Những câu hỏi liên quan
Dương công việt anh
Xem chi tiết
Âu Dương Khắc
23 tháng 2 2018 lúc 18:30

Khi đứng trước bức tranh “Anh trai tôi” của Kiều Phương, thoạt tiên người anh ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là sự xấu hổ. Trước hết, người anh ngỡ ngàng vì không thể tin được chú bé ngồi trong bức tranh kia là mình. Sau sự ngỡ ngàng ban đầu ấy, người anh thấy hãnh diện, hãnh diện vì mình là chủ đề chính của bức tranh đoạt giải nhất trong cuộc thi vẽ quốc tế. Ngỡ ngàng, hãnh diện rồi cuối cùng là cảm giác xấu hổ. Người anh nhận ra mình không được đẹp, hoàn hảo như những gì em gái đã thể hiện. Đặc biệt, người anh xấu hổ khi thấy mình không xứng đáng với tình cảm trong sáng của Kiều Phương. Chính cảm giác xấu hổ ấy giúp ta phát hiện ra phần đẹp nhất trong tâm hồn của người anh.

 

Thiên Thần Nhỏ
22 tháng 2 2018 lúc 11:13

Viết một bài văn thuật lại tâm trạng của người anh trong truyện Bức tranh của em gái tôi của Tạ Duy Anh, khi đứng trước bức tranh được giải nhất của em gái.
Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.
Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị......xâu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!
Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.

nhok siêu quậy
22 tháng 2 2018 lúc 12:54

Khi nhận ra nhân vật chính trong bức tranh đoạt giải của em gái là mình, người anh ban đầu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là xấu hổ. Em ngõ' ngàng vì không nghĩ rằng trong con mắt em gái, hình ảnh của mình lại toàn mĩ đến thế; sau những gì mình đối xử với em gái, em gái vẫn có cái nhìn hết sức hoàn hảo về mình. Từ sự ngỡ ngàng đó, người anh chuyển sang hãnh diện. Hãnh diện không chỉ vì tài năng của em, vì sự hoàn hảo của mình trong bức tranh, mà còn chính vì tâm hồn cao thượng và lòng vị tha của em gái. Cùng với dòng chữ đề Anh trai tôi là hình ảnh một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lèn từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chísự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Đó là một người anh trong những suy nghĩ và có cả sự tưởng tượng của người em gái. Chính lòng vị tha và lòng mong ước của em gái đã làm cho người anh chuyển từ hãnh diện sang xấuliổ. Dưới con mắt của em gái, người anh thật hoàn hảo, nhưng trong thực tế người anh chưa làm được những gì xứng đáng với suy nghĩ của người em, ngay trong cách đối xử và những suy nghĩ của em về em gái cũng không được như vậy. Người anh đã nhận ra những khuyết điếm của mình qua nội dung mà em gái diễn tả trong bức tranh.

Như vậy có thể thấy, tâm trạng của người anh diễn biến hết sức phức tạp thông qua những hành động cụ thế của em gái. Đó là nét độc đáo trong việc thế hiện tính cách nhân vật của tác giả.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
5 tháng 7 2017 lúc 12:12

c, Tâm trạng của người anh khi đứng trước bức tranh “Anh trai tôi”

- Ban đầu, ngỡ ngàng vì không ngờ được em lựa chọn vẽ vào tranh. Ngỡ ngàng vì bức vẽ về anh đẹp, một người mơ mộng, suy tư, hồn nhiên

- Tự hào, hãnh diện vì được thể hiện đẹp trong bức tranh của em gái mình.

- Xấu hổ vì đã cư xử không đúng với em, và không xứng đáng ở trong tranh.

Lờ Ô Lô
Xem chi tiết
Đức Kiên
20 tháng 4 2023 lúc 19:13

Cũng khó đấy : 

 

Tâm trạng của người anh phải ngỡ ngàng trước bức tranh , cảm thấy mình xấu hổ vì em mình có tài năng nhưng mình lại ko có ( xấu hổ tới mức người anh muốn khóc ) 

Nguyễn Đăng 	Khôi
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
20 tháng 8 2017 lúc 9:51

Đáp án D

Hojo Sophie
Xem chi tiết
Trần Thanh Bình
16 tháng 5 2019 lúc 13:07

Câu 1:

Tôi trong đoạn trích chỉ người anh trai trong văn bản "bức tranh của em gái tôi".Phương thức biểu đạt chính: Tự sự

Câu 2:

Tâm trạng của người anh trước bức tranh của em gái mình

Câu 3:

Ngỡ ngàng: Trong mắt em gái mình thì mình lại rất hoàn hảo

Hãnh diện: Bức tranh giải nhất của m được treo ở một căn phòng trang trọng và có nhiều người xem

Xấu hổ: Em vẽ thứ thân thuộc nhất là người anh trai rất hoàn hảo mặc dù bấy lâu nay mình luôn ghen tị, ghen ghét em

Câu 4:

Tình cảm và lòng nhân hậu của người em đã làm cho người anh thấy được những hạn chế của mình

tamanh nguyen
Xem chi tiết
Hermione Granger
30 tháng 10 2021 lúc 7:27

B/ ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.

C/ Miêu tả nội tâm trực tiếp.

nhung olv
30 tháng 10 2021 lúc 7:28

C

Hạnh Hồng
Xem chi tiết
Phong Thần
27 tháng 6 2021 lúc 16:48

Tham khảo

a. - Đoạn văn trên trích từ tác phẩm : "Bức tranh của em gái tôi"

    - Tác giả : Tạ Duy Anh 

b. - Bởi vì người anh tự cảm thấy xấu hổ vì thấy mình không xứng với hình ảnh người anh trai đẹp đẽ trong mắt em. Người anh cảm thấy hổ thẹn vì sự xấu tính của mình đối với em gái mà em gái mình lại luôn dành tình cảm thiêng liêng đặc biệt cho mình

c. Qua câu nói " Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy ", ta thấy được ẩn sâu trong tâm hồn và sau những hành động của người anh, trong lòng người anh trai vẫn còn những đặc tính tốt đẹp. Người anh đã tự nhận được những lỗi lầm của mình, không xứng đáng với tấm lòng nhân hậu của người em. Bức chân dung đó cũng gửi gắm cho chúng ta: tấm lòng nhân hậu, trong sáng của người khác sẽ giúp ta nhận ra lỗi lầm sai trái, sự đố kị để chúng ta hoàn thiện lại nhân cách của mình và những tác phẩm nghệ thuật chân chính luôn hướng con người tới những điều tốt đẹp.

_Hồ Ngọc Ánh_
27 tháng 6 2021 lúc 16:50

Tham khảo:
a)
 - Đoạn văn trên trích từ tác phẩm : "Bức tranh của em gái tôi"

    - Tác giả : Tạ Duy Anh 
b) - Bởi vì người anh tự cảm thấy xấu hổ vì thấy mình không xứng với hình ảnh người anh trai đẹp đẽ trong mắt em. Người anh cảm thấy hổ thẹn vì sự xấu tính của mình đối với em gái mà em gái mình lại luôn dành tình cảm thiêng liêng đặc biệt cho mình.

c). Theo bản thân em, người anh là một người có khá nhiều tâm sự. Từ việc yêu quý em gái, khi em gái cãi mình cảm thấy nó thật đáng yêu cho đến khi mọi người phát hiện ra tài năng của em thì xa lánh em rồi lại đến khi nhìn thấy bức tranh em gái vẽ mình và nhận ra mình đã sai. Người anh không phải người xấu, không phải người thích so đo với người khác. Chỉ là cảm nhận của người anh khi mọi người phát hiện ra tài năng của em gái là mọi người đã quên mất sự tồn tại của mình, chỉ quan tâm tới em gái nên tỏ ra ghen tị và ghét những gì mà em làm vì bản thân không tìm được ước mơ cũng như tài năng. Người anh cũng là một người sống rất nhân văn khi được người em là cho cảm động đã kịp thời nhận ra lỗi sai của mình và tuy đoạn trích chỉ đến thế nhưng có thể đoán được, tiếp theo của câu truyện người anh sẽ cố gắng hết mình để sửa lỗi và thay đổi bản thân. Mọi câu truyện đều rút ra được bài học và từ câu truyện này cũng vậy, chúng ta đã học được rất nhiều thứ. Nên tự tin vào bản thân. Trong cuộc sống luôn có những lỗi sai nhưng ta hãy cố gắng thật nhiều để khắc phục những lỗi sai không đáng có đó. Có thể bây giờ bạn không tìm được ở mình một điểm mạnh, một tài năng nào đặc biệt nhưng đừng nản chí mà hãy thật chăm chỉ và nỗ lực rồi mọi thứ sẽ thay đổi thôi. Đừng quan tâm những lời người khác nói về giấc mơ của bản thân, đừng quan tâm họ nghĩ về ước mơ của ta như thế nào, hãy tiếp tục bước đi trên con đường hoàn thành giấc mơ đó. Và cũng đừng quên tôn trọng và ủng hộ mơ ước của người khác nếu nó hoàn toàn đúng đắn. 

 

  
Phạm Thảo
Xem chi tiết
....
22 tháng 10 2021 lúc 8:33

Tham khảo

a. - Đoạn văn trên trích từ tác phẩm : "Bức tranh của em gái tôi"

    - Tác giả : Tạ Duy Anh 

b. - Bởi vì người anh tự cảm thấy xấu hổ vì thấy mình không xứng với hình ảnh người anh trai đẹp đẽ trong mắt em. Người anh cảm thấy hổ thẹn vì sự xấu tính của mình đối với em gái mà em gái mình lại luôn dành tình cảm thiêng liêng đặc biệt cho mình

c. Qua câu nói " Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy ", ta thấy được ẩn sâu trong tâm hồn và sau những hành động của người anh, trong lòng người anh trai vẫn còn những đặc tính tốt đẹp. Người anh đã tự nhận được những lỗi lầm của mình, không xứng đáng với tấm lòng nhân hậu của người em. Bức chân dung đó cũng gửi gắm cho chúng ta: tấm lòng nhân hậu, trong sáng của người khác sẽ giúp ta nhận ra lỗi lầm sai trái, sự đố kị để chúng ta hoàn thiện lại nhân cách của mình và những tác phẩm nghệ thuật chân chính luôn hướng con người tới những điều tốt đẹp.