Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
lưu minh anh
Xem chi tiết
Kim Anhh
Xem chi tiết
nthv_.
24 tháng 9 2021 lúc 21:27

Tham khảo:

Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.

Thanh Hải Trần Thị
Xem chi tiết
Phạm Hoàng Linh
12 tháng 6 2022 lúc 16:55

Bài làm
Tuổi học trò gắn với mái trường yêu dấu,nơi tất cả các kỉ niệm từ nhỏ bé đến lớn lao,chứa những điều cả tuổi thanh xuân ta từng kí thác đến hoài vọng.Và bao giờ,bước qua cánh cổng trường,như Lý Lan từng bộc bạch,đó là nơi thế giới kì diệu sẽ mở ra,nó sẽ đón ta và chỉ bảo ta lớn khôn từng ngày.Để đến khi thế giới diệu kì ấy dần khép lại,những ngày ấu thơ cũng xa mất,phượng chiều nay tuy vẫn đỏ nhưng không ướt vai người,chúng ta mỗi người một nẻo đường rồi mới biết nhớ nhung là ra sao.Cơ mà đó là những kí ức sống mãi trong tuổi thơ của các thế hệ trước,còn với chúng tôi năm nay,cô giáo không bước ra từ tà áo dài đằm thắm,con chữ trăng trắng không hiện lên từ tấm bảng đen,bạn bè cũng đâu ai tay bắt mặt mừng.Tất cả sự vật thân thương ấy đã xuất hiện,chỉ qua một chiếc màn hình nhỏ,tưởng như gần mà hẵng còn xa lắm!Qua đôi mắt tròn xoe,tôi đã thấy cả thế giới chỉ bé lại trong một khung cảnh,điều ấy quả thực cũng đáng buồn,đáng tiếc nhưng mọi sự chẳng thể vẹn toàn được,dẫu sao từ những mảnh ghép méo mó,con người ta mới biết trân quý và nâng niu hơn,và đó lại thêm một dấu mốc đáng nhớ mà có lẽ đi hết cả thanh xuân rồi,ta cũng chẳng có dịp tái ngộ.Năm nay,một năm khó khăn không chỉ đối với các em học sinh,những người "lính" dù kì cựu hay còn mới tò te thì việc phải tiếp thu kiến thức và giao lưu với mọi người qua mạng cũng là một thử thách gian lao.Nhưng vì dịch bệnh,có lẽ ai cũng ý thức được trách nhiệm cộng đồng quan trọng như thế nào thế nên mọi người cùng chung sức,đồng tâm hiệp lực quyết đẩy lùi dịch bệnh.Và ngành giáo dục cũng đã nhanh chóng thích ứng với khó khăn,triển khai hình thức giảng dạy trực tuyến,điều ấy cũng gây ra không ít bất cập và khó khăn.Có nhiều khi các bạn gặp trục trặc về kết nối,không thể tham gia lớp được,nhìn những như thế,tôi thấy cô qua màn ảnh có vẻ rầu rĩ dữ lắm,tôi biết bản thân người giáo viên cũng chẳng dễ dàng gì.Các cô giáo phải vừa học vừa làm,học cách dùng những thiết bị công nghệ,rồi dạy làm sao cho hiệu quả nhất.Nhưng trong cái rủi lại có cái may,các bạn học sinh cũng rất tích cực giúp đỡ cô với những khó khăn về công nghệ.Có một lần,cô văn tôi gặp rắc rối với phần mềm trình chiếu,mấy bạn con trai nhanh nhảu hướng dẫn cô từng bước một,và khi đã êm xuôi,cô không giấu được phấn khởi mà nói:"Làm sao các con biết được những cái này hay vậy?Công nhận trẻ con bây giờ nhanh nhẹn thật đấy!"Qua những tìnhh huống ấy,cô trò lại thêm hiểu nhau,càng gắn kết với nhau hơn,xa mặt mà không cách lòng!Đặc biệt,tuy học online,có thể là khó khăn một chút,nhưng lớp tôi vẫn nghĩ ra những cách tri ân thầy cô rất độc đáo.Nhân dịp 20/11,cả lũ bầu ra một đứa nói thật to,hào sảng,rồi cùng nhau soạn từng câu chúc,chúng la liệt trên khung chat,đến nỗi đọc cũng không kịp và kế hoạch này là bí mật,nhằm tạo bất ngờ cho các thầy cô.Thế rồi chúng nó còn bàn nhau vẽ thiếp,trang trí để gửi các cô.Mỗi lần có tiết là nhao nhao lên,xin các cô mỗi người dăm phút,rồi trong lúc đứa kia đọc lời chút,cả lớp "bắn tim" kịch liệt.Trong cái khó ló cái khôn,lớp tôi cũng thông minh và tinh ranh quá ấy chứ!Thực sự,điều ấy đã chứng minh rằng tuy không được gặp trực tiếp tất cả,cả tập thể vẫn một lòng hướng về,và điều ấy không chỉ giúp lớp tôi thêm đoàn kết,nó còn là động lực rất lớn cho tất cả các giáo viên đang giảng dạy,đoàn kết cùng nhau vượt qua khó khăn này.Thêm nữa,lớp tôi phần lớn cô gọi ai cũng trả lời,tương tác đầy đủ,nếu còn ngại ngùng thì các cô gợi mở,dần rồi phòng học lúc nào cũng râm ran,như hòa tấu của những chú ve sầu!Lớp tôi đã từng bước từng bước khắc phục vấn đề như vậy đấy,và về chuyện giao tiếp,mỗi tuần cả lớp sẽ mở phòng rồi vào tán gẫu hoặc học nhóm nên thú thật,tôi thấy dù mình đang ở nhà nhưng cảm tưởng rằng nhà là ngôi trường thứ hai,tiếng cười vẫn đầy ắp đây thôi.Rồi sau bao vất vả,nỗ lực của ngành giáo dục đã được đền đáp xứng đáng khi cuối cùng,học sinh đã được quay trở lại trường học sau hơn 11 tháng học online.Và cảm xúc ấy thực sự khôn tả lắm,đó là kết tinh của niềm vui ngây ngô,thờ dại,vui sướng đến tê dại và những nỗi lắng lo,băn khoăn về trường mới,bạn mới,tất cả đã hòa quyện và thấm nhuần trong một dòng chữ "đi học lại".Thường những điều trên cả đặc biệt,con người không sao kể xiết được,bởi có cách nào diễn tả được yêu thương,tình cảm sâu nặng chỉ qua những con chữ nhỏ bé?Vả lại,đây là lần đầu tiên tôi được đến trường,đã rất lâu tôi chẳng còn ngắm nhìn nó nữa,và giờ đây,khi đã chuyển sang một phòng học khác,mọi thứ đều mới mẻ,xinh xắn và rực rỡ.Những con chữ bây giờ chẳng khô cứng nữa mà trên chiếc bảng ấy,có nét chữ xiên xiên,mảnh mảnh,lại có nét chữ to tròn,bầu bĩnh rồi sự nắn nót,tỉ mẩn của hàng chữ đã rèn dũa qua bao trường lớp của cô văn,sự đa dạng và phong phú đã khỏa lấp phần nhiều khoảng trống sâu bên trong tim tôi.Thế rồi,các bạn cũng khác,thật lạ lẫm làm sao!Có đứa cao thật cao,nhiều đứa thì "nấm lùn".Thực lòng mà nói,chỉ coi qua lớp khẩu trang thì vẫn xa xăm ấy chứ, nhưng chỉ một cái bắt tay hay được nghe giọng nói ngoài đời của chúng nó thôi,lòng tôi đã rung lên những hân hoan vô kể!Và bao giờ,cái gì được trở về nơi nó thuộc về vẫn hay ho hơn,trường tôi xinh đẹp và rộng rãi vô cùng.Tòa nhà nào cũng được trang hoàng tinh tươm để chào đón những "đứa con" của mình.Đúc kết lại,năm nay thực sự là một năm học in đậm dấu ấn,thử thách phải trải qua lẽ chừng không đếm xuể nhưng nhờ cái cảnh ngộ đó,tập thể chúng tôi mới hiểu rõ được tầm quan trọng của tri thức cũng như trường lớp để hướng tới một năm học tới thành công và tốt đẹp!
":) mình biết là đã xấp xỉ 1 tháng từ hồi cái bài post này đc đăng lên nhưng mà dù sao đọc để tham khảo cho vốn văn phong phú hơn và cho các bạn khác cũng ổn đúng không cậu:)?Chúc cậu học tốt nka!"
 

Grazy funny :))
Xem chi tiết
Nguyễn Kim Ngọc Trâm
Xem chi tiết
Hoàng Long
20 tháng 5 2019 lúc 21:13

Tháng năm sân trường đầy nắng

Nhuộm vàng tiếng ve râm ran

Tháng năm từng chùm hoa phượng

Bất ngờ đỏ rực mênh mang

Tháng năm – mùa hè cuối cùng

Một mùa hè chia li

Cổng trường nghiêng nghiêng im lặng

Dịu dàng nói tạm biệt em...

       Năm năm học lặng lẽ trôi qua thật nhanh. Và giờ đây, em sẽ phải nói lời tạm biệt mái trường Tiểu học Lê Quý Đôn thân yêu – nơi chất chứa bao yêu thương, nơi có biết bao người thầy, người cô tâm huyết đưa chúng em đến bến bờ tri thức. Cảm xúc khi sắp phải chia tay với những người cha, người mẹ hiền luôn hết lòng chăm sóc cho đàn con và cả những cô cậu học trò đáng yêu, tinh nghịch thật khó diễn tả bằng lời. Biết bao kỉ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè cứ dần hiện về trong tâm trí như những thước phim quay chậm, làm sao có thể phai mờ, làm sao có thể lãng quên,... Lòng bồi hồi, bâng khuâng nhớ lại ngày đầu tiên tới lớp... Vẫn còn đây những e dè, nhút nhát và cả những giọt nước mắt chẳng thể biết lí do. Vẫn còn đây hình ảnh người cô - nhẹ nhàng lau nước mắt, ôm chặt em vào lòng rồi đưa em vào cửa lớp. Và còn đây những tiết học sôi nổi, những ánh mắt thân thương, những tiếng cười giòn giã,... Tất cả, tất cả như mới trong ngày hôm qua. Em thầm cảm ơn các thầy, các cô – những người đã dạy dỗ em trong suốt năm năm qua. Những bài giảng của thầy cô là hành trang không thể thiếu trong cuộc hành trình đến với những ước mơ mà em đã chọn. Em gửi tới thầy cô – những người đưa đò cần mẫn – lời chúc tốt đẹp nhất. Còn các bạn cùng lớp – những người anh em, tớ chúc các cậu luôn thành công trong cuộc sống. Mái trường ơi, cho em gửi một niềm yêu và nỗi nhớ. Sẽ có ngày em về lại nơi đây!...

Kham khảo bài này nhé chúc bạn học tốt

   Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã 5 năm rồi. Con vẫn nhớ như in, cũng những ngày hè như thế này, lần đầu tiên con được mẹ đưa đến trường Tiểu học Lê Quý Đôn, vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng con rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến, thân thương của cácthầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi, tự tin. Miệt mài bao tháng ngày, thầy cô đã dìu dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách. Thầy cô đã cầm tay chúng con, uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng dễ hiểu, giọng cô đọc ấm áp. Rồi những lần chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch dại khiến thầy cô phải phiền lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng con cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng con đạt được, trên hết là công sức, là tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng con đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua, con đều muốn níu giữ. Năm năm học, mái trường Lê Quý Đôn đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi đây.

       Thầy cô ơi! Chúng con phải xa thầy cô thật sao? Hành trang của chúng con khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng con sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng con sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng con quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng con quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, thầy cô… Chúng con nhớ lắm, không thể nào quên…

       Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học Lê Quý Đôn yêu quý, phải không các bạn?

       Chúng con cũng xin gửi lời tri ân tới các bậc phụ huynh, bằng yêu thương và tin tưởng, đã dành cho chúng con những gì tốt đẹp nhất!

 Khi hoa phượng nở

Ve kêu râm ran

Tiếng trống vang lên

Năm học kết thúc.

Ngày đầu vào lớp 

Lạ lẫm, ngỡ ngàng 

Giờ lại xốn xang 

Xa thầy, xa bạn. 

Khi vào trường mới 

Con sẽ không quên 

Những bài toán hay 

Những con chữ đẹp  

Nhớ mãi dáng thầy

Nhớ mãi lời cô 

Bao kỷ niệm đẹp 

Một thời ấu thơ!

       Con kính chúc các thầy cô ở lại mạnh khỏe, vững tay chèo lái con thuyền đến những bến bờ tri thức, chúc các em học sinh khối 1, 2, 3, 4 chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên nhà bác học hiền tài Lê Quý Đôn.

Rinu
20 tháng 5 2019 lúc 21:21

Tú, mk tk bạn nhé. Tk mk nha !

Angellee
Xem chi tiết
Nguyễn Trương Ngọc Hường...
30 tháng 10 2021 lúc 17:00

Trong đời sống xã hội, giáo dục và đào tạo là lĩnh vực có vai trò quan trọng đối với mọi quốc gia, dân tộc ở mọi thời đại. Trong xu thế phát triển tri thức ngày nay, giáo dục - đào tạo được xem là chính sách, biện pháp quan trọng hàng đầu để phát triển ở nhiều quốc gia trên thế giới và Việt Nam không phải là ngoại lệ. Giáo dục góp phần nâng cao dân trí ở mọi quốc gia, dân tộc. Ngày nay, giáo dục và đào tạo còn góp phần tạo ra hệ thống giá trị xã hội mới. Trong nền kinh tế tri thức hiện nay, tri thức là sản phẩm của giáo dục và đào tạo, đồng thời là tài sản quý giá nhất của con người và xã hội. Sở hữu tri thức trở thành sở hữu quan trọng nhất được các nước thừa nhận và bảo hộ. Nguồn lực phát triển kinh tế - xã hội ở mỗi quốc gia, dân tộc từ tài nguyên, sức lao động cơ bắp là chính chuyển sang nguồn lực con người có tri thức là cơ bản nhất. Giáo dục và đào tạo góp phần bảo vệ chế độ chính trị của mỗi quốc gia, dân tộc bởi giáo dục - đào tạo góp phần xây dựng đội ngũ lao động có trình độ cao làm giàu của cải vật chất cho xã hội đồng thời có bản lĩnh chính trị vững vàng, đủ sức đề kháng chống lại các cuộc “xâm lăng văn hóa” trong chính quá trình hội nhập quốc tế và toàn cầu. Nhận thức rõ vai trò của giáo dục - đào tạo đối với sự phát triển, Đảng và Nhà nước ta khẳng đinh: “Giáo dục là quốc sách hàng đầu”. Việc đổi mới giáo dục trong giai đoạn hiện nay đang là mối quan tâm của các cấp, ngành, các nhà khoa học và toàn xã hội. Chọn khoa học và giáo dục làm khâu đột phá cho phát triển. Chọn giáo dục làm tiền đề, làm xương sống của phát triển bền vững là xác định đúng đắn và khoa học.

Nguyễn Thị Thu Thủy
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Anh
18 tháng 9 2016 lúc 15:17

Nhân vật Vũ Nương (Chuyện người con gái Nam Xương - Nguyễn Dữ) là một phụ nữ đẹp người, đẹp nết, luôn khát khao được sống êm ấm, hạnh phúc nhưng rồi số phận lại kết cục hết sức bi thương. Cái chết của nhân vật này có một ý nghĩa phê phán rất sâu sắc, nhằm vào các đối tượng chiến tranh phong kiến,chế độ nam nữ bất bình đẳng của xã hội cũ cùn với xự ghen tuông mù quáng của người đời (cụ thể là Trương Sinh).
 

Lê Nguyên Phương
18 tháng 9 2021 lúc 14:47

Trong nền văn học trung đại Việt Nam, bên cạnh kiệt tác "Truyện Kiều" tái hiện thành công số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến thông qua hình tượng nhân vật Thúy Kiều thì "Chuyện người con gái Nam Xương" cũng là một tác phẩm tiêu biểu khắc họa chân thực bi kịch của người phụ nữ. Điều này đã được thể hiện rõ thông qua cái chết của nhân vật Vũ Nương. Đây là chi tiết cho thấy sự tuyệt vọng, bế tắc không lối thoát của nhân vật trong xã hội đầy rẫy bất công.

Vũ Nương là người con gái xinh đẹp, hiền dịu, có tư dung tốt đẹp, tính cách thùy mị, nết na khiến cho Trương Sinh đem lòng yêu mến. Sau khi kết hôn với Trương Sinh, nàng hết mực giữ gìn khuôn phép. Sau khi chồng đi lính, nàng một mình nuôi con nhỏ, hiếu thuận với mẹ chồng và một lòng một dạ chung thủy chờ chồng. Những tưởng với những vẻ đẹp đó, hạnh phúc sẽ mỉm cười với nàng. Tuy nhiên, khi Trương Sinh trở về cũng là nàng phải rơi vào bi kịch. Vì tin vào lời nói ngây thơ của bé Đản, Trương Sinh đã hiểu nhầm, ghen tuông và ruồng rẫy nàng. Trước sự ghen tuông mù quáng của chồng, Vũ Nương hết lời thanh minh nhưng không nhận được sự thấu hiểu, nàng phải tìm đến cái chết bi thảm.

Khách vãng lai đã xóa
Học thật giỏi
Xem chi tiết
Đinh Trí Gia BInhf
20 tháng 3 2023 lúc 23:24

Ngạn ngữ Hy Lạp có câu: “Kiêu căng là đặc quyền của kẻ khờ dại”. Câu nói đó đã dạy cho chúng ta bài học luân lí làm người về lòng khiêm tốn. Đúng vậy, khiêm tốn không đơn thuần là bài học mà nó còn là thái độ sống, một nghệ thuật về cách đối nhân xử thế trên đường đời. Vậy khiêm tốn được hiểu như thế nào?

Khiêm tốn là thái độ đúng mức trong việc đánh giá bản thân mình, không tự mãn, tự kiêu, không tự cho mình là hơn người khác. Người có lòng khiêm tốn luôn luôn thể hiện thái độ hòa nhã, nhún nhường trong văn hóa ứng xử, và quan trọng hơn, họ luôn tỏ ra tôn trọng bản thân mình và tôn trọng người khác. Trong công việc và trong cuộc sống, những người có thái độ khiêm tốn thường không thỏa mãn với những gì mình đạt được mà ngược lại, họ luôn cố gắng phấn đấu vươn lên để có thể đạt được những thành quả cao hơn và những thành công mĩ mãn. Có lòng khiêm tốn, con người ta mới có tinh thần cầu tiến, mới không ngừng học hỏi và tiến bộ.

Khiêm tốn chỉ cho ta thấy những thiếu sót của bản thân mình để sửa đổi, không tỏ thái độ kiêu căng tự mãn, và giúp ta biết bình tĩnh tiếp thu những ý kiến đóng góp của mọi người xung quanh. Sống khiêm tốn sẽ được mọi người yêu quý và bớt người ganh ghét đi. Đồng thời, khiêm tốn giúp con người ta không kiêu ngạo khi đứng trên đỉnh cao vinh quang, và người khiêm tốn sẽ lấy thành công đó làm động lực thúc đẩy họ tiến lên phía trước. Nếu tự mãn, đắm chìm trong thành công của mình mà quên mất rằng họ cần phải cố gắng nhiều hơn nữa để tạo lập nên những thành quả mới. Những người đó sẽ dễ gặp thất bại và bị người đời xa lánh. Thực chất thì chúng ta không có đủ tư cách để tỏ ra kiêu ngạo trước những người khác, trí tuệ của chúng ta chỉ là hạt cát nhỏ giữa một sa mạc trí thức rộng lớn. Mỗi chúng ta hãy tự ý thức và nuôi dưỡng cho mình một thái độ khiêm tốn, khiêm tốn trước người, khiêm tốn trước đời, để có thể đạt được những thành công trong cuộc sống.

Qua đây, chúng ta thấy rằng rèn luyện tính khiêm tốn đôi khi bắt nguồn từ những hành động nhỏ nhặt trong đời thường. Tính khiêm tốn chính là bài học đạo đức đầu tiên và cần thiết cho mỗi con người. Nó còn là nhân tố thiết yếu tạo nên sự thành công và góp phần xây dựng những mối quan hệ bền vững trong xã hội.

Bạn tham khảo nhé

Fb: Bảo Trâm ( Btramm)
Xem chi tiết