Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
ABCXYZ
Xem chi tiết
_ừm ♥  _(# nhạt #)
30 tháng 9 2018 lúc 9:56

thi viết thư quốc tế UPU

Phạm Tuấn Đạt
30 tháng 9 2018 lúc 10:46

Bạn thân mến!

Mình thực sự rất vui khi có cơ hội được trò chuyện với bạn. Mình biết bạn rất khoẻ và hy vọng điều đó sẽ luôn đến với bạn. Mình thấy vui thay cho bạn khi mà bạn không còn biết đến chiến tranh, chỉ biết về điều này trong sách vở. Mình cũng biết rằng đối với bạn mỗi ngày trôi qua là một thử thách và là một cuộc đấu tranh nhưng thay vì cố gắng vượt qua mọi thử thách thì bạn chán chường và than phiền với cuộc sống của mình

Đã có quá nhiều sự thay đổi, quá nhiều sự khác biệt từ thời gian ấy đến bây giờ. Chiến tranh đã lấy đi của họ mọi thứ: người thân, nhà cửa và cả mạng sống của họ.

Bạn biết đấy, chiến tranh ở Việt Nam đã đi xa nhưng hậu quả của nó vẫn còn hiện hữu ở thời điểm hiện tại. Hậu quả từ cuộc chiến tranh đã làm gần tám triệu người Việt Nam bị chết và bị thương tật. Hơn 4,8 triệu người bị di chứng chất độc da cam – đi-ô-xin trong đó hơn một triệu người đã chết và hơn 150.000 trẻ em thế hệ thứ hai, thứ ba bị di chứng chất độc đang từng ngày đau đớn. 58 nghìn binh lính Mỹ bị thiệt mạng, 300 nghìn người Mỹ bị tàn phế. Hàng chục nghìn người Mỹ và quân lính các nước chư hầu chịu hậu quả chất độc hóa học và di chứng chiến tranh tại Việt Nam…

Chiến tranh, dù với lớp nghĩa nào: là cuộc chiến mở rộng ranh giới lãnh thổ, chiến tranh mang danh “vệ quốc” chính nghĩa, hay thực chất là cuộc chiến giành giật vị thế, phô trương sức mạnh, đều có một đích đến chung không thể khác: đẩy nhân loại tiệm cận với màu trời bê bết máu, chặt đứt gãy sợi dây nối kết yêu thương giữa người với người. Nếu để diễn giải chiến tranh trong một cụm từ ngắn gọn, thì hẳn có thể gọi là manh mối dẫn nguồn của tất thảy sự mất mát, đớn đau.

Bạn thân mến, chiến tranh như một cơn bão, cuốn cả người thân, cuốn cả gia đình và cuốn luôn cả một nền kinh tế đang bình ổn, đang phát triển xuống gầm sâu của tiêu cực. Nhà cửa mất, của cải mất, xã hội loạn lạc, kinh tế theo đó lùi lại một bước dài, thậm chí trở về vạch xuất phát đầu tiên với một bàn tay trắng, gầy dựng lại tự đầu sự ổn định ước mơ.

Thử tưởng tượng, nếu không phải kiên trì gánh gồng những năm tháng kháng chiến chống giặc ngoại xâm…, thì vị thế của dân tộc Việt Nam hiện nay ở mức nào? Không hẳn sẽ đỉnh cao, nhưng chắc hẳn sự bền bỉ của thời gian sẽ làm tổng thể tiến bộ hơn rất nhiều.

Bạn biết không, thay vì chiến tranh giành giật một mảng lãnh thổ, một vùng đất mới, sự đoàn kết gắn nối người với người lại cùng nhau, kết chặt dân tộc này với dân tộc kia lại với nhau, để cùng phát triển, cùng hướng đến một nền kinh tế hiện đại và văn minh, thì mảng màu kinh tế thế giới nói chung thời khắc này, hẳn sẽ tươi sáng hơn thật nhiều.

Những cánh chim hòa bình đang sải cánh tự do trên khoảng bầu trời tại nhiều vùng đất, nhưng tại một vài nơi vẫn bị cản lại bởi cánh cửa sắt mang tên chiến tranh, tàn phá và bạo động, mất mát. Chiến tranh đi qua, là một vùng đất mới phải gầy dựng lại, một đất nước mới phải lao đao chống trả những hậu quả tất yếu còn sót lại…

Nói về chiến tranh và những hậu quả nó để lại, hẳn cần một cuốn sách dày để diễn giải. Bởi với một khái niệm mang tính quá trình như đau thương, lời lẽ nào giải bày hết nếu chỉ nhìn vào với tư cách đang nói về những khung cảnh đẫm máu trong quá khứ ở bầu trời hòa bình, ngôn từ nào bộc lộ hết những vết thương dấu chân chiến tranh hằn lại nếu chính bản thân mình chưa từng kinh qua, chỉ cảm nhận sơ sài qua nước mắt, đôi ba câu chia sẻ của người trong cuộc?.

Trong chiến tranh, bên chủ chiến hay bên bị chiến đều là con người, những người ấy đều có gia đình, người thân, bạn bè và cả ước mơ. Chiến tranh có khi cướp đi của họ tất cả, chẳng còn chút vương nào vui tươi, sự trừng phạt trỗi dậy ngay từ khi bắt đầu. Một chú lính hi sinh, có nghĩa là vợ anh ấy để tang chồng cả đời, sống trong côi cút, mẹ già nuốt đắng cay sống vất vưởng cho qua đoạn đường đau khổ còn lại, cô con gái, cậu con trai còn bé xíu mất đi niềm hạnh phúc tưởng chừng giản dị nằm trong lòng bàn tay ấy là có một gia đình đầm ấm, xã hội mất đi một thanh niên đầy sức trẻ, khát khao. Nối tiếp những mất mát đó, hỏi thử hai phe chiến tuyến còn lại gì? Hay chỉ là sự trừng phạt dành cho thế hệ tương lai, những cô bé, cậu bé mất cha, mất mẹ, mất gia đình sau chiến tranh, mất tuổi thơ, mất ước mơ, mất sự ngây thơ lẽ ra đáng có, để thay vào đó những mưu tính trả thù, những suy nghĩ mang mầm mống tiêu cực, những hạt giống không mang lại an lạc cho tâm hồn.

Công việc học tập làm bạn chán nản còn họ thì không được đi học, bạn có thể ăn thoả thích còn họ thì lúc nào cũng đói vì thiếu ăn, bạn đang ăn kiêng? Còn họ chết cũng vì lí do đó. Sự chăm sóc của cha mẹ làm bạn mệt mỏi? còn họ thì không được bất cứ gì? Bạn còn chê đôi addidas của mình còn họ thì chỉ có một loại duy nhất là chân đất. Bạn không biết cám ơn một chỗ ngủ, họ thì mong chẳng ai đánh thức dậy nữa. Mình là bức thư từ nơi xa xôi gửi tới bạn những lời chúc tốt đẹp và mong bạn ngừng than phiền về cuộc sống của mình và cho nhiều hơn nữa! Vì bạn được sống trong một thế giới hoà bình.

Thân gửi đến bạn!

Phạm Lê Nguyên
Xem chi tiết
NGUYEN TRONG NGHIA
17 tháng 11 2021 lúc 20:33

mình dốt văn lắm

Khách vãng lai đã xóa
Đào Anh Thư
17 tháng 11 2021 lúc 20:34
Chúc bạn sinh nhật vui vẻ
Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Quang Minh
17 tháng 11 2021 lúc 20:34

Tham khảo:
Thành phố ...., ngày.... tháng .... năm ......

Bố yêu dấu!

Hôm nay là một ngày rất đặc biệt, đó là sinh nhật của mẹ. Con đã nhận được lá thư mẹ gửi cho con rồi ạ, nhưng con rất tiếc vì không thể về kịp sinh nhật mẹ được do việc của câu lạc bộ bận bịu quá. Con mong bố và mẹ đừng buồn nhé!

Mẹ và bố ở nhà vẫn khỏe chứ ạ? Con ở trên này vẫn ổn bố ạ, bố mẹ không phải lo lắng cho con đâu. Em trai ở nhà có nghe lời và biết giúp đỡ bố mẹ trong công việc nhà không hả bố? Nó mải chơi lắm, không biết có còn nhớ lời con dặn không. Bố à, tự nhiên con nhớ nhà quá. Nhớ những lúc cả gia đình mình ngồi quây quần bên mâm cơm, trò chuyện mọi điều. Nhớ những ngày mưa, bố nằm võng hát những bài hát quen. Nhớ cả những ngày cuối tuần, mẹ cũng con làm món canh chua cá thơm nức khiến bố mê tít.... Con thấy mình từ trước tới nay sao mà vô tâm quá, không thường xuyên viết thư thăm hỏi bố mẹ ở quê, chắc bố mẹ buồn và mong con nhiều lắm. Con hứa, từ giờ trở đi sẽ thường xuyên viết thư về cho gia đình mình hơn. Bố ơi, sinh nhật này của mẹ con không thể cùng mẹ làm bánh, thổi nến và hát tặng mẹ bài chúc mừng sinh nhật được. Con muốn bố thay con gửi tới mẹ ngàn lời chúc tốt đẹp nhất nhân ngày ý nghĩa này. Bố và mẹ nhớ chụp thật nhiều ảnh rồi gửi lên cho con nhé. Quà và lời chúc con đã gói cẩn thận rồi, mong rằng mẹ sẽ thích món quà con tặng mẹ, bố nhớ làm mẹ bất ngờ nhé. Có lẽ đợi đến khi mọi việc thư thả hơn, con nhất định sẽ về thăm bố mẹ. Bố mẹ và em ở nhà nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé. Con yêu cả nhà mình rất nhiều.

Thư chưa dài nhưng con sắp vào giờ học rồi, con xin dừng bút tại đây. Khi có thời gian, con sẽ viết nhiều hơn cho bố. Con mong sẽ nhận được thư từ bố sớm nhất có thể.

Chúc mẹ một ngày sinh nhật thật vui vẻ, hạnh phúc và mong mẹ mãi trẻ đẹp, mạnh khỏe để ở bên gia đình mình. Bố hãy thay con chuyển lời chúc này tới mẹ nhé.

Con yêu của bố mẹ
(Tên mình)

Khách vãng lai đã xóa
Con Ma
Xem chi tiết
Moon cute
23 tháng 1 2019 lúc 19:56

hay đấy

Black Haze
23 tháng 1 2019 lúc 21:11

bạn cùng cung với mình. và bạn viết hay lắm lắm lắm luôn

Henry love Sebongnie
24 tháng 1 2019 lúc 16:17

ko bít là các cậu đang chửi ai nhưng chửi hay quớ!!!!!!!!!

we are one_jellal
Xem chi tiết
Lê Anh Thư
21 tháng 7 2021 lúc 10:54

mình không biết

Khách vãng lai đã xóa
Tòng Thị Yến Vy
10 tháng 1 2022 lúc 9:47
Bảy phân bốn Trừ ba phân bốn bằng bảy Trừ ba phân bốn bằng bốn phân bốn
Khách vãng lai đã xóa
Minh Lệ
Xem chi tiết

+ nhẹ nhàng, ân cần, yêu thương, quan tâm, giúp đỡ

+ họ sẽ đỡ cực hơn

Phan Thị Hồng Nhung
Xem chi tiết
Phạm Ngọc Quỳnh
30 tháng 1 2018 lúc 20:12

dung nghi to lam thu ho cau. day la de bai cuoc thi viet thu UPU 2018 cho tre em dung KHONG?
 

Người ẩn danh
Xem chi tiết
Etermintrude💫
9 tháng 3 2021 lúc 20:41

Thân chào bạn - tôi của năm 2030!

Chắc hẳn bạn sẽ rất ngạc nhiên và tò mò về chủ nhân của bức thư này đúng không? Tôi xin giới thiệu một chút, tôi chính là bạn cách đây 10 năm trước, chính là bạn năm 18 tuổi. Nói đến đây bạn có tò mò về bạn thân bạn 10 năm trước như thế nào không? Tôi hiện tại đang 18 tuổi, đứng trước một kỳ thi vô cùng quan trọng trong cuộc đời để hướng đến tương lai. Cuộc sống xung quanh, bạn bè thầy cô, gia đình đều rất ổn đối với tôi. Nhưng tôi đang rất chông chênh trong những quyết định của mình mà không biết chia sẻ với ai. Sau một thời gian tôi đã quyết định viết thư cho bạn để bạn có thể hiểu được mình của những năm trước như thế nào. Bạn đang sống thế nào vậy, có hạnh phúc không và đã ổn định chưa? Còn tôi giờ đây đang lạc lối cùng những băn khoăn về tương lai sau này. Có quá nhiều sự lựa chọn, lời khuyên từ mọi người làm cho tôi có cảm giác bị ngộp thở. Tôi thậm chí còn chẳng rõ mình thích gì, muốn gì, mọi lời nói từ bên ngoài đều như đâm sâu vào trái tim tôi. Có lẽ tôi chính là người quyết định cho cuộc sống hiện tại của bạn. Bạn có hài lòng không? Nếu không hài lòng thì tôi xin lỗi bạn vì đã làm ảnh hưởng đến bạn. Còn nếu hài lòng thì tức là tôi đã có thể ngẩn cao đầu với chính mình của hiện tại vì sự can đảm đối mặt với những quyết định non trẻ hiện tạo. Hôm nay tôi viết bức thư này để tâm sự trải lòng với bạn cũng như để nhắc nhở bạn rằng: tôi đã phải khó khăn như nào mới xây dựng nên bạn của ngày hôm nay, vì vậy hãy không ngừng cố gắng hết mình để chứng minh bản thân. Tuy sóng gió của cuộc đời luôn dữ dội và khắc nghiệt nhưng tôi mong bạn sẽ vững tay lái đưa con thuyền tiến về đích. Bạn của 10 năm về trước.  

vũ lê đức anh
Xem chi tiết
nguyen trung kien
3 tháng 12 2019 lúc 21:56

ÔI DÀI QUÁ ĐI MẤT THÔI

Khách vãng lai đã xóa
vũ lê đức anh
3 tháng 12 2019 lúc 21:56

hi hi hi 

Khách vãng lai đã xóa
vũ lê đức anh
3 tháng 12 2019 lúc 21:57

cố đọc đi nha rồi giúp mk với

Khách vãng lai đã xóa
Minh Lộn xào
Xem chi tiết