Mấy hôm nay lên face thấy ồn ào cái vụ Sơn Tùng Ôm TI Vi đạo nhạc
Tui mún nói vs ST là
VIP này mãi luôn ném đá anh
Đừng vì mấy lời bàn tán mà ngừng đạo nhc ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~
hôm nay mình đăng bài này lên là để xin lỗi anh Nguyễn Minh Sơn,lý do:vì vụ drama mấy tuần trước.Lời xin lỗi:Em trân thành xin lỗi anh Sơn vì em trông coi nick không tốt.
Vì sao mình lại nói là trông coi ko tốt,là vì:Lớp mình mấy tháng trc có hs mới,ở lớp mình đc 1 tháng thì cô ấy có ny,rồi ny của cô ấy tự sang làm bạn vs mình,mình cx vui và đồng ý.....1 hôm cô ý gọi mình vào chỗ trồng hoa khu lớp mình,mik vui vẻ lên..và ko ngờ,đây là những lời cô ấy nói vs mik:"Tao ko ngờ mày lại là con người như thế!Mày dụ dỗ ny tao à?Mày thích làm kẻ thứ 3 lắm à?"Rồi mik nói là:"Mới lớp 4 yêu đương cái gì?Mà mik đâu có dụ dỗ gì ny bạn đâu...."Nhưng chưa nói hết câu thì...cái tốt zô mõm rồi!Mấy hôm sau cô ấy quay lại xin lỗi rồi xin nick hoc24 của mình.Vì 2 đứa đều dùng nick và ny cô ấy cx dùng,mik đồng ý!Xong rồi khi mà mình bt đc là cô ấy dùng nick đi làm mất uy tín của mik thì mik tức lắm,mik hỏi:"SAO MÀY LẠI LÀM THẾ VỚI TAO CHỨ?"tHÌ Ả TRẢ LỜI;"ai bảo mày cướp ny tao!"Sau vụ đó mik bị mang tiếng trong lớp là con tròa xoanh á
Thành thật xin lỗi anh Sơn và những người đã bị con hãm *Beep* đấy chửi ạ!
P/S:mong ko bị bc
mik nói thêm là mik ít khi nói tao mày lắm,chỉ khi nào tức....
Cái con hãm đó; thay mật khẩu Hoc24 đi em, đừng để tình trạng này xảy ra nứa
@phynit thầy phải làm triệt để chuyện này ạ,
Hiện nay có bạn trả lời rồi tag tên gv (mới) nhờ tick (mình nói ai thì tự biết nhé, chắc mấy bạn cũng rõ). Em thấy điều đó không công bằng, vì nếu xem các câu trả lời đó thôi thì tụi em ai xét điểm ạ? Đồng thời đó cũng là tự hỏi tự trả lời (một lượt hỏi một đống câu), tự tick cho mình, mọi người vào tường sẽ biết.
Ai tán thành/không tán thành gì thì cũng đứng ném đá.
Chuẩn đó thầy ơi, với lại em có ý kiến như thế này:
_Thầy trừ điểm ( GP or SP ) mấy bạn câu like hoặc xin like cho lần sau khỏi xin nữa.
_ Với cả thầy nói mấy bạn CTV nói riêng và các thành viên trên hoc24h nói chung là giữ ý thức một chút ạ, mấy bạn toàn chửi linh tinh.
Nói thế thôi đừng ai ném đá
Trần Hương Thoan bạn đó còn xin like bá đạ nữa.......
Mấy bạn đoán tên người đó trực tiếp tại đây nhé,
@phynit thầy phải làm triệt để chuyện này ạ,
Hiện nay có bạn trả lời rồi tag tên gv (mới) nhờ tick (mình nói ai thì tự biết nhé, chắc mấy bạn cũng rõ). Em thấy điều đó không công bằng, vì nếu xem các câu trả lời đó thôi thì tụi em ai xét điểm ạ? Đồng thời đó cũng là tự hỏi tự trả lời (một lượt hỏi một đống câu), tự tick cho mình, mọi người vào tường sẽ biết.
Ai tán thành/không tán thành gì thì cũng đứng ném đá.
Thầy sẽ phổ biến cho các giáo viên hoc24 là sẽ không tick đúng cho bạn nào tag tên mình vào để xin tick.
Cha và mẹ e thôi nhau lúc còn trẻ nhưng vẫn cho tụi e liên lạc và thường xuyên lên thăm hỏi. E nhớ rất rõ năm đó cha mướn cái nhà ở gần kiên lương mà đối diện là núi buổi tối sương xuống lạnh lắm. Cònphía sau nhà là một con sông nhìn đẹp lắm nước trong mà xanh có đá ở dưới nữa khúc gần bờ rất cạn vậy mà cha dặn ngay từ lúc e mới lên thăm là k đc xuống đó tắm ở khoảng 1 tuần mọi việc bình thường, đến chiều hôm nọ cha nói với e là hôm nay cùng mẹ( kế) đi xuống nội chắc khuya mới về tới con ở nhà vs a 2 a3 ngủ trước đi. Xong cha đi; e ở nhà chỉ biết coi ti vi còn a hai a ba dặn khi nào ngủ thì kéo miếng cao su trước cửa tiệm lại rồi nào tụi a về tụi a kéo rào lại khóa cho giờ hai a đi đánh bida. Vì tiệm làm ăn nên k có cửa, dùng cửa rào vừa tiện với lại diện tích tiệm rộng nên mn đừng thắc mắc s không có cửa nhé. Em lúc đấy cũng 9 10t rồi đủ hiểu biết về ma.
Nằm xem ti vi một hồi thì ngủ lun k biết, đến khi mở mắt ra thấy cha nằm cạnh rồi mà k thấy mẹ đâu nên lạ em hỏi mẹ đâu cha nói khuya rồi ngủ đi. E con nít mà cảm thấy k an toàn là khóc ngay vì từ bé đến lớn chẳg bao h cha nc với e như vậy cha e nc nhẹ nhàng mà từ tn lắm ấy thế mà, hôm nay nạt làm e sợ nên khóc. E nói con nhớ mẹ quá mai cha cho con về nha.( đến giờ vẫn vậy, bị ăn hiếp là nhớ mẹ ngay). Ổng kiu ngủ đi hoài e k ngủ mà nằm thút thít,thì nghe tiếng cửa sau mở cái ầm mà rõ ràg e nhớ đóng từ lúc cha đi rồi. Cái cửa bật ra e thấy rõ chẳg dốc chút nào, cái đầu nó to hơn người bình thường tóc tai ướt men đen thui,cái bụng nó to lắm như có bầu vậy,mà nó ở trần quấn cái khăn ngang lưng màu trắg như kiểu quần của ng khmer vậy, cái chân nó chỉ nhìn thấy ống quyển mà nhỏ xíu so vs người nó, mình nó đen thui ướt nhem đi từ cửa sau ra cửa trước trong vòng vài giây.
e trố mắt nằm im k dám khóc nữa cái đó vượt quá sức chịu đựng của e. Nào ngờ, xoay qua cái ông nằm ôm e nãy giờ k phải cha e mặt ổng biến đổi tích tắc từ mặt tròn thành mặt dài,ổng vừa kiu e nín vừa chỉ tay lên 1 cục thịt dư to đùng ngay trán ổng. Ổng nói nín đi hùi đó cha khóc nó cũng cắn cha bị vậy nè. Mặt e xanh lè , khóc hết nổi , phóng cái vèo ra cái cửa rào vừa chạy vừa quay lại nhìn, ổng k rượt theo e mà e thấy ổng nhìn e trìu mến lắm. E vẫn sợ chạy như bay ra ngoài đường cũng may cái tiệm cf kế bên chưa đóng cửa qa đó ngồi tạm, nhìn đồng hồ cũng mới 11h , người e run cầm cập cứ nhìn qa nhà sợ ổng đi theo. Đợi lúc sau thì thấy cha về vs mẹ a 2 a3 cũng về. E mừng rỡ khóc sướt mướt ôm cha kể lại cha kiu mai đi về sớm. Về tới nhà nghe mẹ nói là cha m đt xuốg nói cái thằg đi dưới sông lên ổng biết vì nó mới chết. Còn cái ông ôm e ổng k biết. e xin kể mn nghe về cái ông tự nhận là cha em. Sau chiện đó hơn cả năm e lên thăm cha , cha chuyển chỗ mới nênk sợ nữa.
Thăm cha về thì tối đó e nằm mơ, thấy cái ông hôm bữa e thấy nằm ôm e đấy. Hôm nay trg mơ ổng đeo một sâu chuỗi to trên cổ nhìn ổng e sợ lắm, giống như thầy luyện bùa v mà khuôn mặt thì y hệt cha e. Có điều đầu ổng hói để hàm râu ở trc miệng nữa nhìn ổng như mấy ông ở nước khác vậy. Ông vào nhà e ôm e nói e con ổng. Bắt e về, e sợ lắm mà thấy e cầm cây dao tự tay đâm chết ổng máu ổng màu xanh như lá cây.. e nằm mơ thấy vậy mấy lần thì k thấy nữa. Sau này lớn e kể lại thì bị ngoại nói là tổ bùa chọn m sao m không theo m đâm ổng vậy nên ổng k kiếm m nữa đó. Mà v cũng tốt vì tổ bùa này k phải của nhà mình theo học chỉ thành ma lại thoi. Chắc nhờ e đâm ổng mấy nhát ổng tha e chứ k thì giờ thành thày bùa rồi chứ đâu thày bóinunữa hihi
Tớ ko bt mấy bn là ai,đọc cái này lm j nhưng nếu nhìn thấy thì mấy bn cố gắng thi tốt nha!!!
(E chưa có đá vs gạch xây nhà,mn ném giùm e cái!Thanks mn!!!)
Xác định CN,VN đoạn văn dưới đây:
Nhà Út Vịnh ở ngay bên đường sắt. Mấy năm nay, đoạn đường này thường có sự cố. Lắm khi, trẻ chăn trâu còn ném đá lên tàu.Nghe tiếng la, bé Hoa giật mình, ngã lăn khỏi đường tàu, còn bé Lan đứng ngây người, khóc thét.Đoàn tàu vừa réo còi vừa ầm ầm lao tới. Không chút do dự, Vịnh nhào tới ôm Lan lăn xuống mép ruộng, cứu sống cô bé trước cái chết trong gang tấc.
Biết tin, ba mẹ Lan chạy đến. Cả hai cô chú ôm chầm lấy Vịnh, xúc động không nói nên lời.
hôm nay mị hiện về
lết xác lên đây tìm lại ng quen
tao khổ quá mà
mấy đứa bạn cũ của tao mà thấy bài tus này thì cmt hay like để tao bt là chưa mất liên lạc vs chúng m
vã thực sự
nhìn cái bingbe trống vắng mà lòng tao đau vãi~~
bài toán cho mấy thánh lầy(như tôi)
1 hôm đang đi học bỗng Minh Dương nhìn thấy Thùy Anh cx đang đi học với bạn liền tới đó nói chuyện 1 lúc rồi nói:"...em..e..m..có..ó....muốn làm bạn gái anh ko?".nghe Minh Dương nói vậy Thùy Anh liền chạy đi và ko nói gì .Tùng Dương đi qua liền thấy Thùy Dương nhưng kệ rồi tiếp tục đi học.lúc Tùng Dương về nhà và đi chơi bỗng thấy Thùy Anh ,lúc đó đường đang vắng vẻ.và Tùng Dương liền nói với Thùy Anh y như lời Minh Dương nói lúc sáng.Nhưng Thùy Anh đã ngập ngừng:..em....e..mmm....đòng ý"
Hỏi tại sao MInh Dương bị từ chối còn Tùng Dương thì ko?
thánh lầy nào đúng thì sẽ có 3 tick(tôi trên 15 đm rồi đó)gợi ý:trong 1 câu hỏi nào đó của 1 người nào đó tôi đã giải bài toán này rồi đó(cái này dành cho những người ko lầy)
Chào các bạn, đọc chùa nhiều quá nay viết lại cho mấy bạn đọc nè :3 Văn hơi lủng củng, có gì cmt góp ý nha =)))
Ông nội mình mất vào năm 2007, lúc đó mình 5 tuổi, mà mình nhớ rất rõ nha. Nội mình mất vì té đập đầu xuống gạch. Như kiểu có số ý, ban ngày khỏe re à, tự nhiên đang nằm trên lơ quăng, đứng dậy rồi ngã ra té. Lúc ông chết rồi mà nước mắt cứ trào ra, chắc còn vương vấn. Lúc còn sống, ông thương mình và mẹ mình cực kì luôn. Mình thì nặng vía mà mẹ mình thì yếu. Ông mất đc 4 hôm thì hôm đó, mình ngủ với mẹ ( cha thì làm ca đêm, em trai ở vs ông bà ngoại ) thế nên ngủ có 2 mẹ con à. Nhà mình giống nhà kiểu ba gian hồi xưa, ở giữa là bàn thờ, có cái vách 2 bêb thành hai cái buồng thôi, ko phải tường như bây giờ. Tối đó đang ngủ thì mình thấy lạnh lạnh làm sao, mà lúc đó thì đéo bt sợ ma :v. Tự nhiên cái lúc đó mình nhìn lên trên đầu nằm, thấy ông nội đứng đó khều vào tay mình, mình nghe rõ ràng là ông nói “Oanh đi mua bánh vs ông nội”. Mình thì nằm nhìn thôi, và biết rõ là ông mất luôn, lúc đó vừa nhìn ông vừa khóc thút thít, khóc vì buồn, chứ mình chả sợ =(( Haizz nhớ ông quá.
Lần sau thì mẹ mình gặp, mà mẹ mình là thánh gặp ma. Đêm đó mẹ nghe tiếng dép kéo lê từ trước nhà, ra sau nhà rồi rẽ vào buồng của mẹ mình. Mẹ mình đang ngủ nghe vậy cái cũng tỉnh luôn rồi vì biết cái gì mà :3 Thì mẹ mình nhìn ra cái tấm màn, kiểu như cửa phòng mà thay thế bằng màn thôi. Thấy hình bóng quen thuộc đứng đó, ông nội đang đứng nhìn mẹ mình. Mẹ ôm mình cứng ngắc, mình thấy lạ trời nóng vậy mà mẹ ôm mình, lúc đó bực mình vcak vì trời nóng muốn chết ôm cứng ngắc sao ngủ đc, mình quay ra tung 1 cú nộ long cước làm mẹ buông mình ra luôn (nhẹ lắm vì lúc đó 5t à ) :v mẹ kể lúc đó mẹ sợ lắm. Mà chuyện lặp lại hoài luôn, tối tối thấy ông đứng nhìn hoài mẹ chịu kh nổi, mẹ mình sợ quá nên hỏi ngoại mình có cách nào để kh thấy kh gặp nữa không. Ngoại mình kêu lấy một miếng xương rồng với cái rế ( cái mà để nồi lên cho kh dính lọ ý ) treo trên cái màn. Tối đó mẹ cũng ngủ bth, đến 3h khuya thì thấy lạnh lạnh dưới chân, mẹ mình sợ rồi, biết gì rồi nên trùm chăn kín đầu. Một lúc thấy ngộp quá mở ra, lại lạnh chân. Mẹ thấy lạnh sóng lưng, lần này mẹ nhìn xuống thử thì ôi thôi , ông nội mình giơ tay giở cái màn lên, rồi tốc cái mùng lên luôn (mẹ mình thức và thấy rất rõ nhé ). Mà ông đứng khum khum chứ kh đứng thẳng lên đc. Rồi ông giơ tay chụp chụp như muốn chụp chân mẹ vậy.
Mẹ tui sợ mồ hôi ướt áo, muốn la lên mà kh đc, lúc đó tui thì ngủ ngon lành. Ông nội vừa chụp vừa nói là ” G. tại sao con làm như vậy G. ” Mẹ mình lấy hết sức kéo mền trùm lại, niệm Phật trong tâm rồi bth trở lại. Lấy Đt gọi cha mình kêu về ngay, lúc này mẹ nhìn xuống thì thấy bóng ông đi ra nhà sau. Hết đợt đó thì mẹ mình ít gặp ông hơn. Qua 49ngày là vĩnh viễn kh gặp nữa. Trong 49 ngày đó thì toàn mẹ mình gặp, là những chuyện như cơm thiêu, nhang cháy sao ý, rồi nghe tiếng dép mà bth qá nên làm biếng kể =)) Lần sau kể về chuyện của ngoại nha :< hihi