Giúp mk kể câu chuyện Ba lưỡi rìu nha
Ai xong đầu tiên mk tk!
hãy kể lại câu chuyện ba lưỡi rìu bằng lời của ông bụt
Gần khu rừng nọ, một anh tiều phu rất nghèo nhưng thật thà, ngay thẳng. Gia sản của anh ngoài một chiếc rìu sắt để kiếm sống thì chẳng còn thứ gì khác đáng giá. Sáng ấy, như thường lệ chàng vác rìu vào rừng kiếm củi. Vừa chặt được vài nhát thì rìu gãy cán, văng luôn lưỡi rìu xuống dòng sông bên cạnh. Anh tiều phu buồn rầu than vãn: “Ta chỉ có một chiếc rìu để kiếm sống, giờ đã mất, biết sống sao đây!”. Nghe lời than vãn tội nghiệp của anh tiều phu, Tôi biến thành một ông cụ già râu tóc bạc phơ, tay chống gậy xuất hiện an ủi:
- Thôi con đừng buồn nữa! Ta sẽ giúp con tìm lại rìu.
Anh tiều phu chưa hết ngạc nhiên thì tôi đã lặn xuống sông. Lần thứ nhất,tôi vớt lên một cây rìu bằng vàng. Trông nó mới đẹp và quý giá lằm sao! Ánh sáng của nó tỏa ra như một vầng hào quang rực rỡ.Tôi liền hỏi anh tiều phu:
- Rìu này là của con phải không?
- Không! Thưa cụ, cái rìu này không phải của con.
Tôi lại lặn xuống. Lần thứ hai, Tôi vớt lên một cái rìu bằng bạc. Ánh sáng của nó tỏa lấp lánh. Tôi lại hỏi:
- Chắc cái rìu này là của con?
- Thưa cụ, cái này cũng không phải của con.
Như hiểu ý, Tôi lại lặn xuống sông lần nữa. Lần thứ ba, tôi vớt lên một cái rìu bằng sắt. Trông cái rìu cũ kĩ, xấu xí. Tôi tiến lại gần anh tiều phu và đưa chiếc rìu cho anh ngắm nghía thật lâu, rồi anh thưa:
- Đây đúng là chiếc rìu của con vừa đánh rơi!
Tôi tươi cười trao chiếc rìu cho anh tiều phu. Anh quỳ xuống cảm ơn và đưa hai tay đỡ chiếc rìu. Tôi xoa đầu và khen:
- Con là người thật thà! Con không tham lam những gì không phải của mình. Vì thế phần thưởng cho tấm lòng trung thực của con là ba chiếc rìu vừa vớt lên.
- cụ đã giúp con tìm lại chiếc rìu sắt là đủ rồi. Con không dám nhận hai chiếc rìu kia vì nó không phải là của con.
Tôi tốt bụng biến mất để lại ba chiếc rìu cho anh tiều phu. Từ đó, anh tiều phu sống trong sung sướng.
Bạn nào giúp mình kể lại hoàn chỉnh câu chuyện Ba lưỡi rìu với, các bạn có thể lấy trên google cũng được.
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
- Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
- Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
- Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng vàng sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
- Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
- Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng bạc và hỏi chàng tiều phu:
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
- Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
- Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
- Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.
xin t.i.c.k
HT
kể lại chuyện ba lưỡi rìu
Bên bờ dòng sông, một anh tiều phu nghèo đang chăm chỉ đốn củi thì bất ngờ lưỡi rìu của anh bật ra khỏi cán và rơi xuống nước sâu. Anh ta ngồi xuống đất và khóc lóc vì mất đi công cụ chính để làm việc.
Đúng lúc đó, anh nghe thấy tiếng lá rụng phát ra từ đằng sau. Một ông lão già đi từ trong rừng ra hỏi anh ta vì sao lại buồn. Anh tiều phu khóc than rằng lưỡi rìu của anh đã rơi xuống sông và anh ta không thể tiếp tục công việc đốn củi của mình.
Ông lão trấn an anh rằng không có gì phải lo lắng và an ủi anh rằng ông sẽ giúp anh tìm lại được lưỡi rìu. Ông lão đã nhảy xuống sông và lặn một hơi để tìm kiếm lưỡi rìu. Khi ông trở lên bề mặt, tay ông cầm lấy một lưỡi rìu bằng vàng và hỏi anh rằng đó có phải là lưỡi rìu của anh không. Tuy nhiên, anh ta bật khóc và nói rằng đó không phải là của anh.
Ông lão lại lặn xuống sâu để tìm kiếm tiếp và trở lại bề mặt với một lưỡi rìu bằng bạc. Nhưng anh ta lại bị từ chối bởi anh tiều phu. Cuối cùng, ông lão đã lặn xuống sâu lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt. Khi anh tiều phu nhận ra đó là lưỡi rìu của mình, ông lão vui mừng và trao lại cả hai lưỡi rìu cho anh. Ông lão khen ngợi tính chất rất đáng quý của anh ta khi không tham lam và không cố gắng lấy cả ba lưỡi rìu.
5. Kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu chi tiết (Mẫu số 5)
Ngày xưa, có một anh tiều phu tốt bụng, chân thành và siêng năng trong công việc. Với cây rìu, cán tròn bằng gỗ cứng, lưỡi rìu thép sắc bén, anh đi vào rừng đốn củi để kiếm sống hàng ngày.
Một ngày nọ, khi anh đang đốn cây, lưỡi rìu bất ngờ rơi xuống sông. Anh đứng nhìn xuống nước và bỗng thấy một cụ già hiện ra, tóc bạc phơ và khoác chiếc áo choàng màu xanh. Cụ già có gương mặt hồng hào và phúc hậu. Anh kể lại chuyện mất rìu và cụ già nhân hậu đồng cảm với anh, sau đó nói:
- Tôi có thể giúp anh vớt lại lưỡi rìu.
Cụ già giữ nguyên quần áo và nhảy xuống sông để tìm lưỡi rìu. Trong chớp mắt, cụ già trở lại bờ với một lưỡi rìu bằng vàng sáng rực rỡ.
- Đây có phải là rìu của anh không? - Cụ già nhẹ nhàng hỏi.
- Xin lỗi cụ, lưỡi rìu này không phải của tôi.
Cụ già lại nhảy xuống sông và một lần nữa, cụ già mang lên một lưỡi rìu bằng bạc lấp lánh. Cụ lại hỏi:
- Chắc đây là lưỡi rìu quý báu của anh đúng không?
- Xin lỗi cụ, đó là lần đầu tiên tôi thấy lưỡi rìu này.
Cụ già cười vui vẻ.
Cụ già lại nhảy xuống sông và sau một lúc, cụ già giơ lên một lưỡi rìu bằng thép. Anh tiều phu nhìn thấy và hồi hộp reo lên:
- Đó là lưỡi rìu của tôi! Cụ ơi, xin hãy cho tôi cái đó.
Cụ già bước lên bờ và đưa cho anh cả ba lưỡi rìu, nói: "Anh xứng đáng nhận cả ba lưỡi rìu này". Anh vô cùng xúc động, lắc lắc đầu và cảm ơn cụ già. Tuy nhiên, khi anh nhìn lên, cụ già đã biến mất không để lại dấu vết nào.
Ngày xưa, có một anh tiều phu tốt bụng, chân thành và siêng năng trong công việc. Với cây rìu, cán tròn bằng gỗ cứng, lưỡi rìu thép sắc bén, anh đi vào rừng đốn củi để kiếm sống hàng ngày.
Một ngày nọ, khi anh đang đốn cây, lưỡi rìu bất ngờ rơi xuống sông. Anh đứng nhìn xuống nước và bỗng thấy một cụ già hiện ra, tóc bạc phơ và khoác chiếc áo choàng màu xanh. Cụ già có gương mặt hồng hào và phúc hậu. Anh kể lại chuyện mất rìu và cụ già nhân hậu đồng cảm với anh, sau đó nói:
- Tôi có thể giúp anh vớt lại lưỡi rìu.
Cụ già giữ nguyên quần áo và nhảy xuống sông để tìm lưỡi rìu. Trong chớp mắt, cụ già trở lại bờ với một lưỡi rìu bằng vàng sáng rực rỡ.
- Đây có phải là rìu của anh không? - Cụ già nhẹ nhàng hỏi.
- Xin lỗi cụ, lưỡi rìu này không phải của tôi.
Cụ già lại nhảy xuống sông và một lần nữa, cụ già mang lên một lưỡi rìu bằng bạc lấp lánh. Cụ lại hỏi:
- Chắc đây là lưỡi rìu quý báu của anh đúng không?
- Xin lỗi cụ, đó là lần đầu tiên tôi thấy lưỡi rìu này.
Cụ già cười vui vẻ.
Cụ già lại nhảy xuống sông và sau một lúc, cụ già giơ lên một lưỡi rìu bằng thép. Anh tiều phu nhìn thấy và hồi hộp reo lên:
- Đó là lưỡi rìu của tôi! Cụ ơi, xin hãy cho tôi cái đó.
Cụ già bước lên bờ và đưa cho anh cả ba lưỡi rìu, nói: "Anh xứng đáng nhận cả ba lưỡi rìu này". Anh vô cùng xúc động, lắc lắc đầu và cảm ơn cụ già. Tuy nhiên, khi anh nhìn lên, cụ già đã biến mất không để lại dấu vết nào.
Phát triển ý nêu dưới mỗi tranh của truyện Ba lưỡi rìu thành một đoạn văn kể chuyện. Ghi vào chỗ trống nội dung từng đoạn văn.Chú ý :
- Hình dạng đầy đủ diễn biến trong mỗi đoạn (Các nhân vật làm gì? Các nhân vật nói gì ?)
- Miêu tả (ngoại hình các nhân vật; lưỡi rìu vàng, rìu bạc, rìu sắt).
Đoạn 1: một chàng tiểu phu đang đốn củi thì lưỡi rìu bị văng xuống sông.
Đoạn 2: Một cụ già xuất hiện và hứa sẽ vớt giúp.
Đoạn 3: Lần thứ nhất, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng.
Đoạn 4: Lần thứ hai, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng bạc.
Đoạn 5: Lần thứ ba, cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng sắt.
Đoạn 6: Cụ già khen chàng trai thật thà và tặng chàng cả ba lưỡi rìu.
Đoạn 1: Ngày xưa, có một chàng tiều phu nghèo, gia sản chẳng có gì ngoài lưỡi rìu sắt. Một hôm, chàng vào rừng đốn củi. Vừa đốn được mấy bó thì lưỡi rìu gãy cán, văng xuống sông. Chàng tiều phu buồn rầu ngồi than. Ta chẳng có gì ngoài lưỡi rìu này, mất nó rồi ta lấy gì kiếm sống ?
Đoạn 2: Bỗng nhiên một cụ già râu tóc bạc phơ, vẻ mặt rất hiền từ hiện ra an ủi chàng trai. Cụ già bảo: Con đừng buồn nữa, ta sẽ giúp con vớt lưỡi rìu lên, chàng tiều phu mừng lắm. Chàng chắp tay cảm ơn cụ già.
Đoạn 3: Cụ già bèn lặn xuống đáy sông. Một lúc sau cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng, đưa cho chàng tiều phu và nói "Lưỡi rìu của con đây". Chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu vàng rồi thật thà đáp : "Dạ thưa, đây không phải là rìu của con".
Đoạn 4: Lần thứ hai, cụ già vớt lên một lưỡi rìu bằng bạc sáng lấp lánh. Nhưng chàng trai vẫn lắc đầu, xua tay và nói "Cụ ơi, lưỡi rìu này cũng không phải là rìu của con".
Đoạn 5: Cụ hỏi "Lưỡi rìu này có phải của con không ?" Chàng trai nhìn thấy lưỡi rìu mắt sáng lên, mừng rỡ vô cùng và nói : “Dạ đây mới đúng là lưỡi rìu của con".
Đoạn 6: Cụ già nhìn chàng tiều phu bằng ánh mắt trìu mến và nói. "Khá khen cho con là người trung thực, thật thà. Ta tặng cho con cả ba lưỡi rìu". Chàng trai cảm ơn cụ nhiều lắm.
Chuyển biến câu chuyện ba lưỡi rìu thành 1 bài thơ tự sự
ý là viết lại câu chuyện đó thành bài thơ:)?
Gần khu rừng nọ, một anh tiều phu rất nghèo nhưng thật thà, ngay thẳng. Gia sản của anh ngoài một chiếc rìu sắt để kiếm sống thì chẳng còn thứ gì khác đáng giá. Sáng ấy, như thường lệ chàng vác rìu vào rừng kiếm củi. Vừa chặt được vài nhát thì rìu gãy cán, văng luôn lưỡi rìu xuống dòng sông bên cạnh. Anh tiều phu buồn rầu than vãn: “Ta chỉ có một chiếc rìu để kiếm sống, giờ đã mất, biết sống sao đây!”. Nghe lời than vãn tội nghiệp của anh tiều phu, tiên ông biến thành một ông cụ già râu tóc bạc phơ, tay chống gậy xuất hiện an ủi:
- Thôi con đừng buồn nữa! Ta sẽ giúp con tìm lại rìu.
Anh tiều phu chưa hết ngạc nhiên thì cụ già đã lặn xuống sông. Lần thứ nhất, cụ vớt lên một cây rìu bằng vàng. Trông nó mới đẹp và quý giá lằm sao! Ánh sáng của nó tỏa ra như một vầng hào quang rực rỡ. Cụ già liền hỏi anh tiều phu:
- Rìu này là của con phải không?
- Không! Thưa cụ, cái rìu này không phải của con.
Cụ già lại lặn xuống. Lần thứ hai, cụ vớt lên một cái rìu bằng bạc. Ánh sáng của nó tỏa lấp lánh. Cụ lại hỏi:
- Chắc cái rìu này là của con?
- Thưa cụ, cái này cũng không phải của con.
Như hiểu ý, cụ già lại lặn xuống sông lần nữa. Lần thứ ba, cụ vớt lên một cái rìu bằng sắt. Trông cái rìu cũ kĩ, xấu xí. Cụ già tiến lại gần anh tiều phu và đưa chiếc rìu cho anh ngắm nghía thật lâu, rồi anh thưa:
- Đây đúng là chiếc rìu của con vừa đánh rơi!
Cụ già tươi cười trao chiếc rìu cho anh tiều phu. Anh quỳ xuống cảm ơn và đưa hai tay đỡ chiếc rìu. Cụ già xoa đầu và khen:
- Con là người thật thà! Con không tham lam những gì không phải của mình. Vì thế phần thưởng cho tấm lòng trung thực của con là ba chiếc rìu vừa vớt lên.
- Cụ đã giúp con tìm lại chiếc rìu sắt là đủ rồi. Con không dám nhận hai chiếc rìu kia vì nó không phải là của con.
Cụ già tốt bụng biến mất để lại ba chiếc rìu cho anh tiều phu. Từ đó, anh tiều phu sống trong sung sướng.
Đề 1: Hai ý chính sau được chọn trong câu chuyện “Ba lưỡi rìu”
- Một chàng tiều phu đang đốn củi thì lưỡi rìu bị văng xuống sông.
- Một cụ già hiện ra hứa sẽ vớt giúp.
( Lưu ý: Khi viết đoạn văn
+ Kết hợp tả ngoại hình , lời nói, suy nghĩ của nhân vật)
bài này là bài tập làm văn nhé.Hết hạn lúc 9h tối ngày 8/11/2021
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
- Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
- Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
- Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng vàng sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
- Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
- Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng bạc và hỏi chàng tiều phu:
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
- Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
- Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
- Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.
Bên bờ sông, một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bỗng vèo... lưỡi rìu bật ra khỏi cán, vàng xuống nước chìm nghỉm. Anh ngồi xuống khóc nức nở.
Anh đang buồn rầu, chán nản thì nghe đằng sau có tiếng lá sột soạt. Một ông già từ trong rừng đi ra.
- Tại sao cháu khóc?
- Thưa ông, lưỡi rìu của cháu bật rơi xuống sông mất rồi. Cháu không có gì để chặt cây nữa.
- Không sao cháu ạ. Ông vớt lên cho cháu nhé!
Nói đoạn, ông nhảy xuống nước, lặn một hơi, trở lên, tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng. Ông nói:
- Đây, rìu của cháu đây. Đúng rìu của cháu chứ?
- Không phải ông ạ.
Ông già lại lặn xuống mang lên một lưỡi rìu bằng bạc đưa cho anh tiều phu.
- Của cháu phải không?
- Không, không phải ông ạ.
Ông già lặn lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt.
- Cái này đúng của cháu chứ?
- Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm vội lấy rìu cảm ơn ông già và định về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
- Cháu cầm lấy cả hai lưỡi rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.
(t viết ngắn thế này dc chưa?Tớ đã cố viết ngắn rùi)
Viết 1 bài văn kể về câu chuyện ba lưỡi rìu em đã được học trong sách giáo khoa lớp 4 không quá ngắn cx không dài lắm.
ai làm nhanh nhất sẽ được tick nha
Bạn tham khảo nha:
Bên bờ sông, một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bỗng vèo... lưỡi rìu bật ra khỏi cán, vàng xuống nước chìm nghỉm. Anh ngồi xuống khóc nức nở.
Anh đang buồn rầu, chán nản thì nghe đằng sau có tiếng lá sột soạt. Một ông già từ trong rừng đi ra.
- Tại sao cháu khóc?
- Thưa ông, lưỡi rìu của cháu bật rơi xuống sông mất rồi. Cháu không có gì để chặt cây nữa.
- Không sao cháu ạ. Ông vớt lên cho cháu nhé!
Nói đoạn, ông nhảy xuống nước, lặn một hơi, trở lên, tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng. Ông nói:
- Đây, rìu của cháu đây. Đúng rìu của cháu chứ?
- Không phải ông ạ.
Ông già lại lặn xuống mang lên một lưỡi rìu bằng bạc đưa cho anh tiều phu.
- Của cháu phải không?- Không, không phải ông ạ.
Ông già lặn lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt.
- Cái này đúng của cháu chứ?
- Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm vội lấy rìu cảm ơn ông già và định về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
- Cháu cầm lấy cả hai lưỡi rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.
Bên bờ sông, một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bỗng vèo... lưỡi rìu bật ra khỏi cán, vàng xuống nước chìm nghỉm. Anh ngồi xuống khóc nức nở.
Anh đang buồn rầu, chán nản thì nghe đằng sau có tiếng lá sột soạt. Một ông già từ trong rừng đi ra.
- Tại sao cháu khóc?
- Thưa ông, lưỡi rìu của cháu bật rơi xuống sông mất rồi. Cháu không có gì để chặt cây nữa.
- Không sao cháu ạ. Ông vớt lên cho cháu nhé!
Nói đoạn, ông nhảy xuống nước, lặn một hơi, trở lên, tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng. Ông nói:
- Đây, rìu của cháu đây. Đúng rìu của cháu chứ?
- Không phải ông ạ.
Ông già lại lặn xuống mang lên một lưỡi rìu bằng bạc đưa cho anh tiều phu.
- Của cháu phải không?
- Không, không phải ông ạ.
Ông già lặn lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt.
- Cái này đúng của cháu chứ?
- Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm vội lấy rìu cảm ơn ông già và định về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
- Cháu cầm lấy cả hai lưỡi rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.
Đoạn 1: Ngày xưa, có một chàng tiều phu nghèo, gia sản chẳng có gì ngoài lưỡi rìu sắt. Một hôm, chàng vào rừng đốn củi. Vừa đốn được mấy bó thì lưỡi rìu gãy cán, văng xuống sông. Chàng tiều phu buồn rầu ngồi than. Ta chẳng có gì ngoài lưỡi rìu này, mất nó rồi ta lấy gì kiếm sống ?
Đoạn 2: Bỗng nhiên một cụ già râu tóc bạc phơ, vẻ mặt rất hiền từ hiện ra an ủi chàng trai. Cụ già bảo: Con đừng buồn nữa, ta sẽ giúp con vớt lưỡi rìu lên, chàng tiều phu mừng lắm. Chàng chắp tay cảm ơn cụ già.
Đoạn 3: Cụ già bèn lặn xuống đáy sông. Một lúc sau cụ vớt lên một lưỡi rìu bằng vàng, đưa cho chàng tiều phu và nói "Lưỡi rìu của con đây". Chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu vàng rồi thật thà đáp : "Dạ thưa, đây không phải là rìu của con".
Đoạn 4: Lần thứ hai, cụ già vớt lên một lưỡi rìu bằng bạc sáng lấp lánh. Nhưng chàng trai vẫn lắc đầu, xua tay và nói "Cụ ơi, lưỡi rìu này cũng không phải là rìu của con".
Đoạn 5: Cụ hỏi "Lưỡi rìu này có phải của con không ?" Chàng trai nhìn thấy lưỡi rìu mắt sáng lên, mừng rỡ vô cùng và nói : “Dạ đây mới đúng là lưỡi rìu của con".
Đoạn 6: Cụ già nhìn chàng tiều phu bằng ánh mắt trìu mến và nói. "Khá khen cho con là người trung thực, thật thà. Ta tặng cho con cả ba lưỡi rìu". Chàng trai cảm ơn cụ nhiều lắm.
Tính tổng của 19 số lẻ liên tiếp đầu tiên .
các bn giúp mk nhé 10 bạn xong đầu tiên mk sẽ tk cho nha
số hàng là 19
số cuối là 37
số đầu là 1
tông chung của các số là (37+ 1) x 19 : 2 = 361
Hok tot
Số lẻ đầu tiên là: 1
Số lẻ cuối cùng là: 39
Số số hạng là:
( 39 - 1 ) : 2 + 1 = 20
Tổng là:
( 39 + 1 ) x 20 : 2 = 400
Đ/s:....
~ Hok T ~
kể câu chuện 3 lưỡi rìu :
kể giúp mình nhé các bạn (^-^)
xưa có một tràng tiền phụ nghèo;cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm;anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sảnc của anh chỉ có một chiếc rìu .Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để kiếm tiền sống qua ngày cạnh bờ rừng có một con sông nước chảy rất xiếc;ai đó nó chuột chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm; như thường ngày trang tiên phu vác rìu vào rừng để đốn củi;trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng mấy chiếc rìu của chàng bị gay cấn và nuôi rìu văng xuống sông.Vì dòng sông nước chảy quá xiếc nhưng mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu.Thất vọng ánh trăng tiên phủ ngồi khóc than thở.
bỗng từ đâu có một ông cụ tóc trắng bạc phơ; râu dài;đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt trăng;ông cụ nhìn trang tiều phu và hỏi:
- này con;còn đang có chuyện gì mà con khóc và buồn bã như vậy?
anh trang tiên phu trả lời ông cụ:
thưa cụ;bố mẹ cháu mất sớm;cháu phải sống mồ côi từ nhỏ;ra cảnh nhà cháu rất nghèo tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại.Chiếc lưỡi rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi ;kiếm sống qua ngày ; giờ đây nó đã bị rơi xuống sông;châu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa ;vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
ông cụ đáp lời chàng tien phu:
-Ta tưởng chuyện gì lớn;cháu đừng khóc nữa;để ta nan xuong song lấy ho chau chiếc rìu lên.
dứt lời; ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiếc.Một lúc sau; ông cụ mới lên khỏi mặt nước tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng ;sáng lóe cu liên hoi: day co phai luoi riu cua con khong ?
- tràng tiều phu khua tay lac dau và nói :
không; dây không phải là lưỡi rìu của con.
ông cụ già liền lặn xuống sông;lần thứ hai ông cụ nhoi lên và cầm trên tay một lưỡi rìu bằng bạc sáng lung linh .Ông cụ lại hỏi:
- Thế đấy có phải lưỡi rìu của con không?
tiều phu nhanh nhảu miệng đáp :
không ạ ! đây không phải là lưỡi rìu của con , lưỡi rìu của con là lưỡi rìu bằng sắt cũ kĩ không có can.
ông lão lại nạn xuống rồi một lúc sau ; ông mang lên 1 lưỡi rìu đã cũ kĩ không có căn . tiều phu mừng rỡ nói :
- đây là lưỡi rìu của con ạ nó được làm bằng sắt và rất thân thuộc với con.
ông cụ lên bờ và khen con là người thật thà có lòng tốt bụng ;chịu khó tang cho con cả ba chiec rìu này tiều phu không dám nhận liền quay lại trả ông cụ; nhưng ông cụ đã biến mất từ bao giờ không biết ;anh chàng tiều phu quay về nhà và đã cho người nghèo một ít tiền
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:
-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.
K cho mk nha mk tl đầu tiên
Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìusắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:
-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!
Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.
Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.