hãy tượng tưởng mèo con chị chổi bác nồi đồng cùng trò chuyện với nhau trong một bưởi tối mùa xuân yên bình
muốn bt thêm ở phát triển năng lực ngữ văn 6, tập 1
bài cái tết của mèo con
Trải nghiệm của Mèo Con trong câu chuyện: "Cái Tết của Mèo Con" gợi cho em liên tưởng gì đến cuộc sống của chính mình? Hãy viết đoạn văn 5-7 câu chia sẻ với mọi người câu chuyện của em. Trải nghiệm của Mèo Con trong câu chuyện: "Cái Tết của Mèo Con" gợi cho em liên tưởng gì đến cuộc sống của chính mình? Hãy viết đoạn văn 5-7 câu chia sẻ với mọi người
Trải nghiệm của Mèo Con trong câu chuyện: "Cái Tết của Mèo Con" gợi cho em liên tưởng gì đến cuộc sống của chính mình? Hãy viết đoạn văn 5-7 câu chia sẻ với mọi người câu chuyện của em.
Trải nghiệm của Mèo Con trong truyện “Cái tết của Mèo Con” gợi cho em liên tưởng đến điều gì trong cuộc sống của chính mình? Hãy viết khoảng 5 đến 7 câu chia sẻ với mọi người câu chuyện đó.
Trong bức tranh dân gian Đám cưới chuột có cảnh đàn chuột phải cống nạp mèo một con chim và một con cá để đám cưới đi trót lọt. Em hãy tưởng tượng vụ ăn hối lộ của mèo bị vỡ lở và lập biên bản vụ việc đó.
Giúp mình với Linh Phương ơi
Một bạn nhỏ ở thành phố dành nhiều thời gian cho học tập và chơi game nên thờ ơ vô cảm với cuộc sống xung quanh . Nghỉ hè bn được về quê chơi ít ngày được quan sát và nghe những sự vật gần gũi ( bác chổi; anh mèo; cậu chó; đàn chim;...) tâm sự, kể chuyện,bạn đã say mê thế giới vô cùng phong phú sinh động. Hãy tưởng tượng và kể lại
Sau mười tháng trời vất vả học tập, thế là ba mẹ tôi đã cho tôi về quê thăm ông bà, thư giãn. Nhưng không ngờ sau khi về quê tôi mới nhận ra được rằng : '' Mình đã để ý quá nhiều vào học tập và cũng mải mê chơi game nên đã không quan tâm gì đến cuộc sống xung quanh - một cuộc sống rất gần gũi và thân thương.''
Hôm đó, vừa bước xuống xe tôi đã lon ton chạy vào thăm ngay ông bà ngoại. Thấy tôi về hai ông bà vui mừng hết sức, chạy đến ôm trầm lấy tôi. Sau một thời gian hỏi han về sức khỏe, tình hình học tập của tôi. Ông quyết định sẽ dẫn tôi đi câu cá. Hai ông cháu bước trên con đường làng dài, quanh co, mịn cát thì cuối cùng cũng đã đến nơi. Ôi ! Hồ đẹp quá! Rộng quá. Thế là, 2 ông cháu tôi ngồi xuống câu. Ông dạy cho tôi từng cách mắc mồi, cầm cần, ..... Một lúc sau đó ông tôi đã câu được quá trời cá luôn. Thời gian lặng lẽ trôi đi, ông tôi bỗng nói rằng: Cháu à ngồi đây câu tiếp nhá, ông về nhà lấy nước cho cháu nha. Ông tôi vừa đi ông nhiên có tiếng nói vọng lên :
- Cô bé ơi có hãy tha cho tôi được không.
Tôi ngơ ngác nhìn xung quanh nhưng không thấy ai, nhìn vào xô cá của ông bỗng tôi thấy một con cá đang ngẩng lên nhìn tôi. Tôi bèn lên tiếng :
- Có chuyện gì thế hả cá.
Con cá lại lên tiếng tiếp :
- Cô hãy thả tôi về với nơi tôi sống được không.Ở nơi đấy tôi được sống rất hạnh phúc. Hằng ngày, được cùng cha cùng mẹ, các anh chị em của mình bơi lội tung tăng ngắm bình minh lên, hoàng hôn buông xuống. Chắc có lẽ vì tôi đã quá ham chơi nên mới bị ông cô câu lên. Nhưng tôi xin cô hãy thả tôi về với gia đình của mình. Về với hồ nước mênh mông, không khí trong lành, cảnh đẹp đằm thắm. Tôi biết khi mình đã bị mắc mồi thì tôi nhất định sẽ chẳng còn sống được bao lâu nữa.
Tôi ngơ ngác nhìn, cười và nói tiếp :
- Thật vậy ư, cuộc sống, thế giới này lại phong phú sinh động đến thế á..... Tôi chưa bao giờ nghĩ đến vậy....
Con cá với vẻ mặt hốt hoảng trả lờ tôi :
- Đúng vậy đấy cô bé à, cuộc sống, thế giới này thật rộng lớn và phong phú. Tôi đã từng trải qua rất nhiều rồi... Vượt quá những cơn bão, lũ lụt nhưng tôi cảm thấy vẫn rất yêu thế giới rộng lớn này cô ạ
Tôi mỉm cười rồi từ từ đưa hai tay xuống nhấc nhẹ cá con lên và nói :
- Nghe cậu nói tôi cảm thấy bỗng nhiên mình như gần gũi với thiên nhiên hơn, cuộc sống này hơn. Giờ tôi sẽ trả các bạn cá bọn cậu lại hồ nước trong kia để cậu sống trong một thế giới hạnh phúc và tràn ngập niềm vui nhé.
Tôi thả các bạn cá con xuống mà trong lòng cảm thấy vui vẻ hẳn lên. Một lúc sau, ông tôi quay lại và ngạc nhiên khi trong xô không còn một con cá nào. Ông nói : '' Ơ, sao các con cá trong xô đâu rồi cháu." Tôi nói với ông rằng :
- Dạ, cháu muốn trả các con cá về với thế giới, hồ nước xanh của chính bọn nó ạ.
Ông nhìn tôi và nói :
- Ừ! Cháu còn nhỏ mà đã biết quan tâm đến cuộc sống, thế giới phong phú sinh động của mỗi loài, mỗi vật. Thôi cũng gần trưa rồi hai ông cháu ta về nhà ăn cơm nhé.
Vậy là sau lần về quê chơi này tôi đã học được rất nhiều điều từ thế giới bên ngoài này rồi. Từ giờ, tôi không chỉ quan tâm đến việc học tập mà còn cả thế giới bên ngoài xung quanh chúng ta......
các bài văn của học sinh năng khiếu cho các bài :
tả lại cảnh chuẩn bị đón tết ở gia đình em
mùa xuân đến trong tiết trời ấm áp cây cối hoa lá rực rỡ trong ánh nắng ban mai . Em nghe như có tiếng trò chuyện của cây cối hoa lá đón mừng xuân . Em hãy tưởng tượng cuộc trò chuyện ấy
mùa xuân cây cối như bừng lên sức sống mãnh liệt hãy tả một cây mà em thích mỗi khi mùa xuân đến
em có cảm nghĩ gì về cuộc giao lưu học sinh nâng khiếu toán và tiếng việt lần này nếu em đạt điểm cao hãy viết một bài văn 25 dòng
mình có 4 đề văn đó giúp mình với thứ 4 phải nộp giúp mình nhé
Hãy tưởng tượng câu chuyện của nàng tiên mùa xuân kể về thiên nhiên, con người mỗi khi Tết đến Xuân về
PS: làm mở bài thôi nha^_^
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng quan trọng, mùa nào cũng có một ý nghĩa riêng của nó. Bốn mùa như bốn sắc màu không thể thiếu trong năm. Các bạn biết không, trong bốn mùa có bốn nàng tiên vô cùng xinh đẹp, và mình đã gặp nàng tiên mùa xuân rồi đấy. Nàng tiên ấy còn kể cho mình nghe về thiên nhiên, con người mỗi khi Tết đến Xuân về.
Một năm có bốn mùa : xuân , hạ , thu , đông . Mùa nào cũng quan trọng , cũng có một vẻ đẹp , một sắc thái và một ý nghĩa riêng của nó . Những mùa đó tượng trưng cho bốn nàng tiên hiền hậu , xinh đẹp và đầy kiều diễm . Trong một lần đi chơi tết , em đã gặp nàng tiên tượng trưng cho mùa xuân . Hiếm khi được như vậy , em liền bảo cô kể chuyện cho em về mùa xuân mà cô cai quản . Cô bằng lòng và kể cho em nghe về thiên nhiên , con người mỗi khi tết đến xuân về
Thiên nhiên là bạn của con người. Chúng đã ban lại cho chúng ta sự sống, niềm vui , đặc biệt phải kể đến 4 mùa trong năm. Cả 4 mùa, mùa nào cũng quan trọng, mùa nào cũng có 1 đặc trưng riêng của nó. Thật tuyệt khi mỗi mùa đều có những nàng tiên vô cùng xinh đẹp cai quản. Trong một lần đi chơi xuân vô tình em đã gặp 1 nàng tiên mùa xuân và nàng đã kể cho em nghe về thiên nhiên, con người mỗi dịp tết đến, xuân về
Hãy tưởng tượng câu chuyện của nàng tiên mùa xuân kể về thiên nhiên, con người mỗi khi Tết đến Xuân về
PS: làm kết bài thôi nha^_^
mùa xuân mang bao hi vọng, niềm tin của mỗi người đặt vào đó cầu mong bao nhiêu niềm vui thành công vào năm tới. mỗi mùa xuân tôi lại để 1 niềm háo hức riêng vui buồn lẫn lộn. Cảm giác ấy chỉ có mùa xuân tôi mới thấy. tôi yêu mùa xuân và mong mùa xuân tết đến xuân về.
chúc bạn bài văn này được điểm cao( like mink nha)
hành động và suy nghĩ của nhân vật mèo con trong truyện đồng thoại cái tết của mèo con của tác giả Nguyễn đình thi
Bà đi chợ về. Vào đến sân nhà, bà bỏ cái thúng xuống gọi to: “Bống ơi… ơi Bống đâu rồi?”
Bống đang chơi với các bạn bên hàng xóm. Nghe tiếng bà gọi, nó ù té chạy về nhà.
– Bà ơi, bà mua quà gì cho cháu đấy?
– Mày hư lắm, chẳng trông nhà cho bà, để gà nó vào bới tung cả bếp. Bà giận, bà chẳng cho quà đâu.
Bống buồn quá. Bà mắng đúng rồi. Bà dặn Bống trông nhà cẩn thận, nhưng bà vừa đi khỏi một tí, các bạn đến gọi: “Bống ơi, sang chơi rồng rắn”. Thế là cái chân Bống nó cứ cuống lên chạy đi, không giữ được nữa. Bây giờ phải nhịn quà rồi!
Bống nhìn cái thúng đậy vỉ buồm [1]. Chắc là trong ấy có cái bánh đa đường. Hay là một gói kẹo bột.
Không phải, chắc là một con “phòng phòng”, con gà bằng bột bỏng xanh đỏ, thổi kêu te te, chơi xong lại ăn được nhé! Thèm quá, thế có khổ không!
Bỗng cái vỉ buồm nó động đậy, lục đục. Ngheo… Bống mở tròn mắt. Ngheo… “A! Con mèo, con mèo! Bà ơi! Bà cho cháu nhá!”.
Trong thúng, hai con mắt xanh sợ hãi, nhìn lên hấp háy. Hai cái tai có đốm đen mượt như nhung động đậy. Chú mèo trắng nằm cuộn tròn kêu “ngheo, ngheo”.
– Nào. Miu ra với chị nào!
Bống bế chú mèo trên tay nựng nịu. Bà cười bảo:
– Con đem nó vào bếp, buộc nó vào cái kiềng gãy vài hôm cho nó quen đi. Con khéo chăm cho nó chóng lớn để bắt chuột. Nhà dạo này lắm chuột quá!
Chú Mèo Con chẳng chịu ăn gì cả. Thấy sợi dây buộc vướng chân, Mèo Con chạy lồng ra lại bị giật lại. “Ngheo ngheo, sao tôi lại không chạy được nữa thế này?” Chú Mèo nằm giơ cái chân bị buộc lên cố giãy, nhưng chẳng ăn thua gì. Một lúc lâu Mèo Con mệt, nằm rúc vào đống tro ấm.
Bống đem đĩa cơm vào dỗ: “Miu ơi, ăn đi”.
Mèo Con vẫn không chịu ăn.
– Ngheo ngheo, mẹ tôi đi đâu rồi? Ai bắt tôi về đây, buộc tôi lại thế này? Ngheo ngheo, tôi chẳng được bú tí mẹ nữa rồi.
Gần tối mẹ Bống về, vào bếp hỏi:
– Con Mèo Con ở đâu thế Bống?
– Bà mua cho con đấy! Con bế nó lên nhà cho nó đi ngủ mẹ nhé!
– Đừng con ạ, cứ để nó dưới bếp, nó kêu cho chuột sợ.
Ừ, sắp Tết rồi, có con mèo cho chuột nó đỡ phá. Thế là đêm hôm ấy, Mèo Con phải ở một mình trong cái bếp lạ.