Những câu hỏi liên quan
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
12 tháng 1 2017 lúc 9:17

Từ ngày nàng tiên ốc về ở trong nhà bà cụ, vừa thương bà cụ sống lủi thủi một mình lại vừa muốn cảm tạ tấm lòng nhân hậu nên nàng đã quyết định giúp bà mọi việc trong nhà.Nàng quét dọn nhà cửa gọn gàng, sân vườn đâu đâu cũng sạch cỏ. Đàn lợn trong chuồng con nào con nấy đều no căng bụng. Mâm cơm đầy nóng hổi nàng dọn sẵn ra, chỉ chờ bà cụ về ăn. Tấm lòng của nàng thật đẹp đẽ và đáng trân trọng.

Hoai Nam
11 tháng 1 2022 lúc 16:09

Từ ngày nàng tiên ốc về ở trong nhà bà cụ, vừa thương bà cụ sống lủi thủi một mình lại vừa muốn cảm tạ tấm lòng nhân hậu nên nàng đã quyết định giúp bà mọi việc trong nhà.Nàng quét dọn nhà cửa gọn gàng, sân vườn đâu đâu cũng sạch cỏ. Đàn lợn trong chuồng con nào con nấy đều no căng bụng. Mâm cơm đầy nóng hổi nàng dọn sẵn ra, chỉ chờ bà cụ về ăn. Tấm lòng của nàng thật đẹp đẽ và đáng trân trọng.

nguyen thị thuy nga
Xem chi tiết
tiên
22 tháng 11 2017 lúc 18:12

ý kiến riêng

chuyên mò cua bắt ốc

bà bắt được một con ốc xinh xinh

bèn thả vào trong chum

bà lại đi làm

có ý rình xem

đập vỡ vỏ ốc xanh

ôm lấy nàng tiên

Nguyễn Hiền Anh
Xem chi tiết
Kudo Shinichi
16 tháng 10 2017 lúc 19:04

Đoạn 3 ở khúc nào thì bạn lựa nhé . Vì mình cũng quên rồi:

Bà luôn sống cô đơn trong chiếc lều rách nát, nhỏ hẹp chỉ đủ để che nắng che mưa, nhưng cũng chẳng đủ để ngăn cản những đợt gió rét lạnh khi mùa đông về. Hơn nữa bà cũng chẳng có con hay là cháu để ở bên cạnh chăm nom, đỡ đần mỗi khi trái gió trở trời hay ốm đau, bệnh tật.

Hằng ngày thì bà lão đều phải ra đồng để mò cua và bắt ốc, sau đó lại đem chúng đi đổi thành tiền để mua gạo, mua rau sống cho qua ngày.Vào một ngày nọ, trong lúc bà mải mê bắt ốc thì vô tình bắt được con ốc đẹp đẽ vô cùng. Con ốc này có vỏ màu xanh ngọc bích, cũng chỉ to hơn một chút so với ngón cái của bà lão, nhưng lại tỏa ra được những ánh sáng đẹp lấp lánh khi soi dưới ánh sáng mặt trời.

 truyen co h cho be: nang tien oc - 1

( Ảnh minh họa )

Bà lão vô cùng vui mừng, liền nâng niu nó trên đôi tay nhăn nheo, gầy guộc và chất đầy những vết chai sạn của mình. Bởi vì thương cho con ốc đẹp nên bà chẳng đem nó đi bán, bà đem nó về nhà mình và nuôi nó trong chiếc chum nước để ngay sân nhà.

Và lại như thường lệ, ngày nào bà cũng chăm chỉ, cặm cụi để làm công việc quen thuộc của mình. Mỗi ngày bà vẫn mang giỏ ra đồng để bắt ốc, mò cua. Tuy nhiên thì mỗi khi về nhà bà lại ngạc nhiên vô cùng. Bởi vì sân nhà đều được quét tước sạch sẽ tươm tất, còn vườn rau ở phía sau thì được nhặt cỏ sạch sẽ, trên bàn có sẵn cơm dẻo canh ngọt tinh tươm hết cả. Dù bà lão có cố sức nghĩ nhưng cũng chẳng thể nào đoán ra được người nào lại tốt bụng mà giúp mình những công việc này.

Ngày hôm sau thì bà cũng vẫn rời nhà ra đồng, tuy nhiên thì khi giữa buổi, bà lão quyết định quay về nhà để tìm hiểu thực hư mọi chuyện ra sao. Khi đến cổng nhà thì bà bỗng nhẹ bước chân, rón ra rón rén bước tới và núp ở sau cửa, bà muốn rình xem người nào đã giúp bà dọn nhà, nấu cơm mấy ngày hôm nay.

Và bà lão đã trông thấy được từ trong chum nước, có một cô gái rất xinh đẹp bước ra ngoài, cô có làn da trắng hồng, có đôi mắt đen to tròn như là mắt của bồ câu, đôi mắt xinh đẹp ấy ẩn dưới hàng lông mi dài cong vút. Cô có một mái tóc dài đen ánh và óng ả. Trên người cô khoác chiếc áo dài màu xanh ngọc bích, và dáng đi của cô thì rất nhẹ nhàng và uyển chuyển.

Cô làm việc nhà rất thành thạo và nhanh thoăn thoắt. Từ việc dọn dẹp cửa nhà, cho tới việc quét sân hay là nhổ cỏ vườn rau, cô làm đều rất nhanh nhẹn và sạch sẽ. Sau khi hoàn thành hết những công việc đó thì cô bắt tay vào đong gạo để nấu cơm.

Nhìn lén đến lúc này, bà lão cũng nhận ra được mọi chuyện. Bà liền nhẹ nhàng đi tới chỗ chum nước, nhanh tay lấy cái vỏ ốc để đập vỡ ra. Khi nghe có tiếng động thì cô gái xinh đẹp vội vội vàng vàng chạy về phía chum nước định chui lại vào trong chiếc vỏ ốc của mình, nhưng mà mọi việc đã muộn rồi, chiếc vỏ ốc của cô đã bị bà lão đập bể tan tành.

Bà lão bước tới ôm chầm lấy cô gái và bảo:

– Con gái à! Con hãy ở lại với mẹ đi!

Kể từ đó về sau thì bà lão cùng với cô gái xinh đẹp sống cùng nhau vui vẻ, hạnh phúc.

minhduc
16 tháng 10 2017 lúc 19:10

Ngày xưa có một bà cụ già cô đơn nghèo khổ, sống trong một túp lều. Lưng bà còng, mái tóc bạc phơ, gương mặt hiền lành, phúc hậu. Bà làm nghề mò cua bắt ốc để kiếm sống.

Một hôm, bà bắt được một con ốc rất lạ, rất đẹp. vỏ ốc xanh biếc như ngọc trai. Rửa sạch bùn, bà nhẹ nhàng đặt con ốc vào lòng bàn tay, bà càng thấy con ốc xinh xắn kì lạ. Bà lão thốt lên: "Chưa bao giờ nhìn thấy một con ốc đẹp như thế!".

Bà nhẹ nhàng bỏ vào giỏ, mang về nhà.

Bà thương, bà quý con ốc ấy lắm. Bà không đem ra chợ bán. Bà thả nó vào chum nước. Ngày nào cũng vậy, từ bãi sông, cánh đồng trở về nhà, bà lại ngó vào chum nước. Lòng bà khấp khởi mừng vui khi nhìn thấy con ốc bé nhỏ, xanh biếc, óng ánh vẫn nằm tận đáy chum nước.

Bà lão ngạc nhiên lắm. Mỗi lần đi làm về, thấy nhà mình có nhiều đổi thay kì lạ Nhà cửa, sân, ngõ đều được quét dọn sạch sẽ. Đàn lợn, đàn gà được ăn no, lớn lên như thổi. Vườn rau được vun xới, chăm bón tốt tươi. Cơm nước ngày ba bữa được nấu tinh tươm, nóng sốt, ngon lành...

Thấy chuyện lạ, bà lão cố ý rình xem. Bà suýt kêu lên khi nhìn thấy một người con gái mặc áo xanh lam từ chum nước bước ra, thoăn thoắt đi lại, làm hết cône việc này đến công việc khác. Nhưng hễ nghe có tiếng động, hoặc có tiếng người, cô gái xinh đẹp lại biến mất.

Bà lão đinh ninh cô gái ấy chính là con ốc được nuồi trong chum nước nhà mình. Bà lão lại rình. Một hôm, cô gái vừa bước ra khỏi chum nước đi vào trong nhà, bà lão lén bắt con ốc lên. Bà khẽ đập, vỏ ốc vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ.

Trước mắt bà là một nàng tiên. Cặp mắt xanh trong. Lông mày dài như lá liễu. Mặt tươi như hoa. Mái tóc dài, đen mượt. Đôi tay thon dài, trắng ngà, bàn tay xinh xắn khéo léo. Bộ áo quần nàng tiên mặc thật lộng lẫy. Bà ôm nàng tiên vào lòng. Nước mát bà ứa ra. Bà khẽ nói: "Con ơi! Con ở đây với mẹ nhé! Con ở dây với mẹ cho vui cửa vui nhà...". Nàng Tiên ốc ôm lấy bà lão, cất tiếng thì thầm: "Mẹ ơi! Con là con gái cưng của mẹ dây mà..."

Túp lều từ đó sáng bừng lên, biến thành một ngôi nhà xinh đẹp. Có một mùi hương thoang thoảng như ướp lấy ngôi nhà. Bà lão như trẻ lại. Hai mẹ con càng yêu thương nhau...



 

Hoàng Lâm
1 tháng 9 2021 lúc 17:03

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một bà lão nghèo sống bằng nghề mò cua bắt ốc để đem bán. Bà sống một mình trong một căn nhà tranh cũ, thân hình bà gầy gò cùng với chiếc lưng còng, bộ quần áo màu nâu đất bà thường hay mặc đã sờn cũ và loáng thoáng vài vết chắp vá ở nhiều nơi.

Một hôm, bà lão bắt được một con ốc rất lạ mà bà chưa từng thấy bao giờ: vỏ ốc có màu biên biếc xanh, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời như những hạt trân châu quý. Cầm con ốc trên tay, bà lão thầm nghĩ: “Con ốc đẹp thế này mà bán đi thì thật tiếc, hay mình sẽ đem nó về nuôi để có người bầu bạn vậy.” Thế là bà bèn đem ốc về thả vào chum nuôi.

Kể lại câu chuyện Nàng tiên ốc, kết hợp tả ngoại hình các nhân vật

Từ ngày có ốc thì trong nhà xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ. Mỗi khi bà đi làm về đều thấy nhà cửa đã được lau dọn sạch sẽ, trên bàn thì đã bày ra một mâm cơm nóng hổi, đàn lợn đã được cho ăn no đủ, còn những khóm rau ngoài vườn thì đã được tưới nước, nhổ sạch cỏ. Bà lão mừng lắm, bà suy nghĩ: “Thật tốt quá! Không biết là ai đã giúp đỡ mình chăm nom nhà cửa chu đáo như vậy. Mình phải gặp người đó để cảm ơn mới được.” Thế là bà đã nghĩ ra một cách để xem ai đã giúp đỡ mình.

>> Xem thêm:  Kể lại một việc tốt mà em hoặc bạn đã làm

Hôm sau, bà lão vẫn đi ra đồng như mọi ngày, nhưng lần này bà chỉ đi nửa đường rồi quay về núp bên hiên nhà, đưa mắt len lén nhìn xem. Bỗng bà thấy có một cô gái xinh đẹp bước ra từ chum nước – nơi bà nuôi con ốc trước đó. Cô gái mặc một bộ quần áo xanh biếc, sáng lấp lánh như vỏ ốc, dáng người nàng nhẹ nhàng, uyển chuyển tựa như những cơn sóng ngoài khơi xa. Nàng bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, tưới rau,… Bà lão liền đoán rằng cô gái ấy chắc là cô tiên ốc từ chiếc vỏ mà bà đã đem về, nói đoạn bà chầm chậm tiến lại chum nước để lấy vỏ ốc.

Nào ngờ, cô gái giật mình định biến vào trong vỏ thì bà lão đã nhanh tay đập bể vỏ ốc. Nhìn thấy vỏ ốc vỡ toang trên mặt đất, cô gái liền òa khóc: “Bà ơi, bà đập vỡ vỏ ốc như vậy thì làm sao con có nhà để ở nữa?” Bà lão ôn tồn nói với cô gái: “Không sao đâu, ta không có con cái, hay là con ở lại bầu bạn với ta, làm con gái ta được không? Bây giờ đây sẽ là nhà của con, cảm ơn con đã giúp đỡ ta trong thời gian qua.”, cô gái liền vui vẻ đồng ý. Và kể từ đó, hai người họ sống hạnh phúc cùng nhau mãi mãi về sau.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hữu Anh
Xem chi tiết
(:!Tổng Phước Yaru!:)
19 tháng 2 2022 lúc 15:09

Trong veo như ánh mắt

Như bầy trâu lim dim

Tạ Tuấn Anh
19 tháng 2 2022 lúc 15:11

Trong veo như ánh mắt

Như bầy trâu lim dim

HT

Hoàng Sơn ({ cam báo cáo...
19 tháng 2 2022 lúc 15:16

Trong veo như ánh mắt

Như bầy trâu lim dim

30.Phạm Khánh Ngọc
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
11 tháng 3 2022 lúc 17:40

Câu 7. Bài thơ “Nàng tiên Ốc” khác với bài thơ “Gấu con chân vòng kiềng” (SGK Văn 6)
ở điểm nào?
A. Là thể thơ năm chữ

B. Là ngôi kể thứ ba
C. Có yếu tố tự sự, miêu tả

D. Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm
Câu 8. Bà già đã không bán con ốc, điều đó đã mang đến điều kì diệu trong cuộc sống của
bà. Từ đó bài thơ gửi gắm bài học giá trị gì tới chúng ta?
A. Hãy chăm chỉ mò cua, bắt ốc
B. Hãy chăm chỉ trong công việc mình đang làm
C. Hãy nâng niu đón nhận mọi điều bình dị đến với mình
D. Hãy sống nhân ái với mọi vật, mọi người trên đời
Câu 9. Đoạn thơ (1) có sử dụng biện pháp tu từ nào?
A. Nhân hóa

B. So sánh
C. Nhân hóa và so sánh

D. Ẩn dụ, so sánh

( chị chưa hình dung được đoạn thơ 1)

Khánh Ninh
Xem chi tiết
Vũ Minh Phương
25 tháng 3 2022 lúc 11:00

Ờm, đây là luyện tập đúng ko bn? 

Hoàng Trương Duy Hân
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
27 tháng 9 2017 lúc 9:10

Một buổi chiều sâm sẩm tối, mẹ bảo ra ngoài tiệm tạp hóa mua cho mẹ một ít đường. Vâng lời mẹ, em chạy ra đầu hẻm, băng qua đường để sang tiệm tạp hóa, cùng lúc ấy, em thấy một bà cụ tóc bạc phơ, lưng còng, dáng người nhỏ bé và khắc khổ đang đứng bên vệ đường. Dường như bà định băng qua đường nhưng xe đông quá bà không qua được.

Em tiến đến bên bà và hỏi :

- Bà ơi, có phải bà định sang bên kia đường không ạ ?

- Ừ, bà định sang bên ấy cháu ạ, nhưng xe đông quá ! Thế cháu đi đâu mà tối thế ?

Bà cụ trả lời rồi nhìn em hỏi.

- Dạ cháu đi mua đường cho mẹ. Bà ơi, để cháu đưa bà sang bên ấy nhé ! Tôi đưa tay mình ra, đề nghị.

Bà cụ mỉm cười, cầm lấy tay tôi. Tôi cẩn thận dẫn bà đến vạch dành cho người đi bộ, giơ tay xin đường rồi chầm chậm dẫn bà cụ qua.

Sang đến bên kia đường, lạ kì thay, tay bà cụ bỗng trở nên âm áp vô cùng, từ người bà tỏa ra một vòng ánh sáng, chói lòa, rực rỡ. Lúc đó, mọi vật trước mắt tôi như dừng hoạt động. Bà cụ tôi dẫn qua đường lúc nãy không còn nữa, dáng người khắc khổ củng không còn mà thay vào đó là một bà cụ tóc bạc phơ, gương mặt phúc hậu. Bà âu yếm bảo tôi :

- Cháu là đứa bé ngoan, biết giúp đỡ mẹ và người khác. Để thưởng cho cháu, ta ban cho cháu ba điều ước.

 

Sau một phút ngỡ ngàng, tôi bèn ước cho gia đình mình ai cũng được mạnh khỏe, ước cho em trai tôi mắt không còn cận thị nữa, vì em tôi còn nhỏ mà bị cận bẩm sinh, nhìn nó bé tí đã phải đeo kính, tôi thương lắm. Tôi ước cho ba của Thùy - bạn thân của tôi mau tỉnh lại và mạnh khỏe về nhà vì thứ sáu tuần trước ba bạn ấy bị tai nạn giao thông và rơi vào trạng thái hôn mê. Gia đình bạn Thùy buồn lắm, riêng bạn ấy khóc suốt.

Khi tôi ước xong, bà tiên mỉm cười nhìn tôi rồi biến mất. Quên cả mua đường, tôi chạy về nhà. Kì diệu thay, tôi không thấy cặp kính trên mắt em trai tôi nữa, thay vào đó là một đôi mắt tròn xoe, đen láy và trong veo nhìn tôi mừng rỡ. Tôi sung sướng chạy vào bếp ôm chầm lấy mẹ, mừng vui khôn xiết.

Đấm chết Hoàng Thị Hoài...
Xem chi tiết
Thu Hà
23 tháng 3 2016 lúc 18:13

Cả bài thơ: 
Đất nước

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa đất trời
Gió thổi rừng tre phất phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha
Rừng xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về
Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn như nhớ mắt người yêu
Từ những năm đau thương chiến đấu
Đã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc mía bờ tre hồn hậu
Đã bật lên những tiếng căm hờn
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc tây thằng chúa đất
Đứa đè cổ đứa lột da
Xiềng xích chúng bay không khoá được
Trời đầy chìm và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà
Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Đã đứng lên thành những anh hùng
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hi sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh
Súng nổ tung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam như máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng loà.

 

Nhân
23 tháng 3 2016 lúc 18:16

0

nhớ

nhờ người khác

nhé

anh yeu uyen linh
18 tháng 4 2016 lúc 13:43

tôi chẳng biết bài đấy