xanh" đứng kiêu hãnh phô phang sự trù phú của nó trên một vùng đất cuối cùng của Tổ quốc. Cảnh vật và cuộc sống đa dạng, phong phú, sôi nổi. Có những hầm than gỗ đước... Có cảnh buôn bán rất độc đáo mà ở miền Bắc không có. Những ngôi nhà bè - những khu phố nổi - ban đêm đèn măng xông chiếu rực trên mặt nước. Người đi mua "có thể cập thuyền lại, bước sang...", hoặc gọi một món xào, một món nấu Trung Quốc, hoặc mua một đĩa thịt rừng nướng ướp kèm theo vài cút rượu. Cũng có thể mua cây kim cuộn chỉ, một bộ quần áo may sẵn, một món nữ trang đắt giá "mà không cần phải bước khỏi thuyền". Thật dân dã mà thuận tiện, sông nước mà văn minh. Người bán hàng, hoặc là những người con gái Hoa kiều "xởi lởi", hoặc những người Chà Châu Giang "bán vải", hoặc những bà cụ già người Miên "bán rượu". "Những khu phố nổi" với cảnh mua bán tấp nập, với đủ các giọng nói "líu lô", đủ kiểu ăn vận "sặc sỡ", đã tô điểm cho Năm Căn "một màu sắc độc đáo"... Có yêu mến Năm Căn mới viết hay và đậm đà thế!

Trang văn "Sông nước Cà Mau" cho thấy bút pháp nghệ thuật miêu tả đặc sắc của Đoàn Giỏi. Cảnh vật biến hóa, màu sắc biến hoá. Bầu trời, biển đông, dòng sông, kênh, rạch, rừng đước, chợ Năm Căn vừa hoang dã hùng vĩ, vừa dào dạt sức sống, xa lạ mà mến thương. Thiên nhiên bao la, hào phóng; con người thì mộc mạc, hồn hậu.

Trang văn của Đoàn Giỏi như đưa ta đi thăm thú sông nước Cà Mau, tận hưởng hương rừng Cà Mau, tưởng như được đến chơi chợ Năm Căn, bước lên ngôi nhà bè mua một món hàng lưu niệm...

Hơi Ngắn Thông Cảm

bucminh

Nguyễn Học Hoàng
Xem chi tiết
Nguyễn Học Hoàng
20 tháng 4 2023 lúc 21:11

Trả lời hộ với gấp gấp

Phạm Hoài Nam
Xem chi tiết
๛응웬ღℌųღ장ツ
25 tháng 3 2019 lúc 18:57

Là mảnh đất địa đầu tận cùng phía Nam của Việt Nam, mũi Cà Mau được nhắc đến như một vùng đất thiêng trong tâm thức người Việt. Với những hình ảnh đầy thân thương từ ruộng đồng bạt ngàn cò bay thẳng cánh, những đìa tôm, những mái nhà tranh ngói xen lẫn phủ dưới bóng dừa, những cây cầu khỉ với dòng sông bến nước con đò… nơi đây luôn toát lên những nét quyến rũ khác biệt đến khó tả với những du khách vốn không phải con dân vùng sông nước khi đến đây.

Đất đai ở Cà Mau đang sinh sôi nảy nở. Bãi Khai Long có hàng dương xanh ngát, có bờ cát chạy dài tới sáu cây số và rộng hàng trăm mét, mỗi năm phù sa lại lấn biển ở chính nơi đây từ tám mươi đến một trăm mét nữa. Điều thú vị là đất mở ra tới đâu, cây mắm mọc lên tới đó, như là để giữ đất đừng có trôi đi, khi thớ đất đã se kết tầng cây đước lao tới, nhanh chóng cùng với mắm tạo thành rừng. Trong rừng Cà Mau lạ nhất vẫn là cây đước. Khi cây cao ngang thân người là rễ phụ đâm ra. Nó thẳng, gần như cái que chứ không mềm tua tủa như rễ phụ ở cây đa hay cây si ngoài Bắc. Những nan rễ phụ ấy cắm trên đất tạo ra cháng rễ hình cái nơm, làm cho cây đước vững vàng đời đời, trong khi rễ chính nếu không thoái hóa thì cũng không còn giá trị gì nữa.

Một điểm có thể coi là “đặc sản” nơi đây, đó chính là sông nước. Chính sông nước đã tạo dựng nên sự sống đa dạng, phong phú cho những con người nơi đây. Sông cho họ cái tôm, con cá; sông cung cấp phù sa cho ruộng đồng và sông cũng là loại hình giao thông phổ biến nhất tại đây. Mọi sinh hoạt diễn ra từ đời sống đến giao thương đều thấy được hầu hết trên những chuyến đò.

Cà Mau có khá nhiều chợ nổi nhưng có hai chợ được xếp loại là chợ nổi phường 8, trên sông Gành Hào, Cà Mau và chợ nổi Thới Bình, tại ngã ba sông Trẹm – Chắc Băng, huyện Thới Bình.

Phần lớn chợ nổi nhóm họp, buôn bán trên sông mang tính tự phát. Sản phẩm trao đổi mua bán chủ yếu là các loại hàng nông sản thực phẩm, trái cây, hoa màu… sản xuất tại địa phương, các vùng lân cận chuyển tới phục vụ nhu cầu tiêu dùng tại chỗ hoặc đưa đi tiêu thụ tại các chợ huyện, xã…

Từng chiếc thuyền, ghe với bắp cải, khoai lang, bầu, bí, sắn, quýt, cam… treo lủng lẳng trên mui để giới thiệu, mời gọi khách mua hàng. Và, đây cũng là hình ảnh thường thấy tại các tỉnh khu vực Đồng bằng Sông Cửu long.

Đến Cà Mau vào một ngày đầu hạ, với những khách lạ không biết bơi thì việc ngồi chòng chành trên một chiếc ghe nhỏ và bước từ ghe này qua ghe khác xem, mua đồ quả là một thử thách không nhỏ. Bạn, rất có thể sẽ bị ngã bởi sự “ghập ghềnh” sóng nước. Nhưng đổi lại, một thế giới khép kín được mở ra trên sông, thường là nơi giao tụ của khá nhiều những con sông, rạch trong vùng.

​Bước xuống chiếc ghe nhỏ bé, đó là cả một gia đình lưu động tại đây. Cũng có những thiết bị, dụng cụ gia đình giản đơn, cũng có những thế hệ cha con thắm đượm. Cuộc sống của họ nay đây mai đó, sông chảy đến đâu, đó là nhà. Đời sóng nước lênh đênh, hợp tan theo con nước với đầy, theo từng phiên chợ sớm, theo từng gánh hàng treo trên mũi ghe. Với nhiều đứa trẻ, trong giấc mơ của các em, chỉ có con thuyền, bến nước và những buổi chợ sớm khuya. Người dân nơi đây vốn hay cho rằng, bao giờ sông cạn nước thì chợ nổi mới không tồn tại. Nói như vậy để thấy rằng, đây đã trở thành một nét văn hóa, một lối sống riêng biệt, đặc trưng của người dân nơi đây.

Người Việt khi nói về đất nước của mình thường dùng câu “Nước Việt Nam trải dài từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau”. Vì vậy, trong tâm thức mỗi người, cùng với Ải Nam Quan, Mũi Cà Mau là một địa điểm thiêng liêng, xa xôi nhưng rất đỗi gần gũi. Và, nếu bạn một lần đặt chân đến nơi đây, bạn sẽ bị “chòng chành” bởi sóng nước, bởi sự thân thiện của người dân và tâm hồn bạn cũng sẽ đôi lúc “chòng chành” vì những cuộc đời lênh đênh sông nước.

Zoe Peng
25 tháng 3 2019 lúc 19:09

Thuyền chúng tôi xuôi hướng Cà Mau, một vùng sông ngòi, kênh rạch chằng chịt, bủa giăng chi chít như mạng nhện. Không hiểu sao ở đây lúc nào đất trời, sông nước và không gian xung quanh cũng chỉ đơn điệu một màu xanh. Cùng lắm thì có thêm gió biển. Thứ gió mà ai ở đây lâu ngày cũng có thể cảm thấy vị mặn trong hơi gió.

Thuyền qua Chà Là, Cái Keo rồi xuôi dòng Bảy Háp...Biết tôi lần đầu đến Cà Mau, anh bạn tôi giải thích: ở đây người ta gọi tên đất tên sông không phải bằng những danh từ mĩ lệ mà cứ theo đặc điểm riêng của nó gọi thành tên. Ví như gọi rạch Mái Giầm, vì hai bên bờ mọc toàn mái giầm, thứ cây cọng tròn, sống nhẹ, với chỉ một tán lá xòe ra hình chiếc bơi chèo nhỏ. Gọi là kênh Ba Khía vì hai bên bờ, tập trung toàn những con ba khía, một loài còng biển lai cua, càng màu tím đỏ, làm mắm mà ăn chung với tỏi ớt thì tuyệt ngon.

Thảo nào hôm qua đi qua kênh Bọ Mắt, không hiểu tại sao tự nhiên người tôi cứ mẩn ngứa đỏ cả lên. Nhìn lướt qua, anh lái thuyền nói tôi bị con bọ mắt đốt. Thì ra cái tên Bọ Mắt ra đời vì trên dòng kênh có rất nhiều loài côn trùng ấy. Bữa khác, tôi lại thắc mắc hỏi anh về cái tên xã Năm Căn thì anh cho biết nghe nói ngày xưa, vùng đó chỉ có một cái lán năm gian được những người đến đó đốn củi hầm than dựng tạm bợ trên triền sông. Vì thế mà từ Cà Mau còn có nghĩa là vùng nước đen là như vậy.

Thuyền chúng tôi rẽ vào dòng Năm Căn. Ở đây ngày đêm nước ầm ầm đổ ra biển như thác, các nước ngược dòng bơi hàng đàn đen trũi. Dòng sông Năm Căn uốn mình măng giữa hai bờ rừng được. Cây đước mọc dày theo bãi, chi chít chen nhau từng lớp một. Tất cả hòa nên một gam màu bạt ngàn xanh của đước, của sương khói và màu xanh nhạt của vùng cửa biển.

Vào Năm Căn, chúng tôi được ghé thăm chợ ven sông. Một khu chợ với những căn lều lá thô sơ kiểu cổ nằm ngay cạnh những ngôi nhà gạch văn minh và những vật dụng đi biển của dân chài. Vùng chợ Năm Căn nhộn nhịp suốt ngày, thậm chí còn bán cả ban đêm. Người ta có thể mua đủ thứ trên đời từ cây kim sợi chỉ, đến những bộ quần áo rẻ tiền hay những đồ nữ trang đắt giá, hàng của người Miên, người Tàu, người Ấn...có bán đủ cả ở chợ Năm Căn hình thành nên một khu buôn bán nhộn nhịp trải dài suốt dọc dòng sông.

Cả ngày đi thuyền mệt mỏi, chúng tôi cho thuyền cập lại gọi mọt món xào Trung Quốc, một đĩa thịt nớng ướp kiểu địa phương. Thế cũng đủ vừa ăn uống say sưa vừa ngồi ngắm cảnh bán buôn tấp nập suốt cả đêm.

Nguyễn Ngọc Hân
Xem chi tiết
H.anhhh(bep102) nhận tb...
30 tháng 4 2021 lúc 20:29

Bài viết tham khảo

Cà Mau – mảnh đất tận cùng của phía Nam Tổ quốc thân yêu, một mảnh đất chỉ nhắc tên thôi đã thấy thân thương đến lạ. Một ngày thả hồn mình vào những câu văn trong “Sông nước Cà Mau”, hình ảnh chợ Năm Căn của Cà Mau chợt hiện ra trước mắt em, sinh động, hấp dẫn.

Con thuyền trôi dọc xuôi hướng Cà Mau - một vùng sông ngòi, kênh rạch chằng chịt và chi chít như mạng nhện. Cả trời đất và sông nước chỉ bao phủ một màu xanh. Trong cơn gió mang theo cả vị mặn mòi của biển. Chợ Năm Căn dần hiện ra trước mắt em. Ấn tượng từ cái nhìn đầu tiên của khu chợ này là ấn tượng về xóm chợ vùng rừng cận biển. Không giống như những dãy nhà cao lớn, ở đây là những túp lều thô sơ kiểu cổ xưa, những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng và những đống gỗ cao xếp lên như núi. Điều đặc biệt nhất chỉ có ở khu chợ nổi vùng sông nước mênh mông chính là những cột đáy và đủ loại thuyền. Thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn, những ghe xuồng...nổi trôi trên mặ nước xanh gợi một vẻ đẹp độc đáo – vẻ đẹp chỉ thuộc về miền Tây sông nước lênh đênh.

Là khu chợ sung túc bậc nhất của Cà Mauchợ Năm Căn vô cùng trù phú. Cảnh vật chợ đa dạng, phong phú. Khắp cả vùng bốn bề sông nước trong xanh, thuyền ghe tấp nập và đông đúc. Trên những khoang thuyền, ghe đầy ắp những vật phẩm của miền Tây. Những màu sắc khác nhau của hàng trăm loại trái cây như cùng vẽ lên bức tranh của vùng cây trái miệt vườn phong phú và rực rỡ. Ghe này thuyền kia không thiếu một thứ, từ những vật dụng nhỏ bé nhất như cây kim, cuộn chỉ cũng được bày bán. Tiếng mái chèo khẽ khua nhẹ mặt nước và tiếng mặc cả, mua bán đặc chất giọng ngọt ngào lanh lảnh địa phương khiến khu chợ thêm nhộn nhịp, ồn ào. Những đôi chân thành thục đứng vững trên xuồng mà không chút lung lanh khi thuyền, ghe nghiêng ngả, những đôi tay trao qua trao lại và nụ cười tươi roi rói, điệu bộ đon đả của người bán, kẻ mua chợt tạo cho người ta những ấn tượng vô cùng tốt đẹp về khu chợ đất Cà Mau.

Đến chợ Năm Căn, bạn sẽ được ngắm nhìn cảnh buôn bán độc đáo mà miền Bắc không có. Đó là những ngôi nhà bè, khu phố nổi, mua bán hoàn toàn diễn ra trên mặt nước. Ban đêm, ánh đèn măng xông sẽ chiếu sáng rực trên mặt nước, lấp lánh xinh đẹp. Người mua chỉ cần đưa thuyền gần lại, bước sang gọi một món ăn mình muốn và thưởng thức. Hoặc không dạo quanh, ngắm nhìn và mua bất cứ thứ nào mình thích mà không cần phải bước chân ra khỏi thuyền. Cảnh tượng ấy đặc biệt biết bao! Vừa dân dã, thuận tiện, tuy sông nước địa phương mà văn minh đẹp đẽ. Những người bán hàng từ nhiều vùng đất khác nhau tụ họp về đây,mang cho chợ nổi Năm Căn những gam màu đa dạng của cuộc sống. Những khu phố nổi nơi Năm Căn – Cà Mau với cảnh mua cảnh bán tấp nập, đủ các giọng nói líu lô, đủ mọi kiểu ăn mặc sặc sỡ, đã tô điểm cho Năm Căn những màu sắc thật độc đáo, nó tạo ra một vẻ đẹp chỉ thuộc về riêng mình, khiến người đến không thể nào quên đi

Theo ngòi bút tài hoa của nhà văn Đoàn Giỏi, em như vượt qua muôn ngàn chặng đường xa xôi để tìm về với Cà Mau cuối đất nước và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chợ Năm Căn. Để rồi vẻ đẹp độc đáo của Cà Mau nhẹ nhàng khắc ghi trong tâm trí, ghi vào trong tim mình thứ tình cảm đặc biệt – tình cảm dành cho chợ nổi Năm Căn – nét đẹp của mảnh đất tận cùng Tổ quốc thân yêu.

Khách vãng lai đã xóa
Đỗ thị thu cúc
Xem chi tiết
Nguyễn Hoài Thu
Xem chi tiết
Tr Thi Tuong Vy
13 tháng 3 2021 lúc 20:16

Nhân ngày 20/11, em về thăm lại mái trường xưa, nơi đã dạy em bao kiến thức để em có thể làm một người bác sĩ như bây giờ. Ôi, thật tuyệt vời.

Em bước lại gần ngôi trường mến yêu, cái cổng hiện ra trước mắt. Nhìn hàng chữ “Trường trung học cơ sở Trần Phú” mà trong lòng thấy bâng khuâng vô cùng. Cổng trường bây giờ đã được quét vôi sạch sẽ. Bước vào cổng, hiện rõ trong đôi mắt em là kỉ niệm thơ ấu ngày nào, chơi đùa, bắn bi, rượt bắt nô nức dưới sân trường. Hàng cây xà cừ thuở trước chỉ cao tới tầng hai là cùng mà bây giờ đã xum xuê, toả bóng khắp sân trường. Khẽ chạm tay vào lớp vỏ xù xì, em thầm hỏi: “Cây ơi, mày còn nhớ tao không?” Cành cây lay động như muốn trả lời rằng: “Có chứ, làm sao cây này quên được cậu học trò Thăng ngày nào”. Em cười nhẹ rồi đi về phía sau trường, dãy núi trước kia bây giờ đã được khai phá làm thêm một dãy nhà cho các em học sinh lớp bảy, lớp tám. Học sinh bây giờ không như trước kia nữa, một ngày học luôn cả sáng lẫn chiều. Em quay mắt về phía căn phòng lớp em ngày nào. Nó không còn như xưa nữa mà rất khang trang, bốn cái quạt, sáu cái đèn và cái bảng to lớn cũng đủ biết điều ấy. Em tiến lên lầu, xem qua một lượt. Chà, thật là tuyệt, phòng thực hàng được trang bị toàn những máy tính hiện đại màn hình phẳng, cả thảy hơn bốn mươi chiếc. Chẳng phải hai người một máy như ngày nào nữa. Còn thư viện thì toàn những thiết bị hiện đại. Học sinh thời nay hơn trước kia nhiều quá. Đi qua dãy hành lang, bỗng em phát hiện ra một sân bóng rộng. Em chạy xuống, thấy một trái banh nằm lăn lóc. Chắc là mấy cậu học trò chơi xong quên không bỏ lại trường đây mà.. Em lấy chân lăn bóng trên nền cát rồi sút một cú nhẹ vào cái khung thành. Những kỉ niệm ngày ấy tuôn trào. Hồi ấy, nơi đây còn là một bãi đầy đất đá, còn cái khung thành chỉ là hai cái cọc và một thanh gỗ ở trên thôi, còn bây giờ, khung thành sắt có bao bọc lưới xung quanh, tuyệt quá. Bỗng, em nhớ ra là mình còn phải thăm thầy cô nên rảo nhanh bước về phía phòng truyền thống. Bước vào căn phòng, các thầy cô đang họp nên em không dám làm phiền mà đứng chờ. Họp xong, thầy cô tổ chức liên hoan mừng ngày vui, đến bây giờ, em mới đánh bạo tiến ra, chào thầy cô. Mọi người nhìn em với một chút ngỡ ngàng. Em thưa:

- Thưa mọi người, em là Thăng đây ạ.

Lúc bấy giờ, một vài thầy cô mới “Ồ” lên. Một số người trẻ tuổi vẫn còn ngỡ ngàng, rồi sau đó hỏi những người già hơn:

- Học sinh cũ của mấy anh chị à!

Em đoán đó là người mới về trường. Bỗng, cô Mai Ly hỏi:

- Thăng này, hiện giờ em đang làm gì thế?

Bao năm tháng cách xa, bây giờ cô có vẻ già đi rất nhiều, mái tóc điểm hoa râm và khuôn mặt có nhiều vết nhăn theo ngày tháng. Mặc dù vậy, em vẫn có thể nhận ra cô bởi giọng nói và đôi mắt hiền từ mà năm tháng không thể phai nhoà. Em trả lời:

- Thưa cô, em hiện đang bác sĩ tại bệnh viện đa khoa Đức Tín ạ.

- Vậy à? – cô đáp.

Em hỏi cô:

- Cô ơi, cô Hoà và những thầy cô khác đâu ạ.

- Họ về hưu cả rồi. Còn cô dạy hết năm nay cũng về hưu nốt.

Nghe cô nói, em rất buồn, nhưng kìm chế được và hỏi cô thêm:

- Học sinh của cô dạy có ngoan không ạ.

Cô trả lời:

- Đương nhiên, dù sao thì chúng cũng đâu có lì bằng cậu học trò Thăng lớp 6D của tôi Thuở nào.

Em cười, cô cũng cười. Rồi sau đó, những thầy cô khác cũng hỏi chuyện. Thân mật lắm! Trò chuyện hồi lâu thì em nhớ ra một việc quan trọng. Vội chạy ra cổng, lấy vài gói quà tặng thầy cô. Xong việc, em ra về.

Bước ra khỏi cổng trường mà trong lòng em thấy quyến luyến vô cùng. Ngôi trường này đã cùng em trải qua bao kỉ niệm đẹp và ở đó có những con người tuyệt vời đã chắp cho em đôi cánh để em vững bước vào đời.

bn có thể tham khảo bài văn này nha tk cho mik nhé

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hoài Thu
13 tháng 3 2021 lúc 20:18

Ơ TRƯỜNG TIỂU HỌC MÀ CẬU LỘN ĐỀ RỒI

Khách vãng lai đã xóa
Tr Thi Tuong Vy
13 tháng 3 2021 lúc 20:21

à uk bn có thể sửa lại và bài này mik copy cho bn tham khảo nha cảm ơn

Khách vãng lai đã xóa
Trương Huỳnh Anh Linh
Xem chi tiết
minh nguyet
25 tháng 10 2021 lúc 20:18

Em tham khảo:

Sắp Tết rồi! Phải, sắp Tết! Đã hơn hai năm trôi qua, không có bà ở bên chăm sóc, vỗ về, bà chỉ hiện lên trong những dòng kí ức, trong trí tưởng tượng non nớt của tôi. Và năm nay sẽ là lần đầu tiên tôi đi tảo mộ bà. Trong tôi rộn lên bao nỗi niềm cảm xúc...

Chớm xuân! Trời đất, vạn vật choàng tỉnh khỏi giấc ngủ mùa đông, khoác tấm áo mới tươi tắn mừng xuân về. Những giọt nắng đầu tiên đã xuất hiện, rơi xuống con đường đất nâu sậm thành từng vùng nắng ấm áp, dìu dịu, làm tan đi cái lạnh lẽo, u ám vốn thấy ở mùa đông. Bên vệ đường, những bông lau, những vạt cỏ mới mọc, khẽ đưa mình trước làn gió thoảng, gợn sóng mềm mại. Trời đất như rộng thêm ra! Cái phong vị mùa xuân đang lan tỏa khắp nơi.

Đường vắng vẻ, mọi người rảo bước đi nhanh hơn. Còn tôi, tôi thấy mình thật lạ! Tôi đã rất muốn gặp, rất muốn thăm bà nhưng thực tình tôi không muốn bước chân vào khu nghĩa trang này, nó như cho tôi cái cảm giác phải tin là bà đã mãi đi xa vậy. Dòng suy nghĩ vẩn vơ, chân bước tiếp, rồi tự bao giờ tôi đã đứng trước nơi bà yên nghỉ. Mọi thứ xung quanh chọt mờ đi trước mắt tôi, tôi muốn dùng nước mắt như cố để phủ nhòa đi cái cảnh tượng trước mắt. Mẹ tôi đã chuẩn bị đầy đủ trong chiếc làn nặng trĩu những thứ cần thiết: nào nhang, hoa và cả đồ lễ nữa. Mẹ cùng chị sửa sang phần mộ chu đáo, cẩn thận, nhổ cỏ quanh bia đá. Đưa tôi mấy nén nhang thơm đã đốt sẵn, mẹ bảo hai chị em đi thắp nhang cho các ngôi mộ xung quanh. Mẹ tôi vẫn đang sửa cỗ. Xa xa nơi một góc nghĩa trang, một nhà đang hóa vàng và lục tục chuẩn bị ra về. Lũ trẻ nhà đó chạy lăng xăng đi trước, người lớn sửa soạn đi sau.

 

...Tôi giờ đang đứng lặng ở đây, trước mộ bà, chắp tay làm lễ như mẹ và chị tôi. Những kỉ niệm chọt ùa về với tôi thật rõ nét, tất cả chỉ như vừa mới qua thôi. Tôi nhớ những ngày bà bế tôi rong chơi khắp làng, nhớ cả hơi ấm đặc biệt của bà nữa. Quên sao được hình bóng bà chập chờn trên vách bếp mỗi sớm tinh sương, bà nấu những nồi chè nóng, nướng những củ khoai thơm phức cho chị em tôi. Lúc nào bà cũng dành cho tôi phần hơn, phần ngon. Tôi cũng là đứa thường hay thích chải tóc cho bà, mái tóc bà dài, xòa ngang lưng, lốm đốm những sợi bạc và thoang thoảng mùi sả thơm. Tôi nhớ khôn nguôi cái mùi hương nồng ấm làm cay cay sống mũi ấy! Tôi cũng biết rằng hồi đó tôi chỉ là đứa trò hậu đậu, vụng về, làm đâu đổ đấy. Nhưng bà chẳng bao giờ quở trách tôi, cũng chẳng bao giờ bảo tôi hậu đậu cả. Bà dạy tôi mọi thứ, bà cho tôi niềm tin ở những việc mình làm, cho tôi cả những niềm hạnh phúc lớn lao. Bây giờ, tôi đã khôn lớn hơn, đã bớt hậu đậu, vụng về thì tôi chẳng còn có dịp cho bà thấy những việc mình làm nữa. Bây giờ, ông cũng vẫn thường cho tôi những quả lộc nhưng cái cảm giác ngày xưa đã mãi không còn nữa, nó không phải là cảm giác thích thú, hớn hở khi được bà cho quà... Ngày trước, cứ mỗi đợt đông về, bà luôn nhắc tôi phái mặc áo cho ấm, sợ tôi ho và ốm, bà sợ tôi lạnh. Vậy mà bây giờ bà nằm đây, trong đất lạnh, cô đơn và trống trải. Bà có cảm nhận được không một mùa xuân ấm áp sắp về.

Một làn gió thoảng qua kéo tôi trở lại với thực tại, đưa tôi ra khỏi thế giới của tuổi thơ tràn ngập bóng bà. Chị và mẹ đang gọi tôi. Mẹ đang hóa vàng, những tro tiền giấy theo gió bay khắp cả một khoảng không trước mộ.

Tôi nhận ra ràng, bà đi thật rồi... Tôi trở về khi ánh hoàng hôn dán buông, cảnh vật nhuốm một màu vàng nhàn nhạt, ảm đạm. Tôi quay gót, ngước nhìn phía sau con đường vừa bước. Dường như tôi mong chờ một hình bóng ai đó hay một điều kì diệu làm phai bớt đi gam màu buồn này, có thể gạt đi trong tôi bao ý nghĩ miên man ùa về.