viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về đoạn ca dao sau:
Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được mấy tầng trời mây
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ già
*Chú ý: liên kế vs một đoạn,câu thơ tương tự
viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài ca dao:
Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được mấy tầng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ thầy
Bài ca dao trên là lời nhắc nhở người con không được phép quên công lao dưỡng dục của cha mẹ. Tác giả sử dụng nghệ thuật điệp cấu trúc kết hợp cùng liệt kê "lá rừng", "tầng trời cao", "vì sao" để làm nổi bật sự vĩ đại của công lao mẹ thầy. Chúng ta trưởng thành và có được như ngày hôm nay là bao vất vả hi sinh của cha mẹ. Vì vậy tương lai dù có ra sao chúng ta cũng không được phép quên điều đó. Và phải biết trân trọng và dành sự báo đáp đối với đấng sinh thành của chúng ta.
Bài ca dao trên là lời nhắc cho chúng ta rằng không được quên công lao nuôi nấng,dạy dỗ của cha mẹ.Tác giả đã sử dụng nghệ thuật điệp ngữ " Đố ai đếm được " kết hợp cùng liệt kê "lá rừng","tầng trời cao","vì sao" là những hình ảnh thiên nhiên vĩnh hằng,kì vĩ nhằm so sánh ngầm với công lao trời biển của cha mẹ,truyền tải bức thông điệp sâu sắc,chân thật và sinh động,nhấn mạnh về tình cảm bao la mà cha mẹ dành cho con cái.Chúng ta trưởng thành và có được ngày như hôm nay cũng là nhờ bao vất vả và hi sinh của cha mẹ.Vì vậy,sau này dù có ra sao cũng đừng quên công lao to lớn này của cha mẹ.Và chúng ta phải tiết trân trọng và báo đáp công ơn sinh thành này của cha mẹ.
Đọc đoạn thơ sau "đố ai đếm được lá rừng đố ai đếm được mấy tầng trời cao đó ai đếm được vì sao đố ai đếm được công lao mẹ già "em hãy nêu cảm nhận của mình về đoạn thơ trên và cho biết em thể hiện tình yêu thương đối với cha mẹ như thế nào
ok đọc rồi, nghĩ tao chưa đọc à?
đọc ca dao sau:
đố ai đếm được lá rừng
đố ai đếm được mấy tầng trời cao
đố ai đếm được vì sao
đố ai đếm được công lao mẹ thầy
a)bài ca dao là lời ai nói với ai?dựa vào đâu mà em biết được điều đó ?
b) tình cảm,cảm xúc nổi bật được thể hiện qua bài ca dao là gì?
c)để thể hiện những nội dung và cảm xúc ấy, tác giả dân gian đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật nào?hãy chira tác dụng của chung.
từ việc tìm hiểu các bài cadao trên em đã có những biện pháp ban đầu nào về ca dao dân ca?
a)Là lời của Bác Hồ.Nếu bạn hỏi tác giả của những câu thơ nói về Bác Hồ như nêu ở trên thì tôi chắc rằng bạn sẽ không nhận được câu trả lời thỏa đáng.Bởi đó là nhưng câu ca dao đã được lưu truyền từ rất lâu,mà đã là ca dao rất khó có thể xác định được tác giả.
b)công lao của Bác không phải chỉ cho một người được tự do, hạnh phúc, một thế hệ được tự do, hạnh phúc, mà cho nhiều thế hệ con cháu Việt Nam sau này, những người dân Việt Nam đi theo con đường Bác đã lựa chọn, được hy sinh vì đất nước cũng thấy tự hào và biết ơn Bác đã chỉ ra và lãnh đạo họ đấu tranh giành độc lập dân tộc, vậy thì lá rừng nào đếm được, vì sao nào đếm cho được?
đố ai đếm được lá rừng
đố ai đếm được mấy tầng trời cao
đố ai đếm được vì sao
đố ai đếm được công lao mẹ thầy
- nêu một vài đặc điểm về nội dung và hình thức của các câu ca dao trên
giúp mình vs
Hình thức:
Sử dụng thể thơ lục bát
Nội dung:
So sánh ngầm cogn ơn cha mẹ vs lá rừng, tầng trời cao,....
( so sánh cụ thể vs trừu tượng )
Ý nghĩa: Người con không bao giờ được quên ơn công lao cha mẹ nuôi lớn mik thành người, phaik bik tôn trọng và đền đáp những thứ xứng đáng cho bậc sinh dưỡng của mình.
Những câu Ca dao khác về bác Hồ:
Tháp mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ.
Cụ già thong thả buông cành trúcHồ rộng trời in mặt nước hồng,
Muôn vạn đài sen hương thơm ngát
Tuổi già vui thú với non sông.
Cụ Hồ ở giữa lòng dân
Tuy xa, xa lắm, nhưng gần, gần ghê.
Mỗi khi thư Cụ gửi về
Rộn ràng khắp chợ cùng quê đón mừng.
Ai ngoài muôn dặm trùng dương
Cũng thường nhận được tình thương Cụ Hồ.
Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được mấy tầng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao Bác Hồ
Bông Sen thì để lễ chùa
Cụ Hồ thì để tôn thờ trong tâm.
Bác Hồ là dức ông cha
Là sao dẫu là vầng thái dương.
câu này là thành ngữ, tục ngữ hay ca dao
Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được mấy tầng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ già.
Câu trả lời là ca dao nha nha bn
@Mỹ Dung
Câu ca dao
HT
“Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được hết từng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ già”
Câu ca dao ấy đã lột tả được những vất vả, hy sinh, được công ơn lớn hơn trời bể của mẹ - người phụ nữ mà em kính yêu nhất trong cuộc đời này.
Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người thon thả, làn da mẹ màu dám nắng. Tóc mẹ dài đến ngang vai, Mẹ em là một người phụ nữ có khuôn mặt phúc hậu. Vì nhiều năm cực khổ, vất vả nuôi em khôn lớn, mà đôi mắt đã có nhiều vết chân chim, làn da cũng sạm đi nhiều. Khi nhìn gương mặt ấy tôi biết mẹ yêu tôi đến nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm, đôi mắt mẹ trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng suy tư. Tôi vui, mắt mẹ ánh lên những tia sáng hy vọng. Tôi yêu nhất ở mẹ đôi mắt, đôi mắt cánh cửa của tâm hồn. Nụ cười mẹ không đẹp như những cô diễn viên, ca sĩ, nhưng đối với em đó là những nụ cười đẹp nhất trên đời. Đó là nụ cười khi thấy em ăn thật ngon, khi nhìn thấy em khỏe mạnh vui chơi. Là nụ cười khi em đạt được điểm cao trong kì thi ở lớp. Là nụ cười khi em sà vào lòng mẹ, thủ thỉ kể đủ chuyện trên đời. Những nụ cười giản dị ấy, khiến em bất giác cười theo. Thế nhưng, cũng có lúc, em thấy ghét nụ cười của mẹ. Đó là những nụ cười gượng, cười giả để che đi nỗi buồn của mẹ. Chính là khi mẹ bị ốm, nhưng vẫn cố mỉm cười để mọi người không lo lắng. Là khi mẹ bị khách đến mua đồ mắng là bán đắt, nhưng cũng cố cười xòa kẻo sợ mất lòng khách. Là khi, thấy em bị điểm kém, tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn gượng cười để an ủi, động viên em. Chính vì những điều ấy, mà em càng thêm yêu thương mẹ rất nhiều. Cả cuộc đời mẹ phải chịu nhiều vất vả. Đến cả những nụ cười cũng mang theo nhiều ưu phiền. Em chỉ mong mẹ luôn được vui vẻ, hạnh phúc. Để những nụ cười xinh đẹp ấy luôn xuất phát từ niềm vui thực sự.
Để bảo vệ nụ cười như thiên thần ấy, em luôn nỗ lực hết sức mỗi ngày. Ở trường em là một học sinh chăm ngoan, nghe lời. Ở nhà em là đứa con hiếu thảo, biết phụ giúp bố mẹ làm công việc nhà. Em làm tất cả những điều đó, để mẹ vui vẻ và có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.Nhiều lúc em muốn mình cứ mãi là cô bé nhỏ xíu ngày nào, có thể cuộn tròn trong vòng tay mẹ, để được mẹ xoa đầu, kể chuyện. Nhưng lại có lúc, em muốn mình lớn thật nhanh, để có thể thay mẹ cáng đáng mọi việc, chở che mẹ giữa cuộc đời. Nhưng dù thế nào, thì nó cũng cũng chung một chiến tuyến: đó là tình yêu mẹ bất tận trong em.
mn ơi văn biểu cảm về mẹ như này đã ổn chưa cần bổ sung thêm gì nữa ko ạ?? mn giúp mik với
bn cần xuống dòng mấy chỗ ở thân bài á
Bn thấy cái nào cần thì xuống dòng
Ko thì thôi ổn rồi
Hãy viết đoạn văn (7 – 10 câu) ghi lại cảm xúc của em về bài ca dao sau đây:
“Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn”
TK:
Câu ca dao mộc mạc của người Nam bộ ngắn gọn, chân chất ấy đã phản ánh được phần nào bức tranh trù phú của vùng Đồng Tháp Mười ngày xưa. Thiên nhiên rất đỗi hào phóng ban phát cho vùng Đồng Tháp Mười nhiều sản vật và nguồn lợi tôm, cá khá dồi dào. Đồng Tháp Mười là vùng trũng rất rộng, địa phận nằm giữa các tỉnh: Đồng Tháp, Tiền Giang và Long An. Được thiên nhiên ưu đãi với khí hậu thoáng mát, không khí trong lành, chim trời cá nước nhiều vô kể. Câu ca vừa cho người đọc hiểu biết thêm về vùng đất ở phía Nam Tổ quốc, vừa thể hiện niềm tự hào, yêu mến và biết ơn của tác giả dân gian đối với quê hương xứ sở.
Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn.
Câu 1: Qua bài ca dao trên em hãy viết đoạn văn ngắn (150 đến 200 chữ) ghi lại cảm xúc của em.
Câu 2: Qua đoạn thơ trên hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 5 câu) nêu suy nghĩ của em về đoạn thơ.
Câu 3: Hãy kể lại lần thử thách thứ hai dành cho nhân vật Em bé trong truyện Em bé thông minh bằng lời văn của em.
Câu 4: Hãy kể lại lần thử thách thứ tư dành cho nhân vật Em bé trong truyện Em bé thông minh bằng lời văn của em
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về bài ca dao sau :
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh , bông trang , lại chen nhị vàng
Nhị vàng , bông trắng , lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn .
Tham khảo :
Nét trong sáng, cao đẹp trong tâm hồn con người Việt Nam từ bao đời đã được ca ngợi và trở thánh chủ đề của nhiều câu tục ngữ, ca dao. Chúng ta không thể quên bài ca dao quen thuộc:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Bằng ngôn từ trong sáng, giản dị nhất, bài ca dao làm nổi bật hình ẩnh bông sen thơm ngát, đang nở trên đầm lầy. Bông sen đơn sơ, chân chất như người dân lao động mang nét đẹp bình dị, thôn dã, lúc nào cũng ngan ngát toa hương, một thứ hương thơm đặc biệt tinh khiết không pha lẫn mùi vị nào khác dù hoa sen trong đầm. Đầm lầy càng u tối, thối tha thi bóng hoa lại càng đẹp đẽ, sáng trói. Thông qua bài ca dao, hình ảnh của người dân lao động Việt Nam hiện lên một cách tự nhiên, hợp lý đến tài tình. Tâm hồn của mỗi con người được ví như một bông hoa thơm ngát, dù sống ở đâu, trong hoàn cảnh nào cũng giữ riêng cho mình nét trong trắng, thanh cao nguyên vẹn.
Sống trong sạch là quy tắc, luật sống cua con người Việt Nam từ bao đời nay. Nó trở thành đạo đức, nhân cách được bồi dưỡng và bổ sung truyền dạy từ thế hệ này sang thế hệ khác. Ngay từ chế độ phong kiến nhiễu nhương, thối nát, nhưng nhà nho, trí thức đã quan niệm giấy rách phải giữ lấy lề để sống một cách thanh bạch, giản dị nhưng vô cùng chân thật. Cuộc sống đầy những cạm bẫy, càng lúc càng phô bày đầy đủ những thói xấu của loài người. Nếu như ai cũng sống gần mực thì đen thì có lẽ cả xã hội này không còn tồn tại người tốt. Nhưng với truyền thống đạo lí cao đẹp từ xa xưa, người dân Việt Nam luôn ngẩng cao đầu, sử dụng nhân cách quí giá của chính mình để sống và hành động một cách chân chính nhất. Xã hội càng xấu xa thối nát chừng nào thì con người Việt Nam càng sáng trong chừng ấy. Chúng ta không thể quên bi kịch về cái chết của Lão Hạc, một nông dân chất phác, quê mùa thà chết để giữ được thanh danh không vướng bùn nhơ xấu xa. Chúng ta không thể quên được hình ảnh chị Dậu trong đêm tối đen như mực và như tiền đồ của chị quyết giữ lấy tiết hạnh, lòng thuỷ chung với chồng con. Và ta càng không thế quên được lời khẩn cầu tha thiết, xót xa, nức nở của con cò ăn đêm, quyết giữ tâm hồn trong trắng đến phút cuối cuộc đời
Có xáo thi xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con
Đây có phải là hiện thân của người dân lao động? Quả vậy, kế tục và phát huy truyền thống cao đẹp, họ luôn sống một cách ngay thẳng, chân thực trong bất cứ hoàn cảnh nào để trở thành những đoá sen thơm ngát giữa đầm.
Không thể không có những bông hoa rũ cánh, cúi xuống đầm lầy để vướng phải bùn nhơ. Cũng như trong xã hội, không thiếu những kẻ đứng trước hoàn cảnh khó khăn đã không giữ được mình. Tư tưởng hám danh hám lợi, cầu thân đã đưa họ đến những hành động đi ngược lại với lương tâm, đạo lí con người. Từ những việc nhỏ nhặt họ đã không giữ bản thân mình cho được trong sạch thì đến những việc quan trọng, to lớn hơn làm sao họ không trở nên xấu xa, nguy hiểm. Loại người như vậy là một gánh nặng, một căn bệnh của xã hội, càng trở nên trầm trọng trong cuộc sống hôm nay. Đất nước đang cần, hơn bao giờ hết những người mang đạo đức cách mạng, hết lòng vì dân mà phục vụ. Nối tiếp truyền thống xưa, các cán bộ chân chính hôm nay cũng trở thành những đoá hoa sen. Sống giữa khó khăn của xã hội đầy cạm bẫy, lọc lừa, họ vẫn xác định cho mình một lí tưởng đúng đắn. Để làm một đoá hoa sen cho mai sau, ngay từ bây giờ, ta phải tu dưỡng đạo đức, rèn luyện tinh thần, học hỏi thêm nhiều điều bồ sung lí trí nhằm có suy nghĩ chính xác khi đứng trước những ngã rẽ, biết đi trên những lối mòn quí giá của dân tộc, thêm vào những nhận thức mới mẻ của thời đại. Tất cả sẽ giúp ta trở thành người công dân tốt, không hổ thẹn với truyền thống xưa đồng thời ta cũng tự hào vì đã tiếp tục phát huy di sản tâm hồn quý báu của dân tộc.
Nói tóm lại, là người dân Việt Nam, chúng ta có quyền tự hào về tất cả những gì cao đẹp được ông bà xưa truyền lại, nhất là ở tâm hồn trong trắng, thanh cao, luôn rạng ngời dù ở bất kì hoàn cảnh môi trường nào. Cũng chính vì thế, ta buộc phải suy nghĩ, hành động một cách nghiêm túc đế không làm mai một đi truyền thống này. Muốn đạt được như thế, ngay từ khi còn là học sinh, ta phải tự nhắc nhở nhau sống như hoa sen.
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn