Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Rồng Xanh
Xem chi tiết
ˇAиgelˇ
16 tháng 4 2023 lúc 19:56

 

a) nữ thần: vị thần có tài năng siêu nhiên

b) nữ tướng: người phụ nữ làm tướng

c) nữ công:  Công việc nội trợ của phụ nữ, như may vá, thêu thùa, nấu nường. Giờ học nữ công.

d) nữ trang : đồ trang sức của phụ nữ

vu thi huong giang
Xem chi tiết
Ngọc Trân
18 tháng 8 2017 lúc 15:45

54x129-54x69+45x59

=54x(128-69)+46x59

=54x59+46x59

=59x(54+46)

=59x100

=5900

nhé

o0o~Baka~o0o
18 tháng 8 2017 lúc 15:46

= 5900

Nguyễn Linh Chi
Xem chi tiết
Cherry
Xem chi tiết
nguyễn diễm kiều
10 tháng 1 2018 lúc 21:01

người ta nói:

không khí là hỗn hợp vì nó được tạo nên từ nhiều chất.

các khí nitơ và ôxi trong không khí là những đơn chất vì mỗi khí được tạo nên từ 1 nguyên tố hóa học.

hơi nước và khí cacbonic là các hợp chất vì chùng được tạo nên từ 2 nguyên tố hóa học trở lên.

Nguyễn Lâm Việt Hoàng
10 tháng 1 2018 lúc 20:55

co vi no chua õi va khi cac bo nic

Nguyễn Thị Xuân Mai
10 tháng 1 2018 lúc 20:55

ko phải

Nguyễn Nhi
Xem chi tiết
Aug.21
6 tháng 2 2019 lúc 12:28

Bài làm:

Sông nước Cà Mau

Vượt thác

Cảnh thiên nhiên

Vừa rất êm đềm thơ mộng: “ thuyền rẽ sóng lướt bon bon, bãi dâu trải bạt ngàn đến tận làng xa tít.

Vừa rất hùng vĩ dữ dội lắm thác dữ: Núi cao đột ngột hiện ra, nước ở trên cao phóng giữa hai vách đá dựng đứng, nhiều cây cổ thụ.

Rộng lớn, hùng vĩ, đầy sức sống hoang dã.

Kênh rạch chằng chịt.

Chợ liền sông, chợ ngay trên sông.

Rừng đước tầng tầng, lớp lớp.

Nghệ thuật miêu tả

Lời kể theo ngôi thứ nhất, lối kể chuyện tự nhiên.

Điểm nhìn từ trên thuyền, một vị trí rất thích hợp.

Cách miêu tả tinh tế sử dụng nhiều phương pháp nghệ thuật so sánh, nhân hóa, bằng lối chấm phá.

Lời kể theo ngôi thứ nhất.

Vị trí của người kể ngồi ở trên thuyền.

hoangthiquyen
6 tháng 2 2019 lúc 12:46

mình giống bạn ấy

Linh Linh
6 tháng 2 2019 lúc 12:47

Mk đồng ý vs ý kiến của bn Đoàn Thị Bình

Nguyễn Linh Chi
Xem chi tiết
Du Thiên
Xem chi tiết
nguyen van huy
19 tháng 7 2016 lúc 22:30

\(A=\left(-2a+3b-4c\right)-\left(-2a-3b-4c\right)\)

\(a,=-2a+3b-4c+2a+3b+4c\)

\(=\left(-2a+2a\right)+\left(3b+3b\right)+\left(-4c+4c\right)\)

\(=0+\left(3b+3b\right)+0\)

\(=3b+3b=2.3b\)

\(b,\)Thay \(a=2012;b=-1;c=-2013\)vào biểu thức \(A\) ta có \(:\)

     \(A=\left[-2.2012+3.\left(-1\right)-4.\left(-2013\right)\right]\)\(-\left[-2.\left(2012\right)-3.\left(-1\right)-4.\left(-2013\right)\right]\)

    \(A=0\)

PHAN HẠ VY
Xem chi tiết
Hồ Nguyễn Ngọc Trang
Xem chi tiết
Lê Cao Mai Anh
29 tháng 9 2018 lúc 20:39

Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.

Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: “Cố gắng lên con!” Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:” Con yêu mẹ!”. Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.

Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

Hồ Nguyễn Ngọc Trang
29 tháng 9 2018 lúc 20:39

ai nhanh mk k cho 4 cai

Jung Hani
29 tháng 9 2018 lúc 20:42

Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.

Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.

Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.

Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao.

Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức...

Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi...